Ở trong ánh mắt giống như kinh hãi gần chết của tất cả mọi người, vô số vết nứt rậm rạp chậm rãi hiển hiện ở trên viên đan dược màu vàng đậm. Mà cho đến khi vết nứt đã không còn chỗ để lan ra nữa thì viên đan dược màu vàng đậm kia rốt cục cũng đã đạt đến cực hạn, cuối cùng ... Ầm ầm nổ tung.
Tiếng nổ to lớn vọng khắp đất trời.
Những điểm sáng màu vàng đen bay khắp nơi tựa như là một quả pháo hoa nổ tung trên bầu trời, còn có gió lốc không ngừng thổi quét ra bốn phía xung quanh.
Toàn bộ trời đất đều trở nên yên tĩnh im ắng.
Tất cả mọi người đều ngây ngốc khi nhìn qua những điểm sáng màu vàng đậm bay đầy trời kia.
Ai cũng không nghĩ tới, Hắc Kim Đan của Sài Doanh vậy mà vào lúc này lại nổ tung!
Hiển nhiên, lúc trước, sau khi va chạm cùng con Giao Long màu xanh xám của Chu Nguyên, tuy rằng chiến thắng nhưng Hắc Kim Đan cũng phải bỏ ra một cái giá lớn đến mức không có cách nào để tưởng tượng.
Ngoài sơn cốc.
Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh cùng một đám Thánh Tử Thương Huyền Tông đồng dạng là cảm thấy cực kỳ chấn động khi nhìn qua cảnh tượng này. Trước đó căn bản là không có người nào nghĩ tới loại kết quả này.
- Cái này ...
Lý Khanh Thiền cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Nàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, theo thời gian dần trôi qua, thần sắc ở trên dung nhan tuyệt mỹ cũng dần trở nên phức tạp.
Lúc trước, khi nhìn thấy mối quan hệ thân mật giữa Yêu Yêu cùng Chu Nguyên, trong lòng của nàng luôn cảm thấy có chút tức giận, bởi vì theo nàng thấy Yêu Yêu quá mức ưu tú, mà so sánh với Yêu Yêu, chiến tích của Chu Nguyên không thể nghi ngờ là có vẻ mờ nhạt hơn rất nhiều, mặc dù chiến tích của hắn cũng không hề kém.
Cho nên Lý Khanh Thiền một mực rất nghi hoặc vì sao Yêu Yêu lại để ý Chu Nguyên đến như vậy.
Nhưng cho đến hôm nay, nàng mới có thể chính thức minh bạch, mình căn bản là không có cách nào để tưởng tượng tiềm lực vốn có ở trong cơ thể của thiếu niên kia.
Lý Khanh Thiền nhìn về phía Yêu Yêu, lúc này người sau cũng không có gì là ngạc nhiên cả, chỉ có điều cặp môi đỏ mọng kia tựa như là hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười nhẹ, con ngươi không linh, thanh tịnh dừng lại ở chỗ bóng người thon dài kia.
Chỉ nhìn qua là Lý Khanh Thiền đã hiểu, cho dù toàn bộ thế giới có không tin Chu Nguyên thì Yêu Yêu cũng sẽ vẫn tin tưởng hắn.
Nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, Sở Thanh cảm thán một tiếng:
- Vị sư đệ này của chúng ta thật đúng là không đơn giản. Sau một trận chiến này, Thương Huyền Tông chúng ta đã có thêm một vị Thánh Tử.
Chu Nguyên đã dùng thực lực để chứng minh bản thân, đến lúc này, đã không có người nào dám nói ra nửa câu nghi vấn nữa.
Coi như là Khổng Thánh cũng phải trầm mặc, bởi vì trong mắt của hắn đồng dạng là tràn đầy chấn động.
Mà so sánh với sự chấn động của mấy người Sở Thanh, trên bầu trời bên ngoài sơn cốc kia, chỗ đội ngũ của Thánh Cung, sắc mặt của tất cả đều trở nên cực kỳ khó coi.
