Sau khi đội ngũ của Thánh Cung rút lui khỏi khu vực này thì những đội ngũ hội tụ đến từ khắp nơi ở xa xa kia cũng có chút thất vọng lắc đầu. Vốn dĩ là bọn họ còn trông cậy vào đội ngũ của hai đại tông môn đỉnh cấp này có thể chính thức chém giết với nhau, chỉ có như vậy thì bọn họ mới có thể thừa dịp làm ngư ông.
Bọn họ có thể đoán được Huyền Nguyên chi tinh trong tay hai bên tất nhiên là cực kỳ dồi dào.
Nhưng đáng tiếc chính là hai bên cũng không có mất đi lý trí.
Vì vậy, bọn họ cũng đã mất đi cơ hội, cho nên chỉ có thể lục tục tán đi.
Chỉ trong vòng mấy phút đồng hồ ngắn ngủn, sơn mạch vốn dĩ đang ầm ỹ đã lại một lần nữa trở nên an tĩnh.
Mà sau khi những đội ngũ kia bỏ chạy, từ chỗ xa xa chợt có rất nhiều tiếng xé gió truyền đến, sau đó nhóm mấy người Kim Chương nhìn thấy hơn mười bóng người từ trên trời đáp xuống.
Nhóm người này đúng là mấy người Cố Hồng Y, Chu Thái, Lữ Yên. Nhưng mà khi bọn họ chạy tới nơi này thì chỉ có thể nhìn thấy chiến trường bừa bộn kia.
- Kim Chương thủ tịch, các ngươi không có chuyện gì sao?
Đầu tiên, bọn họ nhìn về phía Kim Chương cùng với những đệ tử của Thương Huyền Tông kia.
đôi mắt đẹp của Cố Hồng Y nhìn quanh bốn phía rồi nàng nghi ngờ hỏi:
- Chu Nguyên, người của Thánh Cung đi đâu rồi?
Kim Chương không nhịn được cười, nói:
- Các ngươi đã tới muộn rồi. Người của Thánh Cung đã bị Chu Nguyên đuổi đi rồi. Một vị đệ tử thủ tịch ở bên phía đối phương còn bị Chu Nguyên sư đệ đánh trọng thương, không biết sống chết.
mấy người Cố Hồng Y liếc nhìn nhau và đều thấy được sự nghi hoặc trong mắt nhau. Bọn họ chỉ đi chậm hơn có tý mà bên này cũng đã chiến đấu xong rồi sao?
- Chu Nguyên thủ tịch thật là quá mạnh mẽ.
Ở sau lưng Kim Chương, những đệ tử của Thương Huyền Tông được cứu kia đều tỏ ra tôn sùng khi nhìn về phía Chu Nguyên.
Lúc trước, Chu Nguyên dùng thế như sấm sét, nhanh chóng đánh bại Ninh Mặc. cảnh tượng kia để lại cực kỳ ấn tượng khắc sâu trong lòng bọn họ.
Mà khi những người này nhìn về phía mấy người Cố Hồng Y, trong mắt còn mang theo một ít hâm mộ, dù sao có được một vị cường giả như thế lĩnh đội, hiệu suất sưu tập Huyền Nguyên chi tinh không thể nghi ngờ là sẽ cực cao.
Đối với loại ánh mắt này, đệ tử của Thương Huyền Tông trong chi đội ngũ của Chu Nguyên đều cảm thấy mình cũng có chút quang vinh.
Kim Chương thì là nhìn qua Chu Nguyên rồi ôm quyền nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, chuyện lúc trước thật sự là đa tạ rồi.
Nếu như không phải là Chu Nguyên kịp thời chạy đến, nhóm mấy người bọn họ tất nhiên cũng lành ít dữ nhiều.
Chu Nguyên khoát tay áo, nói:
- Thân là đồng môn, theo lý thường tình thì ta cũng nên làm thế.
Sau khi tiến vào trong Huyền Nguyên Động Thiên, Thương Huyền Tông bọn họ chính là một cái chỉnh thể rồi, không thể tiếp tục dùng các phong để phân chia. Nếu như thực lực của bọn họ giảm bớt thì cuối cùng khi đối mặt với Thánh Cung, tất nhiên sẽ cực kỳ phiền toái.
Cho nên Chu Nguyên không khả năng ngồi nhìn một vị đệ tử thủ tịch cùng với một chi đội ngũ bị Thánh Cung tiêu diệt.
