Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 703 - Chương 702: Trận Thứ Ba

Chưa xác định
Chương 702: Trận thứ ba

Trên đỉnh núi thứ bảy, vô số ánh mắt đều tập trung vào hai chiến trường đã bộc phát ở nơi đây. Tuy rằng ở trên sáu đỉnh núi khác lúc này cũng đã bộc phát đại chiến, nhưng hiển nhiên là chỉ có đỉnh núi thứ bảy này hấp dẫn ánh mắt nhất.

Trận chiến giữa Khương Thái Thần cùng Sở Thanh thì cũng không cần nói, một người đứng đầu với một người đứng thứ hai trên Thánh Tử Bảng, cả hai đều là tồn tại cao cấp nhất trong thế hệ trẻ của Thánh Châu đại lục.

Tiếp đó, trận chiến giữa Yêu Yêu cùng Chiêm Đài Thanh cũng trở thành điểm sáng được mọi người quan tâm.

Hai cô gái này đều là người có dung nhan cùng khí chất tuyệt đỉnh, cho nên trận chiến đấu này tự nhiên là sẽ hấp dẫn ánh mắt của người xem.

Nếu bàn về danh tiếng, hiển nhiên là Chiêm Đài Thanh hơn xa Yêu Yêu, dù sao bất luận như thế nào thì Chiêm Đài Thanh cũng là người đứng thứ ba trên Thánh Tử Bảng, là tồn tại gần với Khương Thái Thần, Sở Thanh.

Cho nên khi mới bắt đầu, một vài người chú ý đến trận chiến này bởi vì dung nhan hoàn mỹ của Yêu Yêu còn cảm thấy đồng tình với nàng. Nhưng sau khi nàng cùng Chiêm Đài Thanh chiến đấu được một hồi lâu, sự đồng tình này đã dần dần biến mất.

Bởi vì bọn họ phát hiện, tuy rằng tu vi nguyên khí của Yêu Yêu yếu kém nhưng mà thần hồn lại mạnh mẽ đến mức làm cho người khác tức lộn ruột. Mặc dù là phải chiến đấu với đối thủ lợi hại như Chiêm Đài Thanh vậy, nàng cũng chưa từng có dấu hiệu là rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn mơ hồ chiếm chút ưu thế.

Lúc này thì bọn họ mới hiểu được, trong đội ngũ của Thương Huyền Tông còn ẩn tàng một nhân vật lợi hại như thế.

- Bây giờ, Khương Thái Thần, Sở Thanh, Chu Tiểu Yêu, Chiêm Đài Thanh đều đã chiến đấu, cũng chỉ còn lại có Kim Thiềm Tử cùng Chu Nguyên kia rồi.

- Xem ra Thương Huyền Tông định để Chu Nguyên quyết đấu Kim Thiềm Tử rồi.

- Quyết định này chỉ sợ là một phần kém nhất trong kế hoạch của Thương Huyền Tông rồi. Mặc dù lúc trước, biểu hiện của Chu Nguyên kia cũng không tệ, đủ để xếp ngang với Thánh Tử, nhưng đáng tiếc đối thủ của hắn lúc này lại chính là Kim Thiềm Tử.

- Đúng vậy. Kim Thiềm Tử là người đứng thứ năm trên Thánh Tử Bảng, thực lực thâm sâu khó lường. Nếu như đổi lại là Khổng Thánh hoặc Lý Khanh Thiền thì có lẽ còn có thể đấu một trận với hắn còn về phần Chu Nguyên thì …

- Nếu như Chu Nguyên không địch lại Kim Thiềm Tử, chỉ sợ sẽ gây ra phản ứng dây chuyền. Đến lúc đó, Thương Huyền Tông sẽ cầm chắc thất bại rồi.

- ...

Rất nhiều người đang trao đổi, bàn luận xôn xao. Hai trận đầu, Thương Huyền Tông phái Sở Thanh cùng Yêu Yêu ra chiến đấu, trước mắt cũng còn xem như không tệ, tối thiểu nhất là không có rơi xuống hạ phong.

Duy chỉ có chỗ Chu Nguyên là còn tràn đầy không xác định được.

Hiển nhiên là không có người nào coi trọng Chu Nguyên.

