- Lôi Kích Chi Địa ...
Nhìn qua mấy người Cốc Tông chật vật rời đi, sắc mặt của Chu Nguyên lại trở nên cực kỳ ngưng trọng, hắn thì thào nhắc lại manh mối về Thương Huyền Thánh Ấn đã được Cốc Tông tiết lộ.
- Chuyện này thật đúng là phiền toái.
Chu Nguyên không nhịn được thở dài một hơi, hắn là người mang ba cái Thánh Văn, một khi Thương Huyền Thánh Ấn thật sự rơi vào trong tay của những người khác thì đến lúc đó, người kia tất nhiên có thể cảm ứng được Thánh Văn tồn tại.
Mà khi đó bất kể là ai đã nhận được Thương Huyền Thánh Ấn, ý nghĩ đầu tiên chắc chắn là sẽ cố gắng khôi phục nguyên vẹn Thương Huyền Thánh Ấn, cho nên tuyệt đối sẽ tìm cách để lấy mấy Thánh Văn ở chỗ hắn.
Dùng thực lực hiện nay của hắn thì làm sao có thể chống lại những tồn tại đó cơ chứ?
Bên cạnh có mùi thơm vọt tới, Yêu Yêu đi đến bên cạnh Chu Nguyên, nói khẽ:
- Thương Huyền Thiên này chỉ sợ sắp sửa đổi trời rồi.
Một khi Thương Huyền Thánh Ấn hiện thế thì sẽ tạo nên những chấn động khó có thể tưởng tượng, bất luận là Thánh Cung, Thương Huyền Tông hay là những tông môn cấp cao khác tất nhiên là sẽ toàn lực tranh đoạt.
Đến lúc đó, đại chiến sẽ cực kỳ thảm thiết, không còn đơn giản như trận đánh cờ giữa Thánh Cung cùng Thương Huyền Tông lúc trước nữa.
Đó là chân chính hủy thiên diệt địa.
Chu Nguyên hít một hơi thật sâu. Bây giờ, hắn chỉ vừa mới hàng phục Đại Võ, vốn dĩ là tưởng rằng sau này có thể nhẹ nhõm một thời gian, không nghĩ tới vừa đảo mắt đã xảy ra chuyện đại sự như thế này.
Đương nhiên, nếu như hắn không phải là người mang ba cái Thánh Văn thì kỳ thật hắn cũng không muốn chú ý nhiều đến Thương Huyền Thánh Ấn, bởi vì đây không phải là thứ mà cấp độ như hắn có thể tiếp xúc.
Nhưng đáng tiếc không có nếu như.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Chu Nguyên cảm thấy cực kỳ đau đầu.
- Mặc kệ như thế nào thì chúng ta cũng phải lưu tâm, chú ý tìm hiểu manh mối về Thương Huyền Thánh Ấn, nếu như có thể thì tốt nhất là tìm được nó trước, tối thiểu nhất cũng nên chiếm chút tiên cơ, vật ấy thà rằng cho Thương Huyền Tông, cũng tuyệt không thể rơi vào trong tay của Thánh Cung.
Cặp môi đỏ mọng của Yêu Yêu hé mở, có thanh âm truyền ra.
Một khi Thánh Nguyên cung chủ nhận được Thương Huyền Thánh Ấn, vậy hắn sẽ trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên. Đến lúc đó, trong thiên địa này sẽ không có người nào có thể ngăn cản hắn được. Đến lúc kia, Thánh Nguyên cung chủ tất nhiên sẽ không bỏ qua cho người mang ba cái Thánh Văn là Chu Nguyên.
Hơn nữa, lúc trước, Chu Nguyên còn nhiều lần phá hủy kế hoạch của Thánh Cung, làm cho Thánh Cung mất mặt, cho nên khi biết được tác dụng của Chu Nguyên, e rằng Thánh Nguyên cung chủ kia có thể là sẽ trực tiếp gạt bỏ hắn, thậm chí, ngay cả Đại Chu Vương Triều này cũng chưa chắc sẽ thoát khỏi độc thủ của Thánh Nguyên.
Mà nếu như Thương Huyền Thánh Ấn rơi vào trong tay Thương Huyền Tông thì Chu Nguyên tối thiểu nhất còn có đường lui.
