Hưu!
Ở bên ngoài bảy đỉnh núi, trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, ba người Sở Thanh, Chu Nguyên, Yêu Yêu nhanh chóng lao ra, đi lên dọc theo con đường núi khổng lồ, đuổi theo ba người Khương Thái Thần.
Mà ở phía trước, giống như là cảm nhận được điều này, Khương Thái Thần quay đầu, ánh mắt nhìn lướt qua phía sau, cười nhạt nói:
- Quả thật là đã đuổi tới rồi.
Lúc này, đôi mắt màu đỏ tươi của Chiêm Đài Thanh cũng nhìn lại phía sau, nàng cười quyến rũ nói:
- Không ngờ người đi theo Sở Thanh lại là Chu Nguyên cùng Chu Tiểu Yêu kia. Thật là thú vị. Vốn dĩ ta còn cho rằng sẽ là Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền đấy.
- Thần hồn của Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền hơi kém một chút, muốn xông ra Mê Thần Yên, nguyên khí sẽ có tiêu hao, thực lực của hai người bọn họ vốn đã không bằng các ngươi, nếu như nguyên khí lại tiêu hao nữa thì cơ bản là không có phần thắng.
Khương Thái Thần mỉm cười nói.
Chuyện này cũng nằm trong kế hoạch của hắn, chỉ cần Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền kia dám mạnh mẽ xông theo tới, như vậy là Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử có thể trực tiếp giết chết hai người luôn.
Nhưng xem ra lần này, tính toán của hắn hơi chút sai lầm.
Nhưng mà cũng không ảnh hưởng nhiều lắm, đơn giản là đổi người sẽ chết thôi, thay vì Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền thì là đổi thành Chu Nguyên cùng Chu Tiểu Yêu mà thôi.
Khương Thái Thần nhẹ nhàng phất tay, nói:
- Nếu như bọn họ đã cố ý muốn tìm chết, hôm nay chúng ta hãy cố gắng thỏa mãn bọn họ đi.
Vừa dứt lời, thân hình của hắn cũng ngừng lại, sau đó hắn xoay người lại, hờ hững nhìn qua ba người Sở Thanh đã đuổi theo đến.
Chiêm Đài Thanh cùng Kim Thiềm Tử cũng ngừng lại, quay đầu, nhìn chằm chằm vào ba người vừa đuổi tới, trên mặt nở nụ cười trêu tức, nghiền ngẫm.
Nhìn thấy ba người Khương Thái Thần dừng lại, Sở Thanh cũng vung tay lên, dừng lại, chậm rãi nói:
- Khương Thái Thần, ngươi cũng không khỏi quá nóng lòng rồi.
Khương Thái Thần mỉm cười nói:
- Sở Thanh, người vội vã đi tìm chết rõ ràng là các ngươi mà.
Ngay khi Khương Thái Thần vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm giác được một chấn động nguyên khí kinh người bạo phát ra từ trong cơ thể Khương Thái Thần. Vào lúc này, cả ngọn núi cũng tựa như là đều chấn động.
Nguyên khí màu xám trắng chậm rãi bay lên từ chỗ đỉnh đầu của Khương Thái Thần, tựa như mui xe cực lớn, che khuất bầu trời.
Một luồng uy áp cường hãn bao phủ trời đất.
Vô số ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía bên này, vị Siêu cấp Mãnh Nhân đứng đầu trên Thánh Tử Bảng rốt cục muốn chính thức biểu hiện ra thực lực đáng sợ của hắn rồi hay sao?
Khương Thái Thần hờ hững, duỗi ngón tay thon dài ra, chỉ về phía Sở Thanh ở xa xa, sau đó khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười khinh miệt, đầu ngón tay nhẹ nhẹ đung đưa tựa như là muốn nói Sở Thanh không được.
Oanh!