Nghe Chu Nguyên nói thản nhiên như vậy, ánh mắt của Kim Chương tức thì là có chút phức tạp. Dù sao lúc trước, khi Linh Văn Phong bố trí Nguyên văn kết giới khảo nghiệm Yêu Yêu, hắn cũng là Trấn Thủ giả ở trong kết giới trước Linh Văn Điện, là trụ cột của kết giới kia, lần đó hắn cũng đã mang đến một chút phiền toái cho Yêu Yêu cùng Chu Nguyên.
Cho nên khi thấy Chu Nguyên nhận được Cấp Viện Lệnh liền ngựa không dừng vó chạy đến, hắn cũng có chút cảm động.
Nhưng mà Kim Chương rất nhanh đã sửa sang lại tâm thái cho tốt. Hắn nhìn thoáng qua những đội viên có trạng thái không tốt lắm của đội ngũ mình rồi nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, ta thấy bây giờ việc chúng ta cần làm trước là rút lui khỏi khu vực này, dù sao hiện tại ở đây cũng có lẽ xem như là sân nhà của Thánh Cung.
Sắc mặt của hắn có chút ngưng trọng. Nếu như những lời nói lúc trước của Vương Uyên là thật, chỉ là trong khu vực này Thánh Cung có tới tận ba vị đệ tử thủ tịch, đội hình như vậy cũng có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ rồi.
Mặc dù hắn cũng thật sự là có chút nghi hoặc, vì sao ba vị đệ tử thủ tịch của Thánh Cung lại tụ họp ở đây.
Nhưng mà bất kể như thế nào, thực lực của Thánh Cung ở chỗ này quá mạnh mẽ, nếu như bọn họ tiếp tục lưu lại thì sẽ cực kỳ bất lợi. Bây giờ, việc bọn họ cần làm có lẽ di chuyển sang những khu vực khác để sưu tầm Huyền Nguyên chi tinh.
Nhưng mà làm cho Kim Chương có chút ngoài ý muốn chính là Chu Nguyên lại chỉ trầm ngâm một hồi rồi lắc đầu, nói:
- Ta lại không có ý định rút lui khỏi khu vực này.
Lần này, hắn mang theo đội ngũ chạy tới, không phải chỉ là vì cứu mấy người Kim Chương mà chuyện trọng yếu hơn chính là Bảo Địa Sáu Màu cũng ở chỗ này.
Trải qua một khoảng thời gian sưu tập Huyền Nguyên chi tinh, Chu Nguyên cũng đã tinh tường, muốn ngưng luyện ra Dị Bảo Trúc Thần sáu màu khó khăn đến thế nào, cho nên Chu Nguyên cũng hiểu được Bảo Địa Sáu Màu là cơ duyên bực nào, nếu như hắn đã biết thì không có khả năng là buông tha cho hắn rồi.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Kim Chương hiển nhiên là cũng sửng sốt một chút. Sau đó, hắn vội vàng nói:
- Chu Nguyên sự đệ, cậu đừng nên lỗ mãng. Lúc trước, cậu cũng nghe Vương Uyên nói rồi đấy, ngoại trừ Vương Uyên thì Thánh Cung còn có vị đệ tử thủ tịch là Phạm Yêu của Huyết Thánh Điện cũng ở chỗ này. Nếu như chúng ta không tranh thủ thời gian rút lui khỏi đó, một khi bọn họ đánh tới, chúng ta chỉ sợ sẽ trả một cái giá lớn rất lớn.
- Vị Phạm Yêu kia có thực lực rất cao cường!
Kim Chương trầm giọng nói:
- Nếu như thực sự xếp hạng đệ tử thủ tịch ở thế lực khắp nơi trên Thánh Châu đại lục, Phạm Yêu kia tuyệt đối có thể tiến vào Top 10.
- Phạm Yêu sao ...
Nghe Kim Chương nói như vậy, ánh mắt của Chu Nguyên cũng có chút thay đổi, hắn trầm mặc một lúc rồi mới nói:
- Trong khu vực này có một Bảo Địa Sáu Màu, nếu như ta đoán không sai thì đây cũng lí do vì sao mà lại có nhiều đệ tử thủ tịch của Thánh Cung như vậy đuổi đến chỗ này.
- Bảo Địa Sáu Màu ư?
Nghe được lời giải thích của Chu Nguyên, Kim Chương cũng giật mình. Đến bây giờ, hắn mới hiểu được vì sao Chu Nguyên lại cố ý muốn lưu lại. Dù sao ở bên trong Huyền Nguyên Động Thiên này, Bảo Địa chính là tượng trưng cho cơ duyên.
