Trên mặt hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.
mấy người Chu Nguyên, Kim Chương, Đường Tiểu Yên đều vây quanh ở gốc Bảo Thụ kia, ánh mắt nóng bỏng nhìn qua từng quả cam giống như là đá quý óng ánh, sáng long lanh nhưng cũng tản ra hào quang rực rỡ, tươi đẹp hoặc là nói ... Dị Bảo Trúc Thần giắt trên bảo thụ.
- Có bốn quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu, bảy quả Dị Bảo Trúc Thần bốn màu, 38 quả Dị Bảo Trúc Thần ba màu.
Kim Chương cẩn thận đếm thoáng một lần, sau đó mở miệng nói.
Hắn vừa dứt lời ngay cả Chu Nguyên đều hít một hơi khí lạnh, hiển nhiên là bị khiếp sợ, phải biết rằng, lúc trước bọn họ vất vả thu thập lâu như vậy mà hôm nay trong hai chi đội ngũ cũng chỉ có Chu Nguyên cùng Kim Chương là đã ngưng luyện ra Dị Bảo Trúc Thần bốn màu.
Mà những đệ tử khác có thể đạt tới ba màu đều rải rác không có mấy, trên cơ bản đều là Dị Bảo Trúc Thần hai màu.
Bởi vậy có thể thấy được, muốn ngưng luyện ra Dị Bảo Trúc Thần đến tột cùng là cần số lượng Huyền Nguyên chi tinh khổng lồ đến mức nào, nhưng mà bây giờ, trên bảo thụ này đúng là đã ngưng kết ra gần 50 quả Dị Bảo Trúc Thần đủ loại, thấp nhất là ba màu, có thể nghĩ mấy người Chu Nguyên cảm thấy rung động như thế nào.
- Không hổ là Bảo Địa Sáu Màu.
Chu Nguyên cảm thán một tiếng. Cuối cùng là hắn đã hiểu rõ, ở bên trong Huyền Nguyên Động Thiên này, muốn đạt được Dị Bảo Trúc Thần phẩm giai cao thì cách nhanh nhất và hữu hiệu nhất chính là tìm Bảo Địa.
Nếu như chỉ đơn thuần thu thập Huyền Nguyên chi tinh rồi ngưng luyện Dị Bảo Trúc Thần thì tốc độ thật sự là quá chậm ...
- Xem ra nếu như ta muốn ngưng luyện ra Dị Bảo Trúc Thần đẳng cấp bảy màu, về sau phải chú ý hơn với những Bảo Địa này rồi.
Chu Nguyên trầm ngâm một lát rồi thầm nói ở trong lòng.
Kim Chương nhìn về phía Chu Nguyên rồi hỏi:
- Những Dị Bảo Trúc Thần này phải phân phối như thế nào đây?
Đường Tiểu Yên cũng chuyển ánh mắt nóng rực từ trên bảo thụ về phía Chu Nguyên. Nàng mỉm cười, nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, trong lần tranh đấu với Thánh Cung này, ngươi có cống hiến lớn nhất, ngươi cứ nói đi, chúng ta sẽ phân phối số Dị Bảo Trúc Thần này như thế nào.
Nàng cũng là người biết không đơn giản cho nên ở lúc này hoàn toàn không có giọng khách át giọng chủ, hơn nữa làm ra tư thái dùng Chu Nguyên cầm đầu.
Mà không thể không nói, Đường Tiểu Yên thông minh hơn Triệu Như kia quá nhiều, cách đối nhân xử thế cũng làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái, mà ngay cả Chu Nguyên đều hơi có hảo cảm với nàng.
Nhưng mà hắn cũng không có sĩ diện cãi láo mà cự tuyệt, dù sao hôm nay hắn là người lĩnh đội của Thương Huyền Tông, rất nhiều đệ tử vì mệnh lệnh của hắn liều chết liều sống chiến đấu, cho nên hắn cũng có nghĩa vụ tranh thủ lợi ích cho bọn họ.
