Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 778 - Chương 777: Hai Hước Pháp Vực.

Chưa xác định
Chương 777: Hai hước Pháp Vực.

Ầm ầm!

Lôi trì ẩn sâu trong lòng đất, không ngừng phun ra từng tia lôi điện, tựa như từng con Lôi Long đang gầm thét, phát ra những tiếng kêu trầm thấp cuồng bạo.

Mà Chu Nguyên thì ngơ ngác đứng nhìn Lôi trì, lôi quang phản chiếu trong đồng tử của hắn. Cho đến lúc này hắn vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần.

Hai người bọn họ vốn là mang theo tâm thái thử một chút đến Hắc Uyên để tìm kiếm một phen. Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, trong vô tình lại trực tiếp tìm được...

Phản ứng của ba đạo Thánh văn trong cơ thể hắn cũng đã đủ để chứng minh nơi này có liên quan rất lớn với Thương Huyền Thánh Ấn.

Phù!

Chu Nguyên thở dài một hơi, áp chế cảm xúc đang sôi trào trong lòng. Nếu như để cho tin tức về nơi này truyền ra bên ngoài, chỉ sợ toàn bộ Thương Huyền Thiên sẽ trở nên hỗn loạn.

Đến lúc đó, mảnh đất Thương Mang đại lục nho nhỏ này cũng sẽ trở thành tiêu điểm của toàn bộ Thương Huyền Thiên.

- Làm sao bây giờ? -Chu Nguyên nhìn về phía Yêu Yêu, rất là khó xử.

Yêu Yêu thì vẫn cứ bình tĩnh thong dong:

- Còn có thể làm sao, nếu đã tìm được thì đương nhiên là muốn nghĩ cách lấy đi. Bây giờ tên Cung chủ Thánh Nguyên kia nhìn trộm Thiên Cơ, Thương Huyền Thánh Ấn đã bại lộ, sớm hay muộn thì hắn cũng sẽ tìm tới đây.

- Thế nên chúng ta chỉ có ưu thế là tìm thấy nó sớm hơn một chút. Nếu như không thể tận dụng ưu thế này, vậy nói không chừng Thương Huyền Thánh Ấn sẽ thật sự rơi vào trong tay Cung chủ Thánh Nguyên.

Chu Nguyên nghe vậy, thở dài gật đầu. Đúng là như vậy, dù cho bọn hắn không tìm ra nơi này, chỉ sợ không bao lâu nữa, những đại năng kia cũng có thể cảm ứng được.

Thế nhưng đã đến đây rồi, làm thế nào để đi tiếp?

Chẳng lẽ cứ thế bước vào trong Lôi trì sao?

Chu Nguyên nhìn Lôi trì cuồng bạo, sâu không thấy đáy trước mắt, tê cả da đầu. Sấm sét ở nơi này chính là phần lực lượng còn lưu lại sau trận Lôi phạt của năm đó. Tuy rằng chỉ còn là phần dư lại, nhưng vẫn cứ tỏa ra từng đợt khí tức hủy diệt.

Chu Nguyên biết rõ, đừng nói là hắn mới chỉ ở cấp độ Thần Phủ, dù cho là cao thủ Thiên Dương cảnh hay Nguyên Anh cảnh có tới nơi đây cũng không thể tiến vào bên trong.

Lôi trì này chứa được lực lượng hủy diệt quá đáng sợ!

Yêu Yêu nhìn chăm chú Lôi trì, trầm ngâm một lát, nói:

- Chỉ sợ là chỉ có người có được Pháp Vực mới có thể đi vào. Sức mạnh của Pháp Vực chính là hình thành một mảnh thiên địa riêng, ngăn cách bên trong và bên ngoài. Chỉ có thế mới có thể chống lại sự ăn mòn của Lôi quang.

Chu Nguyên nghe vậy, cảm thấy càng tuyệt vọng. Nếu nói muốn tìm cao thủ cảnh giới Pháp Vực chân chính thì toàn bộ Thương Huyền Tông cũng chỉ có Chưởng giáo Thanh Dương mà thôi.

Tuy nhiên Yêu Yêu lại nói tiếp:

- Nếu như bản thân cậu cũng có lực lượng Pháp Vực thì cũng không phải là không thể đi vào... Đừng quên đạo Thánh văn Thiên Tru bên trong cơ thể cậu có một môn thần thông huyền diệu. Nếu như ta đoán không nhầm thì bản chất của nó rất giống với lực lượng của Pháp Vực.

