Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 775 - Chương 774: Bắt Đền

Chưa xác định
Chương 774: Bắt đền

Trên không trung, Cốc Tông vốn dĩ là còn đang thầm chửi xui xẻo trong lòng, chuẩn bị dẫn người rời đi, lại vì câu Chu Nguyên vừa nói mà thân hình trì trệ. Sau đó hắn xoay đầu lại, khuôn mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, cười nhạt nói:

- Chu Nguyên Thánh Tử, chuyện lúc trước chỉ là hiểu lầm mà thôi, cậu cũng không cần phải quá so đo như thế chứ?

Đồng thời trong mắt của hắn cũng xẹt qua thần sắc tức giận, Chu Nguyên này thật đúng là không biết tiến thối, hắn đã nhượng bộ một bước, kết quả tiểu tử này còn dám hùng hổ dọa người.

Thực nghĩ rằng danh hiệu Thánh Tử của Thương Huyền Tông có thể hù hắn ngã hay sao?

Giống như không nghe ra sự tức giận trong lời nói của Cốc Tông, thần sắc trên mặt của Chu Nguyên vẫn không có gì thay đổi. Hiện nay, Đại Chu vừa mới chinh phục Đại Võ, hôm nay điều cần làm nhất là tạo dựng uy nghiêm, mà đám người kia vừa động thủ là đã đập nát Vương cung khiến cho uy nghiêm của Đại Chu bị chà đạp. Người bên ngoài nhìn vào khó tránh khỏi sẽ có chút ít tâm tư khác thường, chuyện này cũng vô cùng bất lợi đối với việc thống trị của Đại Chu.

Chu Nguyên không thể một mực ở lại Đại Chu Vương Triều, cho nên hắn cũng muốn hết sức giúp phụ vương của mình vững chắc ngôi vương.

Hơn nữa, gần đây, có không ít cường giả đến từ bên ngoài xuất hiện trên Thương Mang đại lục này, đám người Cốc Tông này chỉ là thứ nhất mà thôi, những người kia dường như đều không thèm để ý đến các Vương Triều, tiện tay là đã có thể tạo thành đại loạn.

Cho nên, vì để tránh cho Đại Chu gặp thêm nhiều phiền toái hơn, Chu Nguyên cảm thấy mình nên làm một chút chuyện giống như giết gà dọa khỉ, để những cường giả đến từ bên ngoài kia biết điều hơn, kể từ đó cũng có thể bảo vệ cương vực của Đại Chu bình an.

Mà mấy người Cốc Tông ở trước mắt chẳng phải là những con gà tốt nhất hay sao?

- Giao ra 50 phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm, việc này xóa bỏ.

Chu Nguyên chậm rãi nói.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, mấy người Chu Kình, Vệ Thương Lan lập tức cảm thấy da đầu run lên. Chỉ phá hủy một tòa cung điện, Chu Nguyên lại muốn đối phương bồi thường 50 phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm. Phải biết rằng lúc trước, ở trong Quốc khố của Đại Võ, bọn họ cũng không có tìm được nhiều Bảo dược Thần Phủ như vậy đâu!

Quả thực là sư tử há miệng rộng.

Trên không trung, nghe Chu Nguyên nói vậy, sắc mặt của mấy người Cốc Tông kia cũng lập tức trầm xuống, Cốc Tông cười lạnh nói:

- Chu Nguyên Thánh Tử, khẩu vị của cậu thật đúng là quá lớn rồi. Ta khuyên cậu vẫn đừng nên suy nghĩ hão huyền như vậy rồi.

- Vậy ý của ngươi chính là không bồi thường hay sao?

Chu Nguyên lạnh nhạt nói.

Thấy không hù đọa được Chu Nguyên, ánh mắt của Cốc Tông trở nên âm lãnh, hắn khoanh hai tay ở trước ngực rồi thản nhiên nói:

- Nếu như hôm nay ta không bồi thường thì Chu Nguyên Thánh Tử lại có thể làm như thế nào?

Chu Nguyên chỉ là Thần Phủ Cảnh sơ kỳ, hơn nữa còn chỉ có một mình mà bên phía bọn họ thì có tới gần hai mươi vị cường giả Thần Phủ Cảnh, chưa kể đến bản thân Cốc Tông còn là cường giả Thần Phủ Cảnh trung kỳ lâu năm. Hắn thật sự không biết Chu Nguyên lấy dũng khí ở đâu ra mà lại dám bắt ép bọn họ phải bồi thường.

