Mặc dù trong nội tâm Chu Nguyên cảm thấy rất hiếu kỳ đối với tòa Tứ Linh Quy Nguyên Tháp này, nhưng lúc này hắn cũng không có vội vã tiến vào. Dù sao hiện nay hắn đã là một thành viên của Phong Các, sau này còn có rất nhiều thời gian để tìm hiểu.
Tiếp theo Diệp Băng Lăng lại dẫn Chu Nguyên đi đến chỗ ở lại trên Phong đảo. Bởi vì thân phận Phó Các chủ, cho nên Chu Nguyên có được một lầu nhỏ độc lập, lầu nhỏ ở giữa lưng núi, mây mù lượn quanh ngược lại là làm cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái.
Mà Y Thu Thủy chỉ là một thành viên phổ thông của Phong Các, nhưng mà bởi vì là nữ tính, cho nên cũng đã lấy được một vài ưu đãi, đã nhận được một phòng nhỏ u tĩnh.
Sau khi dàn xếp tốt cho hai người, Diệp Băng Lăng lập tức cáo từ rời đi, nhưng mà trước khi rời đi nàng còn hẹn Chu Nguyên ngày mai cùng nhau đi tới Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Sau khi từ biệt Diệp Băng Lăng và Y Thu Thủy, Chu Nguyên đơn giản ăn một ít đồ, sau đó nhanh chóng ngồi trên giường tiến hành tu luyện.
Dù sao, hiện tại chỉ còn vẹn vẹn có hai tháng là cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ sẽ diễn ra, cho nên trong khoảng thời gian này, Chu Nguyên phải lợi dụng hết mọi khả năng để đề thăng thực lực bản thân.
Chu Nguyên cong ngón tay và búng ra, hai gốc Bảo dược Thần Phủ thượng phẩm hiện ra, hắn duỗi hai bàn tay ra, một tay cầm một cây. Hôm nay, bởi vì đã trở thành Phó Các chủ của Phong Các, Bảo dược Thần Phủ đã có nơi phát ra ổn định, cho nên hắn ngược lại không cần lại tu luyện tiết kiệm như dĩ vãng rồi.
Sau khi Chu Nguyên tiến vào trạng thái tu luyện, Bảo dược ở trong Thần Phủ hai bàn tay của hắn cũng tản ra ánh sáng dịu nhẹ, vô số điểm sáng nguyên khí chen chúc chui ra, cuối cùng đều dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Chu Nguyên.
Trong cơ thể, ở dưới nguyên khí cuồn cuộn của Bảo dược Thần Phủ, bức tường ngăn cách giữa tầng thứ tư và tầng thứ 5 của Thần Phủ cũng dần dần tan rã, càng ngày càng mỏng hơn.
Ước chừng hai canh giờ sau, Chu Nguyên mở mắt ra, Bảo dược Thần Phủ trong hai bàn tay đã hóa thành bột phấn và nhanh chóng bay đi.
- Bức tường ngăn cản giữa hai tầng của Thần Phủ rốt cục đã có dấu hiệu bị xỏ xuyên qua rồi!
Trong mắt Chu Nguyên hiện lên thần sắc phấn chấn. Trước đây, mặc dù hắn đã đánh bóng hồi lâu, cũng tiêu hao không ít Bảo dược Thần Phủ nhưng sau đó vì không có đủ Bảo dược Thần Phủ thượng phẩm cho nên hắn đành ngừng lại. Nhưng mà lúc này, hắn cuối cùng đã cảm ứng được cảnh giới đã sắp viên mãn, bức tường ngăn cản giữa hai tầng của Thần Phủ đã sắp sửa bị đánh thông rồi.
Mà một khi đả thông được bức tường ngăn cản giữa hai tầng của Thần Phủ, năm tầng của Thần Phủ đều thông suốt, như vậy nguyên khí của hắn cũng sẽ tiến bộ thêm một bậc.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, không có buông tha loại cơ hội đột phá này khó xuất hiện này, chỉ thấy được hắn vung tay áo lên, hơn mười gốc Bảo dược Thần Phủ xuất hiện ở quanh người, lẳng lặng lơ lửng.
