Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 710 - Chương 709: Giết Chết

Chưa xác định
Chương 709: Giết chết

Ầm ầm!

Khi thân hình của Chu Nguyên rơi xuống, giống như là mang theo xu thế hủy diệt, sức mạnh đáng sợ bắt đầu vận chuyển, dẫn tới không gian cũng hơi vặn vẹo. Giờ này khắc này, khí thế của Chu Nguyên đã đạt đến một loại trình độ đỉnh phong, vượt qua bất luận thời điểm nào ở trong dĩ vãng.

Nguyên khí của bản thân, sức mạnh của thân thể, Địa Thánh Văn, Thái Huyền Thánh Linh Thuật, Ngân Ảnh ... Vào lúc này, đủ loại sức mạnh đều gia trì lên người hắn!

Đối mặt với Chu Nguyên ở trạng thái này, sắc mặt của Kim Thiềm Tử cũng nhanh chóng biến đổi, trong mắt có xuất hiện thần sắc hoảng sợ. Hắn không thể tin được, Chu Nguyên lại có thể bộc phát ra sức mạnh khủng bố như thế.

Uy thế kinh khủng từ trên trời giáng xuống làm cho hắn cơ hồ là không thể động đậy, xương cốt toàn thân đều đang cót két rung động, tựa như là có một ngọn núi chọc trời đè lên người vậy.

- Rống!

Nhưng mà Kim Thiềm Tử chung quy cũng không phải là người bình thường, hắn biết được đây là một đòn toàn lực của Chu Nguyên, nếu như hắn không ngăn cản được vậy thì tất nhiên sẽ bị Chu Nguyên giết chết ngay.

Nhưng nếu như hắn ngăn cản được, như vậy tiếp đó sự sống chết của Chu Nguyên sẽ nằm trong tay của hắn.

Đây chính là chiến đấu sinh tử chỉ cách nhau có một đường thôi.

Kim Thiềm Tử thét lên, bên trong khí phủ, tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí bộc phát ra hào quang sáng chói, giống như là tất cả nguyên khí ẩn chứa ở trong đó đều không hề giữ lại phun ra tới.

Hiển nhiên là Kim Thiềm Tử cũng hiểu, giờ phút này hắn phải liều mạng rồi!

Mà bị một kẻ mà hắn ngay từ đầu căn bản chướng mắt là Chu Nguyên bức đến độ phải liều mạng, trong nội tâm Kim Thiềm Tử cũng cảm thấy tức giận. Hắn thầm nghĩ trong lòng rằng đợi đến sau khi tiếp được một đòn cuối cùng này của Chu Nguyên, hắn nhất định phải hành hạ hỗn đản này đến chết mới thôi!

- Một đệ tử thủ tịch nho nhỏ mà cũng dám càn rỡ như vậy ở trước mặt Kim Thiềm Tử ta. Đúng là một kẻ không biết trời cao đất rộng là gì!

Hắn ngẩng đầu, ánh mắt ngoan độc nhìn chằm chằm vào bóng người đang lao xuống kia, tức giận cười vang.

- Oa!

Âm thanh bén nhọn, chói tai lại một một lần nữa vang lên từ trong cơ thể của Kim Thiềm Tử. Sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy nguyên khí màu xanh biếc cuồng bạo, âm trầm nhanh chóng ngưng tụ ở bên ngài cơ thể của Kim Thiềm Tử.

Trong lúc mơ hồ, tựa như là tạo thành một con ếch khổng lồ màu vàng to như ngọn núi lớn.

Con ếch khổng lồ kia trông cực kỳ ghê tởm, dữ tợn, toàn thân đều là nọc độc bọc mủ, khí tức hung sát bộc phát ra đến, mặc dù là thân ở bên ngoài bảy đỉnh núi, vẫn như cũ là làm cho vô số người cảm giác được rõ ràng.

- Đó chẳng phải là ... Thiên Ma Thiềm hay sao?

