Chấn động kinh khủng của nguyên khí tựa như là núi lửa đang phun trào vậy, không ngừng bạo phát ra từ trong cơ thể của Chu Nguyên. Trên mặt đất ở dưới chân hắn có vết rách không ngừng lan tràn ra.
Lúc này, chấn động từ nguyên khí của Chu Nguyên đã cường hãn đến mức đáng sợ!
Bởi vì hắn thúc dục Địa Thánh Văn, hấp thu tất cả nguyên khí của đại địa trong phạm vi gần ba trăm dặm!
Đó là phạm vi rộng gấp ba lần lúc giết chết Phạm Yêu!
Nguyên khí mênh mông của đại địa chảy xuôi ở trong cơ thể Chu Nguyên. Nguyên khí của đại địa vô cùng trầm trọng làm cho trên người Chu Nguyên không ngừng xuất hiện vết thương, nhưng mà cũng may chính là hiện tại thân thể của Chu Nguyên cũng đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, cho nên vết thương vừa xuất hiện đã nhanh chóng được chữa trị.
Áo bào cùng với mái tóc của Chu Nguyên không gió tự bay, con ngươi màu xanh xám của hắn đã tập trung vào Sài Doanh ở trên bầu trời, trong mắt có sát ý lạnh như băng xuất hiện.
Trên bầu trời, Sài Doanh nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, trong mắt cũng xuất hiện thần sắc kinh hãi và nghi hoặc, bởi vì lúc này, hắn chính thức cảm thấy được sự uy hiếp từ trên người của Chu Nguyên.
- Vì sao nguyên khí của thằng này lại có thể tăng vọt với một mức độ kinh người như vậy được? Chưa từng nghe nói qua rằng Thương Huyền Tông có được Nguyên thuật quỷ dị bực này!
sắc mặt của Sài Doanh không ngừng thay đổi, trong nội tâm tràn đầy kinh hãi và nghi hoặc.
Nhưng mà Sài Doanh rất nhanh đã thu liễm cảm xúc. Bởi vì trước mắt điều trọng yếu nhất không phải là thủ đoạn của Chu Nguyên, mà là phải trấn áp hắn.
- Muốn đánh bại ta sao? Thật đúng là nói khoác mà không biết ngượng!
Sài Doanh cười lạnh. Tuy rằng lúc này khí thế của Chu Nguyên cực kỳ kinh người, nhưng muốn hù hắn ngã cũng không dễ dàng như vậy!
Hắn cũng biết, nếu như hắn thật sự bị Chu Nguyên đánh bại thì sau này người khác sẽ nói, Thánh Tử của Thánh Cung còn đánh không lại đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông nữa, chuyện này có thể nói là đả kích thật lớn đối với thanh danh của Thánh Cung.
Cho nên bất luận như thế nào, hôm nay hắn đều phải giết chết Chu Nguyên!
Sài Doanh chậm rãi nâng bàn tay lên. Từ trong cơ thể của hắn, Nguyên khí màu vàng đậm hùng hồn, mạnh mẽ tựa như nước lũ tuôn ra, che khuất bầu trời, đồng dạng là có khí thế bàng bạc.
Có thể trở thành Thánh Tử trẻ tuổi nhất của Thánh Cung, thực lực của Sài Doanh tự nhiên cũng không giống người bình thường.
- Hôm nay, ta ngược lại là muốn nhìn xem đến tột cùng là ai giết chết ai!
Sài Doanh lạnh lẽo nói, trong lời nói tràn ngập sát ý.
Tuy rằng cảm nhận được khí thế vô cùng hung hãn của Sài Doanh nhưng sắc mặt của Chu Nguyên không hề thay đổi. Hắn không nói gì, chỉ đột nhiên vỗ hai bàn tay vào nhau, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Ở trong cơ thể của hắn, có nguyên khí kinh người bùng lên, cuối cùng miệng của hắn phồng lên, mơ hồ có ánh sáng màu xanh xám lưu chuyển, tràn ngập khí tức nguy hiểm.
Không gian quanh người hắn theo thời gian dần trôi qua cũng dần vặn vẹo, hiển nhiên đó là ảnh hưởng do sức mạnh vô cùng cuồng bạo trong cơ thể hắn gây ra.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn qua và nhanh chóng nhận ra Chu Nguyên sắp phát động một đòn tấn công đáng sợ.
Trên bầu trời, Con ngươi của Sài Doanh cũng hơi hơi co rụt lại.
