- Hỗn Nguyên Thiên?
Nhắc tới địa danh này, Chu Nguyên không khỏi giật mình, sau đó gật đầu nói:
- Nghe nói Hỗn Nguyên Thiên chính là phương thiên địa hội tụ nhiều sinh linh nhất, thực lực mạnh nhất của Thiên Nguyên giới, chỉ xếp sau Thánh tộc.
Trước kia Chu Nguyên đã từng nghe Yêu Yêu nhắc tới, Thiên Nguyên giới được chia làm chín Thiên, trong đó Thánh tộc độc chiếm bốn Thiên, rất nhiều sinh linh thì cùng chung sống trong năm Thiên còn lại. Mà Hỗn Nguyên Thiên chính là thiên trọng yếu nhất trong số năm Thiên này.
Chính bởi vì sự tồn tại của Hỗn Nguyên Thiên mà rất nhiều sinh linh của Thiên Nguyên giới không bị Thánh tộc nô lệ. Có thể xem nơi đó như Đại Bản doanh chống lại Thánh tộc.
- Vậy con có biết Hỗn Nguyên Thiên Mạnh bao nhiêu? -Thương Uyên cười nói.
Chu Nguyên lắc đầu, hắn không biết nhiều tin tức về Hỗn Nguyên Thiên. Chỉ biết là Tô Ấu Vi cùng Võ Dao đều đang tu luyện tại đây.
Về phần Hỗn Nguyên Thiên mạnh tới nhường nào, thì đây cũng không phải là điều mà một Thần Phủ cảnh nho nhỏ như hắn có thể biết tới.
Thương Uyên đưa bàn tay khô gầy hơ lên đống lửa, cười nhạt nói:
- Hỗn Nguyên Thiên cực kỳ bao la, Thương Huyền Thiên không thể so sánh. Tại Hỗn Nguyên Thiên, nói chung là phân làm chín vực.
Ở mỗi một vực đều có một vị Vực chủ.
Mỗi Vực chủ đều là Thánh Giả.
Chỉ hai, ba câu ngắn ngủi rơi vào trong tai Chu Nguyên lại khiến cho hắn vô cùng chấn động, lắp ba lắp bắp hỏi lại:
- Có nghĩa là có tới... chín... chín vị Thánh Giả??
Mặc dù Chu Nguyên không có khái niệm chính xác về về thực lực của Thánh Giả, nhưng hắn cũng biết, cho dù là mạnh như Thánh Nguyên, thì bây giờ cũng chỉ là Ngụy Thánh cảnh mà thôi.
Chỉ như vậy đã đủ để xem như vô địch trong Thương Huyền Thiên rồi, lần này nếu như không phải có sự xuất hiện của Thương Uyên thì chỉ sợ là không ai có thể ngăn cản Thánh Nguyên.
Nhưng hôm nay, Thương Uyên lại nói cho hắn, rằng trong Hỗn Nguyên Thiên kia, có khoảng chừng chín vị Thánh Giả!!!
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ chỉ cần tùy tiện một người trong số chín vị Thánh Giả này tới Thương Huyền Thiên thì đã đủ để trấn áp toàn bộ các đại môn phái như Thánh Cung, Thương Huyền tông, trở thành chủ nhân của một Thiên.
- Thảo nào mà Hỗn Nguyên Thiên có thể trở thành tuyến đầu chống cự lại Thánh tộc, thực lực quả là khủng bố.
Thương Uyên Nhìn vẻ mặt rung động của Chu Nguyên, cười gật đầu và nói:
- Tại Hỗn Nguyên Thiên, chín vị Vực chủ này chính là chúa tể giả, chí cao vô thượng. Mỗi người đều thống trị một khu vực vô tận địa giới cùng nhân khẩu...
- Trong Cửu vực này, có một vực tên là Thiên Uyên vực, chính là do ta sáng tạo.
Chu Nguyên lại lần nữa đờ ra, nhìn vẻ mặt nhẹ nhàng thoải mái của Thương Uyên. Lúc ông nói câu nói này, tưởng như chỉ nói một việc tầm thường không đáng kể.
Chu Nguyên cũng không phải là người ngu, hắn có thể cảm nhận được đằng sau câu nói đơn giản này là quyền thế cùng lực lượng chí cao vô tận của Hỗn Nguyên Thiên.
Dựa theo suy đoán của Chu Nguyên, chỉ sợ vị trí Thiên Chủ Thương Huyền Thiên của Thương Huyền lão tổ cũng chưa thể so sánh với vị trí Vực chủ của Thương Uyên...
