Lúc này, khu vực trung ương của Ly Thánh Thành là một đống bừa bộn.
Mà lúc này vô số ánh mắt đều có chút ít phức tạp khi nhìn qua Chu Nguyên đang đứng lơ lửng giữa không trung, ngay sau khi thần hồn của Võ Hoàng bị tiêu diệt thì trận chiến đấu giữa hai vị Thái Sơ Cảnh mạnh nhất Thương Huyền Thiên coi như là triệt để phân ra thắng bại.
Trước mắt Chu Nguyên có thể không chút khách khí mà nói hắn mới thật sự là Thánh Tử mạnh nhất của Thánh Châu đại lục.
Vào lúc này, bên ngoài Ly Thánh Thành, đệ tử của Thương Huyền Tông bộc phát ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa, ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên cũng lộ ra sự cuồng nhiệt. Hôm nay, thông qua một trận chiến này, Chu Nguyên có thể nói là làm cho Thương Huyền Tông bọn họ nở mày nở mặt.
Mà so sánh với sự vui vẻ bên phía Thương Huyền Tông, chỗ đệ tử của Thánh Cung thì là một mảnh yên lặng.
Mặc dù là Khương Thái Thần cùng Chiêm Đài Thanh, sắc mặt đều cực kỳ mất tự nhiên, bọn họ nhìn qua Chu Nguyên, trong mắt có thần sắc kiêng kị nồng đậm hiện ra.
Mặc dù thẳng đến lúc này, bọn họ cũng vẫn còn không dám tin tưởng chuyện trước mắt là thật.
Phải biết rằng, lúc còn ở trong Huyền Nguyên Động Thiên, Chu Nguyên căn bản là không dám trực tiếp chiến đấu cùng hai người bọn họ, cho nên chỉ có thể lựa chọn người hơi yếu trong bọn họ là Kim Thiềm Tử
Mà mặc dù cuối cùng Chu Nguyên vẫn có thể giết chết Kim Thiềm Tử, nhưng Khương Thái Thần cùng Chiêm Đài Thanh nhiều lắm chỉ là chú ý hắn hơn một chút mà thôi, về phần nói lại để cho bọn họ cảm thấy kiêng kị thì vẫn còn chưa đủ.
Nhưng mà ai có thể ngờ tới, lúc này mới không đến hai tháng, Chu Nguyên cũng đã mạnh mẽ đến mức độ này.
Khương Thái Thần cùng Võ Hoàng đã chiến đấu, cho nên rất rõ ràng sự cường hãn của người sau, nhưng dù vậy, hôm nay Võ Hoàng đã dùng hết át chủ bài vẫn như cũ là bị Chu Nguyên giết chết, thậm chí ngay cả thần hồn cũng không chạy thoát được.
Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ nếu như bọn họ chống lại Chu Nguyên thì sẽ bị chết nhanh hơn.
Người ở trong Huyền Nguyên Động Thiên cũng không làm cho hai người bọn họ coi trọng nhưng hôm nay đã siêu việt, vượt hơn xa bọn họ rồi.
Khương Thái Thần cùng Chiêm Đài Thanh liếc nhau và đều nhìn ra sự chua sót ở trong mắt đối phương, Thương Huyền Tông có nhân vật như Chu Nguyên vậy, có thể tưởng tượng, trong tương lai, thế hệ này của Thánh Cung bọn họ đều sẽ bị hắn áp chế.
- Thật sự là báo ứng.
Khương Thái Thần thở dài một tiếng. Trước khi Chu Nguyên cùng Võ Hoàng xuất hiện thì hắn chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Thương Huyền Thiên, áp chế Thương Huyền Tông nhiều năm, ép tới mức đệ tử trong thế hệ này của Thương Huyền Tông không ngẩng đầu lên được.
Nhưng mà từ nay về sau, chuyện này sẽ không còn nữa, về sau, sẽ là Chu Nguyên áp chế đệ tử trong thế hệ này của Thánh Cung bọn họ.
Ở một bên khác của tường thành, mấy người Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La, Lý Thuần Quân cũng trợn mắt há hốc mồm khi nhìn qua cảnh tượng này, sau một hồi khá lâu thì mới theo thời gian trôi qua mà dần tỉnh táo lại.
Lúc trước động tĩnh khi Chu Nguyên cùng Võ Hoàng chiến đấu quả thực không giống như là Thái Sơ Cảnh giao phong.
Nhưng may mắn cuối cùng là Chu Nguyên chiến thắng rồi.
- Hắn lại trở nên mạnh mẽ rồi.
Ninh Chiến cảm thán một tiếng. Hiện tại, hiển nhiên là thực lực của Chu Nguyên đã cường hãn hơn lúc còn ở trong Huyền Nguyên Động Thiên không chỉ một cái cấp bậc. Thật không biết thằng này tu luyện như thế nào mà nhanh như vậy.
Những người khác cũng gật đầu, tràn đầy đồng cảm.
