xViệc Chu Nguyên cách chức vị của ba vị thống lĩnh của Phong các nhanh chóng lan truyền ra khắp bốn các, gây nên một hồi xôn xao không nhỏ.
- Không ngờ tên phó các chủ Phong các kia cũng là người quyết đoán, vậy mà trực tiếp giải trừ chức vị của ba vị thống lĩnh.
- Ha ha, ta thì thấy ngược lại, hắn không phải là quyết đoán, mà là lỗ mãng. Tiểu tử kia còn chưa đứng vững chân ở Phong các đã đắc tội Trần Bắc Phong rồi, nghe nói còn làm phó các chủ Vương Trần của Hỏa các mất hết mặt mũi nữa.
- Trong Hỏa các, đa phần thành viên đều là thiên kiêu của Thiên Linh tông, xưa nay cực kỳ đoàn kết. Bây giờ tên Chu Nguyên kia đắc tội Vương Trần, chỉ sợ Hỏa các sẽ không để yên cho hắn đâu.
- Hơn nữa, phó thống lĩnh Trần Bắc Phong cũng từng tuyên bố, là một khi hắn lấy được vị trí các chủ Phong các, hắn sẽ lập tức hủy bỏ quyết định của hai người Chu Nguyên và Diệp Băng Lăng. Đến lúc đó, ba người Kim Đằng vẫn có thể trở lại làm thống lĩnh.
- Trần Bắc Phong là ứng cử viên sáng giá nhất trong cuộc cạnh tranh vị trí các chủ, chỉ sợ Diệp Băng Lăng không thể vượt qua hắn.
- Đúng vậy, một khi Trần Bắc Phong trở thành các chủ, chắc chắn tên Chu Nguyên kia sẽ phải trả giá đắt.
- ...
Những ngày này, nhiều người đều đang bàn luận chuyện này. Vốn là Chu Nguyên cũng không có danh tiếng gì, nhiều lắm là có các thành viên Phong các biết, nhưng sau sự kiện này, cơ hồ toàn bộ người bốn các đều biết Phong các có một vị phó các chủ mới tới rất cường ngạnh bá đạo.
Đương nhiên, thái độ của mọi người là nửa khen nửa chê. Bởi vì tất cả đều hiểu, chờ tới hai tháng sau Trần Bắc Phong lấy được vị trí các chủ Phong các thì hành động hôm nay của Chu Nguyên sẽ trở thành chê cười.
Trong tiểu lâu.
- Lần này thì cậu vang danh bốn các rồi.
Diệp Băng Lăng dựa người vào bảng gỗ, đôi mi thanh tú cau lại, nhìn chằm chằm Chu Nguyên, nói:
- Chẳng qua bây giờ Trần Bắc Phong đã tuyên bố rồi, chờ hắn lấy được vị trí các chủ, thì mọi quyết định xử phạt trước đó đều có thể bị lật đổ.
Nếu điều này thật sự xảy ra, vậy chẳng khác nào thông báo cho tất cả mọi người một tín hiệu, rằng trong Phong các này quyền nói chuyện của Chu Nguyên là con số không, điều này sẽ ảnh hưởng trí mạng tới thanh danh của một vị phó các chủ.
- Diệp sư tỷ, tỷ cũng là một trong những người cạnh tranh mạnh mẽ nhất, tỷ có thể đánh bại Trần Bắc Phong không? -Y Thu Thủy chờ mong hỏi.
Bây giờ Chu Nguyên xích mích với Trần Bắc Phong, bản thân nàng lại quen thân với Chu Nguyên, nên cũng không muốn nhìn thấy Trần Bắc Phong đắc thế trở thành các chủ. Mà bây giờ nếu nói ai có đủ tư cách cạnh tranh với Trần Bắc Phong trong Phong các thì cũng chỉ có Diệp Băng Lăng mà thôi.
- Đúng đấy, Diệp sư tỷ, số người ủng hộ tỷ trong Phong các cũng không phải là ít. -Liễu Chi Huyền cũng nói.
