Sau khi trải qua một đêm say rượu, phóng túng bản thân, ngày thứ hai, Chu Nguyên lập tức toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong việc tu luyện Huyền Thánh Thể.
Tuy rằng hôm nay hắn đã nhận được Thương Huyền bảy thuật, nhưng hiển nhiên là chỉ có Huyền Thánh Thể mới có thể tăng thực lực của hắn lên nhanh nhất. Bởi vì dù sao hắn cũng đã có căn cơ của Tiểu Huyền Thánh Thể cho nên có thể nhanh chóng tu thành Huyền Thánh Thể. Về phần mấy môn Nguyên thuật khác thì hiện tại hắn cũng không có đủ thời gian để đi tìm hiểu, tu luyện.
Dù sao hôm nay Đại Võ đã tụ tập xong đại quân, sắp sửa phát động tiến công đối với Đại Chu, mà chắc hẳn phụ vương của hắn lúc này cũng đang dốc hết toàn lực trì hoãn thời gian, mong hắn trở về.
Cho nên lúc này, Chu Nguyên phải tranh thủ thời gian để tăng thực lực lên nhanh nhất. Hắn cũng không có quá nhiều thời gian đi lãng phí nữa rồi.
Thánh Nguyên Phong, trong ngọn núi chính.
Trên Thủy Hỏa Đoán Long Đài, Chu Nguyên cởi trần ngồi xếp bằng, sau đó hắn nhìn về phía bóng người già nua ở bên bờ, trầm giọng nói:
- Huyền lão, phiền toái ngài.
- Tiểu gia hỏa, ngươi thật muốn tăng lên tới cấp bốn hay sao?
Huyền lão cầm cây chổi trúc trong tay, chậm rãi hỏi.
Thủy Hỏa Đoán Long Đài này có tất cả mười tám cấp, mỗi một lần tăng cấp thì cường độ đều sẽ tăng vọt gấp bội. Dĩ vãng, khi tu luyện Tiểu Huyền Thánh Thể, Chu Nguyên cũng chỉ sử dụng cấp một với cấp hai, nhưng mà chỉ như thế cũng đã khiến cho hắn đau đớn đến suýt ngất rồi. Vậy mà hôm nay tiểu tử này lại muốn trực tiếp nếm thử cấp bốn rồi.
Nghe được câu hỏi của Huyền lão, Chu Nguyên không chút do dự, kiên định gật đầu.
Tu luyện Huyền Thánh Thể là chuyện cực kỳ gian nan, mặc dù hắn có Tiểu Huyền Thánh Thể làm căn cơ nhưng mà muốn thật sự tu luyện Huyền Thánh Thể thành công thì cũng không phải là chuyện dễ dàng như đã từng tưởng tượng vậy.
Để làm được, hắn vẫn cần cố gắng khổ tu.
Tuy rằng tăng Thủy Hỏa Đoán Long Đài lên cấp bốn sẽ có đau đớn thật lớn, nhưng hiện nay hắn hẳn là có thể thừa nhận được.
Thấy thế, Huyền lão thoáng trầm mặc một lát, sau đó khuôn mặt già nua cũng nghiêm lại, trầm giọng nói:
- Vậy thì tiểu tử ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng đi. Cũng đừng chết ở trên Thủy Hỏa Đoán Long Đài này nếu không, Đại Chu của ngươi chắc chắn sẽ bị tiêu diệt rồi.
Chu Nguyên nhếch miệng cười cười, nói:
- Huyền lão yên tâm! Mệnh của vãn bối cứng lắm, không chết được!
Huyền lão không nói thêm lời nào nữa, cây chổi trúc trong tay nhẹ nhàng phất một cái.
Ông!
Chỉ trong một cái chớp mắt, mặt đất chấn động, sông lớn phía dưới vách núi kia cũng nổi sóng cuồn cuộn.
Mà vào lúc này, hai con rồng đá ở hai bên vách đá cũng sáng lên, cuối cùng từ trong miệng rồng có hai dòng nước lũ bằng nguyên khí có màu đỏ và lam bắn ra.
Vào lúc này, trời đất giống như là bị chia thành 2 nửa, một nửa nóng bỏng, một nửa băng hàn.
Oanh!
Hai dòng nước lũ màu đỏ và lam phun trào, cuối cùng hội tụ lại ở chỗ Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng, nhanh chóng bao phủ thân thể của hắn vào trong.
Vào lúc này, thân thể của Chu Nguyên cũng kịch liệt run rẩy, bên ngoài cơ thể bắt đầu bị xé nứt với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, máu tươi chảy ra, rơi xuống dưới đất, nhưng mặc dù khuôn mặt vặn vẹo vì đau đớn, hắn vẫn cắn chặt hàm răng, chịu đựng.
Nhìn qua bóng người đang cố gắng chịu đựng trong hai dòng nước lũ có màu đỏ và lam, Huyền lão cũng có chút lo lắng, bàn tay gầy guộc nắm chặt cây chổi trúc, tùy thời chuẩn bị ra tay cứu viện.
