Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 761 - Chương 760: Danh Chấn Bốn Phương

Chưa xác định
Chương 760: Danh chấn bốn phương

Khi quân đội của Đại Võ một đường tan tác mà quay về, toàn bộ Đại Võ Vương Triều lập tức rung chuyển, tất cả mọi người đều tỏ ra rung động cùng với khó tin, kết quả này hiển nhiên là đã vượt ra khỏi dự liệu của bọn họ.

Lấy thực lực của mình thì Đại Võ Vương Triều hoàn toàn có thể nói chính là Vương Triều đỉnh tiêm trên Thương Mang đại lục. Những năm gần đây này Đại Võ chinh phạt bốn phía, đã khi nào bị đánh bại đâu?

Mà lần này, đối thủ của Đại Võ lại còn chỉ là một Đại Chu gầy yếu, nếu theo tình huống bình thường thì hẳn là Đại Võ sẽ chiến thắng theo một cách dễ như trở bàn tay mới đúng, nhưng mà ai có thể nghĩ đến Đại Võ lại sẽ sụp đổ nhanh như vậy?

Hơn nữa ngay cả Võ Vương cũng bị đánh trọng thương!

Vì vậy, tại thời khắc này, toàn bộ Đại Võ Vương Triều đều náo động.

Đặc biệt là một vài người năm đó từng là trọng thần của Đại Chu nhưng hôm nay lại giữ chức cao ở Đại Võ càng thêm bàng hoàng. Năm đó, bọn họ đi theo sau Võ Vương, phản lại và chiếm lấy Đại Chu, vốn dĩ là bọn họ cho rằng Đại Chu không đủ thực lực để nghịch chuyển nhưng ai có thể ngờ tới, hôm nay Đại Chu thậm chí còn có xu thế phản công lại Đại Võ?

Nếu như đợi đến khi Đại Chu đánh tan Đại Võ, đoạt lại những thứ đã mất đi vào năm đó, vậy thì bọn họ, những người đã từng là thần tử của Đại Chu nhất định sẽ bị thanh toán.

Cho nên, khi tin tức Đại Chu phản công truyền, toàn bộ Đại Võ Vương Triều đều trở nên rối loạn.

Mà lúc này đây, nếu như Võ Vương có thể ra mặt thì còn có thể ngăn chặn sự rối loạn cũng như ổn định lại cục diện, nhưng mà hết lần này tới lần khác, hiện tại Võ Vương vẫn mất tích, không hề có dấu hiệu là đã hiện thân. Trong trường hợp bầy rồng không có thủ lĩnh này, sĩ khí và dân tâm của Đại Võ Vương Triều đều triệt để sụp đổ.

Vì vậy, đại quân của Đại Chu vừa đến, phòng thủ của Đại Võ đã nhao nhao sụp đổ.

Khói lửa cùng chiến hỏa nhanh chóng chuyển từ Đại Chu về đến Đại Võ.

...

Lúc này, tin tức Đại Võ tan tác cũng đã nhanh chóng được truyền khắp toàn bộ Thương Mang đại lục và chuyện này khiến cho tất cả đại vương triều đều cảm thấy khiếp sợ.

Mà đợi đến khi bọn họ tìm hiểu được rõ ràng chuyên xảy ra trên chiến trường thì càng thêm rung động, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu khi mà Võ Vương của Đại Võ Vương Triều, cường giả Thần Phủ Cảnh trung kỳ vậy mà lại bị vị điện hạ trẻ tuổi kia của Đại Chu đánh bại ...

Ở trên Thương Mang đại lục này, Võ Vương tuyệt đối có thể được xem như là cường giả cấp bậc đỉnh tiêm, đặc biệt là sau khi hắn bại lộ tu vi Thần Phủ Cảnh trung kỳ thì cơ bản có thể tính toán là người mạnh nhất.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, cường giả Thần Phủ Cảnh trung kỳ như Võ Vương lại bị người vừa mới đột phá Thần Phủ Cảnh là Chu Nguyên đánh bại.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều Vương Triều đỉnh tiêm đều bắt đầu coi trọng tình báo của Đại Chu Vương Triều hơn. Bởi vì bọn họ đều minh bạch, sau khi trải qua một trận chiến này, có lẽ Đại Chu Vương Triều đã từng danh chấn Thương Mang đại lục sẽ lại quật khởi rồi ...