Diệp Băng Lăng trầm ngâm nói:
- Thực lực Trần Bắc Phong rất mạnh, lần này tham gia trận đấu tranh chức vị các chủ, phần thắng giữa ta và Trần Bắc Phong chỉ là 4:6 mà thôi.
Hiển nhiên, bản thân Diệp Băng Lăng cũng không có tự tin chắc thắng.
Tuy nhiên, nàng vẫn an ủi Chu Nguyên:
- Nhưng cậu cũng không cần quá lo lắng, ta sẽ dốc hết toàn lực không để hắn lên được chức vị các chủ. Một khi như thế, hắn cũng chẳng gây ra chuyện gì được.
Chu Nguyên là người do đại nhân Si Tinh đưa đến, trên một ý nghĩa nào đó thì nàng cùng hắn là đồng minh, thế nên Diệp Băng Lăng đương nhiên là phải giúp Chu Nguyên rồi.
Chu Nguyên nghe vậy, cười nói:
- Hắn không dễ mà leo lên vị trí các chủ được đâu. Hơn nữa dù cho Diệp sư tỷ không ngăn cản, ta cũng sẽ không để cho hắn đoạt được.
Diệp Băng Lăng lại hơi lắc đầu, chỉ coi Chu Nguyên là đang sĩ diện. Bởi vì mặc dù dường như thực lực Chu Nguyên đã mạnh lên, nhưng còn kém Trần Bắc Phong khá nhiều. Thế nên trong lần tranh đoạt vị trí các chủ này chỉ sợ chỉ có thể dựa vào chính nàng.
- Nghe nói gần đây Trần Bắc Phong đang không ngừng lôi kéo người gia nhập vào phe hắn, đặc biệt là các thống lĩnh của Phong các, muốn tạo thế cho hắn leo lên vị trí các chủ. -Liễu Chi Huyền nói, trong mấy này này hắn cũng quen biết không ít người, thế nên biết được không ít tin tức.
Chu Nguyên nhíu mày, tên Trần Bắc Phong này đúng là biết gây chuyện. Nếu để hắn thu mua lòng người thành công, vậy đây sẽ trở thành trợ giúp không nhỏ cho hắn đăng lâm vị trí các chủ. Hơn nữa các thống lĩnh đều đã là lực lượng cấp cao, nếu đều bị hắn lôi kéo, vậy về sau dù Chu Nguyên có trở thành các chủ thì cũng chỉ đành đối diện với cục diện không người để dùng.
Diệp Băng Lăng cũng nhíu chặt đôi mi thanh tú, cũng không biết làm sao bây giờ. Ngày thường nàng chỉ chuyên tâm tu luyện, cũng không biết giao tiếp với người khác thế nào, thế nên giờ chẳng biết nên làm thế nào.
- Thật ra cũng không khó để giải quyết việc này.
Y Thu Thủy chợt cười một tiếng:
- Cốt lõi để lôi kéo lòng người là tạo điều kiện cho người ta có đủ lợi ích. Vừa vặn bây giờ ba người Kim Đằng bị cách chức thống lĩnh, để lại ba vị trí bỏ trống. Cho nên Chu Nguyên huynh cùng Diệp sư tỷ có thể cùng lên tiếng, muốn lựa chọn nhân tuyển cho ba vị trí này.
- Đối với nhiều người mà nói thì đây là dụ hoặc cực lớn, hơn nữa quyền quyết định lại rơi vào trong tay chúng ta.
- Đương nhiên, nói đúng ra là rơi vào trong tay Diệp sư tỷ cùng Chu Nguyên huynh. Bởi vì muốn quyết định xem ai là thống lĩnh thì cần có sự đồng ý của các chủ. Nhưng bây giờ các chủ còn chưa được quyết định là ai, thế nên phải dựa vào các vị phó các chủ biểu quyết để quyết định.
- Trong khi đó trong ba vị phó các chủ, chúng ta đã có hai người, vậy tên Trần Bắc Phong kia chẳng làm gì được rồi.