Chu Nguyên trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nhưng muốn tìm hiểu manh mối, nói dễ vậy sao, Lôi Kích Chi Địa ... Là chỗ bị sét đánh quanh năm sao? Manh mối này quá phổ thông rồi, đừng nói đại lục khác, coi như là Thương Mang đại lục này cũng không biết có bao nhiêu chỗ phù hợp với điều kiện này.
Hắn ngẫm nghĩ một lúc, sau đó lắc đầu, đi tới trước mặt Chu Kình.
Lúc này, ở chung quanh, mấy người Vệ Thương Lan, Hắc Độc Vương vội vàng cung kính thi lễ đối với Chu Nguyên, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ. Lúc trước, cảnh tượng Chu Nguyên bức lui nhiều cường giả Thần Phủ Cảnh như vậy làm cho bọn họ quá mức rung động.
Phải biết rằng, nhiều cường giả Thần Phủ Cảnh như vậy đã đủ thực lực để diệt quốc rồi, nhưng ở trong tay Chu Nguyên, bọn họ không những không chiếm được chút gì mà lại còn phải bồi thường thêm mới được thả đi, có thể thấy được hôm nay Chu Nguyên đã khống chế sức mạnh khủng bố bực nào.
Hiện tại, Chu Nguyên đã là chỗ dựa cường đại nhất của Đại Chu Vương Triều rồi.
Chỉ cần Chu Nguyên còn tồn tại thì giang sơn của Đại Chu cũng sẽ tiếp tục vững chắc.
Nhìn qua khuôn mặt trẻ tuổi của Chu Nguyên, Chu Kình cũng có chút cảm thán. Trong lúc không ai để ý, thiếu niên rời nhà lúc trước thậm chí đã có đủ thực lực để trở thành chỗ dựa của hắn rồi.
Chuyện này làm cho hắn cảm thấy vui mừng và tự hào.
- Nguyên nhi, những người kia sẽ không ôm hận mà đi phá hư ở bốn phía chứ?
Nhìn thoáng qua phương hướng mấy người Cốc Tông rời đi lúc trước, Chu Kình có chút lo lắng hỏi.
Hiện nay, Đại Chu vừa mới khống chế Đại Võ, cục diện vẫn chưa ổn định, nếu như những cường giả Thần Phủ Cảnh kia quấy rối thì sẽ tạo thành náo động thật lớn.
- Cho bọn họ thêm một cái lá gan nữa thì cũng không dám.
Chu Nguyên cười cười. Mặc dù hắn bắt mấy người Cốc Tông xuất huyết nhưng mà bọn họ cũng nên tự mình hiểu lấy, nếu như lung tung trả thù thì cuối cùng cũng không phải là chút Bảo dược Thần Phủ có thể bồi thường.
Nhìn thấy thần thái thong dong của Chu Nguyên, Chu Kình cũng bớt lo lắng.
- Phụ vương, con có một chuyện, ngược lại muốn mời ngài hỗ trợ.
Chu Nguyên cười nói.
- A?
Chu Kình có chút kinh ngạc, chợt cười nói:
- Không ngờ bây giờ mà con còn cần tìm phụ vương, có chuyện gì thì cứ nói ra đi.
Chu Nguyên cười nói:
- Ta muốn mời phụ vương giúp ta điều tra về tất cả những chỗ bị sét đánh quanh năm ở trên Thương Mang đại lục này.
- Chỗ bị sét đánh quanh năm ư?
Nghe được câu hỏi của Chu Nguyên, Chu Kình hơi ngẩn người. Sau đó, ông nhíu mày suy nghĩ và nói:
- Hẳn là có không ít. Dù sao việc này mặc dù không thông thường, nhưng mà không tính là quá hiếm có.
- Người có nghĩ được chỗ nào tương đối đặc biệt hay không?
Chu Kình trầm ngâm nói:
- Ta sẽ sai người đi điều tra cẩn thận.
Lúc này, ở một bên, Hắc Độc Vương chợt đi ra, trên mặt nở nụ cười tươi giống như là đang nịnh nọt đối với Chu Nguyên rồi nói:
- Điện hạ, nói đến chỗ bị sét đánh quanh năm, ta ngược lại biết được một chỗ, hơn nữa có lẽ xem như là cực kỳ đặc biệt.
- A?
Hắc Độc Vương cười nói:
- Không biết điện hạ còn nhớ được nơi chúng ta gặp mặt hay không?
