Trong hư không tựa như là Hỗn Độn, cái cối xay khổng lồ, nhìn không thấy cuối cùng kia chậm rãi chuyển động, mang đến vô tận uy áp cùng khủng bố.
Nhìn qua cảnh tượng này, Chu Nguyên vô cùng rung động, bởi vì hắn quá quen thuộc hình dạng của cái cối xay kia, những năm gần đây, thần hồn của hắn đã bị nó nghiền nát không biết bao nhiêu lần ...
Cho nên, hắn có thể phi thường xác định cùng với khẳng định, cái cối xay khổng lồ ở trước mắt chính là Hỗn Độn Thần Ma ở trong tâm trí của hắn!
Về phần cái cối xay ở trước mặt có phải Hỗn Độn Thần Ma trong truyền thuyết hay không, chỉ sợ còn phải đợi thương thảo.
Mà lúc này hắn cũng cuối cùng đã minh bạch, vì sao khi hắn vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp ở trong Phong vực thì ở chỗ sâu trong Phong tầng sẽ truyền đến âm thanh cộng minh, nguyên lai hạch tâm của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp này chính là một cái Hỗn Độn Thần Ma.
Sự rung động trong mắt Chu Nguyên cũng theo thời gian trôi qua mà dần rút đi, sau đó hắn chợt nhìn thấy, ở phía dưới có vô số điểm sáng giống như là sao trời rủ xuống bay lên, rực rỡ tươi đẹp đến cực điểm.
- Những điểm sáng này ... Là Quy Nguyên bảo tệ bị sử dụng hay sao?
Trong nội tâm Chu Nguyên khẽ động, bởi vì ở bên trong những điểm sáng kia, hắn cảm ứng được chấn động của khí huyết cùng sức mạnh thần hồn.
Mà vô số điểm sáng bay tới chỗ này, cuối cùng hội tụ ở phía dưới cái cối xay kia.
Cối xay chuyển động, tất cả điểm sáng đều bị nghiền nát thành một loại khí tức cực kỳ thuần túy và bị cái cối xay kia hấp thu. Mà lúc này đây, Chu Nguyên nhìn thấy ở phía trên cái cối xay khổng lồ kia tựa hồ là có bốn loại Nguyên văn cực kỳ cổ xưa ẩn ẩn hiện ra.
Bốn loại Nguyên văn kia tựa như hư ảo nhưng lại tản ra khí tức cổ xưa cùng thần diệu, chúng tựa hồ cũng đang hấp thu những khí tức thuần túy kia. Cuối cùng Chu Nguyên nhìn thấy có bốn loại vật chất có thuộc tính không giống nhau bị chui ra và rơi phía dưới giống như mưa sương vậy.
Giống như là nghĩ đến cái gì đó, hai mắt của Chu Nguyên sáng lên. Nếu như hắn không có đoán sai thì chỉ sợ bốn loại Nguyên văn cổ xưa, hư ảo ở phía trên cái cối xay chính là bản gốc của Phong Linh văn, Lâm Linh văn, Hỏa Linh Văn, Sơn Linh văn!
- Khi tất cả những người tiến vào Tứ Linh Quy Nguyên Tháp sử dụng Quy Nguyên bảo tệ, hiến tế khí huyết cùng sức mạnh thần hồn, chúng sẽ bay đến đây sau đó Hỗn Độn Thần Ma sẽ nghiền nát tạp niệm ẩn chứa trong đó, hóa thành vật nhất thuần túy.
- Loại vật chất này chính là dinh dưỡng, cung cấp cho bốn Nguyên văn cổ xưa ở phía trên Hỗn Độn Thần Mà tạo ra vô số Nguyên ngân, cuối cùng lại trả cho người của bốn vực tiến vào đây tu luyện.
- Kể từ đó sẽ tạo thành một vòng tuần hoàn cực kỳ hoàn mỹ, đây chính là lý do vì sao mà Tứ Linh Quy Nguyên Tháp có thể một mực vận chuyển đi à nha?
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên cũng cảm thấy sợ hãi cùng thán phục
Chỉ có điều nói thì đơn giản, nhưng muốn khí huyết cùng sức mạnh thần hồn đến từ rất nhiều người kia hóa thành một loại vật chất thuần túy thì chỉ sợ coi như là cường giả Pháp Vực Cảnh đều rất khó làm được.
Trừ phi Thánh Giả tự mình ra tay, nhưng mà Thánh Giả là tồn tại chí cao vô thượng trong trời đất này, bắt tồn tại ở cấp độ này tọa trấn ở đây mỗi ngày sau đó hỗ trợ tinh lọc khí huyết cùng sức mạnh thần hồn ư? Cũng không sợ vừa nói những lời này là sẽ bị mấy vị Thánh Giả đập chết tươi hay sao?
