Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 681 - Chương 680: Thánh Cung Rút Lui

Chưa xác định
Chương 680: Thánh Cung rút lui

Đùng!

Thân hình Sài Danh rơi xuống từ trên trời, ầm vang ngã trên mặt đất.

Hắc Kim Đan tự thân bị đánh nát, Sài Danh bị trọng thương khó có thể tưởng tượng, bây giờ, trong cơ thể hắn, nguyên khí uể oải, đã không còn có lực lượng để tiếp tục chiến đấu.

Vô số ánh mắt nhìn thân ảnh rơi xuống từ trên trời, nằm rạp trên mặt đất không biết sống chết kia, toàn bộ thiên địa vẫn yên tĩnh như cũ.

Từng ánh mắt hội tụ vào trên thân ảnh trẻ tuổi đang đứng thẳng tắp trước cửa sơn cốc, lúc này, trong lòng của rất nhiều người đứng xem đã bắt đầu nổi lên cảm giác kiêng kỵ.

Cho dù là Thánh tử các môn phái cũng bỏ đi tâm thái nhìn từ trên cao nhìn xuống đối với người thanh niên này.

Thực ra các Thánh tử cũng đã từng nghe thấy chiến tích lúc trước của Chu Nguyên, nhưng nghe rồi cũng chỉ để đấy thôi. Bởi vì bọn họ cho rằng đó chỉ là tranh đấu ở cấp bậc các Thủ tịch, đối với bọn hắn mà nói thì còn chưa có ý nghĩa gì.

Cảm giác đó giống như hổ báo sẽ không để ý tới trận chém giết của sài lang (sói).

Nhưng bây giờ bọn hắn đã không thể không bỏ đi ý nghĩa ấy, bởi vì bọn hắn hiểu được, con sói tuổi trẻ trước mắt mình này đã có đủ thực lực để chém giết hổ báo rồi.

Chu Nguyên, Thủ tịch của Thương Huyền Tông, đã đủ tư cách để đứng ngang với các Thánh tử!

Đã không biết bao lâu rồi, có lẽ đây là lần đầu tiên mà bọn họ gặp phải một vị Thủ tịch mà lại có thể chính diện chém giết một vị Thánh tử!

Khi Sài Danh ngã xuống không biết sống chết, bầu không khí ở trên chiến trường một bên khác cũng trở nên có chút lúng túng, đó là cuộc chiến giữa hai người Triệu Chúc và Trì Lôi.

Lúc này, mặc kệ là Triệu Chúc hay Trì Lôi đều cứng ngắc cả mặt, nhìn về phía bên chiến trường bên cạnh, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Hiển nhiên hai người đều không thể tiếp nhận loại kết quả như thế này.

Lúc trước, khi Chu Nguyên tự đề cử mình trở thành người trấn thủ dự bị thì Triệu Chúc là người phản đối nhiều nhất. Bởi vì hắn cảm thấy Chu Nguyên đang lợi dụng cơ hội này để kiếm chác điểm cống hiến, chứ trận chiến ở cấp bậc Thánh tử như thế này thì Chu Nguyên lấy tư cách ở đâu ra mà tham dự?

Thế nên lúc trước khi Sài Danh phóng tới chỗ Chu Nguyên thì Triệu Chúc đã nhận định là Chu Nguyên phải gặp nguy hiểm. Nhưng hắn cũng không có biện pháp gì, bởi vì hắn cũng bị kiềm chế, không thể chạy tới trợ giúp được.

Nhưng mà hắn làm sao cũng không thể nghĩ tới, trong khi ở bên này, hắn còn đang cố gắng đối chọi với Trì Lôi, thì ở chiến trường bên kia đã có kết quả thắng bại rồi.

Hơn nữa... kết quả ấy thật là khó có thể tưởng tượng nổi!

- Làm sao mà hắn có thể đánh bại Sài Danh?!

Triệu Chúc và Trì Lôi đồng thanh nói.

Chỉ khác là Triệu Chúc thì mang theo vẻ chấn kinh cùng khó có thể tin, mà của Trì Lôi thì cất giấu đi một tia hoảng sợ.

Chỉ trong khoảnh khắc thì cục diện vốn tốt đẹp đã thoát ly sự khống chế của bọn hắn.

