Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 644 - Chương 643: Địa Thánh Văn Hiển Uy.

Chưa xác định
Chương 643: Địa Thánh Văn hiển uy.

Ông! Ông!

Khi ánh mắt của Phạm Yêu tràn đầy sát khí tập trung vào Chu Nguyên, vừa định bước chân ra, thì hắn đột nhiên cảm thấy mặt đất rung động một cái, ban đầu hắn còn tưởng rằng là ảo giác, thế nhưng rất nhanh loại chấn động này càng ngày càng kịch liệt...

Mặt đất rung động tựa như mặt hồ, thậm chí còn có thể thấy gợn sóng hiện lên.

Mà trung tâm của những gợn sóng này chính là chỗ mà Chu Nguyên đang ngồi.

Phạm Yêu có thể cảm giác được là có thứ gì đó đang vọt tới từ bốn phương tám hướng, còn có một luồng cảm giác áp lực đang phát ra, cho dù là ở vào trong trạng thái mạnh nhất như hiện tại thì Phạm Yêu vẫn cảm thấy một chút sợ hãi khi phải đối mặt với cảm giác áp lực này.

Cảm giác ấy, tựa như con kiến đang đứng ở trước một dãy núi nguy nga to lớn...

Trong mắt Phạm Yêu hiện lên sự kinh sợ, hắn nhìn chằm chằm Chu Nguyên, cảm thấy không thể tin được, loại lực lượng khổng lồ mà hắn phải sợ hãi kia lại là do Chu Nguyên dẫn dắt tới, đây là Nguyên thuật gì?!

- Ngươi đang làm trò gì?!

Bước chân Phạm Yêu đột nhiên tăng tốc, hóa thành một chùm huyết quang bắn mạnh về phía Chu Nguyên.

- Ngươi cho rằng làm ra động tĩnh thế này liền có thể dọa sợ ta sao? Thật ngây thơ!

- Nhìn một quyền của ta đánh tan toàn bộ thủ đoạn của ngươi đây!

Oanh!

Nguyên khí huyết hồng phóng lên tận trời, tựa như nửa bầu trời đều nhuộm thành màu đỏ, một làn sóng xung kích đầy bạo ngược bắt nguồn trong cơ thể Phạm Yêu bộc phát ra, những cây cổ thụ che trời xung quanh trực tiếp bị đánh gãy.

- Đại Huyết Yêu Thuật!

Trong tiếng gào thét, từng sợi huyết quang tụ đến, hình thành lên hình dáng của một con Huyết Yêu, đồng thời bộ dáng của con Huyết Yêu này càng thêm đáng sợ so với lúc trước.

Trong khắp đất trời đều tràn ngập mùi máu tươi.

Một luồng áp lực lan tràn ra, mặt đất phía dưới bắt đầu nứt toác.

Ầm!

Khuôn mặt Phạm Yêu trở nên dữ tợn, thân hình phóng lên tận trời, sau đó hơi dừng lại một lúc, cuối cùng đột nhiên phi xuống, hình ảnh Huyết Yêu cũng trùng điệp với hắn, cùng lao xuống. Lúc này khí thế của Phạm Yêu hung hãn tới mức làm cho người ta sợ hãi.

- Chết đi cho ta!

Hắn gầm thét, đấm xuống một quyền, hình ảnh Huyết Yêu cũng làm ra động tác tương tự, nguyên khí màu đỏ ngòm tụ lại, tựa như một viên sao chổi màu đỏ tươi, mang theo lực lượng hủy diệt, trực tiếp va đập và khu vực nơi Chu Nguyên đang ngồi.

Nắm đấm này còn chưa từng rơi xuống thì mặt đất phía dưới đã bắt đầu sụp đổ, rừng rậm xung quanh cũng đổ nghiêng đổ ngả.

Lúc này, Phạm Yêu tựa như một con quái vật có sức mạnh phá hủy nhân gian.

Tuy nhiên, mặc dù khí thế của Phạm Yêu cực kỳ kinh người, nhưng Chu Nguyên ở phía dưới lại vẫn để hai tay đặt nhẹ lên mặt đất, ngay cả đầu cũng chưa từng ngẩng lên, mặc kệ áp lực từ trên trời giáng xuống kia thổi bay áo bào.

- Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, lần này người sắp phải chết không thể nghi ngờ!

Khi một chữ cuối cùng được thốt ra, một quyền của Phạm Yêu đã sắp sửa lao tới.

Lúc này Chu Nguyên mới chậm rãi ngẩng đầu lên, điều kỳ lạ là đôi mắt hắn đã biến thành màu xanh xám, nặng nề cổ xưa, thần bí khó lường.

Trong đôi mắt màu xanh xám ấy đang phản chiếu hình ảnh Phạm Yêu đang lao xuống từ trên trời, bàn tay hắn đang chuẩn bị vỗ xuống.

Oanh!

Trong nháy mắt đỏ, mặt đất trong khu vực trăm dặm đều trở nên rung động dữ dội, nếu có người có thể cảm ứng được dao động nguyên khí ở dưới mặt đất thì có thể phát hiện được, vô số nguyên khí đang trào lên từ bốn phương tám hướng.

Chu Nguyên nâng lên một bàn tay, trong lòng bàn tay có nguyên khí màu xanh xám ngưng tụ, tựa như một cái vòng xoáy.

Hắn chuẩn bị trực tiếp nghênh đón một chưởng đáng sợ này của Phạm Yêu.

- Chu Nguyên, ngươi muốn chết! -Phạm Yêu cười giận dữ. Trong nháy mắt tiếp theo, huyết quang giáng xuống, trực tiếp lấy sức mạnh hủy diệt đập vào bàn tay Chu Nguyên.

Ầm!

Dùng mắt thường cũng có thể thấy được từng làn sóng xung kích đang quét sạch mà ra, trong chu vi vạn trượng, vô số cây đại thụ che trời bị chặt ngang đứt đoạn.

Nơi Chu Nguyên đang ngồi cũng sụp đổ xuống, tạo thành một cái hố to.

Phạm Yêu cười đầy dữ tợn, chuẩn bị chứng kiến cảnh tượng Chu Nguyên bị một chưởng này của hắn đập cho xương cốt cũng không còn.

- Để xem lần này người còn sống thế nào!

Thế nhưng khi khói bụi dần dần tán đi, nụ cười trên mặt của hắn lại bắt đầu ngưng kết lại. Sắc mặt Phạm Yêu cứng ngắc nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy ở trong hố to, Chu Nguyên vẫn duy trì tư thế quỳ một chân trên đất, một tay chạm đất, một tay nâng lên.

Trong lòng bàn tay đang nâng lên của hắn có một cái vòng xoáy thần bí màu xanh xám, mà một chiêu cực kỳ khủng bố lúc trước của Phạm Yêu lại chẳng thể nào đánh nát được cái vòng xoáy trông rất yếu kém này.

Thậm chí là toàn bộ thân thể Chu Nguyên đều nguyên vẹn, một cái góc áo cũng không bị hư hao.

Gương mặt trẻ tuổi của Chu Nguyên bình tĩnh như đầm sâu, đôi mắt lạnh lùng nhìn Phạm Yêu.

- Làm sao... Có khả năng... -Phạm Yêu nhìn cảnh tượng này với đôi mắt đờ đẫn, hắn không thể tin được một chiêu dốc hết toàn lực của mình lại không thể gây thương tổn cho Chu Nguyên một tơ một hào nào.

- Không có khả năng...

- Đây là ảo giác...

Nhưng mà ở phía dưới, năm ngón tay của Chu Nguyên chậm rãi nắm chặt, hai con mất bình tĩnh nhìn chằm chằm Phạm Yêu, nói:

- Bây giờ, đến lượt ta ra chiêu chứ?

Vụt!

Ngay khi âm thanh Chu Nguyên vừa rơi xuống, thân hình Phạm Yêu đột nhiên bắn lùi lại, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, rõ ràng là đang muốn trực tiếp thoát đi nơi đây. Trong con mắt của hắn hiện lên sự sợ hãi, hiển nhiên là cảnh tượng trước mặt khiến cho hắn cảm thấy nguy hiểm.

Hắn cũng là kẻ quả quyết, không thèm quan tâm tới những đồng môn khác mà trực tiếp chạy theo một phương hướng khác.