Nhưng may mà Hỗn Độn Thần Ma lại có được loại năng lực thần kỳ này.
Chỉ sợ đây cũng câu trả lời cho câu hỏi vì sao chỉ mỗi Thiên Uyên Vực mới có được Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
- Hơn nữa ...
Ánh mắt của Chu Nguyên dừng lại ở phía trên cái cối xay kia, hắn ẩn ẩn cảm giác được, những vật chất thuần túy do khí huyết cùng sức mạnh thần hồn biến thành kia thực sự không phải là toàn bộ đều dùng để hóa thành bốn loại Nguyên ngân, cũng có một bộ phận bị chính Hỗn Độn Thần Ma hấp thu rồi.
Ánh mắt của Chu Nguyên lóe lên một cái, trong lòng chợt hiện lên một suy nghĩ làm cho chính bản thân hắn cũng kinh hãi. Hôn Độn Thần Ma ở trước mắt có lẽ thực sự không phải là vật trong truyền thuyết kia, mà là hàng nhái do Thương Uyên Sư phụ luyện chế ra.
Nghiêm khắc mà nói, nó chỉ sợ cũng được xem như là một món Nguyên bảo, thậm chí ... Là Nguyên bảo Thánh cấp.
Bao nhiêu năm qua, nó đã hấp thu vô số vật chất thuần túy, chỉ sợ phẩm giai cũng đã tăng lên một bậc rồi ... Một ngày kia, không thể nói trước là thật sự có thể hóa thành vật trong truyền thuyết kia.
- Điều này chẳng lẽ chính là kế hoạch của Thương Uyên Sư phụ hay sao?
Chu Nguyên thầm cảm thấy rung động, nếu sự thật đúng là như thế thì Tứ Linh Quy Nguyên Tháp này thật đúng là một kế hoạch một mũi tên trúng hai đích, không chỉ có thể trở thành chiêu bài của Thiên Uyên Vực, là mồi câu để mời chào thiên kiêu trẻ tuổi ở khắp nơi, cuối cùng, còn có thể âm thầm bồi dưỡng vật trong truyền thuyết kia nữa.
Nếu như một ngày kia, Hỗn Độn Thần Ma ở trước mắt này thật sự có thể lột xác trở thành vật trong truyền thuyết kia, chỉ sợ cho dù cường giả Thánh Giả Cảnh đều khẽ không nhịn được mà ra tay tranh đoạt đâu.
Chu Nguyên thầm cảm thán ở trong lòng. Chỉ có điều hắn ngược lại là không có ý nghĩ tham lam gì đối với Hỗn Độn Thần Ma này, bởi vì hắn biết với thực lực của mình làm sao có thể khiến món Nguyên bảo này chấp nhận được. Lúc này, hắn đang cảm thấy rất hứng thú đối với bốn Nguyên văn bản gốc kia, dù sao chỉ Nguyên văn phân hóa ra cũng đã lợi hại như vậy rồi, thân là bản gốc lại sẽ khủng bố như thế nào đây?
Đáng tiếc chính là hắn cũng chỉ có thể nhìn trông mà thèm, không có biện pháp chạm đến.
Thần hồn của Chu Nguyên gãi gãi đầu, bỗng nhiên có chút im lặng. Chẳng lẽ Hỗn Độn Thần Ma này đưa thần hồn của hắn tới đây cũng chỉ là để cho hắn nhìn xem thủ bút của Thương Uyên sư phụ lớn đến mức nào hay sao?
- Các ngươi thật sự là lợi hại.
- Bây giờ, ta đã xem xong rồi, khen cũng đã khen rồi, ta đây có thể đi được chưa?
Chu Nguyên nhìn qua cái cối xay khổng lồ ở trước mắt, thầm nói.
Ông!
Mà khi Chu Nguyên vừa nói xong thì cái cối xay kia tựa hồ là hơi chấn động một cái, ngay sau đó Chu Nguyên kinh dị khi nhìn thấy từ bên trong cái cối xay kia có một luồng vật chất thuần túy do vô số khí huyết cùng sức mạnh thần hồn biến thành, bay thẳng về phía hắn.
- Ồ ...
Chu Nguyên kinh ngạc lên tiếng, nhưng mà còn không đợi hắn hiểu được thì vật chất thuần túy kia đã đụng vào thần hồn của hắn.
Ngay sau đó, Chu Nguyên cảm giác được thần hồn của hắn hơi chấn động rồi bắt đầu lớn mạnh với một loại tốc độ kinh người.
- Gặp quỷ rồi!
Phát giác được sự biến hóa của thần hồn, Chu Nguyên hoảng sợ đến suýt nhảy dựng lên, chợt hắn vội vàng ngồi xếp bằng, sau đó vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp.
