Khi các lực lượng khác rút đi, bầu không khí giương cung bạt kiếm đã phai nhạt dần, cơn sóng ngầm đã không còn phun trào mãnh liệt.
Sở Thanh, Lý Khanh Thiền nhìn về phương hướng nơi đệ tử Thánh Cung rút đi, thở phào một hơi. Tuy nói bọn hắn đang nắm giữ quyền chủ động trong tay, thế nhưng nếu Thánh Cung thật muốn liều chết, vậy quả là quá phiền phức.
Cũng may là với tính cách lý trí như của Khương Thái Thần thì hắn sẽ không làm ra loại cách làm như vậy.
- Tiếp tục bảo trì Kết giới. -Sở Thanh nhìn về phía Yêu Yêu, nói.
Tuy rằng Thánh Cung đã rút lui, nhưng bọn họ cũng không thể buông lỏng cảnh giác, lỡ như có người âm thầm chui vào quấy rối thì cũng cực kỳ phiền phức.
Yêu Yêu nắm Bút Nguyên văn trong tay, nơi đầu ngòi bút ngưng tụ lực lượng Thần hồn, nhẹ nhàng vẩy lên, từng đạo Nguyên văn hiển hiện, dung hợp cùng với Kết giới.
Bề mặt Kết giới dập dờn gợn sóng, hào quang sáng chói đã được thu liễm lại.
Bây giờ, Kết giới đang ở vào trong trạng thái phòng ngự, lượng nguyên khí cần tiêu hao giảm đi, nhưng nếu gặp phải tình huống xấu thì có thể lập tức khởi động lại.
Sở Thanh cùng các Thánh tử thấy vậy thì mới lướt xuống, rời đi các vị trí tiết điểm của Kết giới, đi tới trước cửa sơn cốc.
Lúc này, tên Trì Lôi của Thánh Cung kia còn đang đứng nhìn rất nhiều Thánh tử Thương Huyền Tông bao vây tới với sắt mặt không chừng, trong mắt không giấu nổi sự sợ hãi, liên tục lùi về phía sau.
Sở Thanh cười híp cả mắt, nhìn hắn một cái, nói:
- Triệu Chúc, phong ấn nguyên khí của hắn lại đi!
Triệu Chúc nghe vậy, cất bước đi về hướng Trì Lôi, ánh mắt Trì Lôi biến đổi, thế nhưng dưới sự quan sát của các Thánh tử Thương Huyền Tông thì cũng không dám phản kháng, chỉ ành mặc cho Triệu Chúc tiến lên, phong ấn lại nguyên khí bên trong cơ thể hắn.
- Nếu như ngươi biết điều một chút, chờ đến khi chúng ta thu thập xong toà Bảo Địa bảy màu này thì sẽ thả ngươi rời đi. Còn nếu như không biết điều thì cũng đừng trách chúng ta ra tay độc ác. -Sở Thanh nói.
Tuy rằng bắt được Trì Lôi làm con tin, thế nhưng Sở Thanh cũng hiểu bọn hắn không thể ra tay với kẻ này. Bởi vì làm như vậy là triệt để chọc giận Thánh Cung.
Khuôn mặt Trì Lôi cực kỳ âm trầm, hắn cũng không nói gì, cũng hiểu dù mình có làm gì thì chỉ tổ tự rước lấy nhục.
Thế là Trì Lôi biết điều quay người rời đi, đi tới chỗ Sài Danh còn đang nằm hôn mê, kéo hắn lên, nhưng lại không nhịn được tức giận đá hắn một cái, ném về phía một bên.
Sau khi giải quyết xong Trì Lôi, tầm mắt của đám người Sở Thanh, Lý Khanh Thiền mới truyền về phía Chu Nguyên với vẻ ngạc nhiên.
- Chu Nguyên sư đệ, cậu giấu rất sâu đấy nhé! -Sở Thanh cười nói.
Lực lượng mà Chu Nguyên dùng để đánh nát Hắc Kim Đan của Sài Danh thật là mạnh mẽ, dù là Thánh tử bình thường cũng phải hết sức kiêng kỵ.
- Vừa rồi ngươi đã dùng thủ đoạn gì? Vì sao có thể khiến cho nguyên khí tự thân mạnh tới mức độ đấy? Đó không phải là Nguyên thuật của Thương Huyền Tông chúng ta? -Khổng Thánh thì ngược lại, nhìn chằm chằm Chu Nguyên, chậm rãi hỏi.
Chu Nguyên nhíu mày, chỉ liếc nhìn Khổng Thánh một chút liền không để ý tới.
Lý Khanh Thiền thấy vậy thì nói:
- Khổng Thánh, đừng quá đáng quá. Mỗi người đều có cơ duyên của mình. Thương Huyền Tông chúng ta cũng không quy định là các đệ tử không được tu hành nguyên thuật khác ngoài tông môn.
Các Thánh tử khác cũng gật nhẹ đầu.
Sắc mặt Khổng Thánh lập tức trở nên lúng túng, thực ra hắn hỏi cũng là vì rất hiếu kỳ vì sao Chu Nguyên có thể làm cho nguyên khí tự thân tăng mạnh như vậy, thế nên mới không nhịn được hỏi ra miệng. Nhưng hiển nhiên là vấn đề này có chút quá đáng.
Sở Thanh nhìn thấy bầu không khí có chút xấu hổ, vội vàng cười tủm tỉm giảng hòa, nói:
- Chu Nguyên sư đệ, lần này thì cậu nổi danh rồi!