Dự định ban đầu của bọn hắn là Sài Danh nhanh chóng giải quyết Chu Nguyên, sau đó hai người sẽ liên thủ xử lý Triệu Chúc, đến lúc đó quyền chủ động của toàn bộ chiến trường sẽ nằm trong tay Thánh Cung. Từ đó Thương Huyền Tông không thể không khuất phục cúi đầu.

Thế nhưng bây giờ cục diện thực tế lại xuất hiện sai lầm, Sài Danh không những không thể giải quyết Chu Nguyên, ngược lại lại trở thành kẻ bị giải quyết... Kế hoạch của bọn họ đã triệt để thất bại.

Trên trán Trì Lôi nổi lên từng giọt mồ hôi lạnh, không còn dám chủ động tấn công Triệu Chúc, ngược lại bắt đầu lùi về phía sau, ánh mắt mang theo sự đề phòng nhìn chằm chằm hai người Triệu Chúc và Chu Nguyên.

Ở đằng xa, Chu Nguyên đợi đến khi khí huyết bên trong cơ thể không còn sôi trào nữa, há mồm phun ra một cục máu đông, đến lúc này mặc dù trong thân thể vẫn cứ có chút đau nhói, nhưng đã tốt hơn khá nhiều so với lúc trước.

Cũng may là Chu Nguyên tu luyện "Thái Ất Thanh Mộc Ngấn", trong cơ thể luôn tràn ngập sinh cơ nồng đậm, thế nên mới có thể chữa trị nhanh như thế.

Chu Nguyên ngẩng đầu lên, ánh mắt khoá chặt Trì Lôi ở đằng xa, thân hình hơi động, chỉ chớp mắt đã xuất hiện ở bên cạnh Triệu Chúc.

- Triệu Chúc Thánh tử, còn chưa giải quyết được à? -Chu Nguyên cười nhạt, hỏi.

Vẻ mặt Triệu Chúc có chút xanh xám, chỉ hừ lạnh một tiếng, nếu như là lúc trước thì hắn sẽ quay lại mắng mỏ Chu Nguyên một trận. Thế nhưng bây giờ, hắn hiểu, Chu Nguyên đã không còn là tên Thủ tịch nhỏ nhoi mà hắn có thể bắt nạt như lúc trước nữa rồi...

Trong khoảnh khắc khi hắn chiến thắng Sài Danh, Chu Nguyên đã đủ tư cách để trở thành một vị Thánh tử mới của Thương Huyền Tông.

Trì Lôi nhìn thấy Chu Nguyên đi tới, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng, nguyên khí quanh thân phun trào, vô cùng cảnh giác.

Tuy nhiên Chu Nguyên chỉ nhìn hắn một cái, cũng không trực tiếp ra tay, mà ngẩng đầu nhìn về phía đám người Sở Thanh.

Bây giờ cuộc chuyện đã trở nên hết sức rõ ràng, nếu như Thánh Cung không muốn cả Trì Lôi và Sài Danh đều ngỏm tại đây thì bọn hắn bắt buộc phải nhận thua.

Sở Thanh nhìn thấy ánh mắt của Chu Nguyên, cũng hiểu ý định của hắn, thế là quay đầu nhìn về phía Khương Thái Thần vẫn đang đứng bên ngoài Kết giới, thở dài một hơi, nói:

- Khương Thái Thần, thật đáng tiếc, xem ra hai vị Thánh tử mà ngươi cố hết sức đưa vào đã không thể hoàn thành nhiệm vụ rồi!

Khương Thái Thần cụp xuống mí mắt, vẻ mặt đạm mạc, nói:

- Sở Thanh, ngươi đang hơi đắc ý quá rồi đấy!

Sở Thanh cười cười, lười biếng nói:

- Sau đây nên làm như thế nào là phụ thuộc vào lựa chọn của các ngươi. Nếu như còn muốn tiếp tục đánh thì Thương Huyền Tông chúng ta chơi với các ngươi tới cùng.

Bây giờ quyền chủ động đã lại quay lại trở về trong tay Thương Huyền Tông, nếu như Thánh Cung còn muốn tiếp tục tấn công, thì chẳng khác nào muốn hai bên cùng chết.