Sau đó, hắn điểm đầu ngón tay vào hư không, lập tức có một luồng nguyên khí màu xám trắng biến thành tấm lụa gào thét lao ra, ở những nơi mà nguyên khí màu xám trắng đi qua, mọi vật đều bị ăn mòn, ngay cả không gian đều bị nứt ra.
Từ đó có thể thấy được Khương Thái Thần này tu luyện nguyên khí bá đạo đến mức nào.
Nếu như một Thánh Tử phổ thông mà muốn đón đỡ một chỉ này của Khương Thái Thần, chỉ sợ sẽ bị miểu sát, ngay cả thi thể cũng sẽ bị nguyên khí màu xám trắng này ăn mòn, hóa thành hư vô.
Nhìn qua tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng đang gào thét lao đến kia, Chu Nguyên cũng thầm cảm thấy lo lắng cho Sở Thanh. Nhưng mà sau một phút, con ngươi của hắn bỗng nhiên co rụt lại, bởi vì hắn phát hiện tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng lại đột nhiên chuyển hướng, không còn đánh về phía Sở Thanh nữa, mà là lao thẳng đến chỗ hắn!
Khương Thái Thần này thật là vô sỉ, vừa ra tay đã muốn đối phó người yếu nhất là hắn!
Tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng có tốc độ cực kỳ nhanh chóng, gần như chỉ trong một cái hô hấp là nó đã bay đến gần Chu Nguyên, nhưng mà đến lúc này, sắc mặt của hắn vẫn khá bình tĩnh, cũng không có biểu hiện kinh hoảng gì.
Bá!
Mà khi tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng còn cách Chu Nguyên chỉ vẻn vẹn có hơn một trượng thì một bóng người như quỷ mị, hư vô xuất hiện ở phía trước hắn, năm ngón tay nắm chặt lại và đánh ra một quyền.
Oanh!
Một quyền kia va chạm cùng tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng lập tức phát ra tiếng nổ vang trời và đồng thời có sóng xung kích bằng nguyên khí cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Bóng người đứng ở phía trước Chu Nguyên không chút sứt mẻ, cái đầu trọc, trơn bóng phản xạ ánh sáng mặt trời đã thể hiện rõ thân phận của người này, đúng là Sở Thanh.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn qua Khương Thái Thần, híp mắt lại, nói:
- Khương Thái Thần, ta đúng là có chút nghi hoặc. Dường như là các ngươi luôn luôn nhằm vào Chu Nguyên. Không biết là vì sao vậy?
Lúc trước, Kim Thiềm Tử kia đã từng ý đồ đánh lén Chu Nguyên, mà hiện tại, thậm chí ngay cả Khương Thái Thần đều ra tay đối với Chu Nguyên.
Tuy rằng Chu Nguyên đã giết chết mấy vị đệ tử thủ tịch và Thánh Tử của Thánh Cung, hấp dẫn rất nhiều cừu hận, nhưng biểu hiện của Khương Thái Thần cùng Kim Thiềm Tử tựa hồ là có chút gấp gáp bất thường.
Khương Thái Thần nhẹ nhàng xoa tay, cười nhạt nói:
- Bởi vì ta cảm giác tương lai Chu Nguyên này chỉ sợ sẽ là một mối uy hiếp lớn đối với Thánh Cung ta. Đã như vậy, đương nhiên là muốn sớm thanh trừ.
Sở Thanh cười cười:
- Vậy thì xem ra chúng ta còn phải cảm tạ các ngươi coi trọng hắn như vậy.
Nhưng rồi nụ cười trên mặt Sở Thanh nhanh chóng thu liễm, hắn thản nhiên nói:
- Nhưng mà hôm nay, có ta ở chỗ này, ngươi cũng đừng nghĩ động đến hắn.
Khương Thái Thần hơi cúi mặt xuống, nói:
- Thật sao? Ta đây ngược lại là muốn nhìn một cái, Hoang Cổ chi khí mà Sở Thanh ngươi tu luyện hôm nay có thể bảo hộ được hắn hay không?