Mà vào lúc này, ngay cả nụ cười thong dong luôn thường trực ở trên mặt Khương Thái Thần đều chậm rãi thu liễm, hắn nhìn chằm chằm vào bóng người trẻ tuổi ở xa xa kia, trong mắt có sát ý lập loè.
- Thực là một kẻ vô dụng.
Chiêm Đài Thanh cau mày, thản nhiên nói.
Khương Thái Thần cũng lạnh nhạt nói:
- Xem ra người này ngược lại là cũng có vài át chủ bài huyền diệu, khó trách sẽ lọt vào mắt của cung chủ.
Vào lúc này, Kim Thiềm Tử nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên và chậm rãi nói:
- Nhưng mà mặc kệ hắn chống cự như thế nào thì cuối cùng hắn cũng sẽ trở thành tù nhân của Thánh Cung ta.
Nếu cung chủ cũng đã tự mình hạ lệnh, vậy thì bất luận như thế nào, bọn họ đều phải bắt Chu Nguyên đưa về Thánh Cung.
Khương Thái Thần cùng Chiêm Đài Thanh cũng khẽ gật đầu, tuy rằng lúc trước biểu hiện của Chu Nguyên cũng cực kỳ kinh diễm nhưng với thực lực của ba người bọn họ thì như thế vẫn chưa đủ để làm cho bọn họ sinh lòng kiêng kỵ.
Ở xa xa bên ngoài sơn cốc.
Đội ngũ khắp nơi thì còn đang chấn động, đôi mắt đẹp của Cung Uyển của Bách Hoa Tiên Cung cũng co rụt lại, nàng có chút trầm mặc, không nói gì, xem ra cảnh tượng này cũng nằm ngoài dự liệu của nàng.
Ở một bên, mấy nữ Thánh Tử còn lại của Bách Hoa Tiên Cung cũng liếc nhìn nhau, và đều nhận ra sự kinh ngạc ở trong mắt đồng bạn.
- Chuyện này là như thế nào? Chu Nguyên làm sao có thể đánh nát Hắc Kim Đan của Sài Doanh cơ chứ?
Một vị nữ Thánh Tử không nhịn được nói.
mặc dù ở trong hàng ngũ Thánh Tử của Thánh Cung, Sài Doanh cũng chỉ là người xếp cuối, nhưng thực lực của hắn vẫn như trước không thể khinh thường, việc đánh nát Hắc Kim Đan của hắn đã nói lên một đòn tấn công lúc trước của Chu Nguyên mạnh mẽ đến mức vượt ra khỏi cực hạn mà Hắc Kim Đan có thể thừa nhận.
Mà trong số Thánh Tử của Bách Hoa Tiên Cung các nàng, người có thể làm được như thế chỉ sợ cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng Chu Nguyên chỉ là một vị đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông mà thôi!
Sau đó, các nàng nhìn về phía Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La, cuối cùng lên tiếng cảm thán:
- Tại sao mà trong mấy năm nay Thương Mang đại lục nho nhỏ này lại sinh ra nhiều yêu nghiệt như vậy?
Ở trong Bách Hoa Tiên Cung, biểu hiện của Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La cũng cực kỳ xuất sắc, mặc dù không so sánh được với Chu Nguyên ở trước mắt, nhưng chỉ cần đợi một thời gian, tất nhiên cũng có thể trở thành Thánh Tử.
Cho nên, các nàng phát hiện lúc này đây các thiếu niên và thiếu nữ tới từ Thương Mang đại lục kia lại đều đã phát triển đến một bước này rồi.
Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La liếc nhìn nhau, kỳ thật các nàng cũng cực kỳ ngạc nhiên, hiển nhiên loại kết quả này cũng không phải là việc diễn ra giống như trong suy nghĩ của các nàng.
Trong suy nghĩ của các nàng, Chu Nguyên có thể dây dưa cùng với Sài Doanh kia cũng đã là cực kỳ lợi hại rồi, các nàng còn chưa bao giờ nghĩ tới việc Chu Nguyên lại có thể đánh nát Hắc Kim Đan của đối phương.
- Thằng này ...
Bàn tay nhỏ bé của Tả Khâu Thanh Ngư xoa xoa cái cằm trơn bóng, sau đó nói với Lục La:
- Thật là càng ngày càng biến thái rồi.