Chỉ là, coi như là khu vực có Bảo Địa tồn tại nhưng hiện tại cường giả của Thánh Cung đã hội tụ ở đây, còn có Phạm Yêu kia tọa trấn, muốn cướp đoạt cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
- Kim Chương thủ tịch, nếu không huynh cứ dẫn đội ngũ rút lui khỏi chỗ này trước, ta sẽ một mình đi thăm dò tình huống, tìm kiếm Bảo Địa.
Chu Nguyên cười nói. Lúc này, hắn cũng đã nhìn ra Kim Chương cực kỳ kiêng kị vị đệ tử thủ tịch có tên Phạm Yêu của Thánh Cung kia, cho nên cũng không có ý định miễn cưỡng người sau tiến đến cùng hắn.
Tuy rằng Chu Nguyên vẫn hi vọng bọn họ có thể đi cùng hắn, dù sao ở chỗ này Thánh Cung có tận ba vị đệ tử thủ tịch, đội hình này thật sự là có chút vượt quá dự liệu của hắn, mặc dù một trong ba vị đệ tử thủ tịch là Ninh Mặc đã bị hắn phế bỏ.
Nhưng nếu như Kim Chương có thể đi theo hắn thì không thể nghi ngờ sẽ tăng cao khả năng chiến thắng.
Kim Chương trầm mặc mấy giây, sau đó cắn răng nói:
- Sư đệ đã chạy tới cứu chúng ta, chúng ta sao có thể lưu đệ lại một mình để chiến đấu được. Thôi được, nếu sư đệ đã muốn đi đến chỗ Bảo Địa kia, chúng ta sẽ đi theo ngươi, mặc dù thực lực của chúng ta không được tì cũng có thể cổ vũ cho sư đệ.
Nếu như bỏ mặc Chu Nguyên tiến đến, đến lúc đó đối mặt với đội ngũ của Thánh Cung, Chu Nguyên tất nhiên sẽ lâm vào thế yếu. Theo suy nghĩ của Kim Chương, nếu như bọn họ làm như vậy thì hoàn toàn chẳng khác nào là vong ân phụ nghĩa.
Chu Nguyên sững sờ, hiển nhiên là hắn cũng cảm thấy bất ngờ với câu trả lời của Kim Chương.
- Ninh Mặc kia đã bị sư đệ đánh trọng thương, coi như là có thể cứu sống, chỉ sợ cũng không có năng lực để chiến đấu tiếp, kể từ đó, bên phía Thánh Cung cũng chỉ có hai vị đệ tử thủ tịch là Phạm Yêu cùng Vương Uyên, xét trên tổng thể thì bên phía chúng ta cũng không kém hơn bọn họ bao nhiêu.
Kim Chương chậm rãi nói.
Đã không thể khuyên bảo Chu Nguyên rời đi, vậy thì Kim Chương chỉ có thể tiến đến cùng hắn.
- Các ngươi thì sao?
Kim Chương nhìn về phía những đệ tử khác ở sau lưng và hỏi.
Những đệ tử kia liếc nhìn nhau, cuối cùng đều cắn răng, nói:
- Nếu như Chu Nguyên thủ tịch có lòng tin thì chúng ta đây tự nhiên không sợ nguy hiểm, bọn họ giết hơn mười vị sư huynh đệ của chúng ta, chúng ta há có thể từ bỏ mối thù này?
Chung quy lại thì cũng không có người nào e ngại Thánh Cung, dù sao thân là đệ tử của Thương Huyền Tông, bọn họ cũng có sự kiêu ngạo của bản thân.
Thấy thế, Kim Chương cũng có chút vui mừng, hắn nhìn về phía Chu Nguyên và nói:
- Nếu như Chu Nguyên thủ tịch không chê chúng ta vướng víu thì chúng ta nguyện tiến đến cùng thủ tịch, giúp ngươi đoạt chỗ Bảo Địa Sáu Màu kia.
- Dù sao, chúng ta cũng cảm thấy rất có hứng thú đối với loại Bảo Địa ở cấp độ kia.
Chu Nguyên cười rộ lên. Giờ khắc này, hắn đích thật là đã cảm giác được chỗ tốt của tông môn, tuy rằng cạnh tranh ở trong tông môn cũng khá khốc liệt nhưng tối thiểu nhất, ở thời khắc này, tất cả vẫn có thể hợp tác cùng một chỗ, nhất trí đối ngoại.
- Đã như vậy thì chúng ta lại hợp tác.
Hắn vươn tay ra trước mặt Kim Chương.
Kim Chương cũng cười cười, thò tay ra và nắm chặt bàn tay của hắn.
- Hi vọng lúc này đây, chúng ta có thể trả thù việc lúc trước bị Thánh Cung đuổi giết, phải chạy trối chết rồi ...