Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 867 - Chương 866: Bổ Ngân Văn

Chưa xác định
Chương 866: Bổ Ngân Văn

Trước kia, nếu như tính cả ba người Kim Đằng thì trong tám vị Thống lĩnh của Phong Các có tới bốn vị đều là người của Trần Bắc Phong, hai vị là người Diệp Băng Lăng, còn có hai vị thì thủy chung vẫn bảo trì sự trung lập.

Từ đó có thể thấy được nội tình của Trần Bắc Phong ở Phong Các mạnh thế nào, nhưng mà ai cũng không thể nghĩ tới, lần này, bốn vị Thống lĩnh đã hao tổn ba người, tổn thất không thể bảo là không thảm trọng.

Mà bên phía Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng thì khác, ba vị Thống lĩnh mới nhậm chức đã sớm phải lựa chọn là người cuả bọn họ, tăng thêm Diệp Băng Lăng vốn dĩ là có hai vị Thống lĩnh, như vậy trong tám vị Thống lĩnh bên phía bọn họ đã có được năm vị Thống lĩnh, đây không thể nghi ngờ là thanh thế còn cường thịnh hơn cả Trần Bắc Phong lúc trước!

Vì vậy, sau khi cuộc thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh kết thúc thì trong khoảng thời gian này, danh tiếng của Chu Nguyên, Diệp Băng Lăng ở trong Phong Các cũng tăng vọt.

Nhưng mà cũng có người tỉnh táo không có tham dự, bởi vì bọn họ biết được, thanh thế cùng sự ủng hộ ở trước mắt kỳ thật đều hư giả, bởi vì tháng sau, nếu như trong cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ, Trần Bắc Phong có thể chiến thắng, vậy thì đám người ủng hộ này cũng sẽ giống như một tòa thành cát ở trên bờ biển vậy, chỉ cần sóng biển đánh lên là sẽ tan vỡ.

Cuộc thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh này chung quy lại thì cũng chỉ là chuyện nhỏ, chỉ có đường đường chính chính lấy được vị trí Các chủ thì mới có thể hình thành xu thế nghiền áp chân chính.

Vì vậy, trong Phong Các, càng ngày càng nhiều ánh mắt đều không tự chủ được tập trung ở trên người của Trần Bắc Phong cùng Diệp Băng Lăng, bởi vì theo mọi người thấy Các chủ của Phong Các nhiều khả năng chỉ là lựa chọn từ một trong hai người này mà thôi. Còn về phần Chu Nguyên sao? Kỳ thật rất nhiều người cũng cho rằng hắn chỉ là minh hữu mà Hi Tinh tìm đến ủng hộ cho Diệp Băng Lăng mà thôi, cho nên cũng không biết là Chu Nguyên thật sự có tư cách chống lại Trần Bắc Phong.

Thậm chí ở trong lòng của rất nhiều người, nếu như không phải có Diệp Băng Lăng ủng hộ thì chỉ sợ Chu Nguyên vừa nhảy ra sẽ lập tức bị Trần Bắc Phong trấn áp.

Cho nên, trong tương lai đến tột cùng là người nào sẽ định đoạt mọi chuyện trong Phong Các, chỉ sợ vẫn là phải chờ cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ diễn ra vào tháng sau, để xem trong Diệp Băng Lăng cùng Trần Bắc Phong, ai mới là người mạnh hơn.

- Tiểu tử Chu Nguyên này thật đúng là phiền phức.

Trong một gian phòng trang nhã trên quang trường của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp, nhìn qua sắc mặt âm trầm của Trần Bắc Phong, Vương Trần, Phó Các chủ của Hỏa Các cười lạnh nói. Lúc này, hắn cũng đã biết được kết quả cuối cùng của cuộc thi đấu tranh giành vị trí Thống lĩnh trong Phong Các.

- Nhưng mà Trần huynh cũng không cần phải tức giận, chỉ cần chờ một tháng sau, khi huynh giành chiến thắng trong cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ và danh chính ngôn thuận trở thành Các chủ của Phong Các, đến lúc đó, Chu Nguyên cùng Diệp Băng Lăng kia cũng khó có thể tạo thành uy hiếp gì với huynh nữa. Đến lúc kia, Trần huynh muốn trả thù thì sẽ có rất nhiều biện pháp để cho bọn họ khổ không thể tả.

Hắn trấn an.

