Hưu!
Trên không trung, Lôi Tuấn nhanh chóng lùi lại, thân pháp được thi triển đến mức tận cùng, thân hình hóa thành từng cái tàn ảnh ở trên bầu trời, mà lúc này bên trên khuôn mặt của hắn tràn đầy sự sợ hãi.
Hiển nhiên là, hắn bị cảnh tượng Chu Nguyên dễ dàng giết chết Thiết Ma lúc trước làm cho chấn động.
Mặc dù hắn hiểu được đó là bởi vì lúc trước nguyên khí trong cơ thể Thiết Ma bị cú ném của Chu Nguyên làm cho chấn động khó có thể khống chế, lúc này mới bị Chu Nguyên bắt lấy sơ hở, bị hắn dùng một đòn giết chết.
Nhưng chuyện này cũng đủ để nói rõ, bọn họ đều coi thường Chu Nguyên.
Lúc trước, bọn họ còn cho rằng, Chu Nguyên có thể đánh bại Sài Doanh dựa vào ba loại sức mạnh là nguyên khí, thân thể cùng thần hồn liên hợp, nhưng trải qua lần giao thủ vừa rồi, bọn họ đều minh bạch, lúc này, tu vi nguyên khí của Chu Nguyên đã không kém bọn họ chút nào.
Điểm yếu duy nhất của Chu Nguyên đã bị hắn đền bù.
Nếu như lúc này, lại một đấu một, coi như là Lôi Tuấn đều không nắm chắc rằng mình sẽ có thể sống sót hay không, cho nên, hắn nhanh chóng lựa chọn trốn chạy để khỏi chết.
Oanh!
Nhưng mà, khi Lôi Tuấn đã quay đầu bỏ chạy thì ở phía sau chợt có thanh âm giống như là tiếng sầm rền vang lên, tiếng sấm rền không ngừng vang vọng mà đi theo nó còn có một luồng chấn động nguyên khí vô cùng cuồng bạo.
Nghe được âm thanh kỳ lạ này, Lôi Tuấn lập tức quay đầu nhìn lại. Ngay sau đó, sắc mặt của hắn đã biến đổi, chỉ thấy được Chu Nguyên chân đạp đám mây bằng nguyên khí màu vàng đuổi theo phía sau với dáng vẻ đằng đằng sát khí, hiển nhiên là không có ý định cho hắn đào tẩu.
- Chạy đi đâu?!
Thanh âm tràn ngập sát ý của Chu Nguyên vang lên. Sau đó, hắn vung tay áo lên, Thiên Nguyên Bút được bao phủ trong nguyên khí màu vàng mãnh liệt bắn ra, ngòi bút đen kịt, vô cùng sắc bén kia tựa như là không thể ngăn cản.
nhìn đến cái kia mãnh liệt bắn mà đến Thiên Nguyên Bút, sắc mặt của Lôi Tuấn cũng lập tức biến đổi. Lúc trước, hắn trông thấy rất rõ ràng, Thiên Nguyên Bút này có thể dễ dàng xuyên thủng nguyên khí phòng ngự của Thiết Ma, rõ ràng là vật ấy có lực phá hoại thật lớn đối với nguyên khí.
Thiên Nguyên Binh trong tay Chu Nguyên tuyệt đối không đơn giản.
Cho nên Lôi Tuấn cũng không dám có chút khinh thường, hắn quát một tiếng chói tai, mọi người chỉ thấy được ở bên trong đỉnh đầu của hắn chợt có một tia sét mãnh liệt bắn ra, biến thành một thanh trường kiếm có sấm sét quấn quanh.
Thanh Lôi Kiếm kia thật không ngờ đó cũng là một thanh Thiên Nguyên Binh xếp hàng Hạ phẩm.
Nó vừa xuất hiện là lập tức hấp thu trời đất nguyên khí làm cho sấm sét quấn quanh người đao càng thêm mạnh mẽ.
Rầm rầm!
Lôi Kiếm mãnh liệt bắn ra, va chạm cùng Thiên Nguyên Bút, sau đó cả hai cùng bị bắn ngược trở ra. Thấy thế, Chu Nguyên cùng Lôi Tuấn là tiếp tục điều khiển cho chúng chiến đấu, âm thanh lớn, đinh tai nhức óc không ngừng phát ra.
Lôi Kiếm thủy chung là đều bị Thiên Nguyên Bút áp chế, nhưng nói tóm lại là vẫn miễn cưỡng ngăn cản được Thiên Nguyên Bút.
Nhưng lúc này Lôi Tuấn cũng đã ngừng lui lại về phía sau, sắc mặt của hắn âm trầm, không xác định khi nhìn qua phía trước, Chu Nguyên xuất hiện ở nơi ấy, quanh người có ánh sáng màu vàng lập lòe, mặt không biểu tình nhìn chằm chằm vào hắn.