Lục La cũng dùng sức gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
...
Ở trong ánh mắt rung động của mọi người, Chu Nguyên cũng ngẩng đầu nhìn qua những điểm sáng màu vàng đậm đang bay đầy trời kia, lúc này hắn thở ra một hơi thật dài, ở bên ngoài thân thể của hắn, khí lưu màu xanh xám chậm rãi bay lên.
Mà ở bên trong cơ thể của hắn khí huyết giống như là đang sôi trào, đó là do lúc trước nguyên khí của đại địa quá mức hung hãn, làm cho cơ thể của hắn cũng bị thương tổn nặng.
Nhưng mà cũng may chính là hắn đã đột phá đến Kim Huyết cảnh cho nên mới không bị nguyên khí quá mức hùng hậu làm cho nổ tung, đồng thời Thái Ất Thanh Mộc Ngân tản ra sinh cơ hùng hồn, không ngừng chữa trị những vết thương trong cơ thể.
- Nguyên khí của đại địa mà Địa Thánh Văn này hấp thu đến quá mức trầm trọng, bá đạo, cho nên có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với thân thể.
Sau khi trải qua hai lần thi triển, Chu Nguyên cũng càng thêm hiểu rõ về Địa Thánh Văn này.
Nguyên khí của đại địa vốn đã trầm trọng lại bị Địa Thánh Văn áp súc rèn luyện đến một mức độ mà hắn không có cách nào để hình dung, cho nên nếu như không có thân thể mạnh mẽ, căn bản là khó có thể thừa nhận.
Hấp thu nguyên khí của đại địa trong phạm vi ba trăm dặm là cực hạn mà hiện tại Chu Nguyên có khả năng thừa nhận, nếu như nhiều hơn nữa thì chỉ sợ thân thể của hắn sẽ giống như là một quả bóng bị thổi căng và sẽ nổ tung.
Cố gắng chịu đựng những cơn đau nhức kịch liệt ở trong cơ thể, Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn qua Sài Doanh đang lơ lửng ở phía trên bầu trời.
Nhìn qua những điểm sáng màu vàng đậm đang bay đầy trời kia, ánh mắt của Sài Doanh co rụt lại, thân thể của hắn có chút run rẩy, cuối cùng có máu tươi không ngừng chảy ra từ trong miệng của hắn.
vào lúc này, chấn động của nguyên khí quanh người Sài Doanh cũng yếu bớt với một tốc độ nhanh chóng đến kinh người.
- Không có khả năng ... Không có khả năng ...
Trong miệng của hắn, máu tươi cùng thanh âm khàn khàn không ngừng truyền ra, hiển nhiên là hắn căn bản không có cách nào để tiếp nhận loại kết quả này, hắn không có cách nào tưởng tượng được mình vậy mà lại thua ở trong tay một đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông!
Hắc Kim Đan là thứ mà hắn uẩn dưỡng nhiều năm, bên trong gần như ẩn chứa toàn bộ nguyên khí của hắn. Hôm nay Hắc Kim Đan vỡ vụn cũng tương đương với việc tu vi của hắn đã bị hủy một nửa.
Ở phía dưới, ánh mắt của Chu Nguyên giống như là lưỡi đao sắc bén chém vào trong nội tâm của hắn
Lúc này, Chu Nguyên cũng nhìn chằm chằm vào Sài Doanh và chậm rãi nói:
- Thánh Tử của Thánh Cung ...
- Xem ra cũng không là gì cả. Hôm nay, ngươi không đi qua được chỗ của ta rồi.
Ngay khi Chu Nguyên vừa dứt lời, trên bầu trời, Sài Doanh kia rốt cuộc không áp chế nổi khí huyết trong cơ thể nữa, một búng máu tươi phun ra, trước mắt biến thành màu đen và ở trong ánh mắt rung động của mọi người, hắn rơi xuống từ phía trên bầu trời ...
kết quả cuối cùng của trận chiến giữa Thánh Tử của Thánh Cung cùng đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông ... quả thật là ngoài dự liệu của mọi người.