Trên ngọn cây, hai quả trái cây giống như em bé làm bằng ngọc kia lủng lẳng, ánh sáng sáu màu quấn quanh làm cho chúng trở nên thần bí cùng với hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Ở phía dưới, cả Chu Nguyên cùng Lục La đều bị hai quả trái cây giống như em bé làm bằng ngọc kia làm cho rung động, thật lâu cũng chưa từng lên tiếng.
- Hô
Nhưng mà cuối cùng Chu Nguyên cũng tỉnh táo lại, hắn thở ra một hơi dài, nói:
- Ta đã nói mà, mặc dù bên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này cũng có không ít bảo bối, nhưng thấy thế nào cũng không xứng với tên tuổi của Bảo Địa sáu màu, nguyên lai bảo bối chính thức là ở chỗ này.
Lục La cũng ra sức gật đầu, trong đôi mắt to, ngâm ngâm nước tràn đầy sự tham lam. Lúc trước, khi Bách Hoa Tiên Cung các nàng phân phối tài nguyên, nàng cũng chiếm được không ít, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể giúp nàng ngưng luyện ra một Dị Bảo Trúc Thần bốn màu.
Hiển nhiên là Dị Bảo Trúc Thần bốn màu còn kém mục tiêu của Lục La rất xa.
Nhưng mà nàng cũng không có biện pháp để yêu cầu phân thêm nữa, dù sao Đường Tiểu Yên cùng Triệu Như mới là người dẫn đầu đội ngũ, tuy rằng nàng được cung chủ thu làm đệ tử thân truyền, nhưng hôm nay dù sao thực lực cùng tư lịch đều còn chưa đủ, không có khả năng đạt được chỗ tốt lớn nhất.
Mà đây cũng là lý do chủ yếu khiến cho Lục La lựa chọn một mình đi ra ngoài tìm cơ duyên.
Lúc này, Chu Nguyên quay đầu nhìn qua Lục La và thản nhiên cười nói:
- Một người một cái chứ?
Lục La cười hì hì gật đầu. Nếu như lúc này, đổi lại những người khác ở đây cùng nàng thì chỉ sợ sau khi nhìn thấy hai Dị Bảo Trúc Thần sáu màu thì cũng đã bắt đầu lục đục với nhau rồi.
Dù sao ai cũng tinh tường giá trị của Dị Bảo Trúc Thần sáu màu, không có người nào lại ngại nhiều
Cho dù là đã nhận được một cái, còn muốn cái thứ hai để dung hợp, đẩy lên cấp độ cao hơn!
Nhưng đối với Chu Nguyên, Lục La hiển nhiên là vẫn rất tín nhiệm, dù sao lúc trước bọn họ cũng đã từng kề vai chiến đấu qua. Hơn nữa, thân là Thú Tâm Thông Linh Giả, ngoại trừ Nguyên thú, Lục La cũng có thể cảm ứng được tâm tình của nhân loại nữa.
Chu Nguyên thấy thế cười cười, vung tay áo lên, một luồng nguyên khí màu vàng lao ra, lướt lên ngọn cây, gỡ hai quả trái cây giống như em bé làm bằng ngọc kia xuống.
Quá trình hái quả cực kỳ thuận lợi, cũng không có gặp phải bất luận cái gì ngăn trở, chắc hẳn Linh Quỷ Mãng chính là Nguyên thú thủ hộ ở nơi này, chẳng qua hiện nay nó đã bị Lục La hàng phục, tự nhiên cũng sẽ không ngăn trở làm gì.
Nguyên khí quay trở về, Chu Nguyên xòe bàn tay ra, đón lấy hai quả trái cây giống như em bé làm bằng ngọc kia.
Ngay khi vừa cầm chặt lấy, Chu Nguyên lập tứccó thể cảm ứng được rõ ràng sức mạnh cuồn cuộn, tinh thuần ẩn chứa trong đó, hai quả trái cây này trực tiếp làm cho Dị Bảo Trúc Thần năm màu ở bên trong khí phủ của hắn phát ra chấn động mãnh liệt.
Cảm giác khát vọng vô cùng mãnh liệt truyền ra.
Chu Nguyên cố gắng kiềm chế khát vọng ở trong lòng, đưa một quả trái cây giống như em bé làm bằng ngọc cho Lục La.
Lục La vội vàng duỗi bàn tay nhỏ bé ra, tiếp nhận lấy quả trái cây này, không nhịn được hưng phấn nhảy về phía trước, nàng dùng sức dán quả trái cây giống như em bé làm bằng ngọc này lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đáng yêu của mình, trên khuôn mặt tràn đầy thần sắc thỏa mãn.
- Cảm ơn Chu Nguyên!
