Rễ cây như ngọc, quấn quanh vào nhau hình thành một quả cầu, từ trong khe hở tỏa ra từng tia sáng thần bí.
Chu Nguyên mang theo ánh mắt ngạc nhiên nhìn gốc cây Ngọc Thụ kia, sau đó lực lượng thần hồn lướt qua, chỉ thấy vừa chạm vào thì rễ cây quấn quanh vật thể hình cầu lập tức bị chia cắt, lực lượng thần hồn nâng nó lên, bay lơ lửng ở trước mặt.
Chu Nguyên lại sử dụng lực lượng thần hồn hóa thành năm ngón tay xé rách từng mảnh rễ cây, cứ như vậy qua một lát, quả cầu chậm rãi vỡ ra.
Chu Nguyên cùng Lục La đều hiếu kỳ mà cẩn thận nhìn vào đó.
- Đây là...
Rễ cây vỡ ra, chỉ thấy ở trong đó có một vật lớn chừng bàn tay, hình dáng của vật này quái dị, khá thô sơ, trông giống tấm bia, nhưng lại tựa như không trọn vẹn, chỉ có một nửa.
Chất liệu của nó cũng cực kỳ kỳ lạ, không phải vàng không phải gỗ, hơi có vẻ phổ thông.
Nhưng Chu Nguyên và Lục La đều hiểu vật này sẽ không bình thường như bề ngoài như vậy, bởi vì vị trí tồn tại của nó quá mức bí ẩn.
Điểm trọng yếu nhất chính là Chu Nguyên và Lục La đều phát hiện, khi bọn hắn lấy ra vật này thì cây Ngọc Thụ trước mắt lại bắt đầu trở nên ảm đạm khô héo.
Cảm giác cứ như là cây Ngọc Thụ này đã bị lấy đi nguồn sinh mệnh vậy.
- Đây là cái gì nhỉ? -Lục La không nhịn được hỏi.
Chu Nguyên xòe bàn tay cầm lấy đồ vật hình bia không trọn vẹn kia, cảm thấy khá nặng tay. Trong mắt Chu Nguyên tràn đầy vẻ nghi hoặc, bởi vì hắn cũng chưa từng cảm nhận được lực lượng kỳ lạ gì từ trong vật này.
Hiển nhiên đây không phải là dị bảo Thần Trúc.
- Ta cũng không rõ lắm. -Chu Nguyên đem nó giao cho Lục La.
Lục La cũng nắm chặt, kiểm tra một hồi, trong mắt vẫn tràn đầy nghi hoặc, cuối cùng trả nó lại cho Chu Nguyên, nói:
- Mặc dù không biết thứ này có tác dụng gì nhưng hiển nhiên là sẽ không phải là vật tầm thường. Huynh cứ cầm lấy đi, nói không chừng về sau sẽ có tác dụng.
Chu Nguyên chần chờ một lúc, mặc dù tạm thời không hiểu rõ về vật này nhưng có thể khẳng định là nó sẽ không phải là vật phàm. Lục La lại đem nó giao cho hắn, khiến cho hắn cảm thấy mình mình đang chiếm lợi lớn.
- Không cần phải suy nghĩ nhiều đâu, mặc dù có lẽ vật này không đơn giản nhưng muội cũng đã đã nhận được Tiểu Linh rồi còn gì. -Lục La vỗ vỗ tay áo, cười tủm tỉm nói.
Đối với Lục La mà nói, việc có được một con Nguyên thú biến dị như Tam Đầu Linh Quỷ Mãng mới là thu hoạch lớn nhất của nàng.
- Vậy lần này ta liền chiếm hơn muội một chút lợi lộc. -Chu Nguyên cũng không phải người thiếu quả quyết, nghe vậy thì bật cười lớn, quyết định về sau nếu có cơ hội thì sẽ bồi thường lại cho Lục La là được.
Lục La tùy ý gật đầu.
Chu Nguyên cẩn thận từng ly từng tý cất đi đồ vật hình bia kia, sau đó nhìn về phía cây Ngọc Thụ đang dần dần ảm đạm, khô héo kia, nói:
- Lần này hẳn là không còn gì nữa.
- Chúng ta ra ngoài thôi.
Lục La cũng gật đầu hài lòng, lần này nàng không chỉ có đạt được dị bảo Thần Trúc sáu màu, hơn nữa còn gặp được Tam Đầu Linh Quỷ Mãng. Hai thứ này đều có sự trợ giúp không thể tưởng tượng được với việc tăng lên thực lực cho nàng.
Thế là hai người cũng không nán lại, trực tiếp thoát đi chỗ vết nứt không gian vừa nãy, quay về nơi đáy hồ của Lục Thải Hồ.
Mà khi hai người rời đi, vết nứt không gian kia bắt đầu khôi phục, cuối cùng triệt để tiêu tán. Hơn nữa Chu Nguyên còn cảm giác được, có vẻ như không gian bị giấu trong đó cũng bắt đầu chôn vùi.
Bàn tay hắn nhẹ nhàng sờ lên túi Càn Khôn ở bên hông, hắn có dự cảm, có lẽ bên trong không gian thần bí kia, thứ quan trọng nhất cũng không phải là hai viên dị bảo Thần Trúc sáu màu, mà là đồ vật thần bí có hình bia không được trọn vẹn kia.
Chỉ là trước mắt hắn còn chưa thể phân biệt ra tác dụng của nó mà thôi.
Phù phù.
Trên mặt hồ, hai bóng người vọt ra khỏi mặt nước, rơi vào trên bờ.
