Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 648 - Chương 647: Đáy Hồ

Chưa xác định
Chương 647: Đáy hồ

Ở chỗ sâu trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.

Một bóng người màu vàng đạp nước đi qua. Chu Nguyên nhìn quanh bốn phía hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, đập vào mắt đều ánh sáng nhiều màu, rực rỡ, tươi đẹp làm cho người ta có cảm giác hoa mắt thần mê.

Nhưng mà hồ cũng không có bao nhiêu sinh cơ, thậm chí có phần vắng lặng, tựa như là lúc trước gần kề chỉ có con Linh Quỷ Mãng kia sinh sống ở nơi này.

Từ chỗ mi tâm của Chu Nguyên, thần hồn chấn động rồi không ngừng lan tràn ra, cố gắng dò xét ở chỗ sâu trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.

Hắn muốn dò xét xem hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này còn có bí mật gì hay không.

đáng tiếc, mặc dù đã cố gắng dò xét nhưng mà Chu Nguyên cũng không có cảm giác được bất luận chấn động gì khác thường.

Nếu như không phải trước kia Chu Nguyên dùng Phá Chướng thánh văn, cảm giác được một ít chấn động rất nhỏ khi gốc Bảo Thụ kia tiêu tán, chỉ sợ cũng không thể nghi ngờ.

- Ngay cả thần hồn đều không có cách nào dò xét ra hay sao?

Ánh mắt của Chu Nguyên chớp lên, đã như vậy, hắn chỉ có thể mượn nhờ sức mạnh của Phá Chướng thánh văn rồi.

- Phá Chướng thánh văn!

Chu Nguyên quát khẽ ở trong lòng, ở chỗ sâu trong con ngươi, thánh văn cổ xưa lập tức xoay tròn, thế giới ở trước mắt Chu Nguyên lập tức xuất hiện biến hóa.

Màu sắc rực rỡ, tươi đẹp dần dần biến mất, hết thảy đều trở nên hư hóa.

thân hình của Chu Nguyên nhanh chóng xẹt qua trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, con ngươi không ngừng nhìn quét qua xung quanh.

Cứ như thế, thẳng đến một lúc sau, ánh mắt của hắn đã tập trung vào một chỗ dưới đáy hồ của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này. Dựa vào Phá Chướng thánh văn, Chu Nguyên rốt cục trông thấy có một tia chấn động rất nhỏ phát ra ở nơi đó.

Nhìn qua chỗ đó, trong lòng của Chu Nguyên lập tức chấn động, ngọn nguồn của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này quả nhiên là không đơn giản như vẻ bề ngoài vậy!

Nhưng mà cái chỗ này cũng ẩn nấp quá mức hoàn mỹ, nếu như không phải là hắn có được Phá Chướng thánh văn, chỉ sợ cho dù lập tung hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này đều khó có thể tìm ra.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, chỉ là không biết dưới đáy của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu kia này đến tột cùng còn cất dấu cái gì.

Thân hình của hắn đáp xuống chỗ kia, vung tay áo lên, một luồng nguyên khí lao ra, cuốn nước bùn lên, nhưng mà lại là hắn cũng không có phát hiện bất kỳ điều gì khác thường, lúc này có chút ngạc nhiên.

Chẳng lẽ Phá Chướng thánh văn nhìn lầm rồi hay sao?

Hắn cau mày, con mắt nhìn chằm chằm vào chỗ đó, cứ như thế sau một hồi khá lâu, ánh mắt của hắn chợt lóe lên, bởi vì hắn trông thấy không gian ở chỗ đó tựa như là có chút rung động.

trong mắt Chu Nguyên xẹt qua thần sắc kinh hãi và nghi hoặc, hẳn là dưới đáy hồ này còn có một cái Không Gian nhỏ khác hay sao?

Nếu thật là như thế, vậy cũng khá phiền toái. Loại Không Gian nhỏ này quá đặc biệt, nếu như muốn hóa giải cũng không phải là chuyện dễ dàng gì hơn nữa động tĩnh lúc hóa giải sẽ thật lớn, khó tránh khỏi sẽ bị những người khác phát hiện ra.