- Nhưng mà mặc dù đã đánh bại Võ Hoàng thì vẫn còn Đại Võ nữa. Chẳng lẽ Chu Nguyên thật sự phải về Thương Mang đại lục hay sao?
Tả Khâu Thanh Ngư cau mày lại, thấp giọng nói:
- Theo ta được biết, Thương Huyền Tông, Thánh Cung cùng các đại tông môn đỉnh cấp có một quy củ ngầm, đó là cường giả Thần Phủ Cảnh trở lên không được dễ dàng nhúng tay vào chuyện ân oán của đệ tử.
- Mặc dù hôm nay Chu Nguyên đã được coi là Thái Sơ Cảnh mạnh nhất, nhưng hắn chung quy còn không có đột phá Thần Phủ Cảnh, hắn, chỉ sợ sẽ không phải là đối thủ của Võ Vương.
Nghe Tả Khâu Thanh Ngư nói vậy, những người khác cũng trầm mặc xuống. Mặc dù thực lực mà Chu Nguyên biểu hiện ra lúc trước làm cho người ta cảm thấy kinh diễm, nhưng chênh lệch giữa Thái Sơ Cảnh cùng Thần Phủ Cảnh là cực lớn, không khác gì trời với đất cả, mặc dù là Thần Phủ Cảnh kém cỏi nhất thì số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ chỉ sợ đều không ít hơn năm trăm nghìn viên.
Với số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ lớn như thế, cường giả Thần Phủ Cảnh đủ sức để hành hạ bất cứ Thái Sơ Cảnh nào.
- Hắn không thể không trở về, Đại Võ lựa chọn lúc này để xâm chiếm Đại Chu đã là một thời điểm cực tốt, Đại Chu chỉ sợ khó có thể ngăn cản Nếu như Chu Nguyên không quay về, Đại Chu tất sẽ bị tiêu diệt.
Lý Thuần Quân chậm rãi nói.
Lục La bĩu môi, nói:
- Lúc trước, ta có truyền tin trở về Vạn Thú Vương Triều, muốn phụ vương ta âm thầm trợ giúp Đại Chu, nhưng hắn nói chiến tranh giữa Đại Chu cùng Đại Võ hiện tại đã không hề đơn giản, đó là Thánh Cung cùng Thương Huyền Tông đang đánh cờ, những người khác căn bản không dám nhúng tay.
Những người khác liếc nhìn nhau và cũng thầm thở dài cảm thán. Trận chiến này chung quy cũng chỉ có dựa vào Chu Nguyên tự mình giải quyết, cho nên hắn phải trở về
Phía trên Ly Thánh Thành, hai mắt vốn khép hờ của Chu Nguyên cũng theo thời gian trôi qua mà dần mở ra, Thái Ất Thanh Mộc Ngân trong cơ thể toả ra sinh cơ, làm cho thương thế lúc trước nhanh chóng khôi phục.
Lúc này, cảm thụ được hai luồng Thánh Long chi khí trong cơ thể theo thời gian trôi qua mà dần dung hợp, Chu Nguyên cũng thầm cười một tiếng ở trong lòng.
Một lát sau, Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn lên hai luồng sức mạnh to lớn đang dây dưa với nhau ở phía trên bầu trời. Lúc này, chúng đang khiến cho trời đất rung chuyển, nhưng mà bất luận là Thánh Nguyên cung chủ hay là Thanh Dương Chưởng môn hiển nhiên đều không có ý định thật sự động thủ, cho nên cuối cùng cũng có chỗ thu liễm.
- Thanh Dương, lần này Thương Huyền Tông của ngươi ngược lại là bồi dưỡng được một người đệ tử giỏi đấy, nhưng mà đáng tiếc, tên đệ tử này chỉ sợ sẽ không sống được lâu nữa, rồi cũng phải đi theo Võ Hoàng mà thôi.
Đúng lúc này, thanh âm hờ hững của Thánh Nguyên cung chủ vang lên, quanh quẩn trời đất.
- Đáng tiếc, Thương Huyền Tông của ngươi những năm này khó khăn lắm mới xuất hiện được một hạt giống không tệ lắm, nhưng lại giữ gìn không được bao lâu.
- Ha ha
Tiếng cười của Thánh Nguyên cung chủ cũng theo thời gian trôi qua mà dần đi xa, sức mạnh to lớn cũng nhanh chóng thu hồi vào trong hư không.
Trong trời đất, một vài người biết được nguyên do trong đó đều thở dài một tiếng ở trong lòng, ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên cũng có chút tiếc hận, hạt giống này hoàn toàn chính xác là rất không tồi, nếu như có thể an tâm tu luyện ở bên trong Thương Huyền Tông thì tương lai Thương Huyền Tông nói không chừng lại có thể có thêm một vị cường giả Thiên Dương Cảnh thậm chí Nguyên Anh Cảnh.
Nhưng lúc này nếu hắn muốn trở về Thương Mang đại lục kia, chiến đấu cùng cường giả Thần Phủ Cảnh thì sợ là dữ nhiều lành ít.