Một lát sau, nàng mới khôi phục lại, quay đầu nhìn về phía Chu Nguyên, ngọt ngào nói.
Chu Nguyên cười khoát tay áo. Lúc này, hắn cũng chưa vội luyện hóa Dị Bảo Trúc Thần sáu màu này ngay mà tạm thời thu hồi, sau đó chậm rãi bước đến chỗ đầm nước màu vàng kia, cái cây xanh mướt như ngọc kia chính sinh trưởng ra từ chỗ này.
Đầm nước màu vàng này hơi có vẻ sền sệt, mà lúc này, Linh Quỷ Mãng chính ngâm ở trong đó, thân hình không ngừng run rẩy, nhưng mà Chu Nguyên lại có thể cảm nhận được, thương thế của con Linh Quỷ Mãng kia tựa hồ là đang nhanh chóng khôi phục.
Hiển nhiên, đầm nước màu vàng này cũng không phải là thứ bình thường, mà còn vô cùng thần dị.
- Đây là cái gì?
Lục La tiến đến, nhìn qua đầm nước màu vàng, sau đó nàng ngồi xổm người xuống, duỗi ngón tay ngọc thon dài ra, nhẹ nhàng nhúng xuống.
Xùy!
Nhưng mà tay nàng chỉ vừa mới đi vào thì đã nhanh chóng rụt trở về, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên thần sắc đau đớn, chỉ thấy được chỗ đầu ngón tay kia của nàng đã đỏ bừng lên.
- Đau chết ta rồi!
Nàng hô.
Chu Nguyên trầm ngâm một chút, cũng xòe bàn tay ra, chậm rãi nhúng vào trong đầm nước màu vàng, mà ngay khi vừa nhúng vào thì hắn lập tức cảm giác được đau nhức, kịch liệt vọt tới, đầm nước màu vàng kia tựa như là nham thạch nói chảy vậy.
Nhưng mà Chu Nguyên cũng không có lập tức rút về, bởi vì loại đau nhức, kịch liệt này cũng chưa đến mức làm cho hắn không thể chịu đựng được.
Hắn cứ giữ như thế trong khỏang mấy phút đồng hồ, sau đó trong ánh mắt chợt hiện lên vẻ mừng như điên, bởi vì hắn phát hiện, mặc dù đầm nước màu vàng kia khiến cho người nhúng vào đau nhức, kịch liệt, nhưng lại là có thêm hiệu quả rèn luyện khó có thể tưởng tượng đối với thân thể.
- Hiệu quả rèn luyện của đầm nước màu vàng này vậy mà còn mạnh hơn Thủy Hỏa Đoán Long Đài trong Thánh Nguyên Phong kia!
Đầu tiên là Chu Nguyên chấn động trong lòng, sau đó cảm thấy cực kỳ vui mừng. Hiện nay, Tiểu Huyền Thánh Thể của hắn vẫn một mực kẹt tại tầng thứ hai là Ngân Cốt cảnh, thủy chung không có cách nào để bước vào tầng thứ ba là Kim Huyết cảnh.
Tu luyện thân thể vốn là một chuyện cực kỳ gian nan, nếu như không có Thần Vật tương trợ thì cũng chỉ có thể từ từ rèn luyện từng chút một trong thời gian dài dòng, buồn chán.
Mặc dù Chu Nguyên cũng không bài xích chuyện vững bước tiến lên, nhưng nếu như có phương thức tinh tiến mà không làm tổn hại đến căn cơ thì hắn tự nhiên cũng sẽ không bài xích.
Như Thủy Hỏa Đoán Long Đài kia, cũng như đầm nước màu vàng ở trước mắt này.
Sau khi tự mình thể nghiệm, Chu Nguyên tin tưởng, nếu như có thể mượn nhờ tác dụng rèn luyện của đầm nước màu vàng này, Tiểu Huyền Thánh Thể của hắn rất nhanh là có thể sẽ đạt tới Kim Huyết cảnh mà hắn chờ đợi đã lâu.
Đến lúc kia, e rằng chỉ bằng vào sức mạnh của thân thể là hắn có thể áp chế tất cả đệ tử thủ tịch trong Thương Huyền Thiên rồi!
- Chu Nguyên, huynh không sao chớ?
Ở một bên, nhìn thấy Chu Nguyên nhúng thẳng cả bàn tay vào trong đầm nước màu vàng đáng sợ kia trong thời gian lâu như thế, Lục La liền vội vàng hỏi.
Chu Nguyên cười lắc đầu, thật cũng không có giấu diếm, nói:
- Đầm nước màu vàng này cũng là một bảo bối tốt, có hiệu quả đối với tu luyện thân thể, đã thấy rồi thì cũng không nên bỏ qua, trực tiếp thu sạch thôi.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Lục La lắc đầu liên tục, nói:
- Nếu như huynh muốn vậy thì cứ cầm đi đi, muội không có hứng thú đối với việc tu luyện thân thể.
