Ô!
Trong trời đất có tiếng gió không ngừng gào thét.
Trong sơn cốc đầy đá tảng, một vòi rồng màu xanh da trời cỡ lớn giống như là con trăn lớn màu xanh da trời vậy, xoay quanh bên ngoài một tảng đá lớn, mặt đất chung quanh bị gió xoáy chém xuống tạo thành từng vết cắt thật sâu.
Mà trên đá lớn, Chu Nguyên vẫn đang lẳng lặng ngồi xếp bằng, mỗi khi có gió xoáy thổi qua thân hình thì mang theo tơ máu, mà thân thể của hắn cũng nhẹ nhàng run rẩy.
Thiên Linh Cương Phong khuếch tán ra bốn phía xung quanh, nó giằng co trọn vẹn hai trụ hương thì mới hoàn toàn tán đi.
Mà lúc gió xoáy vừa tán đi thì trên thân thể Chu Nguyên lập tức có hào quang màu xanh biếc hiển hiện, sinh cơ bắt đầu khởi động, những vết thương kia cũng nhanh chóng khép lại.
Chu Nguyên mở mắt rồi xòe bàn tay ra, chỉ thấy được trên mu bàn tay của hắn đã có khoảng gần trăm điểm sáng màu xanh da trời, nhưng mà, vì ngưng tụ ra gần trăm điểm Nguyên ngân này, Chu Nguyên cũng đã bỏ ra hai mươi miếng Quy Nguyên bảo tệ
Nếu để cho được Diệp Băng Lăng biết rõ Chu Nguyên trong không đến một ngày đã tiêu hết hai mươi miếng Quy Nguyên bảo tệ, chỉ sợ sẽ không nhịn được mà mắng một tiếng phá sản
Phải biết rằng, trong một ngày, người bình thường tu luyện ở trong Phong vực cũng tuyệt đối sẽ không sử dụng quá ba miếng Quy Nguyên bảo tệ!
Coi như là chính bản thân Diệp Băng Lăng, một ngày cũng chỉ có thể sử dụng tám miếng Quy Nguyên bảo tệ cực hạn, bởi vì một khi vượt qua con số này, khí huyết cùng sức mạnh thần hồn trong cơ thể nàng sẽ suy yếu, không có cách nào để tiếp tục kiên trì.
Chỉ có chờ đợi, tĩnh dưỡng một đêm thì mới có thể tiếp tục.
Nhưng mà Chu Nguyên lại khác, đầu tiên là khí huyết trong cơ thể có Thái Ất Thanh Mộc Ngân chèo chống, hơn nữa thần hồn của hắn chính là Thực Cảnh đỉnh phong, nhờ vào 2 ưu thế này cho nên trong một ngày hắn có thể sử dụng hai mươi miếng Quy Nguyên bảo tệ.
Nhưng mà, sau khi sử dụng hai mươi miếng, coi như là với thần hồn Thực Cảnh đỉnh phong của Chu Nguyên này cũng ăn không tiêu, ánh sáng của thần hồn đều hơi ảm đạm xuống.
Chu Nguyên duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng vuốt vuốt mi tâm đang đau đớn, đó là biểu hiện cho việc thần hồn tiêu hao quá lớn.
- Khí huyết có Thái Ất Thanh Mộc Ngân cho nên ngược lại là không ngại, nhưng thần hồn này tiêu hao thật sự là không nhỏ.
Chu Nguyên hơi trầm ngâm một lúc. Tuy rằng tu vi thần hồn Thực Cảnh đỉnh phong của hắn mạnh mẽ hơn đa số Thần Phủ Cảnh phổ thông nhưng mà thực sự không phải là mạnh đến nổi không có chừng mực.
Cảm giác được thần hồn khô kiệt, Chu Nguyên không có tiếp tục cưỡng ép sử dụng Quy Nguyên bảo tệ, mà là nhắm mắt lại, vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp để khôi phục thần hồn.
Ầm ầm!
Bốn phía lâm vào trong màn đêm, có một cái cối xay khổng lồ xuất hiện từ trong hư vô, ở những nơi mà nó cuốn qua, hết thảy đều hóa thành hư vô.