Chu Nguyên sững sờ, quả thật là lúc trước khi sử dụng Thánh văn Thiên Tru thì hắn cũng cảm nhận được nó có thể sinh ra một loại lực lượng thần dị.

Nhưng hắn vẫn luôn không biết loại lực lượng thần bí kia lại là lực lượng Pháp Vực.

- Đương nhiên nếu để cậu sử dụng Thánh văn Thiên Tru để khởi động loại lực lượng Pháp Vực kia thì không thể nào so sánh được với Pháp Vực chân chính. Nhưng công năng tạo thành một thiên địa riêng của nó vẫn có thể dùng được. -Yêu Yêu nói thêm.

Chu Nguyên do dự một chút, sau đó điều khiển tâm thần, khởi động Thánh văn Thiên Tru.

Ông!

Thánh văn Thiên Tru rung chuyển, toả ra một vòng ánh sáng nhàn nhạt, thoát ra từ trong cơ thể Chu Nguyên, hình thành một chiếc lồng tựa như quả trứng bao phủ lấy cơ thể hắn.

Chiếc lồng ánh sáng nho nhỏ này lại tỏa ra từng đợt khí tức thần bí. Ngay khi nó vừa mới xuất hiện, Chu Nguyên đã cảm giác được một loại cảm nhận huyền diệu đang dâng trào, tựa như lúc này hắn đã không còn đứng ở trong Thương Huyền Thiên nữa.

Bản thân chiếc lồng ánh sáng Pháp Vực này đã tự tạo thành một mảnh thiên địa riêng.

- Quả thật là lực lượng Pháp Vực... -Yêu Yêu quan sát một lát, nói với vẻ tán thưởng:

- Thánh văn Thiên Tru không hổ danh là kỳ vật được lấy xuống từ trên Thương Huyền Thánh Ấn. Lại có thể khiến cho một người với cảnh giới Thần Phủ nho nhỏ đã có thể phát ra lực lượng Pháp Vực.

Chu Nguyên cũng quan sát cái lồng ánh sáng nho nhỏ quanh mình, không còn lời nào để nói:

- Thế nhưng thế này có chút quá nhỏ rồi!

Sự mạnh mẽ chân chính của Pháp Vực chính là bởi vì phạm vi mà nó có thể khuếch tán bao phủ. Phạm vi càng lớn, chủ nhân của Pháp Vực sẽ càng nắm giữ được thiên địa nguyên khí nhiều hơn.

Nếu là cường giả Pháp Vực chân chính, thì phạm vi Pháp Vực có thể đạt tới hơn vạn dặm.

Thế nhưng cái lồng ánh sáng Pháp Vực của Chu Nguyên này lại chỉ có phạm vi chừng mấy thước, nhấc chân liền có thể bước ra, thế này thì đòi khống chế cái quỷ gì?

Yêu Yêu cũng có chút buồn cười, nói:

- Mặc dù tác dụng không lớn lắm, nhưng đích thật là mở ra được một mảnh thiên địa nhỏ.

Chu Nguyên bất đắc dĩ lắc đầu. Mặc dù nghe có vẻ Thánh văn Thiên Tru có thể tạo ra được cái Pháp Vực hai thước này là rất lợi hại, nhưng kể ra chỉ có công năng có thể ngăn cách cách mọi cảm ứng từ bên ngoài là còn dùng được. Dùng để chạy trốn cùng tránh né sự truy tìm của cường giả là thích hợp nhất.

Thế nên mới nói tác dụng lớn nhất của Thánh văn Thiên Tru chính là sự cải tạo của nó đối với Thần Phủ.

Ví dụ như mang lại cho Chu Nguyên một cái Thần Phủ Hỗn Độn mà trước nay chưa từng nghe tới...

- Nhờ vào thứ này là có thể xông vào Lôi trì được sao? -Chu Nguyên có chút hoài nghi. Dù sao mảnh Lôi trì sâu không thấy đáy trước mắt này quá đáng sợ.

- Thử một chút là biết rồi...

Nơi mi tâm của Yêu Yêu lập tức xuất hiện lực lượng Thần hồn. Trong một cái chớp mắt tiếp theo, nàng trực tiếp kích thích dẫn theo một tia Lôi quang từ trong Lôi trì, bắn thẳng về phía Chu Nguyên.