...

Thánh Châu đại lục, Thương Huyền Tông.

Keng! Keng!

Tiếng chuông to rõ vang vọng quanh quẩn trong toàn bộ tông môn.

Mà vào lúc này, tin tức có quan hệ với chuyện Chu Nguyên đánh bại Võ Vương cũng nhanh chóng được truyền khắp toàn bộ Thương Huyền Tông, khiến cho toàn bộ tông môn lập tức chấn động, các đệ tử không ngừng bàn luận.

- Chu Nguyên sư huynh thật lợi hại!

- Vậy mà có thể đánh bại cường giả Thần Phủ Cảnh trung kỳ là Võ Vương!

- Quả nhiên là Thánh Tử mạnh nhất của Thương Huyền Tông ta!

- Chiến tích như thế quả thực làm cho người ta sợ hãi, ta muốn xem về sau đệ tử của Thánh Cung còn dám diễu võ dương oai ở trước mặt Thương Huyền Tông ta nữa hay không?

- ...

Tất cả đệ tử của Thương Huyền Tông đều cảm thấy quang vinh, dù sao lần này, chiến tích hoàn toàn chính xác là cực kỳ hiếm thấy.

Trên một đỉnh núi.

Cảm nhận được sự sôi trào trong tông môn, mấy người Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh, Diệp Ca liếc nhau và đều nhìn ra sự sợ hãi, thán phục nồng đậm từ trong mắt đối phương.

- Không có nghĩ tới tên này lại là người đầu tiên đột phá đến Thần Phủ Cảnh.

Lý Khanh Thiền nói khẽ.

Diệp Ca sờ cằm, nói:

- Vừa mới đột phá Thần Phủ Cảnh sơ kỳ mà đã có thể đánh bại Thần Phủ Cảnh trung kỳ như Võ Vương, ta cảm thấy Chu Nguyên tối thiểu là đã mở ra Thần Phủ cấp tám ...

Những người khác không nói gì nhưng đều nghiêm mặt lại, bởi vì Thần Phủ cấp tám cũng không thấy nhiều.

Lúc này, khuôn mặt của Sở Thanh hơi nhăn lại, hắn thở dài một hơi, buồn khổ nói:

- Phiền toái rồi ... Thằng này tự dưng nổi điên đột phá, khiến cho chúng ta có áp lực rất lớn đó.

- Cứ như lúc trước có phải thật tốt hơn không, mọi người chậm rãi tu luyện, hưởng thụ cuộc sống.

Sau đó, Sở Thanh vỗ ngực tỏ vẻ vô cùng đau đớn:

- Bầu không khí của Thương Huyền Tông chúng ta nhất định sẽ là bị tiểu tử này ảnh hưởng mà xấu đi!

Lý Khanh Thiền nghiêng đầu, liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Ta nghe Chưởng môn nói, sư huynh chuẩn bị phải đi bế quan, nếu như không thể đột phá đến Thần Phủ Cảnh hơn nữa mở ra Thần Phủ cấp tám thì sẽ đưa huynh đến ngoại sơn làm giáo viên chấp sự đó.

Sở Thanh than thở, lầm bầm:

- Đều bị tiểu tử Chu Nguyên kia làm hại!

Lý Khanh Thiền tức giận mà nói:

- Ta cảm thấy như vậy rất tốt. Con đường tu luyện vốn dĩ là cần phải chăm chỉ, cần cù mới có thể tinh tiến, cứ lười biếng như huynh vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra?

- Chu Nguyên gia nhập tông môn muộn hơn chúng ta mấy năm, vậy mà hiện tại đã đột phá đến Thần Phủ Cảnh, nếu như chúng ta không chịu đột phá thì còn có mặt mũi nào mà gặp người nữa?

Nghe Lý Khanh Thiền nói vậy, những Thánh Tử khác cũng gật đầu tràn đầy đồng cảm.

- Xem ra chúng ta cũng cần phải cố gắng hơn một chút rồi. Hôm nay, ta sẽ về chuẩn bị bế quan!

Các Thánh Tử liếc nhau, sau đó thân hình khẽ động, đã bay về các Phong. Trong nháy mắt, trên đỉnh núi cũng chỉ còn lại có một mình Sở Thanh đang xoa cái đầu trọc, trơn bóng của mình với vẻ mặt cô đơn.

