Âm thanh Y Diêm vừa dứt, toàn trường đã ồn ào lên.
Ngay cả kẻ vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt như Trần Bắc Phong cũng mở mắt, tinh quang bắn ra, ánh mắt trở nên cực kỳ nóng bỏng.
Trong bốn các Phong Lâm Hỏa Sơn, chỉ có Phong các là chưa có các chủ. Trần Bắc Phong cũng gia nhập Phong các được mấy năm rồi, cũng vẫn thời thời khắc khắc ao ước vị trí kia.
Chỉ là Phong các đang nằm trong tay Si Tinh, mà Trần Bắc Phong lại là người của Thiên Linh tông. Bởi vậy Si Tinh vẫn luôn không cho hắn có cơ hội này, còn phái Diệp Băng Lăng tới đây kiềm chế hắn.
Nhưng điều khiến cho hắn không hiểu chính là vì sao trước đó Si Tinh vẫn luôn không chịu tổ chức cuộc tranh cử các chủ cho Phong các, nhưng giờ lại đột nhiên đồng ý rồi?
“Là bởi vì áp lực của Thiên Linh tông, Huyền Tinh tộc, Bạch tộc gây ra sao?”
Trần Bắc Phong dự đoán, ngay sau đó trong lòng không khỏi phấn chấn. Mặc kệ là nguyên nhân gì, đây cũng là cơ hội ngàn năm có một của hắn.
Theo quy củ cũ, địa vị của bốn vị các chủ bốn các sẽ ngang hàng với các vị trưởng lão. Đối với các cao thủ Thần Phủ mà nói thì đây chính là đường tắt để lên trời. Nếu không nếu cứ dựa theo cách truyền thống, phải chờ tới khi bước vào Nguyên Anh cảnh mới có đủ tư cách được xét duyệt làm trưởng lão thì còn không biết là phải chờ tới ngày tháng năm nào.
Đặc biệt là tài nguyên mà các các chủ nhận được cũng không kém hơn nhiều so với các trưởng lão Nguyên Anh cảnh nhận được, thế nên từ trước tới nay thì cuộc chiến tranh đoạt vị trí các chủ đều cực kỳ kịch liệt.
Mà bây giờ, có thể nói thực lực tổng hợp của Phong các là thấp nhất trong bốn các, nếu như đổi lại là ba các khác thì Trần Bắc Phong chưa chắc đã tự tin mình có thể giành được vị trí các chủ.
Cũng may chính là trong Phong các này thì hắn chỉ có Diệp Băng Lăng là đối thủ, có khả năng tạo thành uy hiếp cho hắn. Thế nên có thể nói cơ hội của hắn là cực lớn.
Về phần vị phó các chủ mới nhậm chức Chu Nguyên này, nói thật, Trần Bắc Phong cũng không quá để ý. Vì đòn tấn công toàn lực lúc trước của Chu Nguyên đem đi hù Kim Đằng thì còn được, nhưng với hắn thì chẳng có tác dụng gì.
Cách đó không xa, đôi mắt đẹp của Diệp Băng Lăng cũng chớp lên, gương mặt xinh đẹp cũng trở nên ngưng trọng. Nhiệm vụ quan trọng nhất của nàng khi được đại nhân Si Tinh phái tới Phong các là ngăn cản Trần Bắc Phong đoạt được vị trí các chủ.
Tuy nhiên trước đó đại nhân Si Tinh vẫn luôn đè ép không thả ra vị trí các chủ, bây giờ lại đột nhiên nhả ra, vậy xem ra lần này nàng phải đối phó toàn lực rồi.
Bất kể thế nào, nàng sẽ không để cho đại nhân phải thất vọng.
Trên đài, Chu Nguyên cũng hơi híp mắt lại, sau đó lướt nhìn Trần Bắc Phong. Hắn có thể cảm giác được chút khí tức nguy hiểm phát ra từ trên người kẻ này.
“Tên Trần Bắc Phong này mạnh hơn nhiều so với Mạc Uyên và Kim Đằng.”
“Quả nhiên, người có thể tiến vào top 100 Thần Phủ bảng thì không hề đơn giản.” -Chu Nguyên tự nói trong lòng.
Chu Nguyên lại tự áng chừng thủ đoạn bản thân, phát hiện dù cho bây giờ đối đầu với Trần Bắc Phong thì mình cũng không có nhiều phần thắng.
Bởi vì nhiều át chủ bài tại Thương Huyền Thiên của hắn đều đã bị đánh mất.
Ví dụ như Ngân Ảnh, đây đã từng là át chủ bài lớn nhất của Chu Nguyên, mấy lần giúp cho hắn có thể phản kích chuyển bại thành thắng. Chỉ tiếc kể từ khi hắn bước chân vào Thần Phủ cảnh thì Ngân Ảnh đã không còn giúp gì được nhiều cho hắn, trừ khi có thể làm cho nó tiến hóa thêm. Chỉ là mặc dù Yêu Yêu đã có biện pháp tiến hóa, nhưng cho đến giờ Chu Nguyên vẫn chưa có thời gian đi thử nghiệm.
Còn một át chủ bài lớn khác nữa là hắn không còn Thương Huyền Thánh Văn nữa...
Phá Chướng Thánh Văn, Địa Thánh Văn, Thiên Tru Thánh Văn cùng đạo Thánh văn thứ tư kia...