- Chu Nguyên! Ngươi đừng có quá đáng! Ngươi đã giết một vị Thánh Tử của Thánh Cung ta rồi, nếu như lại xằng bậy, Thánh Cung ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lôi Tuấn cắn răng nói.
Oanh!
Nhưng mà Chu Nguyên cũng không có nói nhảm nửa câu với Lôi Tuấn, từ trong cơ thể của hắn, nguyên khí hùng hồn bộc phát ra. Ngay sau đó, hắn bước lên một bước, đánh ra một chưởng, dòng nước lũ bằng nguyên khí màu vàng dùng một loại khí thế giống như dời non lấp biển, đánh tới Lôi Tuấn.
Nhìn thấy Chu Nguyên không nói một câu mà trực tiếp động thủ, Lôi Tuấn cũng gầm lên một tiếng, nguyên khí có ẩn chứa sấm sét gào thét lao ra, chính diện va chạm cùng dòng nước lũ bằng nguyên khí màu vàng kia.
Ầm ầm!
Tiểng nổ không ngừng vang vọng.
Nhưng mà chợt Con ngươi của Lôi Tuấn kia liền hơi hơi co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy, dưới sự oanh kích của nguyên khí màu vàng của Chu Nguyên kia, nguyên khí ẩn chứa sấm sét của hắn không ngừng sụp đổ.
Oanh!
Nguyên khí màu vàng lao nhanh tới, cuối cùng đánh lên trên người của Lôi Tuấn khiến cho hắn bị đánh chật vật bắn ngược trở ra, ở chỗ khóe miệng có máu tươi chảy ra.
- Làm sao có thể?!
Lôi Tuấn nhịn không được gào thét lên, tuy nói hôm nay số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Chu Nguyên tăng mạnh, đạt đến ba mươi chín ngàn viên, nhưng mà phải biết rằng, số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ cuả hắn đã đạt đến bốn mươi năm ngàn!
Cho nên Lôi Tuấn không có cách nào để tiếp nhận cảnh tượng bị đối phương nghiền áp khi chiến đấu bằng nguyên khí thế này.
Phải biết rằng, hiện tại Chu Nguyên chỉ là đang sử dụng nguyên khí thuần túy, thậm chí ngay cả thân thể cũng còn không nhúc nhích, nếu như đến lúc Chu Nguyên đồng thời vận dụng 2 loại sức mạnh thì hắn làm sao có thể ngăn cản?!
Bá!
Mà khi Lôi Tuấn vừa mới nghĩ đến chuyện này thì một bóng người đã quỷ mị, hư vô xuất hiện ở trước mặt hắn, chỉ thấy được Chu Nguyên nắm chặt bàn tay lại, bên ngoài thân thể có ánh sáng màu ngọc hiển hiện, trong xương cốt có ánh sáng màu bạc trắng lưu chuyển hiện ra.
Oanh!
Sau đó, hắn lạnh lùng đánh ra một quyền.
Nguyên khí màu vàng dâng lên, sức mạnh của thân thể cũng bộc phát.
Dưới áp lực của một quyền kia, không gian đều tựa như là có dấu hiệu vặn vẹo, có thể thấy được một quyền này khủng bố đến mức nào.
Thấy thế, sắc mặt của Lôi Tuấn kịch liệt biến đổi, nguyên khí trong cơ thể không hề giữ lại mà bộc phát ra, hình thành vô số tia sét, điên cuồng đánh ra.
Phanh! Phanh! Phanh!
Nhưng mà khi một quyền của Chu Nguyên lướt qua, những tia sét kia đều bị đánh nát. Sau đó, thế đi của một quyền kia cũng không hề giảm bớt, nó trực tiếp đánh lên trên người Lôi Tuấn làm cho hắn không ngừng phun máu tươi.
Oanh!
Trên không trung, hai bóng người dây dưa cùng một chỗ, nhưng mà ai nấy đều có thể thấy được, Lôi Tuấn kia bị Chu Nguyên áp chế đến mức căn bản không ngốc đầu lên được, dáng vẻ miệng không ngừng phun máu tươi cũng chật vật đến cực hạn.
Dù sao lúc này, thực lực của Chu Nguyên đã có biến hóa, hoàn toàn khác với mấy ngày trước.
Nhìn thấy Lôi Tuấn kia bị Chu Nguyên áp chế đến mức tận cùng, không ngừng phun máu, mấy người Tả Khâu Thanh Ngư cũng há to miệng. Hơn nửa ngày về sau, Ninh Chiến mới sâu hít sâu một hơi rồi nói:
- Thằng này cũng quá mạnh mẽ rồi!
Chu Nguyên là muốn dùng quyền bạo lực đánh Lôi Tuấn đến chết hay sao?