Hắn nhìn chằm chằm vào Bảo Thụ, hơi trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Bốn quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu, chúng ta muốn ba quả, một quả còn lại sẽ thuộc về Đường Tiểu Yên thủ tịch, như thế nào?
Tuy rằng Bách Hoa Tiên Cung có hai vị đệ tử thủ tịch, nhưng trong lần tranh đấu này, Triệu Như cũng không có làm ra cống hiến gì, cho nên Chu Nguyên cũng không cho rằng nàng có tư cách đạt được một quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Đường Tiểu Yên khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, sau khi trầm mặc một lát, cuối cùng khẽ gật đầu.
Trong nội tâm nàng cũng hiểu, lúc trước thái độ của Triệu Như đối với Chu Nguyên kém như vậy, người sau khẳng định cũng không có hảo cảm đối với nàng, hơi trọng yếu hơn chính là ở bên trong đại chiến lúc trước, Triệu Như hoàn toàn chính xác là không có chút cống hiến nào, ngược lại bởi vì bản thân không cẩn thận, suýt nữa làm cho bọn họ đều rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Cho nên nàng coi như là lý giải việc Chu Nguyên không có phân Dị Bảo Trúc Thần năm màu cho Triệu Như.
Chu Nguyên thấy thế, ngược lại là thở dài một hơi ở trong lòng, nếu như Đường Tiểu Yên không đồng ý, thậm chí muốn tranh cho Triệu Như còn thật sự là khá phiền toái, dù sao hắn tình nguyện chiến đấu với Phạm Yêu một trận, cũng không muốn vì một tí lợi ích mà ở chỗ này cãi nhau cùng một đám nữ nhân của Bách Hoa Tiên Cung.
- Dị Bảo Trúc Thần bốn màu có bảy quả, Thương Huyền Tông ta bốn quả, ba quả sẽ thuộc về Bách Hoa Tiên Cung.
- Dị Bảo Trúc Thần ba màu có 38 quả, Thương Huyền Tông ta 23 quả, Bách Hoa Tiên Cung 15 quả.
- Mà Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này , Thương Huyền Tông sẽ lấy sáu thành, Bách Hoa Tiên Cung bốn thành.
Chu Nguyên một hơi nói thẳng sự phân phối trong lòng mình.
Nghe Chu Nguyên nói xong, Đường Tiểu Yên cẩn thận tính toán một lát, chợt cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận phơn phớt của nàng hơi nhếch lên tạo thành một đường cong vui vẻ, lông mày cong cong ôn nhu nói:
- Vậy thì ta đây sẽ đại biểu cho các sư muội của Bách Hoa Tiên Cung tạ ơn Chu Nguyên thủ tịch rồi.
Nàng cũng người thông tuệ, chỉ hơi chút tính toán là đã biết số tài nguyên mà Chu Nguyên phân cho Bách Hoa Tiên Cung các nàng cũng không ít, tổng thể mà nói đến thì xem như là đã cho các nàng gần bốn thành tài nguyên.
phần phân chia này đã xem như tỷ lệ cực cao rồi, nếu như đổi lại là Phạm Yêu ở nơi này, thậm chí có khả năng chỉ cho các nàng hai thành thậm chí một thành tài nguyên ...
Chu Nguyên cười cười rồi liếc nhìn Kim Chương ở một bên, trong lòng cũng có chút cảm thán, Đường Tiểu Yên này mới là một nhân vật lợi hại, nhìn như nhu hòa không tranh, nhưng lại có thể chiếm được phần lợi ích cao nhất.
Nếu như là đổi lại Triệu Như ở chỗ này thương lượng, Chu Nguyên cảm thấy nhiều lắm là hắn chỉ có thể phân cho các nàng ba thành tài nguyên, hết lần này tới lần khác đối mặt với Đường Tiểu Yên này, Chu Nguyên ngược lại không có biện pháp thi triển thủ đoạn quá mức ác độc.
