Ông ông!
Nguyên khí màu xanh biếc cuồng bạo, cường hãn, mang theo mùi tanh làm cho người ta có cảm giác buồn nôn chui ra từ trong cơ thể của Kim Thiềm Tử, tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí sáng chói khiến cho sắc mặt của vô số người biến đổi.
Nhìn qua bầu trời sao bằng nguyên khí đồ sộ kia, sắc mặt của Chu Nguyên cũng có chút ít ngưng trọng, chợt hắn hít sâu một hơi, từ trong cơ thể của hắn, nguyên khí màu vàng chui ra và nhanh chóng tạo thành một bầu trời sao bằng nguyên khí, chỉ có điều ở trong đó cũng chỉ có ba mươi chín ngàn viên tinh thể nguyên khí mà thôi. So sánh cùng với bầu trời sao gồm tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí của Kim Thiềm Tử thì số lượng này không thể nghi ngờ là cực kỳ khó coi.
Mà ở bên ngoài bảy ngọn núi cũng vang lên một vài tiếng cười vang, trầm thấp, đặc biệt là bên phía đệ tử của Thánh Cung kia, tiếng cười là to nhất, rõ ràng nhất, hoàn toàn không kiêng nể gì cả, bởi vì chỉ từ số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hai bên thì Chu Nguyên không thể nghi ngờ là không hề có phần thắng.
Còn đệ tử của Thương Huyền Tông thì trợn mắt nhìn, nhưng trong nội tâm cũng có chút không xác định, bởi vì chênh lệch giữa hai bên là quá xa.
Đối với những tiếng cười vang ở bên ngoài, Chu Nguyên cũng không phát giác, lúc này, mọi sự chú ý của hắn đều tập trung vào Kim Thiềm Tử, uy áp ùn ùn vọt tới kia làm cho hắn biết được, trận chiến đấu này tất nhiên sẽ là một trận chiến kịch liệt nhất của hắn từ sau khi đi vào Thánh Châu đại lục.
Kim Thiềm Tử hai tay ôm ngực, nguyên khí màu xanh biếc ngưng tụ ở sau lưng hắn, con ngươi dựng thẳng màu vàng kia hờ hững nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai:
- Chu Nguyên, sự tự tin của ngươi chính là đến từ ba mươi chín ngàn viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ này sao?
- Nếu thật là như thế ...
Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên tàn nhẫn:
- Vậy thì hôm nay, ngươi hãy chuẩn bị tâm lý để sống cuộc đời của một kẻ không tay không chân đi!
Oanh!
Vừa dứt lời, bàn chân của Kim Thiềm Tử đột nhiên đạp mạnh xuống đất một cái, ở sau lưng hắn, nguyên khí màu xanh biếc cuồn cuộn gào thét lao ra, nhanh chóng biến thành một cái chân ếch, mang theo mùi tanh hung hăng đánh thẳng tới Chu Nguyên.
Nhìn qua cái chân ếch màu xanh biếc đang gào thét lao đến kia, Chu Nguyên hít sâu một hơi, nguyên khí màu vàng cũng gào thét lao ra, ở trong đó mơ hồ có thể thấy được hư ảnh của một con trăn lớn đã sinh ra mấy cái móng vuốt. đúng là đã sắp lột xác thành Giao long.
Đối mặt với đòn tấn công hung hãn của Kim Thiềm Tử, Chu Nguyên cũng không có ý định tránh né, bởi vì hắn muốn thử một chút, tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ của đối phương đến tột cùng là mạnh mẽ thế nào!
Dù sao Chu Nguyên cũng chưa bao giờ chính thức chiến đấu cùng cường giả ở cấp độ này.
Lúc trước, tổng số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hai vị Thánh Tử của Thánh Cung bị hắn giết chết cộng lại chỉ sợ đều không bằng Kim Thiềm Tử. Huống chi, chênh lệch số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ cũng không phải chuyện đơn giản như một cộng một bằng hai vậy.
Thực lực của một người có được tám mươi ngàn viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ đủ để dễ dàng nghiền ép hai đối thủ có bốn mươi ngàn viên tinh thể nguyên khí.
Kim Thiềm Tử nhìn qua luồng nguyên khí màu vàng đang gào thét lao đến của Chu Nguyên, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười khinh miệt, chợt vung tay áo lên.
Oanh!
Cái chân ếch màu xanh biếc va chạm cùng hư ảnh con trăn lớn màu vàng, lập tức có sóng xung kích cuồng bạo bộc phát ra, khiến cho hư không chấn động ra, nhưng mà hư ảnh con trăn lớn màu vàng kia gần kề chỉ giữ vững được mấy giây là đã ầm ầm vỡ nát.
Mà trái lại cái chân ếch màu xanh biếc kia chỉ suy yếu vài phần, nhưng thế đi vẫn vô cùng hung hãn như trước, chụp thẳng vào Chu Nguyên ở phía dưới.
