Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 621 - Chương 620: Bảo Địa Sáu Màu

Chưa xác định
Chương 620: Bảo Địa sáu màu

Thiên Nguyên Bút lơ lửng ở trên bầu trời, lông tơ trắng như tuyết rủ xuống, trói chặt Lôi Thanh Hải kia, một ít lông tơ thậm chí là còn xuyên thấu tiến vào bên trong thân thể của hắn, làm cho hắn không có cách nào để thúc dục nguyên khí trong cơ thể.

Lúc này, Lôi Thanh Hải giống như là một con heo đợi bị làm thịt.

Cho nên, khi nhìn thấy một chưởng tràn ngập sát cơ kia của Chu Nguyên đã dừng lại, Lôi Thanh Hải cũng bất chấp những vết thương còn đang chảy máu trên mặt mình và vội vàng gật đầu, nói:

- Thật … sự là Bảo Địa sáu màu!

Nghe được lời khẳng định của Lôi Thanh Hải, Chu Nguyên cũng tỏ ra kinh hãi.

Trước khi đến đây, Chu Nguyên cũng đã từng tìm đọc rất nhiều tài liệu về Huyền Nguyên Động Thiên ở trong Thương Huyền Tông cho nên hắn mới tỏ ra kinh hãi khi biết Lôi Thanh Hải có manh mối về Bảo Địa sáu màu.

Bảo Địa chính là một loại khu vực đặc thù ở bên trong Huyền Nguyên Động Thiên, ở bên trong có vô số Huyền Nguyên chi tinh, mà bởi vì có nguyên nhân đặc thù, số Huyền Nguyên kia chi tinh thậm chí sẽ tự động hội tụ và ngưng luyện, và đến một lúc nào đó sẽ hình thành Dị Bảo Trúc Thần tự nhiên!

Chỉ cần có thể chiếm được một Bảo Địa thì không biết sẽ giảm bớt được bao nhiêu phiền toái vì không cần thu thập Huyền Nguyên chi tinh.

Trước mắt, tuy rằng, đỉnh núi mà mấy người Chu Nguyên đang chiếm cứ có không ít Huyền Nguyên chi tinh ba màu, nhưng mà sau khi phân chia cho mọi người thì mỗi người cũng chẳng được là bao. Mặc dù Chu Nguyên cũng đã nhận được không ít nhưng chỉ sợ vẫn như trước không đủ để ngưng luyện ra được một Dị Bảo Trúc Thần ba màu.

Nếu như chỗ kia thực sự là Bảo Địa sáu màu như lời Lôi Thanh Hải đã nói vậy thì ở trong đó, có khả năng tồn tại Dị Bảo Trúc Thần sáu màu!

Vật kia quả thực còn muốn hiếm có, trân quý hơn chỗ thu thập Huyền Nguyên chi tinh sáu màu nhiều!

Chỉ cần có thể chiếm được Bảo Địa này, như vậy đợi đến khi đột phá đến Thần Phủ cảnh, mở ra Thần Phủ cấp sáu đã là chuyện như ván đã đóng thuyền, bởi vậy có thể thấy được, vật ấy trân quý đến thế nào.

Phải biết rằng, nhìn khắp Thương Huyền Tông bọn họ, hôm nay người có nắm chắc ngưng luyện ra Thần Phủ cấp sáu chỉ sợ cũng chỉ có mười đại Thánh Tử mà thôi.

Cho nên đối mặt với loại bảo bối cấp bậc này, coi như là tồn tại cấp bậc Thánh Tử đều phải động tâm, tuy rằng dã tâm của bọn họ có lẽ không dừng lại ở Thần Phủ cấp sáu, nhưng nếu như có thể lấy được Dị Bảo Trúc Thần sáu màu thì vẫn có nhiều ích lợi với bọn họ.

- Ý của ngươi là ở trong khu vực bên ngoài này của chúng ta có một tòa Bảo Địa sáu màu hay sao? Ngươi có được tin tức này từ nơi nào?

