Khi mà mọi người trong bốn các vẫn còn đang nghị luận về Chu Nguyên thì hắn lại trở nên cực kỳ điệu thấp, mỗi ngày cơ hồ phần lớn thời gian hắn đều đi tới đi lui ở trong Phong vực, thu nạp Nguyên ngân, ngưng luyện Phong Linh văn.
Mà thời gian còn lại là dùng để tu luyện Nguyên thuật, củng cố sức chiến đấu.
Cũng chính bởi vì hắn điệu thấp như thế cho nên những nghị luận có quan hệ với hắn ngược lại là theo thời gian trôi qua mà dần dần ít đi. Dù sao bất kể như thế nào, Chu Nguyên cũng chỉ là một Phó Các chủ của Phong Các, bàn về thực lực thì cũng không quá nổi bật, rất nhiều Phó Các chủ trong bốn các cũng có tu vi cao hơn hắn. Nếu như không phải lúc này đây Chu Nguyên làm việc quá mức cao điệu thì chỉ sợ ba các khác căn bản không có người nào chú ý đến hắn.
Cho nên độ nóng của Chu Nguyên rất nhanh cũng lạnh xuống.
Mà đối với chuyện này, Chu Nguyên lại cầu còn không được, dù sao hắn vốn dĩ là cũng không muốn khiến cho bản thân bị nhiều người chú ý như vậy, lần này nếu như không phải ba người Kim Đằng cố ý khiêu khích thì hắn cũng căn bản chẳng muốn phản ứng. Hoàn cảnh thanh tĩnh như này vừa vặn thích hợp để hắn toàn tâm tu luyện.
Nhưng mà, khi Chu Nguyên mỗi ngày ngâm mình ở Phong vực để tu luyện thì trong Phong Các lại cũng không bình tĩnh, ngược lại có ồn ào, náo động lại không ngừng dâng lên.
Căn nguyên của việc náo động này đúng là tin tức sắp sửa có ba vị Thống lĩnh mới được đề bạt do Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng cố tình thả ra. Chính tin tức này khiến cho toàn bộ người trong Phong Các đều chịu chấn động, rất nhiều thành viên có thực lực của Phong Các đều mừng rỡ như điên. Phải biết rằng vị trí Thống lĩnh có thể nói là một cây củ cải trắng một cái hố, nếu như không phải phía trên trực tiếp ủy nhiệm thì khó có thể làm được, bởi vì muốn làm Thống lĩnh thì không chỉ phải có thực lực xuất chúng, còn phải có cống hiến không nhỏ mới được.
Nhưng hôm nay ba người Kim Đằng bị bãi miễn chức vị, lập tức trống ra ba vị trí Thống lĩnh.
Nguyên bản những người này cũng có chút ngấp nghé đối với ba vị trí này, nhưng bọn họ cũng biết rõ, ba vị trí này chính là Trần Bắc Phong để dành cho ba người Kim Đằng, ngày sau một khi hắn trở thành Các chủ, tất nhiên bãi miễn quyết định của hai người Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng, để cho ba người trở lại vị trí Thống lĩnh, cho nên mặc dù một vài người có ý định ngấp nghé, lại chỉ có thể đứng mà nhìn, không dám thò tay.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, hiện tại, hai vị Phó Các chủ là Diệp Băng Lăng, Chu Nguyên lại sẽ trực tiếp ném ba cái vị trí Thống lĩnh này đi ra làm mồi nhử?
Kể từ đó, bọn họ không thể nghi ngờ thì có cớ để tranh cử!
Vì vậy, trong khoảng thời gian này, rất nhiều người tự xưng là có tư cách cạnh tranh vị trí Thống lĩnh trong Phong Các không khỏi là bí mật đi đến chỗ của Chu Nguyên cùng Diệp Băng Lăng, mà Chu Nguyên lại giao việc này cho Y Thu Thủy, Liễu Chi Huyền phụ trách, cho nên trong lúc nhất thời hai người Y Thu Thủy liền trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng trong Phong Các, mỗi ngày xã giao không ngừng.
Nhưng mà việc này truyền vào trong tai Trần Bắc Phong thì không ngoài dự kiến của mọi người là khiến cho hắn tức giận đến mức gào thét, chửi bới. Hôm nay, trong Phong Các, người nào không biết ba cái vị trí kia là hắn dự lưu, kết quả Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng lại dám lấy ra để mời chào nhân tâm, quả thực là coi thường hắn!
