Sự ồn ào, náo động ở chỗ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này giằng co trong trọn vẹn sáu ngày liền.
Ở trong sáu ngày này, đệ tử của Thương Huyền Tông cùng Bách Hoa Tiên Cung đều tựa như là không biết mệt mỏi, không ngừng cố gắng thu thập Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa ở bên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.
Mà dưới cường độ thu thập như vậy, đợi đến ngày thứ sáu thì hồ nước này đã không còn tản ra ánh sáng sáu màu nữa. Cuối cùng, theo thời gian trôi qua, nó đã biến thành hồ nước trong veo, nhìn qua không có gì khác biệt với những hồ nước tầm thường.
Lúc này, ở bên cạnh hồ nước.
Đệ tử của hai tông đứng ở ven hồ, nhìn qua hồ nước trong veo ở trước mắt kia, trên mặt bọn họ đều có vẻ tiếc nuối. Hiển nhiên là vẫn còn chưa thỏa mãn, thậm chí nếu như có thể, bọn họ tình nguyện ở chỗ này thêm một thời gian nữa.
Nhưng mà đáng tiếc chuyện này chỉ là mong ước mà thôi.
- Chu Nguyên thủ tịch.
Đường Tiểu Yên dẫn một đám đệ tử nữ đi tới, đôi mắt dễ thương nhìn qua Chu Nguyên, mỉm cười nói:
- Bây giờ, chúng ta đã thu thập hết Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa ở bên trong hồ nước này. Bây giờ, chúng ta cũng phải khởi hành tiến về chỗ sâu trong Huyền Nguyên Động Thiên, hội hợp với Thánh Tử của Tiên Cung.
- Lúc này đây, đội ngũ của ta phải đa tạ Chu Nguyên thủ tịch rồi. Bách Hoa Tiên Cung chúng ta sẽ nhớ kỹ nhân tình này.
Nói xong, nàng chắp tay, thi lễ với Chu Nguyên một cái. Dù sao, nếu như không phải là có Chu Nguyên thì lần này Bách Hoa Tiên Cung các nàng tất nhiên sẽ có thương vong không nhỏ.
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Đó là chuyện mà ta phải làm thôi. Đã lựa chọn hợp tác thì ta đây sẽ luôn dốc hết toàn lực.
Nghe Chu Nguyên trả lời như vậy, Đường Tiểu Yên khẽ mỉm cười và nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, tuy rằng hiện tại sư huynh chỉ là đệ tử thủ tịch, nhưng không biết vì sao, ta lại có dự cảm, có lẽ ở chỗ sâu trong Huyền Nguyên Động Thiên, sư huynh cũng sẽ không bị những Thánh Tử kia áp chế.
Mặc dù có lẽ rất nhiều người sẽ cảm thấy những lời này của Đường Tiểu Yên không thật đúng, nhưng nàng lại ẩn ẩn có một loại trực giác, người thanh niên ở trước mắt cũng không có đơn giản như những gì hắn biểu hiện ra bên ngoài vậy.
- Cô nói như vậy là qua coi trọng ta rồi.
Chu Nguyên gãi gãi đầu, trên mặt lại nở nụ cười tươi, ôn hòa.
Hai người lại một lần nữa nói vài câu khách sáo với nhau rồi từ biệt. Chu Nguyên nhìn qua Lục La ở phía sau Đường Tiểu Yên, lúc này thiếu nữ cũng hì hì cười với hắn, sau đó phất phất bàn tay nhỏ bé, nói:
- Chu Nguyên, hẹn gặp lại ở chỗ sâu trong Huyền Nguyên Động Thiên nhé.
Chỉ là Chu Nguyên tựa như là nhìn thấy có thần sắc giảo hoạt lóe lên trong đôi mắt to trong veo như nước kia của nàng.
Nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ là cười gật gật đầu.
- Vậy thì chào tạm biệt và hẹn gặp lại.
Đường Tiểu Yên khẽ gật đầu rồi nàng khẽ quát một tiếng, chân ngọc đạp trên nguyên khí phóng lên trời. Ở sau lưng nàng, rất nhiều đệ tử của Bách Hoa Tiên Cung cũng cười đùa và đi theo sau.
Mà ở lúc rời đi cũng có không ít đệ tử nữ kia nhìn Chu Nguyên với ánh mắt u oán.
Chu Nguyên thì là làm như không thấy những ánh mắt này.