Đây không thể nghi ngờ cũng là chỗ lợi hại của Đường Tiểu Yên.
Nhưng mà phân thêm cho các nàng một chút cũng tốt, cứ xem như là lấy lòng Bách Hoa Tiên Cung đi, nếu tình về lâu dài thì kỳ thật cũng không thể nói là chịu thiệt rồi.
- Đã phân phối tốt rồi, vậy thì chúng ta nhanh chóng hái Dị BẢo Trúc Thần xuống thôi.
Chu Nguyên nói.
Đường Tiểu Yên gật gật đầu, xung phong nhận việc tiến lên. Nàng vung tay lên, nguyên khí giống như một dòng suối chảy xuôi phía trên Bảo Thụ, chỉ trong chốc lát Dị Bảo Trúc Thần trên cây đều đã được gỡ xuống. Sau đó, nàng dùng nguyên khí nâng lên, đưa đến trước mặt Chu Nguyên.
Chu Nguyên lấy hai quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu, đưa cho Kim Chương cùng Đường Tiểu Yên, mà hai người cũng không che dấu được sắc mặt vui mừng, nhận lấy nó.
- Dị Bảo Trúc Thần năm màu ...
sắc mặt của Kim Chương vui mừng, đã có vật ấy, đợi đến khi hắn đột phá đến Thần Phủ Cảnh là có thể mở ra Năm Thần Phủ rồi, chuyện này đối với hắn mà nói đã xem như là việc khó có được rồi.
Có thể nói, mục tiêu cơ bản của hắn trong lần tiến vào Huyền Nguyên Động Thiên này đều xem như đã hoàn thành.
- Xem ra đi theo Chu Nguyên thủ tịch quả nhiên là có thịt ăn rồi. Hôm nay, trong Huyền Nguyên Động Thiên này, chỉ cần không gặp Thánh Tử, chắc hẳn không có đệ tử thủ tịch nào có thể tranh đấu với Chu Nguyên thủ tịch nữa.
Đường Tiểu Yên mỉm cười nói, cũng tiện thể nịnh nọt Chu Nguyên một câu.
Đương nhiên, kỳ thật lời này cũng coi như là lời nói thật, tuy rằng ở trong Thánh Cung, Phạm Yêu kia chỉ là xếp thứ ba, nhưng dựa theo suy đoán của Đường Tiểu Yên, dùng trạng thái cuối cùng kia của Phạm Yêu, coi như là đối mặt với đệ tử thủ tịch xếp hạng nhất của Thánh Cung, chỉ sợ đều có năng lực chống lại.
Nhưng mà ở trong trạng thái này, Phạm Yêu vẫn như cũ là bị Chu Nguyên xử lí sạch sẽ, liền thi thể đều không có lưu lại ... Có thể nghĩ, Chu Nguyên đã ẩn tàng một thủ đoạn rất mạnh.
Cho nên, chỉ cần không gặp Thánh Tử, thực lực của Chu Nguyên đủ để đi ngang ở khu vực bên ngoài của Huyền Nguyên Động Thiên.
Chu Nguyên cười cười, cũng lấy ra hai quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu còn lại rồi nói:
- Vậy hai quả này sẽ thuộc về ta rồi.
Kim Chương cũng không có bất kỳ dị nghị đối với chuyện này, dùng cống hiến của Chu Nguyên trong trận tranh đấu này, một người ăn hai quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu, chắc hẳn không có bất luận kẻ nào có ý kiến.
- Còn lại những Dị Bảo Trúc Thần này, hãy phân phối cho những đệ tử có cống hiến lớn nhất.
Chu Nguyên đem số Dị Bảo Trúc Thần còn lại phân phối đưa cho Kim Chương cùng Đường Tiểu Yên.
Hai người gật đầu tiếp nhận.