Mà Chu Nguyên lại cũng không muốn bộc lộ bí mật này ra.

Dù sao ở đây, thật sự là quá nhiều người nhưng trọng yếu hơn là nếu như bí mật này bị lộ ra, hắn sẽ phải một lần nữa phân phối một phần cho Bách Hoa Tiên Cung rồi, dù sao lúc trước hắn đã xem như nhượng bộ rồi.

Mà ý nghĩ này chỉ lóe lên ở trong nội tâm của Chu Nguyên thôi. Lúc này, hắn chợt ngẩng đầu, chỉ thấy được có mấy bóng người cũng rẽ nước đi đến, đúng là mấy người Kim Chương, Đường Tiểu Yên.

- Chu Nguyên thủ tịch có phát giác được cái gì khác thường hay sao?

Đường Tiểu Yên đi tới gần tới, đôi mắt đẹp nhìn thoáng qua chỗ lúc trước Chu Nguyên vận chuyển nguyên khí để xốc lên và hỏi.

Chu Nguyên bình tĩnh lắc đầu, hắn ngược lại không lo lắng Đường Tiểu Yên phát hiện ra cái gì, dù sao ngay cả hắn đều phải dựa vào Phá Chướng thánh văn mới có chỗ phát hiện.

Quả nhiên, đôi mắt dễ thương của Đường Tiểu Yên nhìn quanh một vòng sau đó lại nhìn về phía Chu Nguyên, có chút tiếc nuối nói:

- Chúng ta lúc trước cũng dò xét khắp nơi một vòng nhưng mà không có phát hiện bất kỳ vật gì.

Chu Nguyên gật gật đầu, nói:

- Có gốc Bảo Thụ kia, chuyến thăm dò Bảo Địa này đã xem như không tệ rồi.

Đường Tiểu Yên thoáng có chút ngượng ngùng rồi khẽ gật đầu, thật sự là nàng có chút tham lam rồi.

- Đi thôi, trước tiên nên thu thập Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này đã.

Chu Nguyên nói một câu rồi không hề do dự lao lên mặt hồ, xem ra hắn còn phải chờ đến lúc chia tay với nhóm người của Bách Hoa Tiên Cung, hắn lại tìm cơ hội đến tìm hiểu bí mật dưới đáy hồ này.

Một đoàn người lại một lần nữa lao lên mặt hồ, mà lúc này đệ tử của hai tông đều đã tiến vào, sau đó dựa theo khu vực phân phối ra, chính là đang cao hứng thu thập Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.

Huyền Nguyên chi tinh ở đây có phẩm chất cực cao, vượt xa những chỗ bọn họ đã thu thập lúc trước. Nếu như có thể thu thập đủ, hiển nhiên là sẽ rất có tác dụng đối với việc ngưng luyện Dị Bảo Trúc Thần của bọn họ.

Dù sao tuy rằng Bảo Thụ đã ngưng kết Dị Bảo Trúc Thần nhưng người có thể được phân đến Dị Bảo Trúc Thần vẫn là số ít, cho nên càng nhiều đệ tử còn phải nỗ lực thu thập Huyền Nguyên chi tinh.

Đương nhiên, Chu Nguyên cũng đưa cho những đệ tử chưa được phân đến Dị Bảo Trúc Thần này một ít chiếu cố, ở chỗ bọn họ thu thập, Huyền Nguyên chi tinh cũng nhiều hơn một phần.

lúc Chu Nguyên xuất hiện, đệ tử của hai tông đều nhìn hắn với ánh mắt kính sợ cùng cảm kích, đặc biệt là những thiếu nữ của Bách Hoa Tiên Cung kia, đôi mắt đẹp lại lớn mật quét tới quét lui trên người Chu Nguyên, sau đó tụ lại cùng một chỗ phát ra âm thanh vui đùa ầm ĩ.

Nhìn ra được, các nàng cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với người nổi bật nhất trong lần tranh đấu này là Chu Nguyên.

- Ngươi bây giờ chạy tới ngoắc ngoắc ngón tay, sợ là không ít tiểu nha đầu đều sẽ chạy theo ngươi.

