Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 646 - Chương 645: Rung Động Toàn Trường

Chưa xác định
Chương 645: Rung động toàn trường

Giữa rừng núi, vô số ánh mắt gần như ngốc trệ khi nhìn qua Bạch Cốt trượng ở trong tay Chu Nguyên, loại trùng kích đến từ sự thật này làm cho bọn họ cảm thấy đầu óc mơ hồ.

khuôn mặt của Vương Uyên kia cũng trở nên cứng ngắc, khóe miệng hơi run rẩy, sau một lúc lâu, thật vất vả mới tỉnh táo lại được, hắn cắn răng giận dữ, cười nói:

- Chu Nguyên! Ngươi có phải nghĩ chúng ta ngốc hay không?

- Chúng ta chỉ chạy sau ngươi cùng Phạm Yêu thủ tịch trong bao lâu?! Ngươi là muốn nói cho ta biết, ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, ngươi đã có thể xử lí Phạm Yêu thủ tịch hay sao?!

Nghe Vương Uyên nói vậy, rất nhiều đội ngũ khác cũng không nhịn được gật đầu, từ chỗ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu, bọn họ chạy đến nơi này, mới mất bao lâu? Nhiều lắm cũng chỉ là hơn mười phút.

Mà trong một khỏang thời gian ngắn ngủi như vậy, Chu Nguyên chẳng những có thể chỗng đỡ Phạm Yêu đang ở vào trong trạng thái đáng sợ kia, thậm chí còn phản kích giết chết Phạm Yêu nữa sao?

Đây là Thánh Tử của Thương Huyền Tông ra tay sao?!

- Phạm Yêu! Ngươi đi ra! Ngươi ở nơi nào?!

Vương Uyên bay lên không trung, nguyên khí bao vây lấy thanh âm truyền ra ngoài, tiếng hét giống như tiếng sấm vậy vang vọng ở trong thiên địa này.

Chu Nguyên đứng lơ lửng trong không trung, hờ hững nhìn qua cảnh tượng này.

Vương Uyên gào rú một lát, sắc mặt lại càng ngày càng khó coi, ý lạnh trong lòng theo thời gian dần trôi qua cũng vọt tới, nếu như Phạm Yêu thật sự ở chỗ này thì không có khả năng không trả lời hắn.

Ánh mắt của hắn lại một lần nữa nhìn về phía Bạch Cốt trượng ở trong tay Chu Nguyên. Da đầu theo thời gian dần trôi qua có chút run lên, sau khi lý trí bắt đầu khôi phục, hắn cũng cố gắng phân tích lời nói của Chu Nguyên có phải là thật hay không.

Mà lý trí cũng nói cho hắn biết, chỉ sợ Phạm Yêu thật là đã hi sinh ở chỗ này, hơn nữa còn là chính thức hài cốt không còn.

Chỉ có Bạch Cốt trượng lưu lại.

Mà chẳng lẽ thật sự là Chu Nguyên ở trước mắt này làm được chuyện này hay sao?!

Làm sao có thể xảy ra được? Nếu như hắn thực sự có loại thực lực này, lúc trước như thế nào lại bị Phạm Yêu đuổi giết đến mức chật vật chạy trốn?

Mà hiện tại, Chu Nguyên ở trước mắt trông quá mức thản nhiên, ngay cả chéo áo cũng không từng nghiền nát, lông tóc không tổn hao gì, cũng không giống như là đã trải qua một trận đại chiến.

Phạm Yêu kia đến tột cùng là như thế nào lại biến mất?

Trong lòng của Vương Uyên như có sóng to gió lớn đang khuấy động, trong ánh mắt dừng lại ở trên người Chu Nguyên ngược lại là nhiều thêm một phần sợ hãi. Lúc này, ở trong mắt hắn, người sau không thể nghi ngờ là có chút sâu không lường được.

Hắn chậm rãi lui ra phía sau từng bước một.

Mà lúc này những đội ngũ đến từ khắp nơi kia cũng từ trong cử động của Vương Uyên chính thức xác định một sự kiện, đó chính là Phạm Yêu chỉ sợ là thật sự bị Chu Nguyên xử lí rồi.

