Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 659 - Chương 658: Kim Cương Tu La

Chưa xác định
Chương 658: Kim Cương Tu La

Rống!

Trên quảng trường bừa bộn, Triệu Kình ngửa mặt lên trời gào thét, ánh sáng màu đen tràn ngập thân hình làm cho thân thể bằng máu thịt của hắn nhìn qua tựa như là được đúc lại bằng sắt đen vậy, không thể phá vỡ.

Lúc này Triệu Kình đúng là một con Ma Vượn sống sờ sờ.

Sự hung ác cùng thô bạo này làm cho người ta hãi hùng khiếp vía.

Giờ khắc này, mà ngay cả mấy người Tả Khâu Thanh Ngư đang đứng ở trên tầng cao nhất của lầu các đều cảm giác được uy áp kinh khủng phát tán ra từ trong cơ thể của Triệu Kình. Cho nên, mấy người Tả Khâu Thanh Ngư, Ninh Chiến vốn luôn tin tưởng vào Chu Nguyên cũng tỏ vẻ khẩn trương, dù sao lúc này Triệu Kình thật là quá mức đáng sợ.

Nhìn qua cảnh tượng này, Lưu Phù thủ tịch của Thiên Quỷ Phủ kia chợt liếc qua Tả Khâu Thanh Ngư, cười lạnh nói:

- Có thể bức Triệu Kình phải sử dụng đến Ma Vượn thuật, Chu Nguyên này đích thật là có vài phần thực lực. Nhưng mà đáng tiếc, phần thưởng cho cố gắng của hắn lại là một Triệu Kình càng thêm đáng sợ, Lúc này, chỉ sợ là hắn khó giữ được cái mạng nhỏ này.

Nghe Lưu Phù nói vậy, những đệ tử thủ tịch khác ở đây đều gât đầu, tỏ vẻ ngưng trọng. Bọn hắn biết rõ, nếu như đổi lại là mình đứng ở trước mặt Triệu Kình lúc này thì tất nhiên là khó có thể chống đỡ được mấy hiệp.

Vị đệ tử thủ tịch xếp thứ hai của Thánh Cung đích thật là danh bất hư truyền.

Oanh!

Ở trong ánh mắt ngưng trọng của vô số người, con ngươi hung ác của Triệu Kình đã nhanh chóng tập trung vào Chu Nguyên. Lúc này đây, hắn không còn nói nhảm nửa câu nữa, chỉ là nụ cười trên mặt càng thêm dữ tợn.

- Đông!

Đột nhiên, Triệu Kình ngồi xổm xuống, hai tay chống xuống đất. Sau một cái nháy mắt, hai chân đột nhiên đạp mạnh một cái.

Vết rách cực lớn từ dưới chân hắn lan tràn ra, mà thân hình của hắn thì tựa như là Viễn Cổ Ma Vượn săn mồi, bàn tay khổng lồ bao phủ Chu Nguyên.

- Ma Vượn Chi Thủ!

Tiếng rít gào vang lên, vọng khắp cả quảng trường. Chỉ thấy được ánh sáng màu đen lan tràn trên cánh tay phải của Triệu Kình kia, thậm chí có bộ lông màu đen sinh dài ra. Trong khoảng khắc, cánh tay này của hắn đã biến thành một cái cánh tay tráng kiện như là của Ma Vượn.

Oanh!

Một quyền này xé rách không khí, phát ra tiếng xèo xèo và nhanh chóng bao phủ Chu Nguyên.

Một quyền này đã hung hãn đến mức tột đỉnh.

Đối mặt với một quyền đáng sợ như thế của Triệu Kình, mấy người Đường Mộc Tâm đều biến sắc, bọn họ nhanh chóng vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, chuẩn bị sẵn sàng cho việc ra tay cứu viện.

Nhưng mà, trong khi tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi vì một quyền hủy diệt kia Triệu Kình thì người đang đứng ở dưới sự bao phủ của một quyền kia là Chu Nguyên lại cực kỳ bình tĩnh.

Lúc này, ánh sáng màu vàng trong đôi mắt như ẩn như hiện.

Hiện tại, bên ngoài cơ thể của hắn cũng có ánh sáng màu vàng nhàn nhạt lan tràn ra, giống như là tạo thành từng đường vân cổ xưa màu vàng ở bên ngoài thân thể của hắn.

Ở trong trái tim của hắn, giọt máu màu vàng kia kịch liệt chấn động.

- Tiểu tử, quỳ xuống cho ta!