Hắn lại một lần nữa nhắm mắt lại, mà hơn mười gốc Bảo dược Thần Phủ đang lơ lửng quanh người hắn cũng lập tức toả ra ánh sáng dịu nhẹ, vô số điểm sáng nguyên khí chui ra, cuối cùng hô hấp của Chu Nguyên dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của hắn.
Mà vào lúc này nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên cũng kịch liệt sôi trào.
Theo thời gian trôi qua, ánh sáng tỏa ra từ những gốc Bảo dược Thần Phủ bắt đầu dần dần ảm đạm, cuối cùng hóa thành bột phấn tiêu tán trong hư không ...
Đợi đến khi một cây Bảo dược Thần Phủ cuối cùng cũng tiêu tán lúc thì bức tường ngăn cản giữa tầng thứ tư và tầng thứ 5 của Thần Phủ trong cơ thể Chu Nguyên rốt cục đã vỡ nát.
Từ bên trong tầng thứ tư của Thần Phủ, nguyên khí bàng bạc giống như là một dòng nước lũ vậy, vọt thẳng lên, tràn vào trong tầng thứ năm của Thần Phủ.
Mà ở trong tầng thứ năm của Thần Phủ cũng có sức mạnh huyền diệu xuất hiện, sau đó nhanh chóng dung hợp cùng số nguyên khí vừa xông tới kia.
Kết quả của sự dung hợp này chính là số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ bắt đầu liên tiếp tăng vọt.
Ở bên trong lầu nhỏ, thiên địa nguyên khí đều đang sôi trào.
Từ trong cơ thể Chu Nguyên có hào quang màu vàng xanh phát ra, trong lúc mơ hồ có tiếng Giao Long gầm thét truyền ra, bên ngoài thân thể của hắn tựa như là có một con Giao Long màu xanh da trời xoay quanh, hấp thu thiên địa nguyên khí.
Tình cảnh như thế giằng co trọn vẹn trong thời gian một nén nhang mới dần tán đi.
Hai mắt của Chu Nguyên lại một lần nữa mở ra, trong ánh mắt không che dấu được sự vui mừng. Cảm ứng được số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ, khóe miệng của Chu Nguyên không nhịn được có chút nhếch lên.
- Không ngờ hiện tại số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ ... của ta đã đạt tới 11 triệu viên rồi.
Trước khi đả thông bức tường ngăn cản giữa tầng thứ tư và tầng thứ 5 của Thần Phủ thì số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ của Chu Nguyên chỉ là hơn tám triệu, mà lần này sau khi hoàn thành đột phá, số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ đã tăng thêm gần 3 triệu viên.
Nếu như để cho Diệp Băng Lăng biết được quy mô tăng trưởng của hắn rồi, e rằng sẽ khiếp sợ đến mức không ngậm miệng được.
Bởi vì dựa theo lẽ thường, coi như là thiên kiêu có Thần Phủ cấp chín hạ phẩm như nàng mà đột phá Thần Phủ Cảnh tầng thứ năm thì số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ cũng có thể tăng thêm khoảng một triệu viên mà thôi. Còn Chu Nguyên thì sao, quy mô tăng trưởng gần như là đã gấp ba lần nàng!
Hơn nữa điều quan trọng nhất chính là hiện tại tu vi của Chu Nguyên vẫn chỉ là Thần Phủ Cảnh trung kỳ mà thôi, một khi hắn đột phá đến Thần Phủ Cảnh hậu kỳ, quy mô tăng trưởng chỉ sợ còn có thể cao hơn nữa.
- Dựa theo loại phỏng đoán này, một khi ta đột phá Thần Phủ Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, đả thông hết chín tầng Thần Phủ, số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ của ta chỉ sợ tối thiểu có thể đạt tới 30 triệu viên.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên cũng bị chính suy nghĩ của mình làm cho chấn động đến ngây người.
