Một ngọn lửa vô hình đang nhảy nhót trên bàn tay Yêu Yêu, trông nó khá vô hại, thế nhưng khi nó vừa xuất hiện thì ngay cả người mạnh mẽ như Kim thiềm tử cũng đều biến sắc mặt, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè.
Bởi vì ngọn lửa vô hình kia chính là ngọn lửa của thần hồn, cũng được xưng là Hồn Viêm.
Đây là một loại dị hỏa do lực lượng thần hồn biến hóa thành. Trong trường hợp bình thường, muốn tạo ra được Hồn Viêm thì cảnh giới thần hồn của tự thân tối thiểu phải là trên mức thứ 3 - Hóa cảnh!
Thần hồn hóa cảnh, xuất thần nhập hóa, đã đủ để chống lại cao thủ cảnh giới thần Phủ.
Tuy rằng Hồn Viêm trong tay Yêu Yêu chỉ là một sợi nhỏ, thậm chí còn chưa thể coi là Hồn Viêm chân chính. Nhưng dù vậy thì thì uy năng của nó vẫn cực kỳ khủng bố.
Nếu ai bị Hồn Viêm đánh trúng thì mặc dù dù thân thể lông tóc không tổn hao gì, nhưng thần hồn bên trong sẽ bị thiêu đốt trong khoảnh khắc, trở thành một cái xác không hồn.
Hơn nữa Hồn Viêm vốn vô hình vô sắc, thế nên trừ phi phải luôn luôn cảnh giác, nếu không thì sẽ rất khó để có thể phát hiện sự tồn tại của nó, đây cũng chính là điểm quỷ dị khó lường nhất của Hồn Viêm.
Đối mặt với đối thủ sử dụng Hồn Viêm, bất kỳ người nào cũng đều phải hết sức cẩn thận, bởi vì nếu một khi sơ sẩy thì ngọn lửa Hồn Viêm kia sẽ yên lặng chui vào trong cơ thể, trực tiếp đốt cháy thần hồn.
Thế nên khi Hồn Viêm sinh ra thì đã trực tiếp trở thành một chiêu thức cực kỳ mạnh mẽ của người tu luyện thần hồn.
Chính bởi vì nguyên nhân này thế nên khi Kim thiềm tử nhìn thấy sợi Hồn Viêm trong tay Yêu Yêu thì mới có biểu hiện kinh hãi như vậy. Bởi vì vì khi đã có thể ngưng tụ ra một sợi Hồn Viêm thì cũng có nghĩa là cảnh giới thần hồn của Yêu Yêu đã vô cùng tiếp cận với Hóa cảnh.
Nếu chỉ xem xét về cảnh giới thần hồn, thì trong thế hệ trẻ tuổi hiện nay còn chưa từng có người có thể đạt tới cấp độ này, kể cả là thánh Cung bọn hắn.
Hô!
Kim thiềm tử hít sâu một hơi, lúc này hắn đã hoàn toàn tin tưởng, Yêu Yêu thực sự muốn hắn phải chết ở chỗ này, hơn nữa cô gái này cũng sẽ không có bất kỳ do dự cùng cố kỵ nào.
Hết thảy những điều này lại chỉ bởi vì một tên thủ tịch?
- tên điên! -Kim thiềm tử không nhịn được mắng thầm một tiếng.
Ông!
Yêu Yêu cũng mặc kệ Kim thiềm tử nghĩ thế nào, ngay khi sợi Hồn Viêm kia hình thành thì ngón tay thon dài của nàng nhẹ nhàng vẩy ra, Hồn Viêm vô hình lập tức bay ra.
Tốc độ của sợi lửa ấy nhanh tới mức không có cách nào hình dung, hơn nữa lại vô hình vô sắc, rất khó để có thể bắt được quỹ tích của nó.
Con ngươi Kim thiềm tử co rút lại, thân hình bắn ngược mà ra, tay áo vung vẩy, nguyên khí cuồn cuộn lao ra, trực tiếp biến thành một tấm màn sáng, hình thành phòng ngự.
Phốc! Phốc!
Thế nhưng khi sợi Hồn Viêm kia bay đến thì màn sáng nguyên khí lập tức xuất hiện một lỗ nhỏ, mặc dù toàn bộ màn sáng đều còn tồn tại, nhưng sợi Hồn Viêm kia lại đã xuyên qua đuổi theo sát Kim thiềm tử.
Hồn Viêm vừa xuất hiện, trừ khi đã tiêu hao hết lực lượng thần hồn ẩn chứa bên trong nó, nếu không sẽ không bỏ qua mục tiêu của mình.
Hồn Viêm đuổi theo, thân hình Kim thiềm tử cũng nhanh chóng lùi lại.
Toàn bộ cảnh tượng này đều thu vào trong tầm mắt của rất nhiều người đứng xem, thế là ai nấy cũng đều tỏ vẻ kinh hãi, mang theo sự kiêng dè nhìn về phía người thiếu nữ mặc áo xanh đang đứng ở trên đỉnh tháp kia.
Ai cũng không ngờ tới, thiếu nữ vừa ra tay đã khiến cho một thánh tử xếp hạng thứ năm trong Thánh Tử Bảng - Kim thiềm tử phải chật vật thế này.
Bên trong khu vực đất trống do toàn bộ trang viên bị phá nát mà thành, Kim thiềm tử không ngừng lui lại, thế nhưng hắn cũng phát hiện tốc độ của Hồn Viêm đang dần tăng lên, đã khó có thể né tránh.