- Ta rất cũng muốn lĩnh giáo Minh Thánh Cốt khí của ngươi , đến tột cùng là có bao nhiêu tiến bộ.
Sở Thanh chậm rãi nói.
- Chắc hẳn sẽ không làm ngươi thất vọng.
Khương Thái Thần cười cười, nhưng mà trong mắt của hắn lại không hề có chút thần sắc nào là vui vẻ. Hai tay của hắn chậm rãi mở ra, áo bào không gió mà bay, tóc trắng phất phới, nguyên khí màu xám trắng từ trong cơ thể của hắn điên cuồng bạo phát đi ra.
Rầm rầm!
Vào lúc này, trời đất tựa như là đều chấn động.
Một tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng khác xuất hiện, mang theo khí lạnh kinh người khiến cho nhiêt độ ở xung quanh giống như là đã giảm vài độ vậy.
- Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử, hai người các ngươi tiếp tục đi lên, trước tiên cứ cướp đoạt cơ duyên trong bức tường ngọc kia đã.
Đúng lúc này, Khương Thái Thần lại nhìn về phía hai người Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử ở sau lưng và nói.
Nghe được mệnh lệnh của Khương Thái Thần, Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử cũng gật gật đầu, sau đó thân hình nhanh chóng lao ra.
- Khương Thái Thần cứ giao cho ta, còn hai tên gia hỏa kia thì các ngươi phải tự xử lý rồi. Có vấn đề gì hay không?
Sở Thanh nhìn thoáng qua hai người Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử đang chay lên đỉnh núi rồi nói với Chu Nguyên và Yêu Yêu.
Khuôn mặt của Yêu Yêu vẫn cực kỳ bình thản, không hề thay đổi, ngược lại là Chu Nguyên thì nhìn chằm chằm vào Kim Thiềm Tử rồi nhẹ nhàng gật đầu.
- Đi.
Chu Nguyên khẽ quát một tiếng, cùng Yêu Yêu đồng thời lao ra, đuổi theo Chiêm Đài Thanh, Kim Thiềm Tử.
Khương Thái Thần nhìn thoáng qua hai người, nhưng cũng không có ngăn trở, bởi vì hắn có lòng tin đối với Chiêm Đài Thanh cùng Kim Thiềm Tử, mà trong hai người Chu Nguyên, ngoại trừ Chu Tiểu Yêu có vẻ thần bí kia thì Chu Nguyên cũng không có thật sự bị Khương Thái Thần để ý, mặc dù lúc trước hắn đã giết chết hai vị Thánh Tử của Thánh Cung.
Bởi vì đã đến cấp độ như bọn họ, muốn làm chuyện như thế cũng không khó khăn gì.
Đưa mắt nhìn hai người đi xa, Khương Thái Thần hai tay ôm ngực, giống như cười mà không phải là cười, nhìn chằm chằm vào Sở Thanh, nói:
- Ngươi sẽ không sợ cho bọn họ đuổi theo chỉ là đi tìm chết hay sao?
- Khương Thái Thần, có tự tin là chuyện tốt, nhưng mà cũng đừng biến thành tự đại.
Sở Thanh thở ra một hơi, nói:
- Vậy sao?
Khương Thái Thần khẽ vung tay áo, tấm lụa bằng nguyên khí màu xám trắng ở sau lưng hắn đột nhiên sáng lên và từ từ tạo thành nguyên khí trời sao sáng chói, vô số ngôi sao màu xám trắng lập loè ở trong đó.
Một cảm giác áp bách kinh người chậm rãi phát tán ra.
Trong trời đất, mọi người kinh hãi khi nhìn qua nguyên khí trời sao ở sau lưng Khương Thái Thần, chỉ đếm qua thì số lượng tinh thể nguyên khí ở trong đó cũng đã đạt đến một con số kinh người là một trăm ngàn viên!