- Tiểu tử này có thiên phú không thấp, nhưng mà dường như đã tu luyện nhiều đến mức ngu người rồi!

Ở sau lưng Cốc Tông, những cường giả Thần Phủ Cảnh kia cũng nở một nụ cười lạnh.

Thấy Cốc Tông trả lời như thế, Chu Nguyên cũng gật gật đầu, sau đó hắn quay đầu hô lên:

- Đóng cửa ... Phóng Thôn Thôn!

Rống!

Chu Nguyên vừa mới dứt lời, một tiếng thú rống đinh tai nhức óc ầm ầm vang vọng ở giữa trời đất, một luồng khí tức hung bạo phóng lên trời.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy một vệt sáng màu vàng bay lên từ phía sau Vương cung, ở giữa vệt sáng màu vàng kia chính là một con Nguyên thú thần bí khổng lồ, uy phong lẫm lẫm, trong cái miệng tựa như là có một cái hố sâu không đáy, lớp vảy màu vàng ở dưới ánh nắng chiếu rọi xuống sáng rực rỡ.

Thôn Thôn ngửa mặt lên trời gào thét, tiềng gầm vang như tiếng sấm rền.

Hôm nay, khi Thôn Thôn mở ra hình thái chiến đấu thì thân hình của nó đã to lớn tựa như là một ngọn núi vậy, lúc nó hô hấp thì có nguyên khí trong trời đất bị nó không ngừng nuốt vào.

Ngay khi thực lực của Yêu Yêu đột phá một cách thần bí thì không lâu sau Thôn Thôn cũng không có gì bất ngờ xảy ra bước vào Thần Phủ Cảnh ...

Nó vốn dĩ là có được huyết mạch thần bí mà cường đại, cho nên khi tu vi càng cao, thực lực của nó sẽ càng ngày càng khủng bố.

Mà Thôn Thôn vừa xuất hiện cũng làm cho sắc mặt của mấy người Cốc Tông kia kịch liệt biến đổi, ánh mắt của bọn họ tỏ ra kinh hãi khi nhìn qua Thôn Thôn, hiển nhiên là từ trên thân thể của Thôn Thông, bọn họ cũng cảm thấy một áp lực vọt tới.

- Đây là lọai Nguyên thú gì? Vì sao nó laị có uy áp kinh người đến như thế?!

Sắc mặt của Cốc Tông không ngừng biến đổi, hắn chính là cường giả Thần Phủ Cảnh trung kỳ, nhưng mà dù vậy, lúc này cũng cảm giác được áp lực nặng nề tỏa ra từ trên người của Thôn Thôn.

Con Nguyên thú thần bí, khổng lồ ở trước mắt, hiển nhiên không phải là loại tầm thường.

Rống!

Mà trong khi hắn con đang kinh nghi thì Thôn Thôn cũng đã gào thét lao ra, nhanh chóng hóa thành một vệt sáng màu vàng phóng tới Cốc Tông, phía trên móng vuốt sắc bén kia có ánh sáng màu đen quấn quanh, một trảo xé rách hư không, hung hăng đánh tới Cốc Tông kia.

Áp lực đáng sợ từ một đòn này cũng làm cho Cốc Tông không dám lãnh đạm, nguyên khí trong cơ thể mãnh liệt bộc phát, hai Vòng sáng của Thần Phủ xuất hiện ở sau lưng hắn, nắm đấm mang theo nguyên khí cuồng bạo, đánh thẳng vào móng vuốt của Thôn Thôn.

Oanh!

Sóng xung khí cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh.

Và kết quả là thân hình của Thôn Thôn không chút sứt mẻ nhưng mà Cốc Tông kia lại như bị một ngọn núi va phải, thân hình mãnh liệt bắn ngược trở ra, trên nắm tay còn xuất hiện những vết thương dữ tợn, cả bàn tay đều suýt nữa là đã bị xé rách.

Chỉ vừa chiến đấu, Cốc Tông đã bị Thôn Thôn đánh trọng thương.

