Sương mù mang theo tiếng rít chói tai từ bốn phương tám hướng trong trời đất ùn ùn kéo tới, che khuất bầu trời, nhanh chóng vây khốn các Thánh Tử của Thương Huyền Tông.
Thân ở trong đó, các Thánh Tử đều cảm giác được trời đất hỗn loạn, khó có thể phân biệt phương hướng.
Hơn nữa cùng lúc, ở trong sương khói mênh mông còn có những quả cầu ánh sáng không ngừng gào thét lao tới, sát cơ trùng trùng.
Nhìn qua cảnh tượng này, Sở Thanh khẽ nhíu mày, hai tay kết ấn, Thiên La Tán nhanh chóng xoay tròn, chống cự những quả cầu ánh sáng kia.
- Ba người Khương Thái Thần, Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử đã chạy lên đỉnh núi rồi.
Đúng lúc này, Yêu Yêu lên tiếng.
Nàng vừa dứt lời, sắc mặt của mấy người Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh đều kịch liệt biến đổi. Nếu để mấy người Khương Thái Thần đi trước, đoạt được cơ duyên bên trong bức tường ngọc kia, muốn cướp đoạt lại từ trong tay của bọn họ, độ khó cũng quá lớn. Hơn nữa cho dù là có thể cướp đoạt, một khi làm quá ác, Khương Thái Thần thậm chí có thể phá hủy cơ duyên này, làm cho bọn họ ném chuột sợ vỡ bình.
- Trước tiên, chúng ta nên thử xem có thể xông ra Mê Thần Yên này hay không đã!
Lý Khanh Thiền trầm giọng nói. Ngay sau đó, mấy người đã vội vàng lao ra, vọt vào trong sương khói mênh mông.
Nhưng mà rất nhanh, bọn họ lại chạy ngược trở về, sắc mặt có chút khó coi.
- Mê Thần Yên này có tác dụng làm hỗn loạn cảm giác của thần hồn, một khi tiến vào, chúng ta sẽ nhanh chóng bi mất đi phương hướng, khó có thể đi về phía trước.
Lý Khanh Thiền nói.
- Muốn xông ra được thì phải là người có tu vi nguyên khí cực kỳ hùng hậu hoặc là thần hồn cường hoành, bởi vì chỉ có bọn họ mới có thể chống cự sự quấy nhiễu của Mê Thần Yên này. Hơn nữa tốt nhất là
Khổng Thánh chau mày, nói.
- Ta cùng với Lý Khanh Thiền ngược lại là có thể thử xông vào nhưng mà việc này sẽ cực kỳ tiêu hao nguyên khí, cho dù có xông ra được thì làm sao có thể tranh đấu với mấy người Khương Thái Thần được nữa đây?
Sở Thanh chậm rãi nói:
- Ta có thể xông ra Mê Thần Yên này, nhưng tối thiểu còn cần hai người nữa để tương trợ, dù sao Khương Thái Thần, Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử cũng không phải là đèn đã cạn dầu, việc ta có khả năng làm chỉ là ngăn chặn Khương Thái Thần mà thôi.
Những Thánh Tử còn lại đều lặng yên không nói. Khương Thái Thần kia thì không cần phải nói, trong nhóm bọn họ cũng chỉ Sở Thanh mới có thể ngăn được, nhưng còn Chiêm Đài Thanh và Kim Thiềm Tử kia cũng không kém, cho dù là Khổng Thánh hay Lý Khanh Thiền cũng khó có thể chiến thắng bọn họ.
Huống chi, lúc trước, Lý Khanh Thiền cùng Khổng Thánh cũng đã nói, tuy rằng tu vi nguyên khí của hai người bọn họ đủ nhưng thần hồn lại hơi yếu, muốn xông ra Mê Thần Yên sẽ có tiêu hao không nhỏ.
Ở trong loại trạng thái này, bọn họ không có khả năng là đối thủ của Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử.
Xét về mọi mặt, hoàn cảnh của bọn họ quả thực là xấu đến mức cực hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, không khí trong nhóm đều có chút nặng nề.
- Ta cùng với Chu Nguyên ngược lại là có thể xông ra Mê Thần Yên này.
Mà khi bọn họ còn đang trầm mặc chợt có một giọng nói bình thản vang lên. Mọi người lập tức đưa mắt nhìn qua và phát hiện người vừa nói chuyện chính là Yêu Yêu.