Vì vậy, những đội ngũ kia nuốt nước bọt rồi nhao nhao lùi lại, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên tràn đầy kiêng kị cùng kính sợ. Mặc dù bọn họ cũng không biết Chu Nguyên đến tột cùng là như thế nào mới có thể tiêu diệt Phạm Yêu, nhưng ở thời điểm này, quá trình như thế nào hiển nhiên là không trọng yếu, kết quả mới là trọng yếu nhất.

Trên bầu trời, sau khi xác định được kết cục của Phạm Yêu, Vương Uyên cũng không hề do dự nữa, trực tiếp quay người mãnh liệt lao ra.

- đệ tử của Thánh Cung mau rút lui!

tiếng gầm gừ của hắn vang lên, vọng khắp núi rừng. Sau khi biết được kết quả của trận chiế giữa Phạm Yêu cùng Chu Nguyên là hắn biết lúc này đây Thánh Cung bọn họ đã triệt để thất bại.

Phạm Yêu vừa chết, thực lực ở đây của bọn họ không có khả năng tranh đoạt hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này cùng với Bảo Thụ với Thương Huyền Tông và Bách Hoa Tiên Cung rồi.

Cho nên hắn cũng quyết đoán, trực tiếp hạ lệnh lui lại.

đệ tử của Thánh Cung thấy thế, cũng lập tức chạy tứ tán, bộ dáng hoảng sợ như vậy nào còn có nửa điểm tùy tiện như lúc trước.

Kim Chương cùng Đường Tiểu Yên ngược lại là muốn dẫn người truy kích, nhưng cuối cùng vẫn là nhẫn nại xuống. Dù sao bây giờ, chuyện quan trọng nhất là thu hoạch tài nguyên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu cùng Bảo Thụ này, nếu như bọn họ đuổi theo đệ tử của Thánh Cung thì không thể nghi ngờ sẽ để cho những đội ngũ khác thừa dịp làm ngư ông.

Vì vậy, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn đội ngũ của Thánh Cung xám xịt, chật vật chạy thục mạng.

Nhìn qua cảnh tượng này, những thế lực khác cũng không nhịn được mà cảm thán. Trong những năm gần đây, ở Thương Huyền Thiên, thanh thế của Thánh Cung cũng như mặt trời ban trưa, cho nên cũng làm cho cách làm việc của Thánh Cung có chút bá đạo.

Đương nhiên, chuyện này cũng bởi vì bọn họ có thực lực để bá đạo.

Nhưng như hôm nay vậy, cảnh tượng đội ngũ của Thánh Cung phải chật vật đào tẩu ngược lại là có chút hiếm thấy

Rất nhiều ánh mắt mang theo kính sợ khi chuyển hướng nhìn qua bóng người trẻ tuổi đang lơ lửng trong hư không ở xa xa kia. Bọn họ biết được, hôm nay Thánh Cung tan tác hoàn toàn là vì Thương Huyền Tông có vị đệ tử thủ tịch này tồn tại.

Mặc dù bọn họ cũng cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, vì sao vị đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông này gần kề chỉ có tu vi là Thái Sơ Cảnh Thất trọng thiên, lại có thực lực khủng bố như thế.

Nhưng mà bất kể như thế nào, bọn họ đều biết, sau trận chiến này, thanh danh của Chu Nguyên, đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong tất nhiên sẽ truyền khắp toàn bộ Huyền Nguyên Động Thiên.

Đối với những ánh mắt kia, Chu Nguyên ngược lại là khá bình tĩnh, cũng không để ý tới. Hắn cầm Bạch Cốt trượng, thân hình khẽ động rồi xuất hiện ở trước mặt Kim Chương cùng Đường Tiểu Yên.

- Chu Nguyên thủ tịch, Phạm Yêu kia thật đã chết rồi hay sao?

Nhìn qua dáng vẻ bình tĩnh của Chu Nguyên, Đường Tiểu Yên không nhịn được mà hỏi.

Chu Nguyên cười gật gật đầu, nói:

- Ra tay không có khống chế được, cho nên sợ là liền thi thể đều không có lưu lại.

Nghe được Chu Nguyên chính miệng xác nhận, Đường Tiểu Yên không nhịn được khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, hiển nhiên là trong nội tâm nhận lấy trùng kích thật lớn.

- Chu Nguyên thủ tịch thật đúng là thâm tàng bất lộ.