Tiểu tử cũng đừng nên chết ở chỗ này rồi.
Đồng thời trong lòng của ông cũng có chút cảm thán, bởi vì lúc trước ngay cả chính bản thân ông cũng không nghĩ tới, tên tiểu tử này ở trước mắt vậy mà sẽ chỉ dùng hai năm ngắn ngủi để trở thành Thánh Tử mạnh nhất của Thương Huyền Tông.
Là quan trọng nhất chính là hắn không chỉ có đã trở thành Thánh Tử mạnh nhất, mà còn đã trở thành người đầu tiên thông qua Đoạt Thánh Chiến để thu thập được đủ Thương Huyền bảy thuật.
- Nếu như chủ nhân còn ở đây, chắc hẳn cũng sẽ cảm thấy cao hứng vì tông môn có thể xuất hiện một thiên kiêu như vậy.
Huyền lão lẩm bẩm.
Cùng lúc đó, trên một ngọn núi ở phía xa.
Yêu Yêu ngồi trên vách đá, hai chân thon dài duỗi ra ngoài, chân ngọc trắng nõn ở dưới ánh mặt trời lại càng thêm xinh đẹp.
Lúc này, nàng nhẹ nhàng quơ hai chân nhưng mà con ngươi của nàng thì là vẫn tập trung nhìn về phía Chu Nguyên đang phát ra tiếng gầm đau đớn trong dòng nước lũ có màu đỏ và lam ở xa xa kia.
Yêu Yêu nhẹ nhàng vuốt vuốt trong ngực Thôn Thôn, cặp môi đỏ mọng khẽ mím chặt, nói khẽ:
- Trận chiến này là thuộc về hắn, chúng ta cũng không thể nhúng tay.
Mặc dù nhìn Chu Nguyên tu luyện mà phải chịu đau đớn như vậy, trong lòng của nàng cũng không hề dễ chịu, nhưng Yêu Yêu rất rõ ràng, trận chiến với Võ Hoàng, với Đại Võ này là chuyện trong số mệnh của Chu Nguyên rồi.
Cho nên Thương Huyền Tông không có cưỡng ép tham dự, trực tiếp trợ giúp Chu Nguyên giải quyết Võ Vương, bởi vì mấy người Thanh Dương chưởng môn đều hiểu chuyện này thật ra là chuyện tốt đối với Chu Nguyên.
Bất luận Võ Hoàng hay Võ Vương đều là chướng ngại mà Chu Nguyên phải vượt qua trên con đường tu luyện, hơn nữa còn phải do chính hắn đi vượt qua. Chỉ có như thế thì hắn mới có thể chân chính thoát khỏi tâm ma mà Đại Võ đã từng lưu lại cho hắn.
Cũng chỉ có khi nào đã đường đường chính chính nghiền nát hết thảy ý niệm trong đầu của hắn mới có thể chính thức thông suốt, ánh mắt của hắn cũng mới rời khỏi Võ Vương để nhìn về phía phương hướng xa hơn.
Mặc dù Yêu Yêu nguyện ý giúp Chu Nguyên bình định một vài trở ngại, nhưng nàng lại không muốn bởi vì nàng trợ giúp quá nhiều, ngược lại làm cho Chu Nguyên mất đi nhuệ khí. Cho nên trong hai năm qua, nhiều khi, nàng tình nguyện không có tiếng tăm gì đứng ở sau lưng Chu Nguyên, nhìn hắn đi vượt mọi chông gai. Mặc dù cũng bởi vì như thế mà đổi lấy vết thương đầy người, nhưng con đường tu luyện vốn là gian nan, Chu Nguyên muốn chính thức đi được xa hơn, thậm chí đi đến cuối cùng, vậy thì hắn nhất định phải vượt qua những chuyện tương tự như thế này.
Đặc biệt là lúc này đây ...
Chắc hẳn, mà ngay cả chính bản thân Chu Nguyên đều không nguyện ý để nàng cùng Thôn Thôn tham gia vào chuyện này.
Ở trong ngực Yêu Yêu, Thôn Thôn thò đầu ra, nhìn thoáng qua Chu Nguyên đang ở bên trong dòng nước lũ có màu đỏ và lam kia rồi nó lắc lắc cái đuôi, sau đó gầm gừ mấy tiếng.
- Ngươi nói hắn sẽ thắng à?
Bàn tay ngọc của Yêu Yêu vén lên một đám tóc đen rủ xuống đôi má. Đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng nhếch lên tạo thành một nụ cười vui vẻ.
- Đó là chuyện đương nhiên rồi.
...
Việc tu luyện một ngày cũng chưa từng ngừng.
tiếng gầm đau đớn kia của Chu Nguyên mỗi ngày đều vang lên, quanh quẩn sau núi từ lúc bình minh, thẳng đến khi mặt trăng lên cao.