Mà hắn cũng chưa từng nghĩ tới, vị sư phụ này của hắn lại là một trong chín người có địa vị chí cao vô thượng của Hỗn Nguyên Thiên kia...
Sau một hồi lâu rung động, Chu Nguyên cũng dần tỉnh táo lại, không khỏi sợ hãi thán phục nói:
- Vậy việc này có quan hệ gì với việc để Yêu Yêu thức tỉnh sao?
Mặc dù vô cùng rung động khi nghe tin về thân phận của Thương Uyên, Nhưng điều mà Chu Nguyên càng quan tâm hơn là việc để Yêu Yêu được thức tỉnh.
Thương Uyên cười nói:
- Yêu Yêu không phải là người thường. Thế nên muốn khôi phục thân thể của con bé thì cũng cần có đồ vật không tầm thường.
- Đồ vật không tầm thường là cái gì? -Chu Nguyên vội vàng hỏi.
Thương Uyên nhắm hai mắt lại, ánh mắt có chút ngưng trọng, chậm rãi nói:
- Tổ Long Đăng* cùng tổ Long huyết nhục*.
*Đăng: đèn.
*huyết nhục: máu thịt.
Chu Nguyên ngẩn người, hỏi lại:
- Tổ Long Đăng và Tổ Long huyết nhục?
- Truyền thuyết rằng từ thuở thiên địa còn sơ khai, Hỗn Độn sinh ra sinh linh Tiên Thiên đầu tiên, gọi là Tổ Long. Về sau Tổ Long hóa thân làm vạn vật, mới có vô vàn sinh linh Thiên Nguyên giới như ngày nay. -Thương Uyên chậm rãi nói.
Chu Nguyên cứng ngắc cả mặt, lắp bắp nói:
- Đây không phải là truyền thuyết sao?
Trước giờ hắn nghe qua rất nhiều phiên bản của truyền thuyết này, cũng coi đây là truyện do người đi trước sáng tạo ra.
- Hơn nữa...dù cho truyền thuyết là thật, thì Tổ Long đã hóa thân thành vạn vật, đâu còn lưu lại huyết nhục trên thế gian nữa?
Chu Nguyên thật khó có thể tưởng tượng trên thế gian vẫn còn lưu lại huyết nhục của một tồn tại gần như thần thoại như thế. Hơn nữa, điều khiến cho hắn càng khó tin là, để chữa trị cho Yêu Yêu thì cần đến loại đồ vật thần thoại này?!
Thương Uyên gật đầu nói:
- Đúng vậy, bây giờ rất khó có thể tìm kiếm được dấu vết của huyết nhục Tổ Long trên thế gian này.
Nói đến đây, ông lại chêm thêm một câu:
- Nhưng nói là rất khó, chứ không phải là không có.
- Thế cái Tổ Long Đăng kia thì sao? -Chu Nguyên tiếp tục hỏi.
- Tổ Long Đăng chính là một Thánh Vật đỉnh tiêm của Hỗn Nguyên Thiên. Truyền thuyết kể rằng, bấc đèn của nó chính là do Long tủy của Tổ Long ngưng kết mà thành. Thánh vật này do Cửu Vực thay phiên nắm giữ. Cứ cách mỗi trăm năm thì Hỗn Nguyên Thiên sẽ tổ chức Cửu Vực đại hội, dựa vào kết quả của đại hội để quyết định Vực được quyền quản lý Tổ Long Đăng tiếp theo.
Chu Nguyên cười khổ nói:
- Nói cách khác, mục tiêu của chúng ta là giành được quyền quản lý Tổ Long Đăng.
Thương Uyên gật gật đầu.
- Thế nhưng sư phụ cũng là một trong Cửu Tôn. Nếu chịu đi Hỗn Nguyên Thiên, mượn dùng vật này thì hẳn là không có vấn đề gì mới đúng chứ? -Chu Nguyên hơi nghi hoặc một chút.
Thương Uyên lại lắc đầu nói:
- Nếu ta có thể trở về Hỗn Nguyên Thiên thì năm đó cần gì phải mang theo Yêu Yêu trốn tránh Thánh tộc ở bên ngoài? Dù sao ở trong Hỗn Nguyên Thiên thì lại càng an toàn, dù cho là Thánh tộc cũng không dám tùy tiện đặt chân vào.
Chu Nguyên vô cùng nghi hoặc, hỏi:
- Chẳng phải sư phụ chính là một trong Cửu Tôn sao? Vì sao không thể trở về Hỗn Nguyên Thiên?