Chu Nguyên thấy thế, toàn thân đều cứng ngắc lại. Đừng nhìn tia lôi quang kia nhỏ bé có vẻ yếu ớt, nhưng nếu để cho nó rơi vào trên người thì tuyệt đối đủ để khiến hắn phải trọng thương.

Cũng may chính là khi tia Lôi quang kia tới gần lại tựa như không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của hắn, lượn quanh vài vòng, thế rồi dần dần tan đi.

Trong mắt Chu Nguyên lộ ra vẻ vui mừng, nói:

- Quả thật có thể ngăn cách!

Yêu Yêu cũng hài lòng gật gật đầu, nói:

- Nhờ vào đạo Thánh văn Thiên Tru này, về sau nếu như có cao thủ cảnh giới Pháp Vực muốn truy sát cậu thì cậu cũng có thể giấu kín bản thân, tránh đi.

Cao thủ cảnh giới Pháp Vực có thể cảm ứng được mọi nơi trong thiên địa, chỉ có những người ngang cấp mới có thể dùng Pháp Vực để che đậy đối phương.

Sau khi thử nghiệm xong hiệu quả của chiếc lồng ánh sáng, lòng tin trong Chu Nguyên cũng tăng lên một chút, hắn nói:

- Để ta đi xuống thăm dò trước một chút.

Cái Lôi trì này quá nguy hiểm, hắn cũng không dám để cho Yêu Yêu đi theo vào, chỉ sợ xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

Thế nhưng Yêu Yêu lại lắc đầu, nói:

- Để ta đi cùng đi, không phải vậy ta cũng không yên lòng.

Tuy nói Pháp Vực hai thước do Thánh văn Thiên Tru tạo ra là có tác dụng. Nhưng nàng cũng lo lắng có thể xảy ra việc ngoài ý muốn. Thế nên nàng cũng muốn đi theo Chu Nguyên, tối thiểu nhất là có thể bảo vệ hắn.

Chu Nguyên chần chờ một lúc, cuối cùng cũng không nhiều lời, gật nhẹ đầu, cười híp mắt nhìn về phía Yêu Yêu, duỗi ra hai tay.

Pháp Vực hai thước quá mức chật hẹp, nếu như phải mang theo Yêu Yêu thì hai người sẽ phải đứng dính sát vào nhau.

Yêu Yêu nhìn thấy động tác của hắn, hàm răng cắn cắn đôi môi đỏ, trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng cuối cùng cũng chỉ đành bất đắc dĩ tiến vào.

Một mùi thơm ngát phả vào mặt, làm cho tâm hồn Chu Nguyên không khỏi mê say. Sau đó hắn duỗi ra hai tay, ôm lấy bờ eo thon thả của Yêu Yêu. Bàn tay chạm phía trên quần áo, hơi dùng sức đẩy nhẹ về phía mình.

- Khụ...

Cảm thụ thân thể mềm mại trong ngực, Chu Nguyên ho nhẹ một tiếng, nói:

- Tỷ tiến gần thêm một chút, cái Pháp Vực này quá nhỏ rồi!

Yêu Yêu trực tiếp duỗi ra ngón tay ngọc, vặn một cái thật đau bên hông Chu Nguyên, mặt không thay đổi mà nói:

- Được một tấc lại muốn một thước!

Chu Nguyên đau đến mức nhe cả răng, sau đó lại nhìn thấy Yêu Yêu còn ôm theo Thôn Thôn, đưa ra đề nghị:

- Thằng nhóc này quá tốn chỗ, hay là ném nó ở đây chờ chúng ta về?

Thôn Thôn nghe vậy, móng vuốt trực tiếp giơ lên, cào về phía mặt Chu Nguyên với tốc độ nhanh như tia chớp.

Chỉ qua mấy giây, trên mặt Chu Nguyên đã xuất hiện vài vết máu, hắn chỉ đành thỏa hiệp:

- Thôi thì đi cùng nhau đi!

Thôn Thôn kêu lên một tiếng mỉa mai, sau đó bay lên nằm sấp trên đầu Chu Nguyên.

Thế là Chu Nguyên ôm Yêu Yêu vào trong ngực, còn Thôn Thôn thì nằm sấp trên đầu hắn. Hắn nhìn mảnh Lôi trì mạnh mẽ mà sâu không lường được trước mắt, hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên sự kiên quyết.

Chu Nguyên trực tiếp bay người lên, rơi vào trong Lôi trì, đón lấy từng đợt lôi điện hủy diệt đang gào thét bao vây bốn xung quanh kia.

Bình Luận (0)
Comment