Tính bền dẻo của hắn làm cho ngay cả Huyền lão đều cảm thấy khó tin. Lúc này, trong nội tâm của ông đã ẩn ẩn có chút minh bạch, vì sao Chu Nguyên lại có thể làm được những chuyện mà nhiều năm như vậy đệ tử của Thương Huyền Tông đều chưa từng làm được.
Ở dưới sự khổ luyện gần như tra tấn này, mặc dù Chu Nguyên nhận hết đau đớn, nhưng những đau đớn này cũng không phải là thừa nhận một cách vô ích.
Nhục thể của hắn ngày một lớn mạnh hơn.
Ngọc Bì, Ngân Cốt của Tiểu Huyền Thánh Thể cũng đang dần dần bắt đầu lột xác thành Huyền Ngọc Bì và Tinh Ngân Cốt.
Quá trình lột xác này giằng co ước chừng khoảng nửa tháng.
Một ngày này.
Huyền lão đứng ở bên vách núi, mí mắt chợt run lên. Sau đó, ông ngẩng đầu nhìn về chỗ hai dòng nước lũ có màu đỏ và lam giao hội, chỉ thấy được bóng người ngồi xếp bằng ở chỗ đó tựa hồ là đang chậm rãi đứng lên.
Cũng không có nguyên khí phát ra từ trong cơ thể hắn mà chỉ dựa vào chấn động sức mạnh của thân thể, Chu Nguyên đã có thể đẩy hai dòng nước lũ có màu đỏ và lam kia ra.
Rống!
Đột nhiên, bóng người cởi trần kia ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
Tiếng kêu gào như sấm, ầm ầm quanh quẩn trong trời đất, hai dòng nước lũ có màu đỏ và lam lập tức bị nứt toác ra.
Oanh!
Chân của hắn đạp mạnh một cái, bóng người đã bay thẳng lên trời rồi đáp xuống trên vách núi, tảng đá lớn dưới chân trực tiếp vỡ nát ra.
Huyền lão lập tức đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy được lúc này, bên ngoài cơ thể của Chu Nguyên có ánh sáng màu xanh ngọc lưu chuyển, so với dĩ vãng, nó càng thêm óng ánh sáng long lanh, một luồng sức mạnh giống như là hung thú bất ngờ bạo phát ra từ trong cơ thể của hắn.
Thấy thế, trên khuôn mặt già nua của Huyền lão cũng có một nụ cười vui mừng hiện ra đến.
- Chu Nguyên, chúc mừng ngươi đã chính thức tu thành Huyền Thánh Thể.
Trải qua hơn hai mươi ngày khổ tu, Chu Nguyên rốt cục khiến cho Tiểu Huyền Thánh Thể mà bản thân tu luyện triệt để lột xác thành Huyền Thánh Thể!
Cảm thụ được sức mạnh khổng lồ của thân thể mình, Chu Nguyên cũng nở nụ cười vui sướng, hai mắt sáng lên. Lúc này, hắn có thể cảm giác được nhục thể của mình cực kỳ mạnh mẽ. Giờ này khắc này, hắn cảm thấy mình đã có thể chính thức tính toán là người có thân thể mạnh nhất trong hàng ngũ đệ tử thế hệ này của Thương Huyền Tông.
Cường độ thân thể đã vượt qua Thương Xuân Thu rồi.
Hô.
Chu Nguyên thở ra một hơi dài rồi hắn thi lễ với Huyền lão một cái.
- Khi nào thì ngươi sẽ khởi hành?
Huyền lão hỏi.
Hôm nay, Chu Nguyên rốt cuộc cũng đã tu luyện Huyền Thánh Thể thành công, Huyền lão biết rõ hắn sẽ không kìm nén được nữa.
- Ngày mai, con sẽ khởi hành.
Trong mắt Chu Nguyên dâng trào chiến ý, hắn trầm giọng nói.
Huyền lão ôm cây chổi trúc, cười nhạt nói:
- Cố gắng còn sống trở về nhé! Qua nhiều năm như vậy, ngươi là người đầu tiên có thể thông qua Đoạt Thánh Chiến để thu được toàn bộ Thương Huyền bảy thuật của tông ta. Con đường phía trước của ngươi còn rất dài, một Đại Võ Vương Triều nho nhỏ không nên là cực hạn của ngươi.
Chu Nguyên gật đầu rồi tiếp tục thi lễ với Huyền lão một cái.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mặt trời của buổi chiều phản chiếu ở bên trong ánh mắt của hắn giống như là một ngọn lửa đỏ hồng đang thiêu đốt.
Võ Vương, ta sẽ cho ngươi biết có nhiều thứ không thuộc về Đại Võ ngươi, cho dù ngươi có chiếm được thì cuối cùng vẫn phải trả lại thôi.
Cho nên, ngươi chuẩn bị xong chưa?