Mặc dù biết Vương Trần nói không sai nhưng sắc mặt của Trần Bắc Phong vẫn cực kỳ âm trầm, hắn nói:

- Ta cũng không lo lắng về cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ kia. Chỉ là Chu Nguyên kia trên nhảy dưới tránh giống như là con khỉ, thật sự để cho ta cảm thấy buồn nôn.

- Hừ. Nếu như không phải có Diệp Băng Lăng che chở, ta đã sớm tìm một cái cớ để luận bàn cùng hắn một phen, sau đó trực tiếp đánh cho hắn thành kẻ nửa tàn phế, đến lúc đó để xem hắn còn dám đối nghịch với chúng ta hay không!

Nhớ tới Chu Nguyên, trên khuôn mặt của Vương Trần cũng xuất hiện một nụ cười lạnh lẽo, hắn nói:

- Tiểu tử này cũng không biết là chui từ đâu ra. Quả thực là không biết trời cao đất rộng.

Ngày đó, ở trước mặt mọi người, Chu Nguyên dám đối nghịch với hắn, lúc này nghĩ đến, Vương Trần đều cảm thấy trong lòng có chút buồn bực, hận đến cắn răng.

Bàn tay của Vương Trần khẽ vuốt ve chén trà, chợt hắn cười lạnh một tiếng, nói:

- Kỳ thật muốn giáo huấn tiểu tử kia cũng không khó, chẳng phải là hắn muốn thu nạp nhân tâm trong Phong Các hay sao? Ta có một biện pháp tự có thể làm cho hắn sứt đầu mẻ trán.

- A! Vương huynh có biện pháp gì vậy?

Trần Bắc Phong nhìn về phía Vương Trần. Tuy rằng theo hắn thấy, những thành tích mà Chu Nguyên đạt được lúc này cũng chả là gì cả, đợi đến lúc hắn trở thành Các chủ thì có thể dễ dàng san bằng, chỉ là hơi có chút phiền toái mà thôi. Chẳng qua nếu như Vương Trần thực sự có biện pháp để giày vò, trấn áp Chu Nguyên thế thì có thể giảm bớt tinh lực cho hắn rồi.

Vương Trần mỉm cười, nói:

- Kỳ thật rất đơn giản.

Vừa dứt lời, hắn lấy một miếng ngọc có khắc Nguyên văn ra, đặt ở trên mặt bàn.

Trần Bắc Phong nhìn thoáng qua, nghi ngờ nói:

- Đây là Bổ Ngân Văn của Hỏa Các các huynh mà. Nó thì có tác dụng gì để trấn áp Chu Nguyên cơ chứ?

Khi tu luyện ở bên trong Tứ Linh Quy Nguyên Tháp, mặc dù sử dụng Quy Nguyên bảo tệ có thể thu hút Thiên Linh Cương Phong ẩn chứa Nguyên ngân giáng xuống nhưng mà kỳ thật mỗi lần cơ hồ chỉ có không đến một nửa Nguyên ngân ở trong Thiên Linh Cương Phong lưu lại ở trong cơ thể, càng nhiều nữa thì tiêu tán theo gió.

Chuyện này không thể nghi ngờ là đã khiến cho hiệu suất ngưng tụ Nguyên ngân giảm xuống.

Mà Bổ Ngân Văn của Hỏa Các thì lại có thể giải quyết một phần của vấn đề trên, chỉ cần bóp nát Bổ Ngân Văn này trước khi sử dụng Quy Nguyên bảo tệ, Bổ Ngân Văn sẽ hình thành trong cơ thể một loại mạng lưới kỳ diệu, mà một khi Thiên Linh Cương Phong xuyên qua thân thể, Bổ Ngân Văn cũng có thể giúp cho cơ thể hấp thu thêm một ít Nguyên ngân.

Dựa theo tính toán thì một miếng Bổ Ngân Văn có thể sử dụng trong thời gian khoảng 45 phút đồng thời có thể làm cho số lượng Nguyên ngân lưu trong người gia tăng thêm khỏang hai phần mười.

Đừng nhìn hai phần mười thu hoạch tưởng ít mà xem thường, nếu tích lũy lâu dài thì số lượng Nguyên ngân kia sẽ đạt tới một mức độ cực kỳ kinh người.

Cho nên ở trong bốn các, Bổ Ngân Văn của Hỏa Các là sản phẩm được người người săn đón, lượng tiêu thụ vô cùng tốt, mà thành viên của Hỏa Các có đãi ngộ tốt hơn ba các khác, công lao của Bổ Ngân Văn là không thể bỏ qua, dù sao thành viên của Hỏa Các có thể mua một miếng Bổ Ngân Văn với giá một phần tư miếng Quy Nguyên bảo tệ nhưng người khác thì phải trả giá gấp đôi.