Điều này khiến cho Kim thiềm tử không khỏi cau mày, trong con mắt dọc màu vàng hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Nếu cứ né tránh thế này thì cũng không phải là cách hay, còn chẳng bằng trực tiếp đỡ lấy.
Biện pháp là coi bên trong cơ thể như chiến trường, dùng tầng tầng nguyên khí như vũ khí ý để vây quét, tuy rằng khả năng cao sẽ bị thương, thậm chí thần hồn dễ bị hao tổn, thế nhưng như vậy còn hơn là cứ bị đuổi trốn tới trốn lui thế này.
Làm ra quyết định, Kim thiềm tử lập tức ngừng lại, con mắt màu vàng của hắn nhìn chằm chằm ngọn lửa vô hình đang lao tới kia, cắn răng một cái, điều động nguyên khí trong cơ thể, chuẩn bị đối kháng chính diện.
Vút!
Ngọn lửa vô hình lao tới, lúc này chỉ còn cách cách Kim thiềm tử chưa tới một trượng.
Thế nhưng ngay trong khoảnh khắc khi khi ngọn lửa sắp đụng vào thân thể Kim thiềm tử thì bỗng nhiên có một bàn tay thon dài duỗi ra, sau đó nắm chắc sợi Hồn Viêm kia vào trong tay.
Mà Hồn Viêm tiếp xúc với xác thịt, lóe lên một cái rồi biến mất, trực tiếp chui vào bên trong.
Kim thiềm tử kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xem, thì thấy một bóng người đang đứng bên cạnh mình. Đó là một người thanh niên tuấn lãnh, mái đầu bạc trắng, hai sợi tóc trắng rủ xuống từ hai bên mặt, trên đó còn treo hai viên Hạt Châu màu Huyết Hồng, tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt.
Xoạt!
Mà ngay trong khoảnh khắc khi người thanh ngươiên tóc trắng xuất hiện thì toàn bộ trang viên lập tức bộc phát ra vô số những âm thanh xôn xao, đội ngũ của các nơi đều mang theo sự sợ hãi cùng kính uý nhìn chằm chằm bóng người đó.
- Ngoại hình của ngườ này đã quá nổi tiếng ở thương Huyền thiên rồi...
- Người đứng thứ nhất một trong Thánh Tử Bảng- Khương Thái Thần!
- Không nghĩ tới một người mạnh mẽ như vậy cũng đã hiện thân!
Trong vô số những ánh mắt kính sợ kia, Khương Thái Thần nhắm hai mắt lại, khuôn mặt tuấn lãnh có chút co quắp, hai hạt châu treo bên trên hai sợi tóc toả ra ánh sáng càng thêm mãnh liệt.
Hiển nhiên hắn đã đã thu sợi Hồn Viêm kia vào trong cơ thể, lúc này trong cơ thể Khương Thái Thần đang bộc phát ra một trận vây quét cực kỳ kịch liệt.
Tình huống như vậy kéo dài trong mấy phút, sau đó Khương Thái Thần mới thở phào một hơi, mở mắt ra, nhìn về phía Yêu Yêu đang đứng trên đỉnh tháp cách đó không xa, nói:
- Hồn Viêm thật lợi hại. Quả là danh bất hư truyền!
Đôi mắt xinh đẹp của Yêu Yêu nhìn chằm chằm kẻ vừa mới xuất hiện, sắc mặt không có bất cứ biểu lộ nào.
Khương Thái Thần mỉm cười nói:
- Vị bằng hữu Thương Huyền tông này, chuyện ngày hôm nay dừng lại tại đây, được chứ?
Yêu Yêu lạnh lùng nói:
- Lúc trước khi tên kia ra tay thì cũng đâu có nghĩ tới việc dừng lại?
Khương Thái Thần cười cười, thở dài:
- Nếu bằng hữu còn muốn ra tay thì hãy để ta tới lãnh giáo sức mạnh thần hồn của các hạ đi.
Hắn nhìn chằm chằm Yêu Yêu, tóc trắng bay phấp phới, một luồng uy thế đáng sợ bao phủ ra xung quanh.
- Khương Thái Thần, mặc dù ta rất lười, nhưng nếu có kẻ muốn gây khó dễ cho người thương Huyền tông chúng ta, vậy ta cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đứng ra rồi. -Thế nhưng ngay vào lúc này, một âm thanh uể oải lại chẳng có chút khí lực nào cũng vang lên.
Một bóng người xuất hiện ở trước người Yêu Yêu, cái đầu trần trùng trục phản xạ ra ánh sáng chói mắt.
Sự xuất hiện của người này cũng dẫn tới rất nhiều tiếng kinh hô!
- đệ tử Thương Huyền tông, Sở Thanh, người đứng thứ hai trong Thánh Tử Bảng!
Vút! Vút!
Lúc này, không ngừng có âm thanh xé gió truyền tới, từng bóng người mang theo khí thế bất phàm rơi vào bốn phía của trang viên.
Khi vừa đuổi tới nơi đây, bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào giữa sân, bởi vì nơi đó đang hội tụ những con người tuổi trẻ chói mắt nhất của Thương Huyền Thiên.
Sở Thanh sờ lên đầu, nhìn Khương Thái Thần ở phía đối diện, nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng, nụ cười cực kỳ sáng lạn.
- Khương Thái Thần, nếu ngươi muốn chơi, thì để ta đến chơi cùng với ngươi.