Lúc này, thân hình của Chu Nguyên nhanh chóng hư hóa, hóa thành vô số tàn ảnh mãnh liệt bắn trở ra, khó khăn lắm mới tránh được cái chân ếch màu xanh biếc kia.
Oanh!
Mặt đất bị cái chân ếch màu xanh biếc kia xé rách, bụi mù bốc lên cuồn cuộn.
Kim Thiềm Tử hờ hững nhìn qua cảnh tượng này, sau đó đưa mắt nhìn về phía bóng người vừa xuất hiện ở phía xa kia, trên mặt có nụ cười trêu tức giống như là mèo đùa giỡn con chuột vậy. Rõ ràng là thông qua đòn thăm dò này, Chu Nguyên cơ hồ là bị hắn nghiền áp.
Muốn dùng số lượng ba mươi chín ngàn viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ để chống lại tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí của hắn, quả thực là quá mức ngây thơ rồi.
- Chu Nguyên, ngươi liền định trốn đông trốn tây như giống như con chuột đến cùng hay sao?
Kim Thiềm Tử tươi cười, hai bàn tay khép lại, đầu ngón tay kết ấn, sau một khắc, ánh mắt của hắn đột nhiên trầm xuống.
- Ta muốn xem ngươi có thể trốn tới khi nào?!
Oa!
Từ trong cổ họng của hắn có thanh âm quỷ dị truyền ra, miệng của hắn đột nhiên phồng to, nguyên khí màu xanh biếc điên cuồng ngưng tụ, áp súc ở trong miệng của hắn. Ngay sau đó, từ trong miệng của hắn, nguyên khí đột nhiên bắn ra.
- Thiên Độc Thềm Thừ Lãng!
Tiếng rít dồn dập vang lên. Vào lúc này, nguyên khí màu xanh biếc trở nên sền sệt tựa như nọc độc rồi nó hóa thành một luồng sáng ầm ầm bắn ra, dùng một loại tốc độ cực kỳ nhanh chóng, bắn thẳng đến chỗ Chu Nguyên.
Tốc độ kia nhanh đến mức Chu Nguyên căn bản là không có cách nào để tránh né.
Mà ở những chỗ luồng sáng này lướt qua, mặt đất nhanh chóng bị dịch độc ăn mòn, sương mù có mùi tanh hôi bốc lên.
Đòn tấn công này của Kim Thiềm Tử cực kỳ hung hãn, hiển nhiên là hắn định dựa vào sự chênh lệch giữa số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hai bên để phá hủy sự tự tin của Chu Nguyên.
Lúc này, nhìn qua luồng sáng màu xanh biếc đang gào thét lao đến kia, Chu Nguyên cũng tỏ ra ngưng trọng. Hóa Hư Thuật được hắn thi triển tới mức cực hạn giúp cho thân hình của hắn nhanh chóng lùi lại, nhưng mà đòn tấn công này của Kim Thiềm Tử tựa như là sóng âm vậy, tốc độ nhanh đến mức Chu Nguyên căn bản không có cách nào để tránh né.
Nhìn luồng sáng màu xanh biếc đang nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt, hai tay của Chu Nguyên cũng nhánh chóng kết ấn, nguyên khí trong cơ thể cũng theo đó vận chuyển.
Miệng của hắn cũng đột nhiên phồng lên, nguyên khí trong cơ thể tùy theo mà động, chỉ sau một cái chớp mắt, từ trong miệng của hắn, một ngọn lửa màu vàng sẫm cuồn cuộn tuôn ra.
- Thiên Dương hỏa!
Ngọn lửa màu vàng sẫm kia xuất hiện khiến cho không khí đều trở nên nóng bỏng lên, mặt đất xung quanh Chu Nguyên tựa như là bị hòa tan, mà ngọn lửa màu vàng sẫm kia cũng trực tiếp va chạm cùng luồng sáng màu xanh biếc đang gào thét lao đến kia.
Oanh!
Cả hai va chạm và phát ra tiếng rít chói tai, nhưng mà ngọn lửa màu vàng sẫm kia cũng chỉ chịu được có hơn mười giây là đã bị luồng sáng màu xanh biếc kia dập tắt.
Sau khi dập tắt ngọn lửa màu vàng sẫm này, luồng sáng màu xanh biếc kia vẫn như trước bắn thẳng về phía Chu Nguyên đang không ngừng lùi lại.
Từ vừa mới bắt đầu, trận chiến đấu của hai người đã trực tiếp tiến nhập giai đoạn gay cấn.
- Oanh!
Lúc này, trong khi còn đang lùi lại, thần hồn trong mi tâm Chu Nguyên sáng lập loè. Một phút sau, mặt đất chấn động, chợt có mấy bức tường đá cực lớn bỗng nhiên chui lên, che ở trước người Chu Nguyên.
Ở trên những bức tường đá kia còn ẩn chứa sức mạnh của thần hồn.