Nhìn qua hai bóng người đang nhanh chóng lướt đi trên đỉnh núi thứ bảy, mấy người Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La đều tỏ ra lo lắng. Mặc dù các nàng tin tưởng Chu Nguyên nhưng mà cũng minh bạch sự đáng sợ của Kim Thiềm Tử, đừng nhìn xếp hạng của Kim Thiềm Tử thấp hơn Khương Thái Thần, Chiêm Đài Thanh mà cói thường, bất kể như thế nào, hắn cũng là đại biểu cho chiến lực cao cấp nhất trong thế hệ trẻ của Thương Huyền Thiên.

Ở trước mặt Kim Thiềm Tử, những Thánh Tử khác của Thánh Cung đều chỉ có thể cúi đầu.

Cho nên nếu như ai thật sự cho rằng Kim Thiềm Tử dễ đối phó thì chỉ có thể nói người này quá ngây thơ rồi.

Ở chỗ đội ngũ của Thương Huyền Tông, một vài đệ tử nhìn lên trên đỉnh núi thứ bảy, sau đó nói với Cố Hồng Y:

- Chu Nguyên sư huynh có thể đánh thắng được Kim Thiềm Tử hay sao?

Cố Hồng Y cũng không biết trả lời thế nào, vì vậy nàng chỉ có thể nhìn về phía Đường Mộc Tâm, Kim Chương cùng những đệ tử thủ tịch ở một bên rồi thấy bọn họ liếc nhìn nhau, cuối cùng cũng cười khổ lắc đầu.

Coi như là Thánh Tử phổ thông đối với bọn họ đều là tồn tại cao không với tới, mà Kim Thiềm Tử càng là cấp bậc đỉnh tiêm trong hàng ngũ Thánh Tử, bọn họ căn bản không có cách nào để tưởng tượng sự cường hãn của hắn.

- Chu Nguyên đã ra tay thì hẳn là có một chút nắm chắc. Hơn nữa, cho dù không phải là đối thủ của Kim Thiềm Tử thì chỉ cần Chu ngueyen có thể ngăn chặn hắn lại, nói không chừng Sở Thanh sư huynh cùng Yêu Yêu bên kia có thể phân ra thắng bại.

Đường Mộc Tâm chỉ có thể lên tiếng an ủi mọi người như thế mà thôi.

Nhưng mà đệ tử khác cũng không phải người ngu, đương nhiên là nghe được ý an ủi trong ngôn ngữ của Đường Mộc Tâm, lúc này đều thở dài một hơi, sau đó ngẩng đầu, lo lắng nhìn qua đỉnh núi nguy nga kia.

- Kim Thiềm Tử đến đỉnh núi rồi!

Đột nhiên, Đường Mộc Tâm khẽ quát.

Mấy người Cố Hồng Y, Kim Chương cũng hít sâu một hơi. Bọn họ biết rõ, khi Kim Thiềm Tử lên đến đỉnh núi thì hắn tất nhiên sẽ phải giải quyết Chu Nguyên trước khi cướp đoạt cơ duyên trong bức tường ngọc.

Cuộc chiến này chung quy là muốn tới rồi.

...

Bá!

mũi chân của Chu Nguyên điểm nhẹ lên đỉnh một cái cây to, sau đó thân hình của hắn thì giống như là chim ưng bay thẳng lên, xuyên phá một đám mây sương mù, cuối cùng hắn phát hiện tầm mắt trước mắt đột nhiên trở nên khoáng đạt.

Trên đỉnh núi cực kỳ bao la, có mây mù lượn lờ, tựa như là Tiên cảnh.

Chu Nguyên đáp xuống một tảng đá to, ánh mắt của hắn trước tiên nhìn vào chỗ sâu nhất, chỉ thấy được một bức tường ngọc khổng lồ lẳng lặng đứng sừng sững, bên trên có lóe ra hào quang thần bí mà cổ xưa.

Khi nhìn qua bức tường ngọc này , ở chỗ sâu trong ánh mắt của Chu Nguyên, Phá Chướng Thánh Văn chấn động. Hắn có thể cảm giác được, đạo Thánh Văn thứ ba kia ở bên trong bức tường ngọc này!