- Hazz! Tên hỗn đản Chu Nguyên kia khiến cho tinh thần tu luyện của Thương Huyền Tông ta đã lên cao rồi! Thật khổ cho số phận của ta!

Sở Thanh lại một lần nữa phiền muộn thở dài một hơi, cuối cùng chỉ có thể ủ rũ bay về Thương Huyền Phong.

Nghị Sự Điện.

Thanh Dương Chưởng môn mỉm cười, mấy vị Phong chủ khác cũng tỏ ra kinh ngạc, bởi vì tất cả bọn họ đều đã biết được kết quả của cuộc chiến tranh giữa Đại Chu cùng Đại Võ.

- Chu Nguyên này thật đúng là kỳ tài ngút trời.

Sau khi biết được kết quả này, mấy vị Phong chủ đều không khỏi cảm thán một câu.

- Xem ra Thương Huyền Tông ta cũng sẽ xuất hiện Chân Long rồi.

Thanh Dương Chưởng môn cười mỉm, nói.

- Thực không biết được lúc này sắc mặt của lão tặc Thánh Nguyên kia kia sẽ là như thế nào?

Liên Y Phong chủ cười lạnh nói. Lúc nhắc đến tên của Thánh Nguyên, trong đôi mắt của nàng cũng không che dấu được hận ý ngập trời.

Lần này, cuộc chiến tranh giữa Đại Chu cùng Đại Võ thực ra mà nói thì chính là một ván cờ giữa Thương Huyền Tông cùng Thánh Cung.

Hiện tại xem ra, hiển nhiên là Thương Huyền Tông bọn họ thắng được triệt để rồi.

Việc này mà truyền ra thì cũng sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đối với danh vọng của Thánh Cung.

Nghe Liên Y phong chủ nói vậy, Thanh Dương Chưởng môn lại không cười nữa, mặt lộ vẻ do dự, nói:

- Ta ngược lại là cảm thấy Thánh Nguyên kia chỉ sợ có mưu đồ khác.

Trong trận đánh cờ này, Thanh Dương Chưởng môn ẩn ẩn cảm giác được, Thánh Nguyên kia tựa hồ chỉ là đang âm thầm thôi động chứ cũng không có nhúng tay quá nhiều vào trong đó. Chuyện này khiến cho ông có cảm giác hơi bất an.

Nghe Thanh Dương Chưởng môn nói vậy, những Phong chủ khác cũng ngừng cười. Hiển nhiên là bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ kiêng kị đối với Thánh Nguyên cung chủ.

- Hắn đến tột cùng muốn làm cái gì?

Thanh Dương Chưởng môn lắc đầu, chậm rãi nói:

- Tạm thời không có cách nào để phỏng đoán. Nhưng mà ta nghĩ, nếu như hắn thực sự có mưu đồ khác thì hôm nay, khi cuộc chiến tranh giữa Đại Chu cùng Đại Võ sắp kết thúc, hắn tất nhiên cũng sẽ hiển lộ ra.

- Trong khoảng thời gian này, ta sẽ không ngừng nhìn chằm chằm vào hắn!

...

Thánh Cung.

Bên cạnh vách núi có mây mù lượn lờ.

Thánh Nguyên cung chủ nhìn chằm chằm vào Quả cầu thủy tinh ở trước mặt, đôi mắt thâm thúy, khóe miệng nhấc lên tạo thành một nụ cười vui vẻ.

- Võ Hoàng này rồi cả Võ Vương nữa ... Thật đúng là một gia đình toàn phế vật.

Hắn lắc đầu, chợt cười nhạt nói:

- Được rồi! Dù sao chúng cũng chỉ là quân cờ mà thôi, hữu dụng là được, cần gì quan tâm bọn chúng là sói hay là chó ...

Đôi mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Quả cầu thủy tinh kia, từ trong miệng có tiếng thì thào truyền ra.

- Các phần của Thánh Long chi khí có lẽ đã sắp sửa va chạm với nhau rồi ...

- Đến lúc đó, Thiên Cơ sẽ chấn động, Thương Huyền lão tổ, thủ đoạn cuối cùng kia của ngươi cũng sẽ phải bị Bổn cung phá vỡ ...

Bình Luận (0)
Comment