Ở dưới tác dụng của Hỗn Độn Thần Ma này, thần hồn của Chu Nguyên không ngừng bị nghiền nát tiến tới cải tạo.
Chu Nguyên cũng theo thời gian trôi qua mà dần đắm chìm ở bên trong quan tưởng.
Rầm rầm!
Nhưng mà đột nhiên Chu Nguyên cảm giác được ở trong trời đất xung quanh tựa hồ cũng có một tiếng động lạ vang lên, cộng minh cùng Hỗn Độn Thần Ma ở trong đầu, chuyện này làm cho hắn kinh hãi, hai mắt vội vàng mở ra.
Nhưng mà trong sơn cốc trống trải cũng không có gì khác lạ cả.
Cảm giác lúc trước tựa như chỉ là ảo giác của hắn mà thôi.
Chu Nguyên tỏ ra nghi hoặc, không xác định, ánh mắt có chút lập loè, sau đó hắn lại một lần nữa nhắm mắt vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, chỉ có điều lúc này đây, hắn càng thêm chú ý.
Cối xay tiếp tục đè nát chướng ngại vật, mang theo tiếng nổ vang ầm ầm.
Thanh âm kỳ dị kia lại một lần nữa đột ngột vang lên, cộng minh cùng Hỗn Độn Thần Ma.
Chu Nguyên bỗng nhiên mở mắt ra nhìn lên Phong tầng màu xanh da trời vô cùng vô tận ở phía trên không trung. Lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên cũng cực kỳ khó coi, bởi vì hắn phát hiện, nơi phát ra thanh âm cộng minh cùng Hỗn Độn Thần Ma kia vậy mà lại nằm ở chỗ sâu trong Phong tầng?
Hơn nữa giờ khắc này, hắn cảm giác được ở chỗ sâu trong Phong tầng kia có thứ gì đó đang thu hút, hấp dẫn thần hồn của hắn bay đến.
Ánh mắt của Chu Nguyên hơi lập loè. Sau đó, giống như là nghĩ đến chuyện gì đó, Chu Nguyên nhanh chóng nhắm hai mắt lại, thần hồn bay ra khỏi mi tâm, ngồi xếp bằng ở trên đỉnh đầu, sau đó lại vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp.
Mà khi thần hồn ở bên ngoài cơ thể thì Chu Nguyên lập tức phát hiện, sự cộng minh đến từ chỗ sâu trong Phong tầng lại càng thêm mãnh liệt.
- Phong tầng có biến hóa hay sao?
Đột nhiên, Chu Nguyên nhạy cảm phát hiện, Phong tầng màu xanh da trời trên không trung tựa hồ là có biến đổi rất nhỏ, chỉ thấy được mấy cơn lốc xoáy hơi dịch chuyển, tựa hồ là biến thành một cái thông đạo nho nhỏ.
Trong tình huống Phong tầng không ngừng có Thiên Linh Cương Phong gào thét lao xuống, động tĩnh ở đây cơ hồ là không khiến cho bất cứ người nào chú ý.
Nhưng Chu Nguyên lại vì thế mà cảm thấy có chút kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện, sau khi thông đạo trên không trung kia xuất hiện, thần hồn của hắn dĩ nhiên là có dấu hiệu bay lên.
Tựa hồ muốn chui vào trong thông đạo kia.
Lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên cực kỳ ngưng trọng, Phong tầng kia đáng sợ như thế nào hắn đã nghe nói rồi, ngay cả cường giả Thiên Dương Cảnh tới gần đều bị chém nát, huống chi chỉ là một thần hồn có tu vi Thực Cảnh của hắn?
Nhưng mà không biết vì sao, trong lòng của hắn lại có ẩn ẩn dự cảm, có lẽ mình nên thuận theo mà đi vào trong kia.
- Tứ Linh Quy Nguyên Tháp là thứ do Thương Uyên Sư phụ luyện chế, mà ta tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp cũng là do sư phụ sáng chế, hai cái này sinh ra cộng minh cũng không phải là chuyện khiến người ta cảm thấy khó tin.
Chu Nguyên hơi trầm ngâm, cuối cùng trong mắt của hắn xẹt qua thần sắc quyết đoán.