Sau một lúc lâu, nàng mới thở phào nhẹ nhỏm rồi nói.

Mà lúc này, ở phía sau, những đệ tử nữ của Bách Hoa Tiên Cung mới chạy tới gần, Lục La ở vào phía trước nhất, nàng trợn tròn mắt nhìn Chu Nguyên, sợ hãi thán phục mà nói:

- Chu Nguyên, ngươi như thế nào lại có thể trở nên lợi hại như vậy rồi!

thực lực của Phạm Yêu kia mạnh mẽ đến mức ngay cả Tiểu Yên sư tỷ cũng khó chống lại, không nghĩ tới bây giờ dĩ nhiên cũng bị Chu Nguyên xử lí. Tuy rằng Lục La một mực đều cảm thấy Chu Nguyên rất mạnh mẽ, nhưng vẫn là không nghĩ tới lại mạnh đến loại trình độ này.

Chu Nguyên cười cười với nàng rồi nhìn khắp bốn phía và nói:

- Chúng ta đi qua chỗ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu kia thôi.

Bây giờ, đối thủ cạnh tranh lớn nhất đã rút lui, như vậy chuyện trọng yếu nhất chính là thu chiến lợi phẩm.

Vì vậy, ở dưới sự chỉ đạo của Chu Nguyên, đội ngũ của hai tông lại một lần nữa chạy qua chỗ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu kia, những thế lực khác thấy thế đều vội vàng tránh lui, không dám ngăn cản, những đội ngũ âm thầm trợ giúp Thánh Cung lúc trước cũng thức thời bắt đầu lặng lẽ chạy đi, sợ hai tông tìm bọn họ để gây phiền phức.

Một đoàn người nhanh chóng chạy về hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu kia, mà lúc này cũng có đệ tử của Bách Hoa Tiên Cung cứu được Triệu Như từ ở trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu đi ra. Lúc này, người sau đã bị trọng thương, sau khi được cứu chữa, cuối cùng là cũng tỉnh lại.

Mà khi nhìn thấy Chu Nguyên, trên gương mặt trắng bệch của Triệu Như kia cũng có thần sắc xấu hổ hiển hiện, nàng cúi gằm mặt xuống, không dám đối mặt với Chu Nguyên.

Lúc trước, sau khi nàng tỉnh lại, đã có đệ tử nói cho nàng những chuyện xảy ra.

Nếu như lần này không phải Chu Nguyên ngăn cơn sóng dữ, Bách Hoa Tiên Cung các nàng nhất định cũng sẽ phải trả một cái giá lớn, cực kỳ thảm trọng

- Chu Nguyên thủ tịch, lúc trước là ta có mắt không tròng.

Triệu Như bị người đỡ dậy, cố lấy dũng khí nói với Chu Nguyên.

Chu Nguyên khoát tay áo, tỏ vẻ cũng không thèm để ý. Nhưng mà đối với Triệu Như, thần sắc hắn cũng lạnh nhạt, hiển nhiên là người sau cũng đã khiến cho hắn cảm thấy không tốt lắm.

Triệu Như cũng biết hành vi tự cho là đúng lúc trước của nàng làm cho Chu Nguyên không thích, cho nên cũng có chút ngượng ngùng lui về một bên để chữa thương.

Chu Nguyên đứng lơ lửng giữa không trung. Lúc này, hắn đã trở thành tiêu điểm ở nơi đây, ánh mắt của hắn nhìn qua gốc Bảo Thụ ở chỗ trung tâm hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, sau đó nhìn hướng Đường Tiểu Yên và cười nói:

- Nếu đội ngũ cạnh tranh đã rút lui, như vậy tiếp đó, chúng ta cũng có thể phân phối chiến lợi phẩm

Mà nghe được hắn nói chuyện đó, bất luận là đệ tử của Thương Huyền Tông hay là đệ tử của Bách Hoa Tiên Cung ở đây đều cảm thấy phấn chấn, bọn họ dốc hết toàn lực mà chiến không phải là vì chờ đợi thời khắc này đến sao.

Kỳ thật không riêng bọn họ mà ngay cả đệ tử thủ tịch như Kim Chương cùng Đường Tiểu Yên vậy đều vào lúc này tỏ vẻ chờ mong.

Bình Luận (0)
Comment