Có người quen thuộc Nguyên thú, lập tức đã nhận ra được thân phận của con ếch khổng lồ kia, lúc này hoảng sợ nghẹn ngào:

- Đây chính là Nguyên thú có thể so với cường giả Thiên Dương Cảnh đó!

- Nghe nói máu trong cơ thể Kim Thiềm Tử đã sớm bị đổi thành máu của Thiên Ma Thiềm, hôm nay hắn triệt để kích thích Huyết Mạch chi lực bộc phát, dĩ nhiên là đã tạo thành được hư ảnh của Thiên Ma Thiềm.

- Tuy rằng đây chỉ là do máu của Thiên Ma Thiềm dẫn phát hư ảnh, thế nhưng cũng vẫn có được mấy phần thực lực của Thiên Ma Thiềm.

Tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ, dù sao Thiên Ma Thiềm kia cũng là Nguyên thú Lục phẩm, có thể so sánh với cường giả Thiên Dương Cảnh, mà Thiên Dương Cảnh là cấp độ gì? Đặt ở trên Thánh Châu đại lục, Thiên Dương Cảnh thậm chí đủ để sáng lập một tông phái nhỏ, trở thành bá chủ một phương. Mà coi như là ở trong sáu đại tông môn đỉnh cấp, Thiên Dương Cảnh cũng có thể trở thành trưởng lão.

Đó cũng không phải là cấp độ mà những đệ tử Thái Sơ cảnh như bọn họ có thể chạm đến.

Hiển nhiên là Kim Thiềm Tử đã thực sự bị Chu Nguyên bức đến mức phải liều cái mạng già.

Mọi người đều vô cùng khẩn trương khi nhìn qua đỉnh núi thứ bảy, bọn họ đều minh bạch, sau khi chiến đấu nửa ngày, Chu Nguyên và Kim Thiềm Tử đã quyết định phân thắng bại ở trong một chiêu này rồi.

Không chỉ là bọn họ, lúc này, thậm chí cả hai người Sở Thanh, Khương Thái Thần đều hơi hơi dừng lại, không có động thủ, mà là đưa mắt nhìn về phía đỉnh núi, bởi vì bọn họ cũng đều biết, thắng bại của trận chiến đấu trên đỉnh núi kia có tác dụng cực kỳ trọng yếu đối với cục diện tổng thể của hai tông phái.

Sở Thanh nghiêm mặt lại, mái tóc dài màu đen như châm tung bay phất phới ở sau lưng. Hắn nhìn thoáng qua Khương Thái Thần, lúc này khuôn mặt xưa nay vốn thong dong của người sau cũng trở nên âm trầm.

Hiển nhiên là chuyện Kim Thiềm Tử bị Chu Nguyên bức đến một bước này cũng vượt ra khỏi dự liệu của hắn.

- Khương Thái Thần, ta đã sớm nói rằng ngươi không nên coi thường Chu Nguyên mà.

Sở Thanh nhếch miệng cười cười.

Nghe Sở Thanh nói vậy, Khương Thái Thần lập tức lườm hắn một cái rồi nói:

- Bức Kim Thiềm Tử đến mức làm cho hắn phải vận dụng sức mạnh cuả Thiên Ma Thiềm, Chu Nguyên kia đúng là đang tự tìm đường chết.

- Vậy thì cũng chưa hẳn.

Sở Thanh cười nhạt, ngẩng đầu lên, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào trên đỉnh núi.

...

- Oa!

Bên ngoài thân hình của Kim Thiềm Tử, hư ảnh Thiên Ma Thiềm kia vừa thành hình đã lập tức phát ra một tiếng kêu đinh tai nhức óc, dẫn tới nguyên khí trong trời đất chấn động.

hư ảnh Thiên Ma Thiềm kia tỏa ra khí tức vô cùng cường đại, nó bao phủ, bảo hộ Kim Thiềm Tử ở trong đó. Hiển nhiên là Kim Thiềm Tử quyết định phòng thủ trước một đòn cuối cùng này của Chu Nguyên rồi mới phản kích.