Chu Nguyên khẽ giật mình, chợt con mắt đột nhiên sáng lên:
- Ngươi nói là ... Hắc Uyên?!
Năm đó, khi hắn ly khai Đô thành của Đại Chu, chỗ đi lịch lãm, rèn luyện đầu tiên chính là Hắc Uyên ở biên cảnh của Đại Chu!
Yêu Yêu ôm Thôn Thôn nhảy xuống, nàng thấp giọng nói với Chu Nguyên:
- Ngươi còn nhớ được Chiến Khôi Tông kia hay không?
Chu Nguyên gật gật đầu, hắn làm sao có thể không nhớ rõ được, Ngân Ảnh chính là thứ hắn lấy được ở chỗ đó mà.
- Vậy ngươi còn nhớ được ảnh lưu niệm mà chúng ta chứng kiến trong Thánh địa của Chiến Khôi Tông hay không?
Trong lòng Chu Nguyên chấn động, vào lúc này, ký ức ở sâu trong trí nhớ cũng hiện ra.
- Thiên kiêu của Thánh tộc chết ở nơi đây, cho nên ta tuyên chỗ này là vùng đất tội nghiệt, phải chịu Thánh phạt, sinh linh trong 8 vạn dặm quanh đây đều không được tồn tại.
Ở bên trong ảnh lưu niệm ở cung điện dưới đất, thanh âm vô tình đã mang đến Lôi Phạt, hủy diệt tất cả tông phái tồn tại ở bên trong Hắc Uyên ở thời kỳ Viễn Cổ.
Khi đó, cảnh tượng này đã làm cho Chu Nguyên cảm thấy cực kỳ rung động. Đó cũng là lần đầu tiên hắn nghe thấy tin tức liên quan đến Thánh tộc.
Những năm gần đây, từ trong một ít sách cổ của Thương Huyền Tông, hắn cũng biết được, thời kỳ Viễn Cổ, một phần lớn lãnh thổ của Thương Huyền Thiên này là nằm dưới sự khống chế của Thánh tộc. Chỉ là về sau, thông qua vô số trận tranh đấu, Thương Huyền lão tổ trổ hết tài năng, cuối cùng đoạt được Thương Huyền Thánh Ấn, trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, làm cho Thánh tộc không thể không thối lui ra khỏi Thương Huyền Thiên này.
Mà Lôi Phạt hủy diệt bên trong Hắc Uyên hẳn là phát sinh ở lúc trước khi Thương Huyền lão tổ đoạt được Thánh Ấn.
Cho nên, chỗ bị cường giả Thánh Tộc phán là vùng đất tội nghiệt thật đúng là Lôi Kích Chi Địa khá đặc biệt.
Đôi mắt sáng của Yêu Yêu liếc nhìn Chu Nguyên rồi nàng nói khẽ:
- Đây chính là một cái địa phương rất kỳ diệu.
Chu Nguyên gật gật đầu. Chỗ kia hoàn toàn chính xác là rất kỳ diệu. Nó được tạo ra bởi Thánh uy của Thánh tộc, dùng để trừng phạt người phản kháng. Bình thường thì rất nhiều Chí Cường Giả sợ là đều không muốn đi qua chỗ kia.
Đây là một cái điểm mù.
Như vậy, trước khi Thương Huyền lão tổ vẫn lạc liệu ông ấy có tạo ra một con đường riêng mà đi, cố ý giấu Thương Huyền Thánh Ấn ở trong chỗ gọi là vùng đất tội nghiệt kia hay không?
Nghĩ đến như vậy, trái tim của Chu Nguyên không khỏi đập nhanh thêm vài phần, bởi vì hắn cảm giác chỉ sợ thật đúng là có loại khả năng này xảy ra!
Chu Nguyên cùng Yêu Yêu liếc nhìn nhau và đều nhìn ra thần sắc chấn động ở trong mắt của đối phương.
- Xem ra là chúng ta còn phải lại đi điều tra Hắc Uyên kia thêm một lần rồi ...
Chuyện này làm cho Chu Nguyên không nhịn được có chút cảm thán, năm đó hắn vừa rời khỏi Đại Chu chỗ lịch lãm, rèn luyện đầu tiên chính là Hắc Uyên, không nghĩ tới, nhiều năm về sau, hắn lại sẽ quay về chốn cũ.
Tựa như là … một cái Luân Hồi.