Chỉ hơi khiếp sợ trong khoảng khắc, sau đó, Chu Nguyên vẫn như trước cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, hắn nhìn chằm chằm vào Lôi Thanh Hải với ánh mắt lăng lệ, ác liệt và hỏi lại lần nữa.

Bảo Địa sáu màu hẳn là nên xuất hiện ở chỗ sâu trong Huyền Nguyên Động Thiên mới đúng, còn chỗ bọn họ ở đây chỉ là khu vực bên ngoài mà thôi. Cho nên Bảo Địa sáu màu như thế nào sẽ xuất hiện ở đây cơ chứ?

- Ngươi phải cam đoan sẽ thả ta đi trước đã!

Lôi Thanh Hải cắn răng, nói.

Chu Nguyên híp mắt lại, chằm chằm vào Lôi Thanh Hải một lúc, sau đó nói:

- Nếu như lời của ngươi nói là thật, ta sẽ tha cho ngươi.

Lôi Thanh Hải nói:

- Lúc trước, trong lần thứ nhất Huyền Nguyên Động Thiên mở ra, Tiểu Lôi Môn chúng ta từng có một vị sư huynh vô tình đi vào chỗ kia, nhưng mà từ chỗ sâu trong Bảo Địa kia có phát ra lực bài xích thật lớn, chỉ có những người đạt được Dị Bảo Trúc Thần bốn màu mới có thể chống lại loại bài xích này.

- Chu huynh, đây là ngọc giản ghi chép bản đồ, phía trên có đánh dấu địa điểm của Bảo Địa, các vị cũng có bản đồ, có thể đối chiếu!

Hắn sợ Chu Nguyên không kiên nhẫn, trực tiếp chém giết hắn, lúc này vội vàng móc ra một miếng ngọc giản.

Chu Nguyên vung tay lên, ngọc giản nhanh chóng rơi vào trong tay, nhưng mà hắn cũng không có trực tiếp xem xét mà là cẩn thận thúc dục thần hồn quan sát một phen, sau khi không có phát giác được bất luận điều gì khác thường thì mới áp nó vào mi tâm để xem xét nội dung.

Ngọc giản khẽ chấn động, có tin tức tràn vào trong đầu của Chu Nguyên, đây đích thật là một tấm bản đồ, nhìn qua thì cũng không kém bản đồ do Thương Huyền Tông bọn họ cung cấp nhiều, có điều trên bản đồ của Lôi Thanh Hải này chỉ có mấy cái điểm sáng thưa thớt, hơn nữa nhìn qua thì cũng chỉ có một, hai màu thôi.

Nhưng mà sự chú ý của Chu Nguyên rất nhanh là đã hội tụ ở phần khu vực phía Tây Bắc của bản đồ, chỉ thấy được chỗ đó có một điểm sáng cực kỳ rực rỡ, điểm sáng kia hiện ra hào quang sáu màu cực kỳ mãnh liệt.

Hiển nhiên đây chính là Bảo Địa sáu màu trong lời nói của Lôi Thanh Hải.

Nhìn qua điểm sáng rực rỡ này, mặc dù là lấy định lực của Chu Nguyên, trái tim đều không nhịn được mà kịch liệt nhảy lên. Lần này, mục đích chủ yếu nhất khi tiến vào Huyền Nguyên Động Thiên của hắn là tìm kiếm Dị Bảo Trúc Thần bảy màu, để khi đột phá đến Thần Phủ cảnh, tối thiểu nhất là hắn có thể mở ra Thần Phủ cấp bảy.

Nếu như hắn có thể có được Dị Bảo Trúc Thần sáu màu ở bên trong Bảo Địa kia, như vậy mục tiêu của hắn cơ bản là đã hoàn thành được một nửa rồi, chuyện này không thể nghi ngờ sẽ giảm bớt cho hắn rất nhiều thời giờ cùng tinh lực.

Đến lúc đó nói không chừng, còn có thể ngồi bảy nhìn qua tám (có mục tiêu cao hơn)!