30 triệu viên tinh thể nguyên khí trong thần phủ, đó là cái khái niệm gì?
Coi như là không thi triển bất luận Nguyên thuật gì, thuần túy dựa vào sự hùng hồn của nguyên khí là có thể dễ dàng hành hạ chết một vài Thần Phủ Cảnh hậu kỳ phổ thông!
Giờ này khắc này, Chu Nguyên mới cảm giác được sự cường đại do Hỗn Độn Thần Phủ này mang lại.
- Không biết số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ của hắn có thể so sánh với Thần Phủ cấp mười trong truyền thuyết kia của Ấu Vi hay không nhỉ?
Chu Nguyên cảm thấy rất hiếu kỳ đối với chuyện này.
Nhưng mà rất nhanh hắn đã bỏ qua những suy nghĩ nhàm chán này.
- Chỉ có điều mặc dù 11 triệu viên tinh thể nguyên khí trong thần phủ cũng không ít, nhưng vẫn không thể so được với Trần Bắc Phong, Diệp Băng Lăng.
Chu Nguyên trầm ngâm. Mặc dù hắn chưa từng thấy Trần Bắc Phong hay Diệp Băng Lăng ra tay, nhưng hôm nay khi tiếp xúc cùng Diệp Băng Lăng, dựa vào cảm ứng đặc thù, hắn biết được số lượng tinh thể nguyên khí trong thần phủ của Diệp Băng Lăng rất có thể đã vượt qua con số 11 triệu này.
Thần Phủ Cảnh hậu kỳ hơn nữa còn là thiên kiêu có Thần Phủ cấp chín, mặc dù chỉ là Thần Phủ cấp chín hạ phẩm thì cũng không thể khinh thường.
Cho nên lần đột phá này, mặc dù đã có thể kéo gần khoảng cách giữa hắn cùng bọn họ, nhưng cũng không thể giúp hắn đuổi kịp và vượt qua. Nếu như chỉ dựa vào điều này mà muốn tham gia cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ diễn ra vào hai tháng sau sợ là còn không đủ.
- Ngày mai, có lẽ ta nên ghé thăm qua Tứ Linh Quy Nguyên Tháp kia xem một chút đi.
Trong nội tâm Chu Nguyên có chút chờ mong, bởi vì hắn có cảm giác, Tứ Linh Quy Nguyên Tháp kia sẽ không làm cho hắn thất vọng.
...
Hôm sau, vào lúc sáng sớm.
Khi Chu Nguyên vừa đẩy cửa ra thì hắn lập tức nhìn thấy ba bóng người đứng ở trước vách núi, hai người đứng trước đúng là Diệp Băng Lăng cùng Y Thu Thủy, nhưng mà làm cho Chu Nguyên cảm thấy có chút ngoài ý muốn chính là người đứng đằng sau dĩ nhiên là Liễu Chi Huyền lúc trước đã gặp mặt.
- Liễu Chi Huyền là nhân vật mới của Phong Các, vừa vặn hôm nay rảnh rỗi nên hắn muốn đi cùng chúng ta.
Nhìn thấy Chu Nguyên đi ra, Y Thu Thủy vừa cười vừa nói.
Chu Nguyên cũng gật gật đầu, cười cười với Liễu Chi Huyền. Mặc dù Liễu Chi Huyền cùng với Khâu Lăng đều xem như là đệ tử thế gia của Tiểu Huyền Châu, nhưng ấn tượng của Chu Nguyên đối với hắn lại hoàn toàn khác với Khâu Lăng.
- Không nghĩ tới mới có mấy ngày không thấy, Chu Nguyên huynh đã nhảy lên trở thành Phó Các chủ của Phong Các rồi. Sớm biết như vậy thì lúc còn ở Huyền Châu Thành, ta phải nịnh bợ Chu huynh nhiều hơn mới đúng.