Hỗn Độn Thần Ma trong tâm trí chuyển động, nhanh chóng nghiền nát, luyện hóa số vật chất thuần túy vừa chui vào trong cơ thể hắn kia.
Mà vào lúc này thần hồn ngưng thực của Chu Nguyên cũng tỏa ra ánh sáng nhạt, phía mặt ngoài thần hồn tựa như là có một loại đường vân tự nhiên mà cổ xưa theo thời gian trôi qua mà dần hiển hiện.
Một loại chấn động rất nhỏ, huyền diệu khó giải thích nhộn nhạo ra.
Hỗn Độn Thần Ma trong hư không lại không ngừng phun vật chất thuần túy ra, truyền vào trong thần hồn của Chu Nguyên, cũng hoàn toàn mặc kệ hắn có thể tiếp nhận hay không.
Mà lúc này, Chu Nguyên thì là đang ở vào một loại trạng thái giữa mừng rỡ như điên cùng thống khổ chết người.
Hắn mừng rỡ như điên bởi vì thần hồn của bản thân đang nhanh chóng trở nên mạnh mẽ mà thống khổ là bởi vì vật chất thuần túy truyền vào quá nhiều, khiến cho thần hồn xuất hiện cảm giác đau nhức như là bội thực ...
Nhưng mà, theo thời gian trôi qua, Chu Nguyên cũng phát hiện những đường vân kỳ lạ ở mặt ngoài thần hồn kia càng ngày càng rõ ràng, những đường vân kia xuất hiện tựa hồ làm cho sự tưởng tác giữa hắn với trời đất càng ngày càng nhạy cảm.
- Chẳng lẽ thứ này chính là.. Hồn ngân hay sao?
Trong nội tâm Chu Nguyên chấn động, Hồn ngân chính là thứ mà thần hồn của bản thân diễn biến ra khi thần hồn lớn mạnh đến một cấp độ nào đó, Hồn ngân có thể làm cho lực tương tác với trời đất của thần hồn càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng Hồn ngân là tiêu chí của việc thần hồn bước vào Hóa Cảnh.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên hơi chấn động, trong lúc nhất thời cảm xúc vui vẻ đã lấn áp sự thống khổ.
Hắn áp chế cảm xúc vui mừng trong nội tâm, toàn lực vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, mà vào lúc này thần hồn của hắn cũng không ngừng thay đổi kích thước, lúc thì biến lớn, khi thì nhỏ đi ...
Khi vật chất thuần túy cuồn cuộn không ngừng truyền vào, Hồn ngân phía trên thần hồn của hắn càng ngày càng nhiều.
Thẳng đến một lúc lâu sau, trong đầu của Chu Nguyên có một tiếng nổ đột nhiên vang lên, ở thời khắc này trời đất tựa như là đều quy về yên tĩnh.
Một loại cảm giác huyền diệu khó nói được thành lời tuôn ra từ trong nội tâm Chu Nguyên.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên. Vào lúc này, thế giới tựa như là đều trở nên dị thường rõ ràng, hắn thậm chí có thể cảm ứng được phương hướng lưu động của gió xoáy ở trong Phong tầng bên dưới chân mình.
Hắn cúi đầu liếc nhìn thần hồn của mình, chỉ thấy được lúc này mặt ngoài của thần hồn có những đường vân hiện lên, những đường vân kia tỏa ra ánh sáng nhạt làm cho hắn thấy mình cũng cực kỳ mẫn cảm đối với chấn động ở giữa trời đất.
Cảm thụ được sức mạnh thần hồn mạnh mẽ chưa từng thấy này, Chu Nguyên nhấc chân lên và bước ra, chỉ bước một bước mà thần hồn lại tựa như thuấn di trực tiếp xuất hiện bên ngoài mấy trăm trượng.
Thần hồn na di!
Tốc độ này đã vượt xa lúc Chu Nguyên có thân thể.
Sau đó, Chu Nguyên xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay có sức mạnh thần hồn ngưng tụ đến, cuối cùng phù một tiếng, đúng là tạo thành một ngọn lửa vô hình.
Hồn Viêm!
Nhìn qua Hồn Viêm này, Chu Nguyên mỉm cười, cảm giác thoải mái khi thần hồn đột phá làm cho hắn không nhịn được mà muốn thét dài.
Bởi vì bất luận là thần hồn na di hay là Hồn Viêm đều không phải là chuyện mà thần hồn Thực Cảnh có thể làm được ... Nói cách khác, hiện tại cảnh giới của thần hồn của Chu Nguyên rốt cục đột phá đến Hóa Cảnh mà hắn tha thiết ước mơ!
Xuất thần nhập hóa, biến hóa ngàn vạn, chính là Hóa Cảnh!