Thương Uyên thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phía một gian phòng nhỏ, nơi đó là nơi đặt quan tài thủy tinh của Yêu Yêu.
Chu Nguyên thấy thế, trong lòng giật mình, hỏi:
- Là bởi vì Yêu Yêu sao?
- Sự tồn tại của Yêu Yêu là vấn đề cực kỳ trọng yếu với vô vàn sinh linh Thiên Nguyên giới. Nhưng cũng chính bởi vì sự quan trọng đến mức đặc thù ấy, thế nên Cửu Tôn đều có ý kiến khác nhau về việc đối xử như thế nào với con bé.
- Năm đó ta vụng trộm dẫn con bé đi, vừa là vì tránh né Thánh tộc, cũng là vì tránh né các Đại Tôn khác.
- Nếu như bây giờ ta lại quay về Hỗn Nguyên Thiên thì khả năng cao là sẽ bị bọn họ phát hiện. Việc này chưa chắc đã là chuyện tốt cho Yêu Yêu. -Thương Uyên nói.
Chu Nguyên không khỏi tắc lưỡi, không ngờ Thương Uyên lại có mâu thuẫn thế này với các Đại Tôn khác. Chỉ là việc này quá lớn, không phải là chuyện mà một kẻ còn nhỏ yếu như hắn có thể giải quyết được.
- Cho nên ta cần con tiến vào Hỗn Nguyên Thiên, đi đến Thiên Uyên vực. Chuyện về Tổ Long Đăng...hãy tìm hai đệ tử khác của ta, bọn chúng sẽ giúp con. -Thương Uyên nói.
Chu Nguyên nghe vậy thì sáng cả mắt lên:
- Là hai vị sư huynh mà năm đó sư phụ từng nhắc tới sao?
- Hai vị sư huynh? -Thương Uyên ngỡ ngàng, ngay sau đó không nhịn được bật cười:
- Đại sư huynh thì đúng là sư huynh thật. Về phần đứa còn lại à...cứ coi như thế đi...
Chu Nguyên nghe vậy thì không khỏi ngạc nhiên, cái gì mà cũng coi như thế đi?
- Chỉ là ta rời đi Hỗn Nguyên Thiên rất nhiều năm rồi. Chỉ sợ bây giờ Thiên Uyên vực đã xảy ra rất nhiều biến động. Dù sao diện tích một vực quá bao la, trong đó tồn tại rất nhiều thế lực cùng cường giả đỉnh cao. Lúc ta còn ở đó, thì còn có thể quản lý đám người này. Nhưng ta đã rời đi nhiều năm như vậy, nói không chừng Thiên Uyên vực sẽ xảy ra biến cố gì đó.
- Cho nên nếu con muốn đến Thiên Uyên vực thì phải nhớ là cẩn thận là trên hết.
- Mặt khác, ngoại trừ hai đứa đệ tử của ta, con không được để lộ tin tức rằng con là người đệ tử thứ ba của ta. Bằng không nếu để cho các Đại Tôn khác biết được, bọn họ ắt sẽ bắt con lại hòng moi ra tin tức bây giờ của ta đấy.
- Về phần một thứ cần tìm khác là Tổ Long huyết nhục thì cần con cố gắng tìm hiểu tin tức trong Hỗn Nguyên Thiên, bản thân ta cũng không có thông tin gì về thứ hư vô mờ mịt này.
Chu Nguyên cẩn thận ghi nhớ những lời mà Thương Uyên căn dặn. Hắn hiểu rõ, con đường chữa trị cho Yêu Yêu khó khăn quá nhiều, vượt xa khỏi dự đoán của hắn.
Trong lòng Chu Nguyên không khỏi nặng nề. Nhưng cuối cùng, hắn hít sâu một hơi, nói:
- Con đã rõ, sư phụ, khi nào thì con có thể lên đường?
Chu Nguyên không nói thừa nửa câu. Hắn hiểu rõ, chỉ cần là có biện pháp làm cho Yêu Yêu tỉnh lại, thì dù cho có phải lên núi đao xuống biển lửa, hắn cũng cam lòng.
Nhìn thấy sự dứt khoát của Chu Nguyên, Thương Uyên rất vui mừng. Ông ngẩng đầu, ngắm nhìn trời đêm, hơi cau mày, nói:
- Thời gian càng nhanh càng tốt. Ta cảm giác được Thánh tộc lại đang tìm kiếm vị trí của chúng ta.
Ánh mắt Chu Nguyên lấp lóe, trong mắt lướt qua vẻ quả quyết:
- Vậy ngày mai liền đi!