Sau khi nhìn mấy giây, Chu Nguyên cưỡng ép di chuyển ánh mắt, nhìn về phía bóng người đang đưa lưng về phía hắn ở cách đó không xa.

Lúc này, Kim Thiềm Tử đang đứng chắp tay, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bức tường ngọc.

- Không nghĩ tới ngươi thật đúng là dám theo tới.

Kim Thiềm Tử không quay đầu lại, nhưng lại có thanh âm đạm mạc truyền đến.

Chu Nguyên nhẹ nhàng vặn vẹo cổ, uốn éo đầu, nói:

- Ta còn rất nhiều chuyện không có tính toán rõ ràng với ngươi đâu. Nếu như bỏ qua cơ hội này, ngươi lại trốn vào trong Thánh Cung thì thật đúng là quá phiền toái. Cho nên ta nghĩ bây giờ cứ tính luôn đi cho tiện.

Kim Thiềm Tử chậm rãi xoay người lại, con ngươi dựng thẳng màu vàng sâm lãnh nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười khinh miệt:

- Xem ra đánh bại hai vị Thánh Tử của Thánh Cung ta khiến cho ngươi cảm thấy quá tự tin rồi. Lúc trước, khi còn ở bên ngoài Đại Huyền sơn mạch, ngươi tựa hồ không có dũng khí để nói chuyện như vậy với ta.

Chu Nguyên cười cười:

- Lúc ấy thật đúng là không có nắm chắc có thể đánh chết ngươi, nhưng mà hiện tại thì có lẽ đã có.

Kim Thiềm Tử lắc đầu, cười, hiển nhiên là hắn cũng cho rằng Chu Nguyên đang chém gió mà thôi. Hắn thản nhiên nói:

- Thôi! Chúng ta không cần nói nhảm nữa. Chu Nguyên, bây giờ, ngươi tự cắt hai tay, ta có thể không so đo về cái chết của hai vị Thánh Tử, bởi vì cấp trên có lệnh, muốn mang ngươi về Thánh Cung. Tuy rằng vị đại nhân kia đã nói là mang người sống hay thi thể của ngươi về cũng được, nhưng nếu như ngươi thức thời, ta có thể lưu tính mệnh của ngươi.

Nghe Kim Thiềm Tử nói vậy, ánh mắt của Chu Nguyên lóe lên. Sau đó, hắn chợt cười nói:

- Kim Thiềm Tử, ngươi nghĩ trò dọa nạt ngây thơ này có tác dụng gì sao? Mặt khác ... Ta cũng không có ý định để ngươi còn sống mà rời khỏi Huyền Nguyên Động Thiên đâu.

Nói đến những chữ cuối cùng, trong mắt Chu Nguyên đã là có thêm ánh sáng hung hãn hiển hiện.

Hắn đã biết được, lúc trước, chủ mưu của việc đặt bẫy Yêu Yêu chính là Kim Thiềm Tử này, hơn nữa khí độc trên Trấn Hồn Sơn cũng do Kim Thiềm Tử bày ra. Cho nên đối với người này, hắn sớm đã có sát ý không có cách nào để tiêu trừ.

Hôm nay, Kim Thiềm Tử này phải chết!

Kim Thiềm Tử híp hai mắt lại, nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng sáng.

Oanh!

Sau một giây, bàn chân của Kim Thiềm Tử đạp mạnh xuống đất một cái. Ngay sau đó, từ trong cơ thể của hắn, nguyên khí màu xanh biếc nhanh chóng chui ra, che phủ trời đất và tạo thành một bầu trời sao bằng nguyên khí.

Mà ở trên bầu trời sao kia có tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí sáng lấp lánh.

Ở thời khắc này, uy áp cuồng bạo, cường hãn nhanh chóng khuếch tán ra khắp đỉnh núi, mà đi theo uy áp này còn có giọng nói chứa đầy sát ý của Kim Thiềm Tử.

- Ta ngược lại là muốn nhìn xem, đợi lát nữa, khi ta dẫm nát ngươi ở dưới chân thì sự tự tin của người còn có thể sót lại bao nhiêu?!

Bình Luận (0)
Comment