Ở một bên có thanh âm truyền đến, chỉ thấy được Cố Hồng Y hai tay ôm ngực, chân dài thẳng tắp dẫm mặt nước, mỉm cười nói với Chu Nguyên.

Nghe Cố Hồng Y nói vậy, khóe miệng của Chu Nguyên có chút run rẩy.

- Nhưng mà nghĩ đến ngươi có lẽ không có lá gan này, đến lúc đó nếu tin tức truyền vào trong tai của Yêu Yêu, sợ là ngươi khó có thể giao phó.

cặp môi đỏ mọng của Cố Hồng Y hơi nhấc lên, trêu tức nói.

Chu Nguyên trừng nàng một cái rồi nói:

- Cái gì gọi là khó có thể giao phó? Cô nói như ta rất sợ nàng vậy!

- Chu Nguyên sư huynh

ở sau lưng Chu Nguyên, chợt có một giọng nói ngọt ngào truyền đến. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy được một thiếu nữ thanh tú động lòng người của Bách Hoa Tiên Cung đứng ở chỗ đó. Thiếu nữ này có ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng nõn như tuyết, là tiểu mỹ nhân hiếm có, lúc này đang dùng đôi mắt to như nước trong veo nhìn qua hắn, e lệ mà nói:

- Chu Nguyên sư huynh, không biết ta có thể làm phiền sư huynh chỉ ta cách thu thập Huyền Nguyên chi tinh hay không?

Trông thấy thiếu nữ xinh đẹp như vậy, nghĩ đến bất luận nam tử gì đều sẽ phải mềm lòng.

Nhưng mà Chu Nguyên lại không chút do dự lắc đầu, nghiêm mặt nói:

- Bởi vì trận đại chiến lúc trước, cho nên lúc này ta cần dưỡng thương, nếu như sư muội cần, ta có thể giới thiệu đệ tử khác của Thương Huyền Tông ta cho ngươi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ có chút cứng đờ. Sau đó, nàng chợt lắc đầu, giống như là có chút thất vọng nói:

- Vậy thì cũng không cần làm phiền sư huynh khác rồi.

Nói xong liền chậm rãi chạy về.

Chu Nguyên quay đầu và thấy được thần sắc giống như cười mà không phải cười trên mặt Cố Hồng Y, lúc này hừ lạnh nói:

- Ta đây là thật sự bị thương cần điều tức!

- Ha ha ha. ta tin rồi.

Cố Hồng Y mỉm cười nói, sau đó quay người bỏ đi, chỉ là ánh mắt cuối cùng khi nhìn qua Chu Nguyên tựa như là mang theo thần sắc đồng tình, thương cảm.

Chu Nguyên hận đến nghiến răng, nhưng cuối cùng chỉ có thể phiền muộn khoanh chân ngồi xuống, lầm bầm nói:

- Cái gì gọi là sợ Yêu Yêu?! Chúng ta đó là tôn trọng lẫn nhau! Ngươi hiểu cái gì!

Hắn hừ một tiếng, cũng không hề để ý tới Cố Hồng Y, nắm chặt bàn tay, một quả trái cây giống như là đá quý sáng chói, tản ra năm loại màu sắc đã xuất hiện ở trên tay của hắn.

Đúng là Dị Bảo Trúc Thần năm màu mà hắn chiếm được.

Hắn nắm Dị Bảo Trúc Thần năm màu, lại nhìn quanh bốn phía, bây giờ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này đầy người, trông cực kỳ náo nhiệt, xem ra lúc này hắn không thể nào đi thử đánh vỡ cái Không Gian nhỏ kia rồi.

Cũng được. Trước tiên cứ an tâm luyện hóa Dị Bảo Trúc Thần năm màu này đã.

Đợi đến khi Huyền Nguyên chi tinh ở nơi này bị thu thập hết thì sẽ yên tĩnh hơn, khi đó, hắn có thể tìm cơ hội

Nghĩ như vậy, Chu Nguyên cũng vứt bỏ tạp niệm, hai mắt nhanh chóng khép lại, Dị Bảo Trúc Thần năm màu ở trong lòng bàn tay thì bắt đầu tuôn ra từng sợi khí lưu năm màu, từ lòng bàn tay của Chu Nguyên không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn

Bình Luận (0)
Comment