Tu luyện thân thể cực kỳ đau đớn, mỗi một lần thân thể lột xác thì đều phải chịu đựng đau đớn mà người bình thường khó có thể thừa nhận. Mục đích tu luyện của Lục La chính là muốn cùng trò chuyện, chơi đùa với Nguyên thú đáng yêu, cũng không muốn đi làm loại chuyện tự làm khổ mình này.
Chu Nguyên tức cười, sau đó vung tay áo lên, từ túi Càn Khôn trong lấy ra mười cái vạc gỗ khổng lồ, còn cao hơn đầu người.
Sau đó, ở chỗ mi tâm của hắn, thần hồn chấn động, bạo phát ra, muốn chuyển đầm nước màu vàng kia vào trong vạc gỗ.
Tê tê!
Nhưng mà lúc này, con Linh Quỷ Mãng kia bỗng nhiên phẫn nộ rít gào lên, mắt rắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thân hình có dấu hiệu bành trướng.
Lục La thấy thế, liền bước lên phía trước, trao đổi cùng Linh Quỷ Mãng. Một lát sau, nàng mới quay đầu lại, ngượng ngùng nói:
- Chu Nguyên, huynh có thể chia cho Tiểu Linh một phần nước trong đầm này được hay không? Bởi vì bình thường, nó muốn tu luyện thì phải dựa vào đầm nước này.
Chu Nguyên hơi cảm thấy giật mình, khó trách con Linh Quỷ Mãng này mạnh như vậy, thậm chí cuối cùng sau khi bị hắn đánh trọng thương mà còn có thể bỏ chạy, nguyên lai là một mực mượn nhờ tác dụng của đầm nước này để tôi luyện thân thể.
- Không có vấn đề, những thứ kia vốn là có một phần của muội mà.
Chu Nguyên gật gật đầu. Nước trong đầm này khá nhiều, mặc dù là phân ra một nửa, có lẽ cũng đầy đủ cho hắn tu luyện Tiểu Huyền Thánh Thể tới tầng thứ ba Kim Huyết cảnh.
Lục La nhìn mười cái vạc lớn, duỗi ba ngón tay ra, sau đó lại thu hồi một ngón rồi nói:
- Vậy thì huynh để cho chúng ta hai vạc là được.
- Phân cho các ngươi ba vạc.
Chu Nguyên cười nói, sau đó nói với con Linh Quỷ Mãng kia:
- Ngươi còn chưa tránh ra sao?
Linh Quỷ Mãng rít gào hai tiếng, nhìn qua đầm nước màu vàng, còn có chút không nỡ.
- Tiểu Linh mau trở lại, dù sao ngươi cũng muốn ly khai cùng ta, những thứ này để lại đây cũng vô dụng rồi.
Lục La thúc giục nói.
Nghe Lục La nói vậy, Linh Quỷ Mãng mới hóa thành một tia sáng màu đen, vọt vào trong tay áo của Lục La.
Không có ngăn trở, Chu Nguyên lập tức thúc dục thần hồn, đầm nước màu vàng rầm rầm rung động, bị thần hồn vô hình nâng lên, cuối cùng chuyển vào trong từng cái vạc gỗ.
Mà khi mười cái vạc gỗ khổng lồ kia được nhồi đầy thì đầm nước màu vàng cũng đã cạn trơ thấy đáy, đồng thời cũng lộ ra gốc cây xanh mướt như ngọc cắm rễ ở trong đó.
Nhìn qua mười vạc gỗ đầy nước kia, Chu Nguyên tỏ ra thỏa mãn, chợt hắn thu lại bảy vạc, còn lại đưa cho Lục La nhận lấy.
- Xem ra chúng ta cuối cùng là đã thu sạch sẽ bảo bối ở đây rồi
Chu Nguyên duỗi cái lưng mệt mỏi, vẫn chưa thỏa mãn nói.
Ở một bên, Lục La nhìn xuống đáy đầm nước. Rồi nàng đột nhiên kéo tay áo Chu Nguyên, chỉ xuống một chỗ dưới đáy đầm nước và nói:
- Đó là cái gì?
Chu Nguyên khẽ giật mình, đưa mắt nhìn lại chỗ nàng chỉ và thấy được ở dưới đáy đầm nước, chỗ gốc cây xanh mướt như ngọc kia có mấy sợi rễ cuộn vào cùng một chỗ, tạo thành một quả cầu bằng rễ cây.
Mà lúc này, ở bên trong quả cầu bằng rễ cây kia, giống như là có ánh sáng thần bí đang thẩm thấu đi ra từ trong khe hở.