Oanh!
Trên không trung, bị đánh đến mức đã phun cả nửa lít máu tươi, Lôi Tuấn bỗng nhiên gào thét lên, hắn nhanh chóng kéo dãn khoảng cách với Chu Nguyên, sau đó hai bàn tay kết ấn, quát một tiếng chói tai như sấm rền:
- Cửu U Lôi Quyết!
Ầm ầm!
Nguyên khí trong trời đất đột nhiên sôi trào, mây đen nhanh chóng hội tụ đến. Mấy giây sau, một tia sét màu đen rộng chừng trăm trượng đột nhiên xé rách mây đen, đánh thẳng xuống chỗ Chu Nguyên.
Ở bên trong tia sét màu đen kia ẩn chứa sức mạnh tựa như là có thể hủy diệt thế giới.
- Chu Nguyên, đây là Nguyên thuật mạnh nhất của Lôi Thánh điện ta, chết đi cho ta!
Lôi Tuấn kêu to lên, lúc trước nhẫn nại chịu đòn chính là vì chuẩn bị cho việc thi triển môn Nguyên thuật mạnh nhất này!
Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn qua tia sét màu đen kia, hai mắt híp lại, hắn có thể cảm giác được sức mạnh ẩn chứa ở trong đó, lúc này thân hình khẽ động nhanh chóng bay lướt ra ngoài.
Nhưng mà, tia sét màu đen kia tựa như là có linh trí vậy, chuyển hướng, đuổi theo Chu Nguyên.
- Ha ha, Chu Nguyên, ngươi trốn không thoát đâu!
Lôi Tuấn thấy thế, điên cuồng cười nói.
Lúc này, hắn cảm thấy cực kỳ sảng khoái ý.
Thấy không ăn thua, Chu Nguyên ngừng lại, nhìn qua tia sét màu đen đang nhanh chóng tiếp cận kia, hắn bình tĩnh, nói:
- Nếu đã không trốn được, vậy thì đón đỡ thôi.
Hai tay của hắn chậm rãi mở ra, hai mắt từ từ nhắm lại.
- Giả thần giả quỷ
Lôi Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói.
Ầm ầm!
Tia sét màu đen to như là một con trăn khổng lồ, từ trên trời gào thét lao xuống. Cuối cùng, trong ánh mắt vô cùng dữ tợn, hung ác của Lôi Tuấn, nó đã đánh lên trên người Chu Nguyên, lập tức trong trời đất có một tiếng nổ lớn vang lên, sóng xung kích mang theo tia lửa điện màu đen khuếch tán ra bốn phía, làm cho không gian ở chỗ kia cũng bắt đầu vặn vẹo.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của ba người Tả Khâu Thanh Ngư, Lý Thuần Quân, Ninh Chiến đều khẽ biến đổi, đòn phản kích của Lôi Tuấn này quả thực là hung hãn đến mức làm cho người ta cảm thấy da đầu run lên, hơn nữa Chu Nguyên cứ chính diện ngạnh kháng như vậy, thật sự có thể sống sót hay sao?
Trong trời đất, ngoại trừ tiếng nổ do sóng xung kích thì chỉ còn có tiếng cười dữ tợn của Lôi Tuấn không ngừng vang lên.
Lúc này, ánh mắt của mấy người Tả Khâu Thanh Ngư đều đang chăm chú nhìn chằm chằm vào chỗ trung tâm của sóng xung kích, hiện giờ bụi mù đã dần tán đi.
Mà sau khi bụi mù hoàn toàn tán đi, một bóng người đứng lơ lửng trong hư không, mặt không biểu tình hiện ra.
Thấy thế, tiếng cười dữ tợn của Lôi Tuấn đột nhiên ngừng lại như bị ai bóp cổ vậy.
Nhìn qua cảnh tượng trước mặt, hắn chỉ biết há hốc mồm, kinh hãi gần chết. Bởi vì ở chỗ đó, Chu Nguyên đang đứng lơ lửng trong hư không, ở bên ngoài thân thể của hắn, có một quang ảnh thần bí đang bao trùm, sau lưng quang ảnh còn có một đôi cánh chậm rãi giang rộng ra.
Từ trên quang ảnh thần bí kia, một chấn động mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung bạo phát ra.
Mà Chu Nguyên thân ở trong đó, lông tóc không tổn hao gì.
- Làm sao có thể...
Lôi Tuấn lẩm bẩm nói.
Vào lúc này, đôi mắt đang nhắm lại của Chu Nguyên cũng chậm rãi mở ra. Hắn nhìn chằm chằm vào Lôi Tuấn đang có sắc mặt trắng bệch kia, lạnh nhạt nói:
- Môn Nguyên thuật mạnh nhất này của Lôi Thánh điện các ngươi chỉ dùng để tới bắt cá hay sao?