Vì vậy Trần Bắc Phong tức giận tìm tới Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng, hai bên ngôn từ kịch liệt, suýt nữa là muốn động thủ, nhưng cuối cùng Trần Bắc Phong vẫn phải nén giận rời đi, bởi vì hắn biết rõ hành động lần này của Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng phù hợp với quy định, hắn phản đối nữa cũng cũng không có tác dụng gì.
Chỉ là sau khi tan rã trong không vui như vậy, ai cũng biết, Trần Bắc Phong cùng Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng xem như triệt để xé toang da mặt.
Sau khi trở về, Trần Bắc Phong đã lập tức bắn tiếng, không cho phép những người khác tranh cử ba cái vị trí Thống lĩnh này, nếu không mặc dù thánh công thì ngày sau đợi đến khi hắn trở thành Các chủ cũng sẽ một lần nữa tuyển bạt lại.
Lời này vừa ra, ngược lại là khiến cho người trong Phong Các tức giận cùng bất mãn.
Một phần lớn người có tư cách tranh cử vị trí Thống lĩnh đều có thực lực cùng thiên phú không tồi, bọn họ ngấp nghé vị trí Thống lĩnh đã lâu, hôm nay thật vất vả mới có cơ hội, Trần Bắc Phong lại là muốn đe dọa bọn họ buông tha, coi như là dùng uy vọng của Trần Bắc Phong thì cũng khó tránh khỏi làm cho người cảm thấy căm giận, phẫn nộ và uất ức.
Nhưng mà lời này cũng thực sự không phải là hoàn toàn không có hiệu quả, một vài người kiêng kị uy vọng của Trần Bắc Phong vẫn lựa chọn buông tha. Dù sao bọn họ cũng lo lắng Trần Bắc Phong thật sự đã trở thành Các chủ của Phong Các, hiện tại đắc tội hắn thì sau này sợ sẽ là chịu khổ sở rồi.
Chỉ là những người này chung quy lại vẫn là số ít, không ảnh hưởng đến toàn cục, cho nên sau khi thương lượng cùng Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy quyết định nửa tháng sau, mở ra thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh.
Tin tức này truyền ra lại khiến cho mọi người hoan hô, không thể không nói, ở dưới thao tác thuần thục của Y Thu Thủy, hôm nay ngược lại là có thêm rất nhiều thành viên của Phong Các không còn cảm thấy bất mãn đối với việc Chu Nguyên nhảy dù vào vị trí Thống lĩnh nữa, tiến tới bắt đầu có một vài người ủng hộ.
Cho nên lúc này Chu Nguyên mới có thể xem như là đứng vững gót chân trong Phong các.
Mà ở trong sự chờ đợi của rất nhiều thành viên của Phong Các, thời gian nửa tháng nhanh chóng trôi qua. Ngày thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh rốt cục cũng tới.
...
Phong các, bên trên quảng trường bằng đá xanh mà ngày đó Chu Nguyên nhậm chức, vô số bóng người tấp nập, phi thường náo nhiệt.
Gần như tất cả mọi thành viên của Phong Các lại một lần nữa tập trung ở nơi này.
Mà ở trên đài cao ở phía trước quảng trường có ba bóng người ngồi ngay ngắn, ba người này đúng là ba vị Phó Các chủ hiện tại của Phong Các là Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng cùng với Trần Bắc Phong.
Chỉ có điều thần sắc trên mặt Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng đều có chút bình thản, còn thần sắc trên mặt Trần Bắc Phong kia lại cực kỳ âm trầm, lửa giận trong mắt tựa như là tùy thời đều muốn phun ra.
Ở trên quảng trường, lúc này có từng luồng nguyên khí dâng lên, bóng người giao thoa, chiến đấu kịch liệt.
Cuộc thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh đã bắt đầu được một lúc rồi.
Có ba vị Phó Các chủ là Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng, Trần Bắc Phong tọa trấn, cuộc thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh vẫn làm theo quy củ, đó chính là mọi người tỷ thí với nhau, ba người có thực lực ưu tú nhất sẽ trở thành Thống lĩnh.
Trần Bắc Phong nhìn chằm chằm vào những trận tranh đấu kịch liệt ở phía dưới, bàn tay nắm chặt đến mức hiện ra gân xanh, bởi vì hắn biết rõ, hôm nay mình chính là một cái bài trí. Cho dù hắn không đến thì hai người Chu Nguyên cùng Diệp Băng Lăng vẫn có thể quyết định người chọn lựa, dù sao dựa theo quy củ bỏ phiếu thì một mình hắn cũng không ăn được hai người đối phương.