Mà Chu Nguyên lại giống như không cảm nhận được những ánh mắt thương xót hay nghe thấy những tiếng thở dài tiếc hận kia, thần sắc trên mặt của hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, không có chút gợn sóng nào.
- Nếu nhưngươi có thể nhịn được thì có thể không cần trở về, Thương Huyền Tông ta có thể nghĩ biện pháp âm thầm bảo vệ phụ vương và mẫu hậu của ngươi.
Vào lúc này, có một giọng nói chui vào trong tai của Chu Nguyên, Chu Nguyên có thể dễ dàng nhận ra, đó là giọng nói của Thanh Dương Chưởng môn.
Nghe được những lời này, Chu Nguyên đã thoáng trầm mặc một lúc. Thanh Dương Chưởng môn nói chỉ là bảo vệ phụ vương và mẫu hậu của hắn, mà không phải Đại Chu, hiển nhiên là ông ấy đã quyết định Đại Chu sẽ là vật hi sinh.
Hô.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, ánh mắt lại theo thời gian trôi qua mà dần trở nên kiên định.
- Đa tạ Chưởng môn, nhưng mà con không có cách nào để trốn tránh trách nhiệm của mình. Nếu như hôm nay con lùi bước thì nhuệ khí trong nội tâm của con cũng sẽ không còn sót lại chút gì. Chuyện này sẽ là trí mạng đối với việc tu luyện trong tương lai của con.
- Đến lúc kia, không thể nói trước con cũng sẽ trở nên tầm thường.
- Nhưng mà con không cam lòng sống cuộc đời tầm thường, đây là tín niệm của con, cuộc chiến trong số mệnh của con, con chỉ có nghênh đón để có thể đi nhanh hơn trên con đường tu luyện.
Chu Nguyên thấp giọng tự nói. Trong những năm gần đây này, hắn không ngừng phải đối mặt với rất nhiều khốn cảnh nhưng cuối cùng đều có thể cắn răng kiên trì vượt qua, ở trong đó chính là vì có tín niệm chèo chống, nếu như hôm nay hắn lựa chọn nhượng bộ, như vậy tương lai trong một vài thời khắc chỉ sợ hắn cũng sẽ mất đi sự kiên trì.
Thanh Dương Chưởng môn tự nhiên nghe thấy được những lời thì thào này của Chu Nguyên, sau một lúc lâu, có thanh âm truyền đến:
- Nếu ngươi đã hạ quyết tâm vậy thì cứ đi đi.
Trong âm thanh của hắn ẩn ẩn có sự vui mừng. So sánh với thiên phú thì tín niệm của Chu Nguyên mới càng làm cho Thanh Dương Chưởng môn coi trọng.
Chu Nguyên gật gật đầu, hắn cúi người, trịnh trọng thi lễ một cái, sau đó xoay người lại, nhìn về phía Sở Thanh, Lý Khanh Thiền bao gồm nhiều đệ tử của Thương Huyền Tông, lại một lần nữa hành lễ.
- Chu Nguyên tạ ơn các vị sư huynh đệ đã một đường bảo vệ ta!
Thấy thế, sắc mặt của Sở Thanh phức tạp, đôi mắt dễ thương của Lý Khanh Thiền cũng dừng lại ở trên người Chu Nguyên, sau đó nàng nói khẽ:
- Chu Nguyên, sau khi ngươi chiến thắng trở về thì đệ tử của Thương Huyền Tông ta sẽ tổ chức tiệc mưng cho ngươi.
Ở phía sau, vô số đệ tử của Thương Huyền Tông tập trung chú ý, sau một khắc có thanh âm đinh tai nhức óc, vang vọng khắp Ly Thánh Thành.
- Đệ tử của Thương Huyền Tông trông mong sư huynh đại thắng trở về!
- Đệ tử của Thương Huyền Tông trông mong sư huynh đại thắng trở về!
- …
Âm thanh của bọn họ làm cho cả Ly Thánh Thành chấn động, cũng khiến cho vô số ánh mắt phức tạp nhìn qua.
Nhìn qua nhóm đệ tử của Thương Huyền Tông, Chu Nguyên cảm thấy trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, sau đó hắn cười lớn, khoát tay áo, không chút do dự xoay người, thân hình cực kỳ nhanh chóng rơi vào trong truyền tống trận của Ly Thánh Thành.
Ông!
Trong truyền tống trận có hào quang sáng chói phóng lên trời, mà thân hình của Chu Nguyên cũng bị hào quang bao phủ. Khi hào quang tán đi thì thân hình của Chu Nguyên cũng đã biến mất.
Mà sau khi thân hình của Chu Nguyên biến mất một lúc lâu, tiếng gào thét của đệ tử Thương Huyền Tông vẫn như trước vang vọng khắp trên không Ly Thánh Thành này.
- Chu Nguyên sư huynh, chúng ta trông mong ngươi chiến thắng trở về!