Đưa mắt nhìn Bách Hoa Tiên Cung đi xa, sau đó duỗi cái lưng mệt mỏi như trút được gánh nặng và cười nói với Kim Chương, mấy người Cố Hồng Y:
- Chúng ta cũng chuẩn bị khởi hành thôi.
Bước tiếp theo, bọn họ đồng dạng là cũng phải chạy tới chỗ sâu trong Huyền Nguyên Động Thiên, hội hợp cùng Thánh Tử của Thương Huyền Tông.
Kim Chương gật gật đầu, sau đó tiến đến phân phó những đệ tử khác chỉnh đốn, chuẩn bị xuất phát.
Mà Chu Nguyên thì là đứng trên gò núi, xòe bàn tay ra, lập tức ở trong lòng bàn tay của hắn có hào quang màu sắc rực rỡ hội tụ đến, cuối cùng tạo thành một viên ngọc mượt mà như đá quý, trong viên ngọc này có vầng sáng năm loại màu sắc chậm rãi chảy xuôi.
Có chấn động huyền diệu từ trong đó phát ra.
- Không nghĩ tới cho dù đã luyện hóa hấp thu cả hai quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu kia nhưng cũng không thể khiến cho Dị Bảo Trúc Thần tiến hóa đến cấp độ sáu màu.
trong mắt Chu Nguyên có chút tiếc nuối. Ở trong sáu ngày này, hắn chẳng những đã hấp thu hai quả Dị Bảo Trúc Thần năm màu lấy được trên bảo thụ, lại còn thu thập không ít Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa bên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, nhưng cuối cùng cũng không thể giúp Dị Bảo Trúc Thần này.
Hiển nhiên là để tiến hóa đến đẳng cấp sáu màu thì Dị Bảo Trúc Thần cần có số lượng Huyền Nguyên chi tinh tương đối khổng lồ.
Chu Nguyên lật bàn tay một cái, thu viên ngọc năm màu kia vào bên trong khí phủ. Nhìn qua hồ nước đã trở nên trong vắt kia, ánh mắt có chút lập loè. Chỉ có hắn là biết được ở dưới đáy hồ tựa như là vẫn còn cất dấu bí mật.
- Đợi lát nữa tìm cớ để ly khai với những người khác, sau đó lại âm thầm quay về đây, hảo hảo tìm hiểu về bí mật ở dưới đáy hồ kia.
Chu Nguyên tự nói ở trong lòng.
Hắn cũng không có ý định công bố bí mật này ra bởi vì hắn cũng có tư tâm. Dù sao theo suy nghĩ của hắn, lúc này đây, hắn đã làm rất tốt công việc dẫn đội rồi, những người theo sau hắn đều đã kiếm đầy bồn đầy bát.
Mà bây giờ, hắn cũng nên tranh thủ cho chính bản thân mình một chút.
Đương nhiên, ở trong đó tự nhiên cũng có lí do là không gian dưới đáy hồ kia còn rất nhiều nhân tố không xác định, cho nên hắn cũng không cần phải vì thế mà huy động nhân lực.
Lúc này, Cố Hồng Y đến báo lại là mọi người đã chuẩn bị thỏa đáng, vì vậy Chu Nguyên lại một lần nữa liếc nhìn hồ nước trong veo ở trước mắt, sau đó liền quay người rời đi.
Rất nhanh, đệ tử của Thương Huyền Tông cũng điều khiển những đám mây bằng nguyên khí phóng lên trời, rời xa nơi đây.
Sau khi Thương Huyền Tông cùng Bách Hoa Tiên Cung rời đi, một vài thế lực còn lưu ở nơi đây lập tức chen chúc xông vào trong hồ nước này, muốn thử xem còn có thể tìm được chút tài nguyên nào mà hai tông bỏ qua hay không.
Nhưng mà sau khi bọn họ lât tung cái hồ nước này lên, tất cả chỉ có thể thất vọng lắc đầu, cuối cùng cũng lục tục ngo ngoe rút đi, không hề lưu luyến với nơi đây.
Vì vậy, chỉ trong một ngày ngắn ngủn, khu vực vốn là tiêu điểm này, lại một lần nữa trở nên yên ắng.
Hai ngày sau, màn đêm bao phủ đại địa.
thân hình của Chu Nguyên lại một lần nữa xuất hiện ở trong khu rừng bừa bộn vì trận đánh giữa hắn và Phạm Yêu. Lúc này, hắn toàn lực vận chuyển Hóa Hư Thuật, thu liễm chấn động của nguyên khí, giống như là một cái bóng lướt đi trong núi rừng.