Lúc này, không chỉ có sắc mặt của Cốc Tông kịch liệt biến đổi mà sắc mặt của những cường giả Thần Phủ Cảnh đi theo hắn kia cũng nhao nhao biến đổi.

- Rút lui!

Cốc Tông không chút do dự hét to lên, sau đó quay đầu bỏ chạy. Tới lúc này, hắn mới hiểu được vì sao Chu Nguyên dám không khách khí đối với bọn họ như vậy, nguyên lai ở bên cạnh hắn còn có một con Nguyên thú thần bí mà khủng bố đến như thế.

Những người khác thấy thế, mà không dám dừng lại, nhao nhao quay đầu, muốn bỏ chạy thục mạng.

Nhưng mà, thân hình của bọn họ vừa động, một luồng sức mạnh vô hình từ trên trời giáng xuống, giống như là một ngọn núi cao, cưỡng ép khiến cho thân hình của bọn chúng cứng lại.

Mặc dù là Cốc Tông kia đều không thể động đậy.

Bọn họ hoảng sợ ngẩng đầu, sau đó liền nhìn thấy một cô gái tuyệt mỹ mặc quần áo màu xanh đứng ở trên bầu trời, một đôi mắt sáng đạm mạc nhìn qua của bọn họ.

Mà ở trên người của nàng có chấn động thần hồn cực kỳ khủng bố tỏa ra.

Cốc Tông cảm thấy da đầu run lên, con Nguyên thú thần bí kia cũng đã rất khó đối phó rồi, không nghĩ tới lại còn xuất hiện thêm một cô gái thần bí có được thần hồn cường đại như thế ...

Hưu!

Thôn Thôn gào thét lao đến, móng vuốt sắc bén mang theo ánh sáng màu đen, ẩn chứa sát khí kinh người xé rách hư không, đánh tới.

Thấy thế, sắc mặt của Cốc Tông trắng bệch, hắn vội vàng nói:

- Chu Nguyên Thánh Tử! Chúng ta nguyện ý giao nộp Bảo dược Thần Phủ!

Xùy!

Nghe được tiếng hét của Cốc Tông, móng vuốt sắc bén của Thôn Thôn đột nhiên dừng lại, lúc này nó chỉ còn cách trước mặt của Cốc Tông có hơn một xích, nhưng mà gió xoáy bén nhọn vẫn như cũ là cuốn thẳng tới, tạo thành mấy vết máu vô cùng dữ tợn ở trên mặt Cốc Tông.

Ở phía dưới, Chu Nguyên chậm rãi nói:

- Lúc này mới đồng ý, vậy thì cái giá sẽ là 100 phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm rồi.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, Cốc Tông suýt nữa phun ra một búng máu. 100 phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm cũng là một khoản tiền lớn đối với bọn họ. Phải biết, lúc trước, bọn họ vơ vét tài sản của nhiều Vương Triều như vậy nhưng cũng không chỉ mới thu được có hơn sáu mươi phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm, trước mắt còn phải tự móc tiền túi ra để đền bù thêm một ít nữa.

Nhưng mà, khi nhìn thấy móng vuốt của Thôn Thôn vẫn đang giơ lên ở trước mặt cùng với cảm nhận được thần hồn mạnh mẽ vẫn đang áp chế, Cốc Tông cũng không dám nói lời phản đối, chỉ có thể đánh nát hàm răng nuốt vào trong bụng:

- Tốt!

Hắn vừa dứt lời, sức mạnh thần hồn khổng lồ đã lập tức tiêu tán, Thôn Thôn cũng thu móng vuốt lại. Lúc này, mấy người Cốc Tông trông cũng vô cùng chật vật.

Mà lúc này mấy người Chu Kình, Vệ Thương Lan sớm đã xem tới ngốc. Bọn họ liếc nhìn nhau rồi cùng nuốt nước bọt, hiển nhiên là không nghĩ tới mấy người Chu Nguyên hung mãnh như thế, chỉ trong chốc lát đã áp chế hai mươi vị cường giả Thần Phủ Cảnh bên phía đối phương rồi.

Những quan lại của Đại Võ vốn dĩ là còn có tâm tư khác nhưng nhìn thấy cảnh tượng này thì cũng sợ đến hãi hùng khiếp vía, vội vàng cúi đầu xuống. Lúc này, bọn họ đã là hiểu được, chỉ cần Chu Nguyên còn tồn tại thì Đại Chu sẽ vững chắc hơn cả Đại Võ lúc trước.