- Tiểu tạp chủng, sau một đòn này, ngươi sẽ rơi vào trong tay của ta. Lúc đó, ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết!

Khuôn mặt của Kim Thiềm Tử vặn vẹo, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng người đang đáp xuống kia, nhe răng cười nói.

Chu Nguyên mang theo khí thế bàng bạc đáp xuống, tự nhiên cũng đoán được ý định của Kim Thiềm Tử. Lúc này trong hai mắt có ánh sáng rét lạnh lóe lên

Nhưng bộ chiến giáp màu bạc bao trùm tất cả thân hình hắn, làm cho người không thấy rõ lắm ánh mắt của hắn.

- Ngươi cho rằng ... Ngươi còn có cơ hội hay sao?

Thanh âm trầm thấp vang lên ở trong lòng của hắn.

Chỉ trong một cái chớp mắt, ánh mắt của Chu Nguyên đột nhiên lạnh lẽo, tốc độ lao xuống lập tức tăng vọt, cuối cùng rốt cục ở dưới ánh mắt vô cùng khẩn trương của mọi người, Quang ảnh Thánh Linh đã va chạm cùng hư ảnh Thiên Ma Thiềm kia.

Ầm ầm!

Ngay lập tức, sóng xung kích cuồng bạo đến mức không có cách nào để hình dung khuếch tán ra bốn phía xung quanh, mặt đất vô cùng cứng rắn trên đỉnh núi cao cũng không ngừng bị nhấc từng lớp từng lớp lên.

Từng mảnh rừng rậm bị phá hủy, hóa thành đất bằng.

Vào thời khắc này, toàn bộ sinh vật ở trên đỉnh núi tựa như là đều bị tiêu diệt rồi.

Sóng xung kích khủng bố không ngừng khuếch tán ra bốn phía xung quanh trọn vẹn mấy chục giây rồi mới dần dần tiêu tán.

Mà ở thời khắc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về chỗ trung tâm của vụ va chạm kia, bọn họ biết được. Vào lúc này, thắng bại của trận chiến đấu giữa Chu Nguyên cùng Kim Thiềm Tử sẽ được phân ra.

Trong hai người, bất luận ai là người chiến thắng thì đều sẽ ảnh hưởng rất lớn đến trận tranh đấu giữa Thánh Cung cùng Thương Huyền Tông.

Mà theo thời gian trôi qua, bụi mù trên đỉnh núi cũng dần dần tán đi, cảnh tượng đầu tiên rơi vào trong mắt mọi người chính là một đống bừa bộn. Vào lúc này, nửa cái đỉnh núi cơ hồ là đã sụp đổ.

Trên đỉnh núi không có một tảng đá nào là còn tồn tại nguyên vẹn cả, bởi vì tất cả bị sóng xung kích há hủy, biến thành bột phấn rồi.

Mà ở trung tâm của đống bừa bộn này là hai bóng người đang đứng quay lưng lại với nhau.

Vô số người không dám thở mạnh, bởi vì cục diện này khiến cho bọn họ vẫn nghi hoặc vì không biết đến tột cùng là người nào thắng?

Ở bên trong sự tĩnh mịch, trên đỉnh núi, bóng người mặc bộ chiến giáp màu bạc hơi rung rung người, sau đó bộ chiến giáp màu bạc giống như là đã bắt đầu hòa tan, hóa thành chất lỏng co rút lại, nhanh chóng rút về trong cơ thể Chu Nguyên.

Phốc.

Một búng máu tươi phun ra từ trong miệng Chu Nguyên, sắc mặt trở nên tái nhợt, thân thể của hắn hơi lảo đảo nhưng mà chung quy lại là không có ngã xuống. Hư ảnh Thiên Ma Thiềm kia của Kim Thiềm Tử thật sự là rất lợi hại, không chỉ bảo hộ hắn mà còn có thể phản lại một phần sức mạnh, cho dù Chu Nguyên có Ngân Ảnh bảo hộ thì cũng không thể hoàn toàn hóa giải.