Ngày đó, để kích hoạt tàn hồn ẩn giấu trong Thương Huyền Thánh Ấn của Thương Huyền lão tổ, bốn đạo Thánh văn lại trở về Thánh ấn. Chỉ là về sau lúc hắn phá hủy Thương Huyền Thánh Ấn thì bốn đạo Thánh văn cũng bị mất tích trong vụ nổ.
Chuẩn xác mà nói cũng không tính là mất tích, bởi vì Chu Nguyên cảm nhận được, tuy rằng rất mơ hồ, rằng trong chớp mắt khi Thánh Ấn nổ tung thì chúng lại chui vào thân thể hắn.
Nhưng về sau mặc kệ Chu Nguyên cảm ứng thế nào cũng không thể tìm ra chúng.
Thế là bây giờ hắn cũng không trông cậy vào được những át chủ bài này.
Điều này đã tạo thành ảnh hưởng không nhỏ cho sức chiến đấu của Chu Nguyên.
“Xem ra trong thời gian hai tháng này, ta cần phải cố gắng tu luyện, tối thiểu nhất là Thần hồn phải đột phá tới Hóa cảnh.”
Bây giờ Thần hồn của Chu Nguyên đang ở cấp độ Thực cảnh hậu kỳ, cách Hóa cảnh không còn xa, nếu như có thể đột phá thì sẽ tạo thành trợ giúp rất lớn cho hắn.
Còn có Ngân Ảnh nữa, nếu có thể thì nhất định phải giúp nó tiến hóa.
Cũng bởi vì từ khi đi vào Thương Uyên vực, Chu Nguyên vẫn luôn bôn ba lo nghĩ, khó có thể tĩnh tâm. Bây giờ hắn đã có thể liên hệ với sư tỷ Si Tinh, tiến vào Phong các, cũng coi như là an ổn lại được.
Có lẽ người khác không biết, nhưng hắn lại hiểu đây là Si Tinh tạo cơ hội cho hắn. Thế nên hắn bắt buộc phải lấy được vị trí các chủ kia.
Cả ba người có tư cách cạnh tranh đều đang lo nghĩ. Mà các thành viên Phong các khác cũng cực kỳ chú ý, nhưng ánh mắt của bọn hắn lại chỉ qua lại giữa hai người Trần Bắc Phong và Diệp Băng Lăng.
- Cuối cùng Phong các chúng ta cũng sắp có các chủ rồi. Chắc hẳn là một trong hai người Trần Bắc Phong và Diệp Băng Lăng thôi.
- Haiz, dù có các chủ thì thế nào? Mấy năm gần đây, thực lực Phong các càng ngày càng suy yếu, người ba các khác nào đâu để mắt tới chúng ta?
- Đúng vậy, dù cho là thực lực như của hai vị phó các chủ Trần Bắc Phong và Diệp Băng Lăng thì cũng chỉ tính là ở vào cấp độ trung đẳng trong hàng ngũ các phó các chủ mà thôi...
- Hừ, cũng là vì đám người Thiên Linh tông kia đào rỗng Phong các...
- Bây giờ cái tên người cũ Hàn Uyên khốn kiếp kia đã trở thành các chủ của Sơn các rồi. Uổng công đại nhân Si Tinh coi trọng hắn như vậy, thế mà chớp mắt đã bị Huyền Tinh tộc mua chuộc. Đúng là đồ phản bội!
- Haiz, người thường muốn tiến tới...Bây giờ Thương Uyên Đại Tôn mất tích đã nhiều năm, thế nên quyền lên tiếng của đại nhân Si Tinh trong Thương Uyên vực cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.
- ...
Nhiều tiếng bàn luận xôn xao vang lên, nhưng đa phần các thành viên Phong các đều ảm đạm, tựa như là nghĩ tới chuyện không vui.
Trên đài cao, Y Diêm cau mày, ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ta đã thông báo tin tức cho mọi người, thế nên hi vọng người có tư cách cạnh tranh vị trí các chủ cố gắng nhiều hơn. Sau hai tháng, đại nhân Si Tinh sẽ tự mình tới đây quan sát trận đấu.
Nói xong, ông lại quay lại nhìn Chu Nguyên và Y Thu Thủy, nói:
- Đoạn thời gian tới đây, hai người cứ yên tâm ở lại Phong đảo.
Chu Nguyên và Y Thu Thủy đều gật đầu.
Y Diêm thấy vậy, không nói thêm lời, thân hình bay lên, rơi vào trong xe loan Bạch Sư. Bạch Sư gầm lên một tiếng, cưỡi gió mà đi.
Sau khi Y Diêm rời đi, Trần Bắc Phong chỉ nhìn lướt Chu Nguyên một chút, sau đó cũng không thèm để ý, cũng không muốn làm quen, trực tiếp quay người rời đi.
Không ít thành viên Phong các đều thấy cảnh này, không khỏi thầm cười trộm, Bởi vì nếu bình thường thì khi có phó các chủ mới tới, các phó các chủ khác sẽ tới làm quen một chút. Nhưng hiển nhiên là Trần Bắc Phong cũng không để mắt tới vị phó các chủ mới tới này.
Trong lúc nhiều người còn đang cười trộm, chợt có một bóng hình xinh đẹp bước về phía Chu Nguyên.
Chính là vị mỹ nhân băng giá của Phong các - Diệp Băng Lăng.