Triệu Kình hét to lên tiếng, một quyền hủy diệt cuối cùng mang theo bão táp, đánh xuống tới.

Đối mặt với một quyền kinh khủng đang đến gần kia, sắc mặt của Chu Nguyên không hề thay đổi, năm ngón tay chậm rãi nắm chặt, những đường vân cổ xưa màu vàng ở bên ngoài thân thể của hắn sáng lên và hội tụ về chỗ cánh tay, sau đó bao trùm mặt ngoài nắm đấm. Một luồng sức mạnh không có cách nào hình dung giống như là chân long phẫn nộ gào thét cuồn cuộn ở trong cơ thể của Chu Nguyên. Từ xưa đến nay, hắn chưa bao giờ cảm thụ qua sức mạnh kinh khủng thế này.

Sức mạnh mà Kim Huyết cảnh mang đến cũng đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của Chu Nguyên.

Oanh!

Ở trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, một quyền của Chu Nguyên lại dùng tư thái chính diện, va chạm cùng một quyền hủy diệt kia của Triệu Kình.

- Quả thực đang tìm chết!

Nhìn qua cảnh tượng này, vô số người đều lắc đầu, thở dài.

Lúc này, so sánh với một quyền giống như là Ma Vượn kia của Triệu Kình, nắm đấm của Chu Nguyên trông nhỏ bé đến không ngờ. Cho nên bọn hắn không rõ, Chu Nguyên đến tột cùng là bị như thế nào? Tại sao lại có lựa chọn ngu xuẩn như thế? Tại sao lại dám cứng rắn chống đỡ một quyền hủy diệt kia của Triệu Kình?

Nhưng mà lúc này, nói cái gì đều đã chậm.

Chỉ sợ sau một khắc, Chu Nguyên kia cũng sẽ bị đập thành thịt nát mà thôi?

Phanh!

Chỉ trong một cái chớp mắt sau khi hai nắm đấm chạm nhau, sóng xung kích cực lớn xuất hiện và điên cuồng khuếch tán ra đến xung quanh. Vào lúc này, toàn bộ những phiến đá ở phía trên quảng trường đều bị gió xoáy thổi bay lên, mặt đất cũng không ngừng bị gọt và bay lên.

Hai chi đội ngũ của Thương Huyền Tông cùng Thánh Cung đều liên tục lui ra phía sau.

Nếu như không phải là những đệ tử thủ tịch của các thế lực khác đồng thời ra tay, e rằng chỉ cần dư ba khuếch tán ra của trận chiến này là đã có thể phá hủy cả tòa trang viên này rồi.

Theo thời gian dần trôi qua, dư ba cũng dần biến mất, nhưng ánh mắt của tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ giữa quảng trường, trung tâm của sóng xung kích.

Theo thời gian dần trôi qua, bụi mù ở chỗ đó cũng dần tán đi.

Hai bóng người xuất hiện ở trong tầm mắt của tất cả mọi người.

Lúc này, hai người Chu Nguyên cùng Triệu Kình vẫn bảo trì tư thế nắm đấm chạm nhau, thân hình của hai người tựa hồ cũng chưa từng di động.

- Ai là người chiến thắng vậy?

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào hai người, trong mắt có kinh hãi và nghi hoặc, bởi vì từ cảnh tượng ở trước mắt này, bọn họ căn bản không có cách nào phân biệt ra ai là người chiến thắng, ai là người thất bại.

Hoắc Thiên cũng nhìn chằm chằm vào giữa quảng trường mà nhíu mày, bởi vì hắn cũng đồng dạng không thể phân biệt được ra ai là người chiến thắng, ai là người thất bại.

- Hoắc sư huynh, kết quả là như thế nào vậy?

Ở bên cạnh hắn có đệ tử thủ tịch khác hỏi.

Hoắc Thiên thản nhiên nói:

- Hẳn là Triệu Kình chiến thắng. Một quyền kia của hắn quá mức đáng sợ, cho dù là ta muốn chống cự thì đều phải tiêu hao rất nhiều thủ đoạn. Nhưng Chu Nguyên này lại dám cứng rắn chống đỡ, không thể nghi ngờ là muốn chết.

Nghe Hoắc Thiên nói vậy, những đệ tử thủ tịch khác của Thánh Cung cũng gật gật đầu. Bởi vì quen thuộc với thực lực của Triệu Kình cho nên bọn hắn cũng biết rõ một quyền kia kinh khủng như thế nào.