Ba các khác cũng không phải không muốn nghĩ biện pháp phục chế Bổ Ngân Văn này, nhưng đáng tiếc Bổ Ngân Văn này hoàn toàn chính xác là cực kỳ tinh diệu, hơn nữa một khi có người muốn hóa giải, Nguyên văn sẽ tự động phân giải, làm cho người khó có thể biết được nguyên lý bên trong, cho nên dần dà, Bổ Ngân Văn này cũng được coi là đặc sản riêng mà chỉ Hỏa Các mới có thể sản xuất.

Vương Trần vuốt vuốt ngọc giản, cười nhạt nói:

- Hỏa Các chúng ta có thể đưa quyền tiêu thụ của Bổ Ngân Văn này tại Phong Các cho Trần huynh. Về sau người của Phong Các muốn mua Bổ Ngân Văn, vậy thì cũng chỉ có thể đi đến chỗ Trần huynh để mua. Còn về phần muốn thiết lập điều kiện gì cho người mua sắm, Trần huynh nên biết rồi chứ?

Nghe Vương Trần nói vậy, con mắt của Trần Bắc Phong lập tức sáng ngời, hắn nói:

- Ý của Vương huynh là không bán cho người bên phía Diệp Băng Lăng, Chu Nguyên hay sao?

- Ha ha ha. Trần huynh hiểu lầm ý ta rồi. Chúng ta cũng không phải là không bán, dù sao ở trong bốn các, không có người nào không muốn Quy Nguyên bảo tệ cả. Nhưng Trần huynh có thể phân chia khách hàng mà, người bên huynh cứ bán theo giá gốc, còn người của bọn họ thì nhân đôi giá cả lên.

Vương Trần cười hì hì nói.

- Trần huynh cảm thấy, thủ đoạn lung lạc của Diệp Băng Lăng, Chu Nguyên có thể so với Quy Nguyên bảo tệ hay sao? Hoặc là nói có thể so với việc tăng thực lực của bản thân lên sao? Nên lựa chọn như thế nào, ta nghĩ mọi người cũng không cần đắn đo nhiều.

Trần Bắc Phong không nhịn được cười lớn một tiếng:

- Kể từ đó, chỉ sợ không cần tới vài ngày, nhân tâm mà Diệp Băng Lăng, Chu Nguyên thật vất vả tụ lại sẽ phải sụp đổ rồi! Nếu như bọn họ cưỡng ép ngăn cản, ngược lại sẽ làm cho người ta cảm thấy chán ghét hơn.

Hắn giơ ngón tay cái lên với Vương Trần, cười nói:

- Một chiêu này của Vương huynh tất nhiên có thể làm cho bọn họ có khổ mà nói không nên lời.

Chiêu thức ấy của Vương Trần thật sự quá độc, rõ ràng cũng không có động võ nhưng hết lần này tới lần khác kết quả tạo thành ngược lại có thể làm cho Diệp Băng Lăng, Chu Nguyên khó chịu đến cực điểm, như là con mồi đã bị dính chặt vào trong mạng nhện.

- Trước mặt thực lực tuyệt đối, những thủ đoạn nhỏ kia của bọn họ cũng không có chút ý nghĩa nào.

Vương Trần cười nhạt một tiếng, nói:

- Vốn dĩ là ta cũng không có ý định làm như vậy, chỉ là Chu Nguyên kia thật sự khiến cho người ta cảm thấy chán ghét. Nếu như ta không cho hắn một chút giáo huấn thì người khác thật đúng là sẽ cho rằng vị Phó Các chủ của Hỏa Các như ta là bài trí.

Trong lời nói lạnh nhạt của Vương Trần lại ẩn chứa sự sung sướng, bởi vì hắn thấy mình chỉ cần khẽ vung tay là đã có thể khiến cho Chu Nguyên kia sứt đầu mẻ trán.

Trần Bắc Phong cũng không nhịn được mà cười to rồi bưng chén rượu lên, chạm chén cùng Vương Trần. Mặc dù kế hoạch còn chưa bắt đầu áp dụng nhưng hắn đã có thể tưởng tượng được sắc mặt khó coi của Chu Nguyên cùng Diệp Băng Lăng khi biết tin tức này rồi.

- Ta ngược lại là muốn xem lần này tiểu tử Chu Nguyên kia sẽ giải quyết chuyện này như thế nào đây?

Bình Luận (0)
Comment