Mặc dù cảm xúc trong nội tâm như đang dời sông lấp biển, nhưng thần sắc ở trên mặt Chu Nguyên lại không có gì thay đổi, hắn ngẩng đầu, thu hồi ngọc giản, liếc nhìn Lôi Thanh Hải kia rồi thản nhiên nói:

- Hi vọng manh mối này của ngươi là thật, nếu không ….

Kỳ thật trong lòng của Chu Nguyên đã biết được, Bảo Địa sáu màu kia tám chín phần mười là thật.

Lôi Thanh Hải cười khan nói:

- Ta tuyệt đối không dám lừa Chu huynh đâu. Hiện tại, Chu huynh có thể thả ta đi được chưa?

Lúc này, thần sắc trên mặt của Chu Nguyên giống như cười mà không phải cười mà nói:

- Thả ngươi đi sao?

Thấy thế, sắc mặt của Lôi Thanh Hải biến đổi, hắn hét lên:

- Chu Nguyên, ngươi định nói không giữ lời hay sao? Chúng ta đã thống nhất là ta sẽ dùng manh mối này để đổi một cái mạng rồi mà!

- Yên tâm, ta sẽ thả ngươi đi.

Chu Nguyên liếc mắt nhìn Lôi Thanh Hải một cái rồi bỗng nhiên xách cổ hắn lên rồi ném mạnh vào trong rừng rậm ở xa xa. Đồng thời, khi ném ra, từ trong Thiên Nguyên Bút, có rất nhiều sợi lông tơ trắng như tuyết chui vào trong cơ thể của Lôi Thanh Hải.

Bị Chu Nguyên ném đi xa, lúc rơi từ trên trời xuống, Lôi Thanh Hải vừa định thúc dục nguyên khí thì đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi kịch liệt, bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện, vào lúc này, nguyên khí trong cơ thể tựa như là bị cái gì đó phong ấn vậy, không thể vận dụng được một chút nào cả.

A!

Vì vậy, tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng của hắn vang lên, thân thể của hắn xẹt qua phía chân trời, rơi vào trong rừng cây rậm rạp.

Chu Nguyên đứng ở trên bầu trời, phủi tay, hắn lạnh nhạt nhìn qua khu rừng rậm rạp kia rồi nói:

- Những lông tơ kia có thể phong ấn chặt nguyên khí trong cơ thể ngươi trong vòng ba ngày. Nếu như sau ba ngày nữa mà ngươi không chết thì đó tự nhiên sẽ là tạo hóa của ngươi.

Nhưng mà trong khu rừng kia có rất nhiều Nguyên thú hung tàn. Ngay cả mấy người Chu Nguyên khi di chuyển đều sẽ lựa chọn tránh đi những chỗ này. Nếu Lôi Thanh Hải quả thật có thể ở dưới tình huống nguyên khí không vận dụng được mà còn sống sót, vậy thì thật đúng là ông trời còn chưa muốn hắn chết.

Chu Nguyên cũng không có giết Lôi Thanh Hải, bởi vì làm như vậy cũng không có chút ý nghĩa nào, nếu cả Lôi Thanh Hải cũng biết được manh mối về Bảo Địa sáu màu, như vậy những đệ tử đã đào tẩu của Tiểu Lôi Môn kia có lẽ cũng biết một ít.

Hơn nữa dựa theo những gì Chu Nguyên đã tìm hiểu được, một khi Bảo Địa sáu màu thật sự xuất hiện, tất nhiên sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, muốn che dấu là chuyện không thể nào làm được. Chỉ có điều, hiện tại hắn sớm biết rõ manh mối, ngược lại là có thể chuẩn bị một vài thứ, đi trước người khác một bước.

Một bước đi trước này có lẽ sẽ ảnh hưởng rất nhiều, thậm chí liên quan đến việc có lấy được cơ duyên hay không? Hiện tại, yêu cầu xa vời quá nhiều ngược lại là có chút không thực tế.