Mà sau khi bọn họ phân phối Dị Bảo Trúc Thần hoàn tất thì lại phát hiện vào lúc này gốc Bảo Thụ sinh trưởng ở trong hồ nước kia bắt đầu héo rũ, cuối cùng nhanh chóng hòa tan ra, triệt để dung nhập trong hồ nước, từ từ tiêu tán.
Hiển nhiên là Dị Bảo Trúc Thần bị hái xuống cũng đã làm cho Bảo Thụ mất đi tất cả sinh cơ, không có cách nào nữa hấp thu nguyên khí để sinh trưởng nữa.
Nhưng mà sau khi Bảo Thụ tiêu tán, mấy người Chu Nguyên lại phát giác được lực kháng cự mà hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này tán phát ra vào lúc này lại dần tiêu tán, kể từ đó, những đệ tử khác hiển nhiên là cũng có thể tiến vào.
- Cứ dựa theo phân phối đã bàn lúc trước, đệ tử của hai tông cùng tiến vào thu thập Huyền Nguyên chi tinh trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này ...
Chu Nguyên nói.
- Chu Nguyên thủ tịch, hình như cũng có không ít thế lực ở chỗ này ngấp nghé.
Đường Tiểu Yên bỗng nhiên thấp giọng nói.
Nghe Đường Tiểu Yên nói vậy, Chu Nguyên cũng nhìn về phía xa, sau khi lực kháng cự mà hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này tản ra tiêu tán, một vài thế lực cũng bắt đầu có chút rục rịch, mặc dù biết rõ nơi này có hai chi đội ngũ của Thường Huyền Tông và Bách Hoa Tiên Cung nhưng sức hấp dẫn của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này quá lớn.
- Chúng ta có nên đuổi bọn họ đi hay không?
Kim Chương hỏi.
Chu Nguyên hơi trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu, nói:
- Việc đó quá khó khăn rồi. Thôi thì hãy để ra một góc vắng vẻ của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này cho những thế lực khắp nơi kia tự mình phân phối đi. Bọn họ muốn đánh như thế nào là chuyện của bọn họ, nhưng nếu như có người quấy nhiễu chúng ta, thì hãy trực tiếp thu hồi, ta nghĩ bọn họ sẽ rất vui vẻ khi giúp chúng ta duy trì trật tự.
đôi mắt dễ thương của Đường Tiểu Yên hơi sáng lên. chiêu thức ấy của Chu Nguyên quả thật là quá đẹp, ngược lại là giảm bớt rất nhiều phiền hà cho bọn họ. Tuy rằng những tông môn đỉnh cấp như bọn họ cũng không kiêng kị những tông phái nhỏ kia, nhưng một khi có quá nhiều con ruồi đến quấy rối thì cũng rất khó chịu.
Mà Chu Nguyên chỉ cần ném ra một phần nhỏ tài nguyên ở chỗ này là đã xử lí xong vấn đề khó nhằn kia rồi, lại còn có thể thu hoạch không ít thiện ý, đương nhiên quan trọng nhất là có thể giảm bớt việc cho bọn họ.
Vì vậy hai người nhanh chóng rời đi, an bài đệ tử của hai tông.
Chu Nguyên đứng ở trên mặt hồ. Hắn nhìn qua chỗ lúc trước Bảo Thụ bị hòa tan trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, ánh mắt lại hơi hơi có chút lập loè.
Có lẽ Kim Chương, Đường Tiểu Yên nghĩa rằng gốc Bảo Thụ kia là vì Dị Bảo Trúc Thần bị hái mà biến thành hư vô, nhưng Phá Chướng thánh văn lưu chuyển ở chỗ sâu trong con ngươi của Chu Nguyên lại làm cho hắn phát giác được một chút khác thường.
- Chẳng lẽ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này còn có bí mật khác hay sao?
Hắn trầm ngâm một lúc rồi thân ảnh chợt khẽ động và nhanh chóng tiến vào trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu khổng lồ này.
Bất kể như thế nào, trước tiên cứ điều tra một chút đi.