Hắn không tin Tứ Linh Quy Nguyên Tháp do Thương Uyên Sư phụ luyện chế ra sẽ có địch ý đối với người tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp.
- Ta muốn xem đến tột cùng là chuyện gì đang xảy ra!
Đã quyết định rồi thì Chu Nguyên cũng không hề do dự nữa, hắn nhắm hai mắt lại, thần hồn ở trên đỉnh đầu thì là mở mắt ra, nhìn thoáng qua thân thể ở phía dưới, sau đó liền bay lên không trung.
Thần hồn mặc dù ngưng thực, lại tựa như vô hình, nhanh chóng dung hợp cùng hư không. Nếu như không sử dụng thần hồn để tập trung nhìn thì mặc dù là người ở gần đây cũng khó có thể phát hiện ra thần hồn của hắn.
Hơn nữa, chỗ Chu Nguyên lựa chọn là một địa phương vắng vẻ không người, cho nên cũng không sợ bị người khác phát hiện.
thần hồn của Chu Nguyên nhanh chóng bay lên không, theo thời gian trôi qua cũng dần tiếp cận Phong tầng màu xanh da trời trên không trung, mà lúc này Chu Nguyên cũng càng thêm cẩn thận từng li từng tí một.
Nhưng mà rất nhanh hắn liền phát hiện, thông đạo nho nhỏ ở trên không trung kia tựa hồ là đang toả ra một luồng sức mạnh kỳ dị, luồng sức mạnh kia nhanh chóng bao trùm thần hồn của hắn, lập tức Thiên Linh Cương Phong ở xung quanh bình tĩnh trở lại.
Phát giác được tình huống này, tâm thần đang treo cao của Chu Nguyên lập tức để xuống.
Vì vậy hắn không hề kháng cự lực hút, thần hồn bay dọc theo thông đạo nhanh chóng đi tới chỗ sâu trong Phong tầng.
Gió xoáy màu xanh da trời ở chung quanh không ngừng xẹt qua, trong đó có tiếng gió gào thét chói tai vang lên, sức mạnh khủng bố mơ hồ tỏa ra làm cho Chu Nguyên run sợ, lúc này nếu như sức mạnh bảo vệ chung quanh người hắn biến mất thì chỉ sợ thần hồn của hắn cũng sẽ ở trong khoảnh khắc là bị tiêu diệt.
- Sư phụ, người chớ có lừa đệ tử nhé.
Chu Nguyên thầm cầu nguyện ở trong lòng.
Ở trong thông đạo, thần hồn của Chu Nguyên nhanh chóng về phía trước. Cứ bay như thế được một lúc khá lâu thì Chu Nguyên mừng rỡ phát hiện, gió xoáy màu xanh da trời ở chung quanh vốn dày đặc rốt cục bắt đầu trở nên mỏng manh.
Hơn mười giây, đã đi đến điểm cuối của thông đạo, thần hồn của Chu Nguyên lập tức xông ra ngoài.
Thần hồn lơ lửng trong hư không, Chu Nguyên lại cảm giác được không gian ở bốn phía trở nên tối om, tựa như là Hỗn Độn. Mà đúng lúc này, thần hồn của Chu Nguyên chấn động, bởi vì hắn nghe thấy được một tiếng nổ vang quen thuộc.
Vì vậy Chu Nguyên chậm rãi ngẩng đầu, thần sắc rung động chậm rãi hiện ra trên khuôn mặt của hắn.
Bởi vì hắn nhìn thấy, ở bên trong hỗn độn, có một cái cối xay vô cùng khổng lồ đang chậm rãi chuyển động. Theo sự chuyển động của cái cối xay này, mọi vật trong trời đất đều hóa thành hư vô, quy về Hỗn Độn
Vào lúc này, thần hồn của Chu Nguyên kịch liệt rung rung, có thanh âm giống như là tiếng nỉ non, mang theo sự khiếp sợ chậm rãi truyền ra từ trong miệng của hắn, trầm thấp vang lên trong trời đất này.
- Đây chẳng phải là Hỗn Độn Thần Ma hay sao?