Hắn có trực giác, rằng nếu không thể thoát đi nơi đây thì hôm nay sẽ là ngày cuối của cuộc đời hắn...

Chu Nguyên nhìn Phạm Yêu vội vàng trốn đi, chưa từng để ý tới, một tay đè xuống mặt đất, lúc này ở phía dưới đang có từng đợt nguyên khí màu xanh xám tràn vào trong cơ thể hắn.

Địa Thánh Văn!

Có thể kêu gọi lực lượng nguyên khí ẩn chứa trong lòng đất!

Loại lực lượng này tinh khiết mà nặng nề, chỉ có ở nơi sâu trong lòng đất mới có thể ngưng tụ và rèn luyện ra.

Trên cánh tay phải của Chu Nguyên dần hiện lên một lớp đất mỏng, lớp đất có màu xanh xám, có thể thấy được từng đường vân cổ xưa trên đó, mang theo cảm giác tự nhiên, tựa như được sinh ra từ trong thiên địa.

Hắn có thể cảm giác được một luồng lực lượng bạo tạc đang hội tụ trong cánh tay phải của mình.

Loại lực lượng ấy mạnh mẽ đến mức khiến cho cánh tay phải của hắn đang dần nứt toác ra một vài vết máu, hiển nhiên là sức mạnh thân thể của hắn đã không thể tiếp nhận thêm nữa.

Hô!

Chu Nguyên thở ra một hơi, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng, nhìn qua bóng người Phạm Yêu đang cấp tốc chạy kia, năm ngón tay nắm chặt, sau một khắc, hai tay đột nhiên vùng ra.

Oanh!

Trong chớp mắt khi hai nắm đấm được vung ra, tựa như toàn bộ đất trời đều ầm lên một tiếng, chỉ thấy một cột nguyên khí màu xanh xám cực kỳ to lớn đột nhiên bắn ra từ hai nắm đấm của Chu Nguyên.

Dòng lũ nguyên khí màu xanh xám bay đi, tựa như một con Địa Long, vượt qua không gian, chỉ bằng một hơi đã xuất hiện ở sau lưng Phạm Yêu.

Cảm giác khủng bố truyền đến từ phía sau lưng cũng khiến cho Phạm Yêu sợ đến vãi cả linh hồn, hắn gầm lên một tiếng, ảo ảnh Huyết Yêu to lớn kia cũng lập tức vận chuyển toàn bộ lực lượng, đập mạnh về phía con Địa Long đang đuổi theo ở đằng sau.

Ầm!

Chỉ trong chớp mắt cả hai đã va chạm cùng một chỗ.

Sau đó một sự tình làm cho Phạm Yêu cực kỳ sợ hãi đã xảy ra, đó là ảo ảnh Huyết Yêu do tất cả lực lượng của hắn ngưng tụ mà thành kia chẳng thể duy trì được thời gian mấy tức trước dòng lũ nguyên khí màu xanh xám, chỉ gào thét một tiếng liền ầm vang vỡ vụn.

- Ta nhận thua! Ta nhận thua! Xin tha mạng!

Phạm Yêu gào lên, trên mặt hiện lên sự sợ hãi.

- Nếu ngươi giết ta thì Thánh tử Chiêm Đài Thanh của Huyết Thánh điện chúng ta sẽ không tha cho ngươi!

Oanh!

Nhưng mà Chu Nguyên vẫn chỉ thờ ơ, trong cùng một thời gian khi ảo ảnh Huyết Yêu bị phá vỡ, dòng lũ màu xanh xám đã xuyên thủng mà qua, hoàn toàn bao phủ thân thể của Phạm Yêu...

Ầm ầm!

Dòng lũ nối liền đất trời.

Một mảnh rừng núi ở phía dưới bị xé nứt ra một cái rãnh sâu tới vạn trượng, kéo dài qua từng ngọn núi, những nơi mà nó đi qua tất cả đều bị san thành đất bằng.

Toàn bộ đất trời đều trở nên yên tĩnh.

Chỉ còn lại lại tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng của Phạm Yêu vang lên quanh quẩn như có như không.

Bình Luận (0)
Comment