Đổi lại là bất cứ một người nào trong số bọn hắn thì đều không thể chống cự một quyền kia. Chu Nguyên kia lại dám ngạnh khángnhư thế, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.

mấy người Đường Mộc Tâm cũng vô cùng khẩn trương khi nhìn qua cảnh tượng này.

- Thằng này sao lại ngu xuẩn như vậy? Không có việc gì lại lựa chọn cứng rắn chống đỡ một quyền hủy diệt kia của Triệu Kình làm cái gì?

Bách Lý Triệt nhịn không được cắn răng mắng, nếu như Chu Nguyên bị Triệu Kình đánh bại thì thể diện của Thương Huyền Tông bọn họ cũng sẽ không còn.

Những đệ tử thủ tịch khác không nói chuyện, nhưng trong mắt cũng có sầu lo.

Trên tầng cao nhất của lầu các, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, ngay cả Tả Khâu Thanh Ngư đều nhịn không được mà nắm chặt bàn tay ngọc, đôi mắt dễ thương nhìn chằm chằm vào chỗ hai người Chu Nguyên và Triệu Kình, không dám di động.

Toàn bộ hào khí trong trang viên tựa như là đều bởi vì hai bóng người trên quảng trường kia không động đậy cho nên cũng cứng lại.

Nhưng sự ngưng trệ này cũng chỉ diễn ra trong hơn chục giây mà thôi.

Trong sân rộng, mí mắt của Chu Nguyên có chút giật giật. Hắn nhìn qua thân hình cao to, cường tráng giống như là Ma Vượn ở trước mắt, thở một hơi thật dài.

Sau đó, hắn thu tay lại và không có lại nhìn Triệu Kình kia nữa, mà là lướt qua người Triệu Kình, đi về phía mấy người Đường Mộc Tâm.

Mà Triệu Kình vẫn không nhúc nhích.

Vô số ánh mắt kinh ngạc đều dừng lại ở trên người Chu Nguyên.

- Triệu Kình, ngươi đang làm cái gì vậy?

Hoắc Thiên chợt quát lên.

Tất cả mọi người không rõ ràng lắm về tình huống lúc này.

- Tiểu tử, ngươi đã làm cái gì với Triệu sư đệ?

Hoắc Thiên nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt âm trầm rồi quát to

bước chân của Chu Nguyên hơi ngừng lại, sau đó hắn nhẹ nhàng nói:

- Xem ra Nguyên thuật tu luyện thân thể trong Địa Thánh điện của Thánh Cung cũng không có mạnh như sự tưởng tượng của ta vậy, cho nên các ngươi có lý do gì cười nhạo Thương Huyền Tông ta?

- Còn về phần hắn sao?

Chu Nguyên hơi nghiêng đầu, ánh mắt lạnh lùng, hắn duỗi hai ngón tay ra và búng tay một cái. Tiếng búng tay thanh thúy vang lên, vọng ra khắp trên quảng trường này.

Phanh!

Mà khi tiếng búng tay kia vang lên thì tất cả mọi người lập tức kinh hãi đến gần chết khi nhìn thấy, cánh tay phải tráng kiện giống như là của Ma Vượn kia của Triệu Kình đúng là vào lúc này ầm ầm nổ tung!

Bọt máu bắn tung tóe đầy trời!

Toàn bộ cánh tay của hắn đã bị biến thành thịt vụn.

Mà Triệu Kình cũng chậm rãi ngửa mặt lên trời và đổ sụp xuống.

Xoạt!

Vào lúc này, toàn bộ trang viên đều sôi trào lên, tất cả mọi người đều tỏ vẻ khó tin cùng kinh hãi.

Sau một khắc, ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ đến chỗ bóng người trẻ tuổi đang đưa lưng về phía Triệu Kình kia.

Những ánh mắt kia đều tỏ vẻ cực kỳ rung động.

Ai có thể nghĩ đến, lúc trước, nhìn như rơi vào thế hạ phong tuyệt đối nhưng mà Chu Nguyên mới là người chiến thắng, một quyền phản kích kia lại có thể đánh nổ cánh tay giống như là của Ma Vượn kia của Triệu Kình!

Thực lực của Chu Nguyên rốt cục là đáng sợ đến mức nào đây?

Ở trong trang viên, vào lúc này, những ánh mắt hội tụ ở trên thân thể Chu Nguyên đã có thêm sự sợ hãi hiện lên.

Ai cũng không nghĩ tới, vị đệ tử thủ tịch mới của Thánh Nguyên Phong vốn là người không có danh tiếng gì ở trong bảy đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông

Mới là Kim Cương Tu La che dấu được sâu nhất!

Bình Luận (0)
Comment