Hắn lau đi vết máu ở khóe miệng. Lúc này, ở trước mặt hắn không xa chính là một bức tường ngọc thần bí, mục tiêu lần này của bọn họ.

Hắn nhìn chằm chằm vào bức tường ngọc, một lát sau, mới thản nhiên nói:

- Kim Thiềm Tử, kể từ giờ phút này, ân oán giữa ngươi ta sẽ chấm dứt.

Ân oán mà Chu Nguyên nói đến chính là lần đánh lén lúc ở ngoài Đại Huyền sơn mạch cùng với chuyện thiết kế bẫy với Yêu Yêu ở Trấn Hồn Sơn nhưng hôm nay ân oán này coi như là triệt để chấm dứt rồi.

Ở sau lưng hắn, Kim Thiềm Tử há to miệng, trong con ngươi dựng thẳng màu vàng kia có chút mờ mịt, nhưng càng nhiều hơn nữa là sự khó tin, thanh âm khàn khàn từ trong miệng của hắn gian nan truyền tới:

- Sao, làm sao có thể?

- Không có gì không có khả năng.

Mặc dù sắc mặt đã trở nên tái nhợt nhưng Chu Nguyên vẫn cười cười.

Kim Thiềm Tử cắn răng, nói:

- Cuối cùng, rồi sẽ có một ngày, Thánh Cung ta sẽ tiêu diệt Thương Huyền Tông ngươi, đến lúc đó, Thương Huyền Thiên này sẽ do Thánh Cung ta làm chủ!

- Mặc kệ có ngày nào đó hay không thì Kim Thiềm Tử ngươi đều không thấy được rồi.

Chu Nguyên hờ hững nói.

Vừa dứt lời, Chu Nguyên nhẹ nhàng vung tay áo lên tạo thành một cơn gió thổi về phía Kim Thiềm Tử.

Răng rắc!

Cơn giò này vừa lướt qua, trên thân thể Kim Thiềm Tử đã xuất hiện vô số vết thương rất mảnh. Vết thương rất nhanh đã lan tràn rra khắp thân thể của hắn, cuối cùng ầm ầm một tiếng, cơ thể của Kim Thiềm Tử đã nổ tung.

Máu tươi văng khắp nơi.

Ở bên ngoài bảy đỉnh núi trở nên yên tĩnh, tịch mịch.

Vô số người đều kinh hãi gần chết khi nhìn qua cảnh tượng này, thân hình của Kim Thiềm Tử đã vỡ nát, hiển nhiên là do hắn không thể ngăn cản một đòn liều mạng lúc trước của Chu Nguyên.

Như vậy nói cách khác, Kim Thiềm Tử Thánh Cung, vị cường giả xếp hạng thứ năm bên trên Thánh Tử Bảng cứ như vậy đã vẫn lạc hay sao?

Vô số người tỏ ra hoảng hốt, trong lúc nhất thời khó có thể tiếp nhận.

Nhưng mà rất nhanh, ánh mắt của mọi người đã chuyển hướng về phía bóng người trẻ tuổi vẫn như trước đứng thẳng trên đỉnh núi kia, trong lòng tất cả đều có cảm giác cực kỳ phức tạp, bởi vì bọn họ biết rõ, sau khi việc này truyền ra tất nhiên sẽ gây chấn động khắp cả Thương Huyền Thiên.

Mà danh tiếng của Chu Nguyên cũng theo đó mà được truyền khắp nơi, mỗi người đều sẽ biết.

Chỉ vì chiến tích như vậy thật sự là quá mức rung động lòng người.

Ở trong Huyền Nguyên Động Thiên, trên đỉnh núi cao nhất của Đại Huyền sơn mạch, Chu Nguyên, đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông đã giết chết Kim Thiềm Tử, Thánh Tử mạnh thứ ba của Thánh Cung.

Bình Luận (0)
Comment