- Địa Thánh Văn, Thương Giao Kình!
Vào lúc này, Chu Nguyên hét to trong nội tâm.
Cái miệng đã phồng lên đến mức tận cùng đột nhiên mở ra. Chỉ trong một cái chớp mắt, mọi người thấy được một dòng nước lũ màu xanh xám gào thét lao ra, bên trong dòng nước lũ này mơ hồ còn có thể thấy được một con Giao Long màu xanh xám.
Con Giao Long màu xanh xám kia ngửa mặt lên trời rít gào, tiếng gầm kinh thiên động địa.
Con Giao Long màu xanh xám này hơi có vẻ quen thuộc, rõ ràng là dị tượng sẽ xuất hiện khi Chu Nguyên thúc dục Thông Thiên Huyền Giao Khí. Hiển nhiên là Chu Nguyên đã dung hợp nguyên khí của đại địa với Thông Thiên Huyền Giao Khí lại với nhau!
Kể từ đó, uy năng của cả hai lập tức được gia tăng.
Con Giao Long màu xanh xám kia gào thét lao ra, tốc độ nhanh như sấm sét, khí thế bàng bạc, hung hãn, đánh thẳng tới Sài Doanh.
Mà nhìn qua con Giao Long màu xanh xám đang hùng hổ lao đến kia, sắc mặt của Sài Doanh cũng nhanh chóng biến đổi. Lúc trước, hắn đã dự đoán được đòn phản công của Chu Nguyên tất nhiên là sẽ hung mãnh, nhưng không nghĩ tới là vẫn vượt ra khỏi dự liệu của hắn.
Nhưng Sài Doanh cũng hiểu, hiện tại, hắn không thể lui về phía sau, hắn phải dùng thế giống như chẻ tre, trực tiếp phá hủy đòn tấn công của Chu Nguyên, chỉ có như vậy, mới có thể bảo vệ thể diện cho hắn.
- Ngươi chỉ là một đệ tử thủ tịch nho nhỏ mà thôi. Chẳng lẽ ngươi thực sự nghĩ rằng bản Thánh Tử sợ ngươi hay sao?
Vào lúc này, sắc mặt của Sài Doanh cũng trở nên lạnh lẽo. Hắn biết rõ bây giờ mình đã không thể giữ lại thực lực nữa. Lúc này, hắn hít sâu một hơi, chỉ thấy miệng của hắn khẽ phồng lên, chỉ thấy được có ánh sáng màu vàng đậm chậm rãi bay lên, cuối cùng một viên đan dược màu vàng đậm to khoảng cỡ nắm tay chui ra từ trong miệng của hắn.
Bên trên viên đan dược màu vàng đậm này có đường vân huyền ảo, nhìn qua thì thể tích của nó có vẻ không lớn, nhưng khi nó vừa xuất hiện, không gian cũng có vẻ như là bắt đầu vặn vẹo.
Mà lúc này, nhìn thấy viên đan dược này, có mấy người từ các thế lực đang xem chiến hét lên kinh hãi.
- Kia chẳng phải là ... Hắc Kim Đan, môn Nguyên thuật mạnh nhất của Kim Thánh Điện hay sao?
Ở chỗ Bách Hoa Tiên Cung, đôi mắt dễ thương của Cung Uyển cũng nhanh chóng co vào, nàng chậm rãi nói:
- Sài Doanh này vậy mà lại dám tế cả Hắc Kim Đan đi ra, xem ra là hắn thực sự bị áp lực từ phía Chu Nguyên ép đến điên rồi.
Kim Thánh điện của Thánh Cung có một môn Nguyên thuật cực mạnh có tên là Hắc Kim Đan, uẩn dưỡng nguyên khí, hóa thành hình đan dược, sau đó không ngừng áp súc nguyên khí vào trong, nếu như gặp đối thủ mạnh mẽ, có thể thúc dục Kim Đan tấn công, uy lực của Kim Đan có thể đánh vỡ sông núi.
Nhưng mà Hắc Kim Đan là cội nguồn sức mạnh của đệ tử Kim Thánh Điện , nếu như không phải là thời điểm nguy cấp nhất thì không thể dễ dàng vận dụng, bởi vì mỗi lần sư dụng là Hắc Kim Đan sẽ bị hao tổn khiến cho căn cơ bị dao động.
- Có thể bức Thánh Tử của Kim Thánh Điện đến một bước này, Chu Nguyên này đã xem như là khiến cho người ta ngạc nhiên lắm rồi.