- Ta cho rằng những người khác cũng hiểu rõ điều này. Thế nên nếu đã muốn lên chức, thì phải chọn đứng bên phe nào cái đã. Mà lại, một khi bọn hắn trở thành thống lĩnh, thì cũng nên hiểu, một khi Trần Bắc Phong trở thành các chủ, vậy hắn sẽ nghĩ biện pháp khôi phục chức vị cho ba người Kim Đằng, những người mới lên sẽ phải trả lại chức vị.
- Sau khi nếm được vị ngọt khi lên làm thống lĩnh thì không dễ dàng để mà ép người mới nhường ra đâu. Đến lúc đó, vì bảo vệ vị trí, bọn hắn chỉ có thể trở thành người ủng hộ của Chu Nguyên huynh cùng Diệp sư tỷ.
Nghe được phân tích của Y Thu Thủy, hai người Chu Nguyên và Diệp Băng Lăng đều sáng mắt lên.
Ý kiến này hay tuyệt diệu. Dùng vị trí trống của ba người Kim Đằng để lôi kéo lòng người, không những có thể khiến cho tên Trần Bắc Phong kia khó chịu, mà quan trọng nhất là bọn họ có thể làm, Trần Bắc Phong không thể làm.
- Y sư muội giỏi thật! -Diệp Băng Lăng cười cười, không khỏi khen hay.
Chu Nguyên cũng giơ ngón tay cái lên, không hổ là người có thể chèo lái cả một gia tộc:
- Cứ làm thế đi. Chỉ là cụ thể cần làm thế nào thì còn cần sự giúp đỡ của Thu Thủy cùng Liễu huynh.
Y Thu Thủy gật đầu, cười tươi như hoa:
- Giao những chuyện nhỏ này cho bọn ta, hai người chỉ cố gắng tu luyện là được. Dù sao nói gì thì nói, đường đường chính chính đoạt được vị trí các chủ mới là chuyện quan trọng nhất.
- Chỉ cần có thể trở thành các chủ, vậy dù cho Trần Bắc Phong có lôi kéo được nhiều người, cũng sẽ có cách từ từ phân rã.
Diệp Băng Lăng vô cùng đồng ý, thế là nàng nhìn về phía Chu Nguyên và nhắc nhở:
- Thực lực mới là quan trọng nhất, cậu cũng đừng vì đánh bại ba người Kim Đằng mà tự đắc tự mãn. Phải biết trong bốn các này còn vô số người mạnh hơn bọn hắn. Trong khoảng thời gian tới, cậu cứ thành thật tu luyện đi.
Dưới cái nhìn của nàng, cách làm việc lần này của Chu Nguyên quá kiêu căng một chút, không chỉ đắc tội Trần Bắc Phong, còn đắc tội Vương Trần của Hỏa các. Mà thực lực Chu Nguyên thì chưa đủ để có quyền kiêu căng như vậy.
Khuyên bảo xong, Diệp Băng Lăng cũng không để ý tới phản ứng của Chu Nguyên, trực tiếp rời đi.
Y Thu Thủy nhìn thấy Chu Nguyên đứng ngơ ra đó, cười trộm một tiếng, sau đó cũng cùng Liễu Chi Huyền cáo từ rời đi.
Chu Nguyên bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng cũng hiểu Diệp Băng Lăng là muốn tốt cho hắn, chứ không với cái tính tình lạnh lùng của nàng kia thì nói nhiều với hắn làm gì?
Nhưng nàng nói cũng không sai, thực lực luôn luôn là quan trọng nhất.
Với thực lực hôm nay của hắn là chưa thể khẳng định có thể đánh bại Trần Bắc Phong. Hơn nữa mục tiêu của hắn cũng không chỉ là một cái vị trí các chủ Phong các, mà là tổng các chủ của bốn các.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, xem ra trong khoảng thời gian tới đây hắn cần vùi đầu vào tu luyện trong Phong vực. Hắn đã quyết định, cho đến khi cuộc chiến tranh đoạt vị trí các chủ diễn ra thì phải ngưng tụ được ít nhất là nửa Phong Linh văn.
Chỉ có như vậy, hắn mới có thể đảm bảo không có gì sai sót!