Dưới ánh mắt hung thần ác sát của Thôn Thôn, sắc mặt của mấy người Cốc Tông kia trở nên trắng bệch, bọn họ giúp nhau góp đủ 100 phần Bảo dược Thần Phủ rồi đưa ra.

Mà lúc này, trong nội tâm của Cốc Tông đã đầy hối hận. Lúc trước hắn vì lập uy nên mới đánh một chưởng đập nát cung điện, ai có thể nghĩ tới vậy mà lại đã trở thành cái cớ cho Chu Nguyên làm khó dễ bọn họ.

Thật là tay tiện.

Chu Nguyên vung tay áo lên, nhanh chóng thu hồi số Bảo dược Thần Phủ kia, sau đó phân ra hai mươi phần đưa đến trước mặt Thôn Thôn, người sau cũng không từ chối, mở miệng nuốt cả hai mươi phần vào trong bụng, sau đócảm thấy mỹ mãn gật gật đầu.

Hắn thu hồi số Bảo dược Thần Phủ còn lại vào trong Túi Trữ Vật, nhìn qua mấy người Cốc Tông, thản nhiên nói:

- Nếu như các vị chịu đưa sớm có phải là đỡ đi một nửa rồi hay không.

Mấy người Cốc Tông cười làm lành, gật gật đầu, nhưng trong lòng thì đang mắng to. Thật đúng là một kẻ gian thương, chỉ là một tòa cung điện vậy mà nuốt của bọn họ 100 phần Bảo dược Thần Phủ Hạ phẩm, cái giá này đủ để mua cả một Vương Triều nhỏ rồi ấy chứ.

- Chu Nguyên Thánh Tử, chúng ta có thể rời đi sao?

Cho dù chỉ là một phút, Cốc Tông cũng không muốn ngây người ở chỗ này thêm nữa.

Nhưng Chu Nguyên lại cười cười, nói:

- Các vị đừng vội, ta còn có chuyện hỏi một chút.

- Trong thời gian gần đây, ở trên Thương Mang đại lục này cũng không biết được đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì mà bỗng nhiên lại có nhiều cường giả đến từ bên ngoài như vậy đi vào trong Thương Mang đại lục?

Cốc Tông ngược lại là không thèm giấu diếm, dù sao đây cũng không thể coi là bí mật gì cả:

- Kỳ thật không chỉ là Thương Mang đại lục, hôm nay, những đại lục khác của Thương Huyền Thiên cũng có người đến dò xét khắp nơi.

- Có chuyện gì phát sinh vậy?

Chu Nguyên không nhịn được cả kinh.

- Nghe nói là Thánh Nguyên cung chủ của Thánh Cung nhìn trộm Thiên Cơ, cảm ứng được manh mối về chỗ cất giấu Thương Huyền Thánh Ấn ... Hôm nay, manh mối truyền ra, thế lực khắp nơi đều đang điên cuồng tìm kiếm.

Nghe Cốc Tông nói vậy, sắc mặt của Chu Nguyên lập tức kịch liệt biến đổi, hắn kinh hãi nói:

- Thương Huyền Thánh Ấn sao?!

Ánh mắt của hắn nhanh chóng lập loè, hiển nhiên là không nghĩ tới sau khi hắn ly khai Thánh Châu đại lục vậy mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy.

Hơn nữa, trong lòng hắn rất rõ ràng, ba cái Thánh Văn trong cơ thể hắn chính là được tách ra từ trên Thương Huyền Thánh Ấn, nếu như Thương Huyền Thánh Ấn kia rơi vào trong tay của Thánh Nguyên cung chủ thì người sau tất nhiên có thể cảm ứng được Thánh Văn tồn tại.

Đến lúc đó, Thánh Nguyên tuyệt đối sẽ ra tay với hắn, thậm chí, không chỉ là Thánh Nguyên ...

Mang ngọc có tội.

Mà vừa nghĩ tới bị rất nhiều tồn tại khủng bố ngó chừng, Chu Nguyên đã cảm thấy một luồng khí lạnh chạy thẳng từ lòng bàn chân lên tới đỉnh đầu, tóc gáy toàn thân dựng ngược lên.

Bình Luận (0)
Comment