Nhìn về phía Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La, Cung Uyển nói:
- Nhưng mà, bây giờ phiền toái cũng đã tới, nếu như Sài Doanh kia đã vận dụng Hắc Kim Đan vậy thì thật sự là không chết không ngớt rồi ...
- Chu Nguyên kia, thật sự có thể đỡ nổi uy lực của Hắc Kim Đan hay sao?
Coi như là Cung Uyển cũng ôm thái độ hoài nghi đối với chuyện này.
Ông ông!
Sau khi chui ra, viên đan dược màu vàng đậm kia phiêu phù ở trước mặt Sài Doanh, ánh mắt của hắn khi nhìn Chu Nguyên cuãng trở nên lạnh lẽo và tràn đầy sát ý. Sau một phút, hắn vung tay áo lên, chỉ thấy được viên đan dược màu vàng đậm kia đột nhiên sáng lên và chỉ trong một cái chớp mắt, nó đã gào thét lao ra.
Oanh!
Khi Hắc Kim Đan lướt đi, không khí đều nổ tung, hư không đều bắt đầu trở nên vặn vẹo. Nguyên khí màu vàng đậm lướt đi trong đó tựa như là một viên thiên thạch xuất hiện từ phía chân trời.
Uy lực đủ để hủy thiên diệt địa.
Hiển nhiên, sát ý ở trong lòng Sài Doanh đã tăng vọt đến mức tận cùng, căn bản không có ý định chơi đùa với Chu Nguyên nữa mà lựa chọn trực tiếp vận dụng Hắc Kim Đan triệt để gạt bỏ Chu Nguyên.
Vì vậy, ở trong cái nhìn soi mói của tất cả mọi người, con Giao Long màu xanh xám gào thét bay lên, viên đan dược màu vàng đậm khổng lồ tựa như thiên thạch lao xuống.
Khí thế của cả hai đều hung hãn đến cực hạn.
Cuối cùng, cả hai va chạm với nhau ...
Tựa như là núi lửa phun trào.
Ầm ầm!
Sóng xung kích mạnh mẽ đến mức không cách nào hình dung quét ngang trong hư không. Ở những nơi mà nó đi qua, núi cao sụp đổ, núi rừng bị phá hủy ...
Chấn động tựa như là hủy diệt này kéo dài trọn vẹn mấy phút đồng hồ rồi mới từ từ tiêu tán, vô số ánh mắt đều nhanh chóng nhìn qua chỗ trung tâm của vụ nổ.
Chỉ thấy được ở bên trên bầu trời, con Giao Long màu xanh xám khổng lồ đã tiêu tán, chỉ có một viên đan dược màu vàng đậm lẳng lặng trôi nổi giữa hư không.
- Hô.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những đệ tử của Thánh Cung kia đều thở dài một hơi như trút được gánh nặng. Xem tình huống như vậy thì đòn tấn công kinh khủng của Chu Nguyên kia hiển nhiên là đã bị Hắc Kim Đan phá hủy.
Trên bầu trời, sắc mặt của Sài Doanh cũng trở nên dữ tợn.
- Tiểu tử, bây giờ ngươi còn lấy cái gì ra để kiêu ngạo với ta đây?
Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, sau đó bàn tay khẽ nhấc, muốn thu hồi Hắc Kim Đan.
Nhưng mà, ngay khi hắn vừa đưa tay lên thì trong nháy mắt đó, trong trời đất giống như là có thêm một tiếng răng rắc rất nhỏ vang lên.
Mặc dù thanh âm kia rất nhỏ nhưng con ngươi của Sài Doanh lại nhanh chóng co rụt lại, thần sắc trên khuôn mặt cũng cứng lại, hắn kinh hãi nhìn chằm chằm vào viên đan dược màu vàng đậm đang lơ lửng ở trên bầu trời kia.
Sau một phút, hắn đã nhìn thấy một vết rách rất nhỏ xuất hiện ở trên viên đan dược màu vàng đậm kia và nó đang chậm rãi lan tràn ra ...
Đúng vào lúc này, những người khác cũng đã phát hiện ra chuyện này và miệng của bọn họ cũng vào lúc này chậm rãi mở lớn, sự kinh ngạc cũng nhanh chóng hiện ra ở trên gương mặt.
Vào lúc này, toàn bộ trời đất đều là một mảnh tĩnh mịch.
Hắc Kim Đan vậy mà đã vỡ!