Chu Nguyên lại nhìn thoáng qua rừng rậm, sau đó không hề để ý tới sự sống chết của Lôi Thanh Hải kia nữa. Hắn đạp trên đám mây bằng nguyên khí nhanh chóng bay về trên đỉnh núi.

Nhìn thấy hắn trở lại, mấy người Chu Thái, Lữ Yên, Cố Hồng Y cũng tranh thủ thời gian chạy ra đón chào.

- Chu Nguyên, tên Lôi Thanh Hải chết tiệt kia đâu rồi? Huynh thả hắn chạy rồi sao?

Cố Hồng Y nhìn đằng sau Chu Nguyên thấy không có ai liền oán giận nói, xem ra Lôi Thanh Hải kia đã khiến cho nàng cảm thấy vô cùng chán ghét rồi.

Chu Nguyên cười cười, nói qua với mọi người về cách xử trí của mình đối với Lôi Thanh Hải.

Nghe xong, mấy người Cố Hồng Y đều liếc nhìn nhau, sau đó không nhịn được rùng mình một cái, bọn họ thật sự không nghĩ ra dưới tình huống nguyên khí bị phong ấn, một người làm sao có thể sống sót ở trong rừng rậm.

Không biết, trong lúc này, Lôi Thanh Hải có cảm thụ như thế nào.

Vừa nghĩ tới cảnh tượng kia, bọn họ ngược lại là cảm thấy cực kỳ hả giận rồi.

- Thằng này bị như thế cũng gieo gió gặt bão, cũng dám đánh chủ ý tới trên đầu Thương Huyền Tông chúng ta!

Cố Hồng Y hừ lạnh, không hề có vẻ đồng tình đối với kết cục của Lôi Thanh Hải kia.

Chu Nguyên cười cười, hỏi:

- Bên chúng ta không có gì tổn thương chứ?

- Cơ bản là không có gì đáng ngại, có mấy đệ tử không cẩn thận cho nên bị thương nhẹ mà thôi.

Cố Hồng Y khẽ gật đầu, chợt nàng nhìn qua Chu Nguyên, gương mặt xinh đẹp động lòng người đột nhiên nở nụ cười:

- Chu Nguyên, thông qua lần tranh đấu này, tên tuổi của huynh chắc hẳn là sẽ được truyền đi, ta đoán là không cần bao lâu, huynh sẽ trở thành danh nhân trong khu vực này rồi, khi đó, theo đó, những kẻ đui mù như tên Lôi Thanh Hải kia có lẽ sẽ ít đi rất nhiều.

Nghe Cố Hồng Y nói vậy, đệ tử ở chung quanh lập tức nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt có chút tôn kính cùng khâm phục. Thực lực mà Chu Nguyên bày ra đủ để làm cho bọn họ có cảm giác an toàn hơn, mặc kệ bình thường giữa các phong có ân oán, xích mích gì nhưng đến những chỗ nguy hiểm, phải thực sự chiến đấu sống chết như Huyền Nguyên Động Thiên, có một người dẫn đội có thực lực mạnh mẽ không thể nghi ngờ là một chuyện tốt đối với bọn họ.

Chu Nguyên ngược lại là cũng không thèm để ý đối với cái gọi là nổi danh kia. Nếu thật là có thằng nào đui mù chọc đến hắn thì hắn cũng không ngại việc biến tên đó thành Lôi Thanh Hải thứ hai đâu.

- Mọi người tiếp tục thu thập Huyền Nguyên chi tinh thôi. Cố gắng tranh thủ thời gian, thu thập nơi này xong trong hai ngày, sau đó đuổi tới mục tiêu kế tiếp ...

Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phương xa, trong mắt có lửa nóng bắt đầu bùng lên.

Tiếp đó, trong khoảng thời gian này, hắn muốn dốc toàn lực để thu thập Huyền Nguyên chi tinh rồi. Chỉ cần chờ tới lúc hắn ngưng luyện ra Dị Bảo Trúc Thần bốn màu thì hắn sẽ lập tức chạy tới chỗ Bảo Địa sáu màu kia ...

Bình Luận (0)
Comment