Nhưng đừng quên ở nơi đây còn có nhiều phe phái khác, thế nên Thánh Cung cũng không có dũng khí chơi trò đập nồi dìm thuyền, cá chết lưới rách.

Đó cũng là nguyên nhân mà Khương Thái Thần sử dụng thủ đoạn đưa hai người Trì Lôi, Sài Danh xâm nhập vào bên trong Kết giới, với ý đồ phá vỡ từ bên trong, làm cho Thương Huyền Tông chịu thua. Chỉ tiếc là mọi tính toán của hắn đều đã thất bại.

Nếu như Thánh Cung còn tiếp tục muốn tấn công thì hệ quả trực tiếp nhất là mất đi hai vị Thánh tử Trì Lôi và Sài Danh.

Thật ra Khương Thái Thần cũng không quá để ý tới sự sống chết của hai người này, chỉ có điều dù cho bọn hắn chết rồi thì cục diện trước mắt cũng sẽ không chuyển hướng có lợi cho Thánh Cung.

Khương Thái Thần khép hờ hai mắt, một lát sau mới chậm rãi mở ra, nụ Cười trên mặt lại xuất hiện, nói:

- Sở Thanh, lần này, Thánh Cung chúng ta nhận thua.

- Xem ra là chúng ta không có duyên với tòa Bảo Địa bảy màu này.

Khương Thái Thần cũng là người quả quyết, nếu đã hiểu dù cho có cố gắng cũng chỉ vô dụng, như vậy liền trực tiếp từ bỏ.

Mặc dù các Thánh tử khác còn không cam lòng, thế nhưng không dám làm trái quyết định của Khương Thái Thần, thế là chỉ có thể đành thu hồi nguyên khí.

Sở Thanh thấy thế, cười khẽ một tiếng, sau đó nói:

- Nếu đã vậy, các ngươi hãy rút đi đi, đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, Thương Huyền Tông chúng ta sẽ thả ra hai người này.

Khương Thái Thần cũng không nói thêm cái gì, chỉ liếc mắt nhìn về phía thân ảnh Chu Nguyên trước cửa sơn cốc, thản nhiên nói:

- Chu Nguyên à? Chuyện hôm nay, Thánh Cung chúng ta nhớ kỹ!

Nói xong, hắn trực tiếp quay người, đạp chân trên nguyên khí, lướt không mà đi, căn bản không thèm để ý tới Trì Lôi và Sài Danh.

Hắn cũng không lo lắng Thương Huyền Tông sẽ giết hai người này, bởi vì cũng giống như bọn hắn không muốn cùng chết với Thương Huyền Tông, bản thân Thương Huyền Tông cũng không dám thật sự chọc giận bọn hắn, để rồi dẫn tới kết quả hai bên đều thiệt thòi, có lợi cho kẻ khác.

Chiêm Đài Thanh quay người đuổi theo, con mắt dọc màu vàng của Kim Thiềm Tử nhìn chằm chằm Chu Nguyên, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo cùng tàn khốc.

- Chu Nguyên, hi vọng ngươi còn có thể sống mà đi ra cái nơi Huyền Nguyên Động Thiên này. -Kim Thiềm Tử cười một tiếng, trong lời nói không che giấu sát khí.

Thế rồi Kim Thiềm Tử cũng trực tiếp xoay người bay đi.

Thế là chỉ qua mấy chục giây ngắn ngủi, đội ngũ của Thánh Cung đã rút lui sạch sành sanh.

Khi Thánh Cung rút lui, những người ẩn núp ở xung quanh cũng chỉ có thể thở dài đầy tiếc nuối. Bọn hắn hiểu rõ, ngay cả Thánh Cung đều thất bại tan tác mà quay về, thì đừng nói chi là bọn hắn.

Thế là những lực lượng này cũng bắt đầu rút lui.

Chỉ là, tại trước khi đi, những ánh mắt kia đều sẽ nhìn về phía thân ảnh tuổi trẻ đang đứng thẳng tắp trước cửa sơn cốc kia. Bọn hắn hiểu rõ, sau ngày hôm nay, cái tên Chu Nguyên sẽ truyền khắp các môn phái.

- Chu Nguyên, vị Thánh tử mới của Thương Huyền Tông!

Bình Luận (0)
Comment