Đó là số lượng tinh thể nguyên khí nhiều bực nào?
Ở bên ngoài núi, đệ tử của tất cả các tông đều trợn mắt há hốc mồm, đây chính là thực lực của người đứng đầu trên Thánh Tử Bảng sao? Hơn một trăm ngàn viên tinh thể nguyên khí, quả thực là áp chế toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Thương Huyền Thiên!
Sở Thanh ngẩng đầu, nhìn qua trời sao gồm hơn một trăm ngàn viên tinh thể nguyên khí của Khương Thái Thần, trên khuôn mặt tỏ ra ngưng trọng.
- Hô ...
Hắn thở ra một hơi thật dài. Vào lúc này, đôi mắt xưa nay có vẻ lờ đờ cũng trở nên lăng lệ, ác liệt, hai tay của hắn chậm rãi khép lại. Từ trong cơ thể hắn, nguyên khí màu vàng sẫm ầm ầm bộc phát ra.
Nguyên khí màu vàng sẫm bùng nổ, chiếm cứ một nửa bầu trời.
Nguyên khí hào quang chiếu rọi hư không cũng nhanh chóng tạo thành nguyên khí trời sao, ở trong đó, thâm trầm sắc tinh thể nguyên khí lập loè.
Chín mươi lăm ngàn viên!
Không ngờ số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Sở Thanh cũng đã cực kỳ tiếp cận con số một trăm ngàn, cũng không yếu hơn Khương Thái Thần bao nhiêu.
Lúc trước Chu Nguyên còn suy đoán số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Sở Thanh hẳn là dao động trong khoảng sáu, bảy mười ngàn, nhưng hiện tại xem ra, hiển nhiên là hắn vẫn quá khinh thường nội tình của người đứng đầu trong hàng ngũ Thánh Tử này của Thương Huyền Tông bọn họ.
Hơn nữa, sau khi Sở Thanh bộc phát nguyên khí trong cơ thể mà không hề giữ lại, tất cả mọi người ngạc nhiên khi nhìn thấy, cái đầu trọc, trơn bóng kia của hắn bỗng nhiên có những sợi tóc màu đen dài ra.
Tóc không ngừng sinh trưởng, cuối cùng dài đến tận ngang hông.
Từ xa nhìn lại, giống như là Sở Thanh đang khoác một tấm áo choàng màu đen vậy.
Chỉ có điều, những sợi tóc thật dài kia cũng không có mềm mại, ngược lại là trông cực kỳ cứng rắn, mỗi một sợi đều lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, lăng lệ, ác liệt, sắc bén tựa như lưỡi đao vậy.
Ở phía dưới, Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền cùng mấy Thánh Tử cũng đưa mắt nhìn qua. Khi bọn họ nhìn thấy bộ dáng lúc này của Sở Thanh, trong mắt của tất cả đều có ánh sáng lóe lên.
- Thật sự là rất lâu rồi không có nhìn thấy hình thái này của hắn.
Bọn họ liếc nhìn nhau và thầm nói trong lòng. Bởi vì tu luyện Hoang Cổ chi khí làm cho lông tóc của Sở Thanh không sinh trưởng được, chỉ khi nào hắn triệt để thúc dục nguyên khí đến mức tận cùng thì mới xuất hiện hình thái trước mắt, mà mấy người Lý Khanh Thiền gọi đó là hình thái chiến đấu của Sở Thanh.
Chỉ có điều trong những năm gần đây, số lầncó thể làm cho Sở Thanh hiện ra hình thái này quả thực có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hiển nhiên là lúc này đây đối mặt với Khương Thái Thần, Sở Thanh cũng không thể tiếp tục giữ lại thực lực được nữa.
Trong trời đất, vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn qua.
Trận chiến đấu này chính là trận đọ sức thế kỷ giữa người đứng đầu cùng người thứ hai trên Thánh Tử Bảng của Thánh Châu đại lục .