Rất nhanh hắn lại một lần nữa đi tới bên ngoài hồ nước, hắn đứng ở trên một cành cây cao, nhìn xuống dưới.
Hiện tại, hồ nước này đã bị phá hư khá nghiêm trọng, chắc là sau khi bọn họ rời đi, một vài thế lực khác có ý đồ vơ vét một ít tài nguyên còn lưu lại ở chỗ này.
Nhưng mà Chu Nguyên lại không chút kinh hoảng, Không Gian nhỏ ở dưới dáy hồ kia ẩn giấu quá mức bí mật, ngay cả hắn cũng phải dùng đến Phá Chướng thánh văn mới phát hiện được, huống chi những người khác.
Một ngày trước, sau khi an trí nhóm mấy người Kim Chương xong, hắn tìm một lý do để tạm thời ly khai, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về chỗ hồ nước này.
- Chuẩn bị động thủ thôi.
Hắn tự nói một tiếng rồi định phi thân xuống.
Nhưng mà, ngay khi hắn chuẩn bị động thân thì chỉ trong một cái chớp mắt, con ngươi của hắn đột nhiên co rụt lại, đưa mắt nhìn qua chỗ rừng rậm ở xa xa. Chỉ thấy được ở chỗ đó, một bóng đen lặng yên lướt đến, cuối cùng đã đi đến bên cạnh hồ nước kia.
- Đã trễ như vậy lại vẫn có người đến đây ư?
Chu Nguyên nhướng mày.
Mà khi Chu Nguyên đang chuẩn bị làm cho người kia bất tỉnh thì hắn lại nhìn thấy bóng đen kia ngồi chồm hổm xuống ở bên hồ, trong tay tản mát ra hào quang nhàn nhạt của nguyên khí. Sau đó, nguyên khí dũng mãnh tràn vào trong hồ nước, khiến cho mặt hồ có chút rung động.
- Hắn đang làm cái gì vậy?
Nhìn thấy cử động quỷ dị của bóng đen này, Chu Nguyên híp hai mắt lại, chẳng lẽ người này cũng biết được bí mật ở dưới đáy hồ kia hay sao?
Chu Nguyên không có hành động thiếu suy nghĩ mà là lựa chọn quan sát, đánh giá.
Sau khi truyền nguyên khí vào được một lúc, bóng đen kia đứng dậy. Nhưng mà đúng vào lúc này, Chu Nguyên đột nhiên phát hiện, hồ nước đúng là chập trùng, một bóng đen dài ước chừng hơn mười trượng lướt đi trong nước, cuối cùng phá nước chui ra.
Mượn nhờ ánh trăng nhàn nhạt, Chu Nguyên có thể nhìn rõ ràng bóng đen kia, giờ khắc này, coi như là dùng định lực của hắn thì cũng phải tỏ ra khiếp sợ.
Bởi vì hắn phát hiện bóng đen kia lại chính là Linh Quỷ Mãng Ba Đầu mà hắn cùng với mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên liên thủ giết chết lúc trước!
Lúc ấy, rõ ràng nó bị hắn giết chết, về sau thân thể của nó rơi vào trong hồ nước và nhanh chóng hư thối, toàn bộ sinh cơ đã tiêu tán, như thế nào bây giờ lại xuất hiện ở đây?!
Hơn nữa, vì sao bóng đen kia lại có thể gọi nó ra được?!
Sắc mặt của Chu Nguyên trở nên ngưng trọng. Ánh mắt khi nhìn qua bóng đen kia cũng có một tia kiêng kị.
Tê tê!
Mà khi Chu Nguyên còn đang nhìn chằm chằm vào bóng đen kia thì đột nhiên, con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu kia ngẩng đầu lên, con mắt dựng thẳng nhìn về phía hắn, trong miệng rắn có tiếng rít gào chói tai vang lên.
Hiển nhiên là con Linh Quỷ Mãng này đã phát hiện ra Chu Nguyên!
- Ai?!
Đến lúc này, bóng đen kia cũng đã phát hiện có những người khác ở chỗ này, phía dưới áo choàng đen có giọng nói bị cố gắng thay đổi truyền ra.
- Tiểu Linh tiêu diệt hắn!