Liễu Chi Huyền ôm quyền, nụ cười tươi, chân thành trên khuôn mặt anh tuấn làm cho người khác sinh hảo cảm với hắn.
Nghe thấy lời trêu chọc của hắn, Chu Nguyên chỉ biết bất đắc dĩ cười khổ.
Ở một bên, Diệp Băng Lăng trầm ngầm không nói gì, chỉ là ánh mắt lạnh lùng lại mang theo sự nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên. Bởi vì hôm nay khi gặp lại Chu Nguyên, nàng dĩ nhiên là ẩn ẩn cảm giác được một khí tức nguy hiểm.
Nguyên khí trong cơ thể nàng cũng bởi vì chuyện này mà có chút chấn động, tạo phản ứng phòng bị theo bản năng.
Phải biết rằng, ngày hôm qua, Chu Nguyên còn không có cách nào để làm cho nàng cảm thấy ngang hàng chứ đừng nói đến làm cho nguyên khí trong cơ thể nàng mất tự chủ như lúc này.
Ánh mắt của Chu Nguyên khẽ động, hắn đã nhận ra sự biến hóa rất nhỏ của Diệp Băng Lăng, lúc này cũng minh bạch là bởi vì mình vừa mới có chỗ đột phá, nguyên khí trong cơ thể chưa thể hoàn toàn thu liễm, làm cho Diệp Băng Lăng có cảm ứng.
Vì vậy hắn ổn định tâm thần, vô số tinh thể nguyên khí lóng lánh ở trong Thần Phủ cũng theo thời gian trôi qua mà dần an tĩnh lại.
Khí tức yếu ớt vừa lộ ra ngoài cũng nhanh chóng biến mất.
Giống như cảm ứng được cái gì, đôi mắt dễ thương của Diệp Băng Lăng khẽ chớp chớp, sau đó nàng liếc nhìn Chu Nguyên một lúc lâu, không nói thêm gì. Sau đó, nàng bình tĩnh nói:
- Đi thôi. Ta sẽ đưa các vị tiến về Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Vừa dứt lời, nàng đã dẫn đầu bay vút lên không trung.
Thấy thế, ba người Chu Nguyên, Y Thu Thủy, Liễu Chi Huyền cũng vội vàng đuổi theo.
Bốn người hóa thành 4 vệt sáng, nhanh chóng lướt đi trên Phong đảo, xuyên qua vô số cơn lốc xoáy, tiến về phía Tây Nam. Dọc theo con đường này, ba người Chu Nguyên có thể nhìn thấy vô số người đang bay về cùng một hướng với bọn họ, hiển nhiên là những người này cũng có cùng mục đích với bọn họ.
Ước chừng nửa nén hương sau, ba người Chu Nguyên nhìn thấy một hòn đảo cỡ nhỏ đang lơ lửng trong hư không xuất hiện ở trong tầm mắt.
Mà từ bốn phương tám hướng có vô số bóng người ùn ùn xẹt qua, không ngừng đáp xuống hòn đảo này.
Sau khi tiếp cận thêm một chút, Chu Nguyên rốt cục thấy rõ ràng, ở bên trên hòn đảo đang lơ lửng trong hư không này chỉ có một công trình kiến trúc kỳ lạ, khổng lồ.
Công trình kiến trúc kia có hình tứ giác, ở chỗ bốn đỉnh đều có một tòa tháp khổng lồ đứng sừng sững, mà bên ngoài mỗi một tòa tháp khổng lồ lại có một cây cầu đá thật dài, cuối cùng bốn cây cầu đá đồng quy tại trung tâm của công trình, tạo thành một quảng trường hình tròn khổng lồ.
Diệp Băng Lăng đưa tay về phía công trình kiến trúc kỳ lạ, khổng lồ kia làm động tác xin mời vào rồi nhìn về phía ba người Chu Nguyên và mỉm cười nói.
- Hoan nghênh các vị đi vào Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.