Hiển nhiên là lúc này, ngoại trừ nguyên khí, Chu Nguyên đã bắt đầu vận dụng thần hồn rồi.
Oanh! Oanh!
Nhưng mà, đối mặt với vô số bức tường đá trùng trùng điệp điệp ngăn trở kia, luồng sáng màu xanh biếc vẫn như cũ là lựa chọn trực tiếp xông qua, thế như chẻ tre phá hủy hết thảy những gì ngăn trở ở phía trước.
Chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủn, tất cả tường đá đều bị xuyên thủng.
Lúc này, luồng sáng màu xanh biếc đã thu nhỏ rất nhiều, chỉ còn bằng một nửa lúc mới bắt đầu, hiển nhiên cũng đã bị tiêu hao một phần lớn sức mạnh, nhưng mà uy lực còn lại vẫn như trước đủ để miểu sát đại đa số Thánh Tử.
Hưu!
Sau khi xuyên thủng một bức tường đá cuối cùng, tốc độ của luồng sáng màu xanh biếc kia đột nhiên tăng vọt, rốt cục đã đuổi theo kịp Chu Nguyên đang lùi lại, sau đó đánh thẳng tới.
Đến lúc này thì Chu Nguyên đã không có cách nào để lui nữa.
Nhìn qua luồng sáng màu xanh biếc đang nhanh chóng phóng đại trong ánh mắt, Chu Nguyên hít sâu một hơi, năm ngón tay đột nhiên nắm chặt.
Vào lúc này, ở chỗ trái tim, giọt máu tươi màu vàng kịch liệt chấn động. Lấy giọt máu này làm trung tâm, ánh sáng màu vàng nhanh chóng lan tràn đi ra khắp cơ thể, hòa vào cùng máu thịt.
Vào lúc này, bên ngoài cơ thể của Chu Nguyên có ánh sáng màu vàng như ẩn như hiện, phía trên da thậm chí còn xuất hiện đường vân màu vàng.
- Tiểu Huyền Thánh Thể, Kim Huyết cảnh!
Vào lúc này, Chu Nguyên đã không hề giữ lại thực lực nữa rồi. Ngoại trừ nguyên khí, thần hồn, sức mạnh thân thể cũng đã được thúc dục.
Rống!
Tựa như là tiếng gào thét truyền ra từ trong cơ thể Chu Nguyên, lúc này, hắn không lùi mà tiến tới, chân tiến lên một bước, năm ngón tay nắm chặt, đánh ra một quyền, ánh sáng màu vàng, cuồn cuộn bộc phát ra đến.
Oanh!
Một quyền kia trực tiếp va chạm cùng luồng sáng màu xanh biếc đang gào thét lao tới kia.
Ầm ầm!
Vào lúc này, một tiếng nổ inh tai vang vọng, sóng xung kích cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Cảm nhận được sóng xung kích mạnh mẽ này, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn qua, con mắt cũng không dám chớp sợ bỏ lỡ cảnh tượng gì quan trọng.
Chỉ thấy được ở chỗ va chạm, hai luồng sức mạnh cuồng bạo liên tục trùng kích nhau, mọi chuyện cứ diễn ra như thế ước chừng hơn mười giây sau thì ánh sáng màu xanh biếc cuối cùng cũng đã tiêu tán.
Phanh!
Nhưng mà, ngay khi luồng sáng màu xanh biếc tiêu tán thì đồng thời, thân hình của Chu Nguyên cũng mãnh liệt run lên, sau đó bay ngược ra mấy trăm trượng, va vào một chỗ vách núi.
Vách núi sụp đổ, núi đá lăn xuống, chôn Chu Nguyên ở dưới.
Nhìn qua cảnh tượng này, tất cả mọi người đều tỏ ra chấn động.
Lúc trước, vì hóa giải đòn tấn công hung hãn đến từ Kim Thiềm Tử kia, Chu Nguyên phân biệt vận dụng nguyên khí, thần hồn, thân thể ba loại sức mạnh, nhưng dù vậy, ở thời khắc cuối cùng, hắn vẫn rơi vào thế hạ phong như trước.
Tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí cùng với ba mươi chín ngàn viên tinh thể nguyên khí chênh lệch quá xa rồi, muốn đền bù cũng không đơn giản giống như những gì Chu Nguyên đã tưởng tượng vậy.
Ở chỗ đội ngũ của Thương Huyền Tông, nhìn thấy cảnh tượng kia, sắc mặt của mấy người Đường Mộc Tâm, Kim Chương, Cố Hồng Y đều trở nên cực kỳ ngưng trọng. Hiển nhiên là bọn họ cũng hiểu được, đối với Chu Nguyên, trận đấu này chỉ sợ sẽ là trận chiến khó giải quyết cùng phiền toái nhất của hắn từ sau khi tiến vào Thương Huyền Tông đến nay.