Đôi mắt dễ thương của Lý Khanh Thiền sáng lên. Bọn họ suýt nữa quên mất Yêu Yêu rồi. Mặc dù không có tu vi nguyên khí nhưng thần hồn của nàng rất mạnh. Mê Thần Yên này có thể ngăn cản bọn họ, nhưng chỉ sợ không có tác dụng gì đối với Yêu Yêu.
Trọng yếu hơn chính là thực lực của bản thân Yêu Yêu cũng cực kỳ cường hãn, nếu như nàng có thể xông ra, tự nhiên sẽ không kiêng kị Chiêm Đài Thanh kia của Thánh Cung.
Nhưng mà ... Yêu Yêu thì không sao, chỉ có điều Chu Nguyên thì không ổn lắm.
- Chu Nguyên có thể chiến đấu cùng Kim Thiềm Tử hay sao?
Khổng Thánh chậm rãi lên tiếng, nói ra nghi vấn trong lòng mọi người.
Tuy rằng, lúc trước, Chu Nguyên đã giết chết hai vị Thánh Tử của Thánh Cung, chiến tích có thể nói là kinh người, nhưng mà hiện tại thì khác, Kim Thiềm Tử kia cũng không phải là Thánh Tử tầm thường, hai bên hoàn toàn không thể so sánh, đó là tồn tại xếp hạng thứ năm bên trên Thánh Tử Bảng của Thánh Châu đó.
Coi như là Khổng Thánh cũng không có nắm chắc sẽ chiến thắng được hắn.
Những Thánh Tử khác cũng có chút chần chờ, những người xông ra ngoài lúc này tất nhiên sẽ phải đối mặt với ba vị Thánh Tử mạnh nhất của Thánh Cung. Nếu như thực lực của Chu Nguyên không đủ, không thể ngăn chặn Kim Thiềm Tử ngược lại sẽ khiến cho tình huống của Sở Thanh và Yêu Yêu trở nên nguy hiểm hơn.
Hơn nữa, Chu Nguyên đã giết hai vị Thánh Tử của Thánh Cung, nếu như có cơ hội, đối phương tất nhiên sẽ không nương tay đối với hắn.
Sở Thanh trầm ngâm một chút, nhìn về phía Chu Nguyên, nói:
- Chu Nguyên sư đệ, ý nghĩ của ngươi thế nào? Không cần miễn cưỡng! Nếu như thật sự không được, chúng ta liền lui một bước, buông tha cho cái bức tường ngọc này là được.
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
- Ta nguyện ý đi.
Ở bên trong bức tường ngọc này có đạo Thánh Văn thứ ba tồn tại, hắn không có khả năng buông tha cho, hơn nữa tuy rằng Kim Thiềm Tử có thực lực cường hoành, nhưng hiện tại, hắn cũng không còn là người bị tên kia đánh lén lúc trước nữa.
Hắn cũng rất muốn cẩn thận tính toán khoản nợ này với đối phương.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Sở Thanh cũng liếc nhìn hắn một lúc lâu rồi mới nói:
- Tốt. Nếu Chu Nguyên sư đệ đã có dũng khí như vậy, vậy thì ba người chúng ta sẽ xông ra Mê Thần Yên, chặn đường ba người Khương Thái Thần.
Sau đó, hắn nhìn về phía Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh, nói:
- Thiên La Tán này giao do hai người khống chế, muốn thúc dục bảo vật này cần số lượng lớn nguyên khí, hai người có thể thay phiên nhau.
- Đợi đến khi ba người chúng ta xông ra, giao đấu với ba người Khương Thái Thần, hai người cũng cần toàn lực ngăn chặn những Thánh Tử khác của Thánh Cung, không được để bọn họ có thể phân ra nhân thủ quấy nhiễu chúng ta.
Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh đều gật gật đầu.
Sau khi phân phó hoàn tất, Sở Thanh cũng không kéo dài, trực tiếp nhìn về phía hai người Yêu Yêu, Chu Nguyên, nói:
- Động thủ đi!
Yêu Yêu cùng Chu Nguyên liếc nhìn nhau rồi đều nhẹ nhàng gật đầu.
Bá!
Mũi chân của Sở Thanh khẽ điểm xuống đất một cái, lập tức có nguyên khí cuồn cuộn từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, mà thân hình của hắn cũng nhanh chóng hóa thành một vệt sáng, tiến vào bên trong Mê Thần Yên mênh mông.