Lần này Chu Nguyên đánh bại Sài Danh trước mặt nhiều người như vậy, chiến tích ấy quả là kinh người. Có thể tưởng tượng được, sau ngày hôm nay, trong danh sách các đối tượng Thương Huyền Tông cần phải phòng bị của các môn phái khác lại sẽ có thêm tên của một người.
Đối với sự trêu chọc của Sở Thanh, Chu Nguyên chỉ cười cười, nói:
- Nếu như không phải nhờ vào sư huynh Sở Thanh cùng mọi người ngăn chặn đám người Thánh Cung ở bên ngoài, thì sao ta có thể có cơ hội biểu hiện cho được?
- Cậu cũng không cần phải khiêm tốn. Cống hiến lần này của sư đệ quả là không nhỏ, nếu như không phải có sự xuất hiện của sư đệ thì cục diện đối với chúng ta sẽ trở nên rất khó khăn... -Sở Thanh khoát tay áo, nói.
Lúc trước, nếu Chu Nguyên không đứng ra, với thực lực của Triệu Chúc thì tất nhiên là không có khả năng chống lại hai vị Thánh tử của Thánh Cung, cho nên chắc chắn là sẽ bị thua.
Mà một khi Triệu Chúc bị thua, cục diện phía bên Thương Huyền Tông sẽ trở nên xấu tới cực điểm. Đến lúc đó, chỉ sợ Sở Thanh sẽ phải lựa chọn nhượng bộ, để cho Thánh Cung được nắm quyền phân phối tòa Bảo Địa bảy màu này.
Thật ra cũng không phải là không thể tiếp nhận sự tổn thất này, thế nhưng một khi như vậy, tổn thất lớn nhất mà bọn họ phải gánh chịu chính là mặt mũi của Thương Huyền Tông...
- Lần này nhờ có sự giúp đỡ của Chu Nguyên sư đệ, Thương Huyền Tông chúng ta có thể độc chiếm tòa Bảo Địa bảy màu này! -Sở Thanh vỗ vai Chu Nguyên, ánh mắt tràn đầy lửa nóng nhìn chằm chằm vào sâu bên trong thung lũng, nói:
- Đi thôi, nếu kẻ địch đã lui, vậy chúng ta có thể tiến vào thăm tòa Bảo Địa bảy màu này rồi, để xem bên trong đó có cơ duyên lớn lao tới nhường nào...
Sở Thanh vừa nói xong, trên mặt các Thánh tử khác cũng lộ ra vẻ chờ mong. Cơ duyên bên trong Bảo Địa bảy màu sẽ rất phong phú, thế nhưng bởi vì sự quấy nhiễu của Thánh Cung, bọn họ vốn cho rằng chỉ có thể lấy được một phần, thậm chí là không được gì. Nhưng nào ai có thể nghĩ tới, kết quả cuối cùng lại là Thánh Cung phải từ bỏ rút đi, từ đó cho Thương Huyền Tông có đầy đủ thời gian để khai thác triệt để tòa Bảo Địa bảy màu này.
Thế là mọi người quyết định để lại hai vị Thánh tử ở bên ngoài để trấn thủ, những người còn lại thì đi theo Sở Thanh vào bên trong sơn cốc.
Chu Nguyên và Yêu Yêu đi ở phía sau của đội ngũ. Lúc này đôi mắt sáng đẹp của Yêu Yêu đang nhìn hắn, khóe môi dập dờn ý cười, trông xinh đẹp tới cực điểm:
- Lại để cậu có cơ hội nổi danh rồi!
Nói đoạn, nàng lại nhìn xuống bàn tay Chu Nguyên. Người khác không biết Chu Nguyên sử dụng thủ đoạn gì, nhưng nàng lại rất rõ ràng, đó chắc hẳn là đạo Thánh văn thứ hai mà Chu Nguyên lấy được từ bên trong chủ phong của Thánh Nguyên Phong, Địa Thánh văn.
Chu Nguyên thì cảm thán một tiếng, nói:
- Mức độ tích lũy của ta vẫn còn có chút chênh lệch so với các Thánh tử khác.
Bây giờ, bên trong khí Phủ của Chu Nguyên đang tồn tại khoảng hơn một vạn viên tinh thể nguyên khí, thế nhưng nếu đem số lượng này so sánh với Sài Danh thì quả là chênh lệch quá lớn. Hơn nữa đừng quên xếp hạng Thánh tử của Sài Danh trong Thánh Cung là ở phía gần dưới cùng.
Thật khó có thể tưởng tượng, đối với những Thánh tử ở cấp độ như Kim Thiềm Tử thì mức độ tích lũy nguyên khí lại mạnh mẽ tới nhường nào.
Yêu Yêu cười khẽ một tiếng, nói:
- Bây giờ cậu mới chỉ ở cảnh giới thất trọng thiên mà thôi, nếu như có thể tiếp tục đột phá thì số lượng nguyên khí có thể tích lũy sẽ tăng hơn rất nhiều.
Nói tới đây, nàng lại quay đầu nhìn về phía cửa hang của lối đi dẫn tới Bảo Địa bảy màu, nói khẽ:
- Bảo Địa bảy màu có chút bất phàm, nếu cậu có thể tranh thủ được một phần cơ duyên ở trong đó thì nói không chừng là có thể trợ giúp đột phá.
Chu Nguyên nghe vậy thì gật đầu, trong mắt hiện lên sự khát khao. Còn nhớ ở trong Bảo Địa sáu màu, bởi vì hắn thu hoạch được nước đầm màu vàng kia mới có thể đột phá đến Kim Huyết cảnh.
Bảo Địa sáu màu đã tốt như vậy, thế nên Chu Nguyên càng Hiếu kỳ cùng chờ mong, không biết bên trong Bảo Địa bảy màu này sẽ ẩn chứa cơ duyên gì?