Lúc này bóng đêm vẫn bao phủ, khắp xung quanh vẫn yên ắng như cũ.
Lục La hài lòng duỗi lưng một cái, sau đó duỗi ra tay nhỏ về phía Chu Nguyên, cười tủm tỉm nói:
- Như vậy, xem như lần này hợp tác vui vẻ nha.
Chu Nguyên cười cười, vươn tay nắm lấy bàn tay của nàng.
- Chúng ta chia tay ở chỗ này đi, ta phải đuổi kịp đội ngũ của Thương Huyền tông, muội cũng giống vậy đúng không? -Chu Nguyên cười nó.
Lục La lè lưỡi, nói:
- Muội cũng tìm cớ chạy ra ngoài, lúc này cũng nên tranh thủ đi trở về.
Chu Nguyên gật đầu nói:
- Đi đường cẩn thận.
Lục La quơ quơ tay nhỏ, nói:
- Hẹn gặp lại ở chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên nhé!
Âm thanh vừa dứt, tiểu Hàn ở trên vai nàng lập tức huýt dài một tiếng, nhanh chóng hóa thành một con đại bàng màu băng lam, đỡ lên thân thể của Lục La, bay vút vào không trung.
Chu Nguyên đưa mắt nhìn Lục La đi xa, hắn cũng không quá lo lắng cho an toàn của cô bé. Bây giờ Lục La đã thu phục được con Tam Đầu Linh Quỷ Mãng kia, thực lực tăng mạnh, dù cho có gặp phải đối thủ đẳng cấp các Thủ tịch thì cũng có thể đối phó được.
- Lần này thì có thể yên tâm đi về chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên rồi.
Chu Nguyên cũng thở dài một hơi, sau đó nhìn về phía xa xôi. Tại chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên là nơi mà các Thánh tử tranh đoạt. Nơi đó mới là khu vực trọng yếu nhất và đặc sắc nhất của toàn bộ Huyền Nguyên Động Thiên.
Tại ngoài này, xuất hiện bảo địa sáu màu là rất hiếm thấy. Thế nhưng nếu ở chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên, tuy nói vẫn rất hiếm có, nhưng số lượng cũng không phải là ít.
- Cũng không biết giờ này Yêu Yêu và Thôn Thôn thế nào...
Hắn lầm bầm một tiếng, chợt cười cười, với thực lực của Yêu Yêu, dù cho có là nơi mà Thánh tử tụ tập như mây ở chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên kia thì vẫn có thể thoải mái ra vào.
Chu Nguyên thu hồi suy nghĩ, nguyên khí màu vàng óng dâng lên dưới chân, trực tiếp nâng hắn bay lên không trung, hóa thành một vật kim quang bay về nơi xa.
Một ngày sau, Chu Nguyên đuổi kịp đội ngũ. Nhìn thấy Chu Nguyên bình yên trở về thì Kim Chương và Cố Hồng Y cũng thở dài một hơi.
Mặc dù bọn họ cũng hiếu kỳ nguyên nhân mà Chu Nguyên đột nhiên rời đi, nhưng đều không ai hỏi ra. Dù sao ai cũng có bí mật của mình, nếu cứ muốn hỏi rõ ràng thì sẽ rất không biết điều.
Thế là trong những ngày kế tiếp, đội ngũ lại khôi phục tốc độ đi đường bình thường.
Trong quá trình ấy, đội ngũ của Chu Nguyên cũng gặp không ít các thế lực khác. Chỉ là những đội ngũ kia nhìn thấy đây là một nhóm các đệ tử của Thương Huyền tông do Chu Nguyên dẫn đầu thì đều vội vàng tránh lui, tựa như gặp sói gặp hổ.
Hiển nhiên, chiến tích chém giết Thủ tịch Phạm Yêu của Thánh Cung lúc ở bảo địa sáu màu của Chu Nguyên đã triệt để truyền ra, khiến cho các đội ngũ khác cũng đều biết được, hiểu rõ Thánh Nguyên Phong của Thương Huyền tông có một vị Thủ tịch cực kỳ lợi hại.
Nhờ vậy, trên quãng đường này, đội ngũ của Chu Nguyên đi đường rất thông thuận, lực cản rất ít.
Bởi vậy Chu Nguyên cũng bắt đầu dành thời gian vào việc tu luyện Tiểu Huyền Thánh Thể. Thế là tại mỗi ngày, lúc chạng vạng tối, rất nhiều đệ tử đều thấy Chu Nguyên lấy ra một cái thùng gỗ cực lớn, nhảy vào trong đó, ngay sau đó liền có tiếng kêu thống khổ trầm thấp đè nén truyền ra, nghe mà tê cả da đầu.
Hiển nhiên, cất ở trong thùng gỗ này là nước đầm màu vàng mà Chu Nguyên thu được từ đáy hồ trong không gian thần bí.
Kể từ lúc này, càng ngày bọn họ sẽ càng đi vào chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên, đối thủ mà bọn họ phải đối mặt sẽ càng ngày càng mạnh. Thế nên Chu Nguyên cũng không dám buông lỏng, tận dụng hết thảy cơ hội để rèn luyện tăng lên thực lực bản thân.
Hắn nhất định phải rèn luyện Tiểu Huyền Thánh Thể tăng lên tới tầng thứ ba - Kim Huyết Chi Cảnh, trước khi khi xâm nhập vào chỗ sâu của Huyền Nguyên Động Thiên.