Thần hồn trong mi tâm của Chu Nguyên cùng Yêu Yêu lập loè, sau đó hai người cũng lập tức đuổi theo sát phía sau Sở Thanh.
Nhìn qua ba người biến mất ở trong sương khói, Lý Khanh Thiền cùng các Thánh Tử khác cũng không khỏi nghiêm mặt lại, bọn họ biết được, thu hoạch của Thương Huyền Tông trong trận tranh đấu cuối cùng ở trong Huyền Nguyên Động Thiên này, chỉ sợ phải xem biểu hiện của ba người Sở Thanh, Yêu Yêu, Chu Nguyên rồi.
Nhưng mà, đối thủ mà bọn họ phải đối mặt cũng là ba người xuất sắc nhất trong thế hệ này của Thánh Cung, mà cuối cùng đến tột cùng là ai có thể chiến thắng, trong lòng bọn họ cũng không hề có chút nắm chắc nào.
Thương Huyền Tông cùng Thánh Cung đến tột cùng là ai có thể trở thành người thắng trong Huyền Nguyên Động Thiên này, chỉ sợ muốn xem kết quả của trận đại chiến này.
...
Bên ngoài bảy đỉnh núi.
Vô số ánh mắt nhìn qua một ngọn núi cuối cùng tràn ngập sương mù kia.
- Nhóm Thánh Tử của Thương Huyền Tông bị Tháng Cung vây khốn rồi ...
- Khương Thái Thần, Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử đã đi lên chỗ bức tường ngọc ở trên đỉnh núi rồi!
- Xem ra bọn họ định lấy được cơ duyên trong bức tường ngọc kia trước rồi mới chiến đấu với nhóm Thánh Tử của Thương Huyền Tông. Chậc chậc! Không hổ là Thánh Cung. Quả thật là hung hãn, nếu như cơ duyên trong bức tường ngọc kia rơi vào trong tay của bọn họ, Thương Huyền Tông sợ là cũng khó có thể tranh đoạt được.
- Xem ra lần tranh chấp này khôn có gì bất ngờ rồi, vẫn là Thánh Cung cao tay hơn.
- ...
Rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao vang lên, hiển nhiên là mọi người đều cho rằng lúc này đây Thánh Cung chính là bên có ưu thế trong trận tranh đấu cuối cùng với Thương Huyền Tông.
Mấy người Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La, Lý Thuần Quân, Ninh Chiến, Chân Hư đều khẽ thở dài.
Hưu!
Nhưng mà, ngay khi tất cả mọi người tỏ ra tiếc nuối thì bỗng nhiên có người hét lên kinh hãi, bởi vì bọn họ nhìn thấy, từ trong sương khói nồng đậm kia chợt có ba bóng người lao ra.
- Thương Huyền Tông có người xông đi ra!
- Là ai?
- Người cầm đầu tựa hồ là Sở Thanh ... Còn có Chu Tiểu Yêu cùng Chu Nguyên!
- Sở Thanh đi ra được cũng không có gì bất ngờ nhưng vì sao hai người khác không phải là Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền cơ chứ?
Rất nhiều người lại tiếp tục bàn luận nhưng tựa như là phần lớn đều không cảm thấy kết quả có gì thay đổi. Bởi vì Yêu Yêu xưa nay điệu thấp, mà Chu Nguyên thì thanh danh vừa vặn lên cao. Trong suy nghĩ của rất nhiều người thì ba người mạnh nhất của Thương Huyền Tông hẳn là Sở Thanh, Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền mới đúng.
Những Thánh Tử của Thánh Cung kia tự nhiên cũng cảm nhận được ba người xông ra, nhưng mà bọn họ chỉ liếc nhìn nhau rồi cũng không có ngăn trở, hơn nữa còn đồng thời nở nụ cười mỉa mai.
Ba người đi ra được thì có làm sao, bởi vì là cửa ải khó chân chính cũng không phải là ở chỗ bọn họ.
Ba người Khương Thái Thần, Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử mới là chỗ dựa lớn nhất của Thánh Cung bọn họ.
- Hừ. Cứ đi đi thôi. Đợi được đến khi, mấy người các ngươi gặp ba người mạnh nhất của Thánh Cung chúng ta thì các ngươi sẽ minh bạch, hôm nay Thương Huyền Thiên là thuộc về Thánh Cung chúng ta!
- Mà Thương Huyền Tông các ngươi đã quá hạn rồi!