Trong Phong vực của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Nhìn qua vô số điểm sáng màu xanh da trời ở trên mu bàn tay của mình, Chu Nguyên cũng thầm gật đầu. Hiện tại Phong Linh văn của hắn đã hoàn thành được khoảng bốn phần mười rồi. Nếu như người khác có được tốc độ ngưng luyện Nguyên văn này, coi như là Diệp Băng Lăng chỉ sợ lúc này đã mừng rỡ như điên rồi nhưng mà Chu Nguyên lại có chút u buồn.
Bởi vì hiện tại hắn đã tiêu sạch hơn ba trăm miếng Quy Nguyên bảo tệ có trong tay rồi.
Mà cũng còn có ba ngày mới đến thời điểm nhận lấy tiền lương tháng sau!
Nói cách khác, trong ba ngày tiếp theo, hắn đến Phong vực cũng không có biện pháp tu luyện rồi, hơn nữa, cho dù đã nhận được tiền lương tháng sau thì đó cũng chỉ là tám mươi miếng Quy Nguyên bảo tệ mà thôi, với tốc độ tiêu hao của hắn thì chỉ sợ không tới một tuần là đã có thể dùng hết rồi.
Quy Nguyên bảo tệ thiếu thốn đã trở thành cản trở lớn nhất cuả Chu Nguyên lúc này.
Chu Nguyên buồn rầu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng rồi đứng dậy, bay về phía lối ra, đã không có Quy Nguyên bảo tệ thì có ở lại Phong vực cũng vô dụng, chỉ có thể đi ra ngoài lại nghĩ biện pháp rồi.
Chu Nguyên đi ra Phong vực, ly khai Tứ Linh Quy Nguyên Tháp, lập tức bay về phía Phong Các.
Nhưng lúc trở về Phong đảo, Chu Nguyên lại cảm thấy được hào khí có chút không đúng, không ít người trên mặt đều mang theo sự lo lắng, đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy Chu Nguyên thì thần sắc cũng hơi có chút phức tạp, ánh mắt có chút trốn tránh.
Ánh mắt của Chu Nguyên đảo qua những người thoáng nhìn qua có chút quen mắt kia, sau đó hắn nhíu mày.
Bỗng nhiên, Chu Nguyên dừng bước chân dừng lại, bởi vì hắn phát hiện ở cách đó không xa có một đống người đang tụ tập, ở giữa đám người này chính là Kim Đằng kia. Lúc này, Kim Đằng tựa hồ là đang tuyên dương cái gì đó. Khi ánh mắt của hắn nhìn lại thì người sau cũng đã nhìn thấy hắn, lúc này trên mặt hiện ra một nụ cười lạnh nhìn có chút hả hê, sau đó mang người vênh váo tự đắc rời đi.
- Tình huống là như thế nào vậy?
Trong nội tâm của Chu Nguyên có chút nghi hoặc, sau đó hắn nhanh chóng chạy tới chỗ lầu nhỏ của mình.
Mà khi hắn vừa trở lại lầu nhỏ thì lại cảm thấy có chút ngưng trọng, bởi vì hắn nhìn thấy có ba bóng người đang đứng ở trước lầu nhỏ của mình, ba người này đúng là Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy, Liễu Chi Huyền. Mà lúc này, sắc mặt của ba người đặc biệt ngưng trọng.
- Làm sao vậy?
Chu Nguyên nhanh chóng tiến lên.
- Chu Nguyên, huynh cuối cùng cũng đã đi ra!
Nhìn thấy Chu Nguyên hiện thân, Y Thu Thủy vội vàng nói:
- Xảy ra chuyện lớn rồi!
- Thu Thủy, muội cứ từ từ nói.
Chu Nguyên nhẹ nhàng trấn an.
Diệp Băng Lăng tiến lên, khuôn mặt xinh đẹp giống như là bị sương lạnh bao phủ, nàng giận dữ nói:
- Hôm nay Hỏa Các tuyên bố tạm thời chuyển quyền bán Bổ Ngân Văn tại Phong Các cho Trần Bắc Phong, về sau người của Phong Các nếu như muốn mua thì chỉ có thể đi tìm Trần Bắc Phong. Mà Trần Bắc Phong cũng đã tuyên bố, phàm là người ủng hộ hai người chúng ta, sau này mua sắm Bổ Ngân Văn đều phải trả gấp đôi, nếu không thì không bán!
- Bổ Ngân Văn ...
Nghe Diệp Băng Lăng nói vậy, ánh mắt của Chu Nguyên lập tức co vào. Đã tu luyện trong Phong Các được một thời gian cho nên hắn tự nhiên là biết được thứ baỏ vật có thể nâng cao hiệu suất hấp thu Nguyên ngân này và cũng đã từng mua về thử dùng. Nhưng mà hắn dùng cũng không nhiều, bởi vì hắn phát hiện do tu vi thần hồn của mình đã đạt tới Hóa Cảnh, hiệu suất hấp thu Nguyên ngân cao hơn người bình thường rất nhiều và theo đó tác dụng của Bổ Ngân Văn đối với hắn cũng thấp hơn nhiều. Nếu như với người khác, Bổ Ngân Văn có thể gia tăng hiệu suất hấp thu thêm hai phần mười nhưng với hắn thì còn chưa tới 5 phần trăm.
Đương nhiên, hắn cũng minh bạch, hắn chỉ là trường hợp đặc biệt mà thôi, cũng không phải tất cả mọi Thần Phủ Cảnh đều có thần hồn đạt tới Hóa Cảnh.
Một phần lớn vẫn muốn nhờ Bổ Ngân Văn để đề cao hiệu suất hấp thu, cho nên hắn biết rõ tầm quan trọng của Bổ Ngân Văn đối với người khác, đây có thể nói là vật phẩm thiết yếu mỗi khi tiến vào Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Một miếng Bổ Ngân Văn có giá là nửa miếng Quy Nguyên bảo tệ, hai miếng mới bán, giá cả nhìn như không tính là rất cao, nhưng lâu dài sử dụng xuống cũng tiêu hao thật lớn. Dựa theo phỏng đoán, một người mỗi tháng chỉ là mua sắm Bổ Ngân Văn cũng phải tốn đến năm miếng Quy Nguyên bảo tệ, mà bốn các có bao nhiêu người? Tổng hợp lại không thể nghi ngờ là một con số cực kỳ đáng sợ.
Cho nên cái giá tiền này nếu như tăng gấp đôi, tức là một tháng sẽ phải tiêu mười miếng Quy Nguyên bảo tệ, chuyện này đối với những thành viên phổ thông không thể nghi ngờ là sẽ trở thành gánh nặng không nhỏ.
Chiêu thức ấy của Trần Bắc Phong kia không thể bảo là không tàn nhẫn. Hiển nhiên đây là phản kích lăng lệ, ác liệt của Trần Bắc Phong kia đối với những hành động gần đây của hắn.
- Là Vương Trần kia đứng đằng sau phải không?
Đột nhiên, giống như nghĩ đến chuyện gì đó, ánh mắt của Chu Nguyên trở nên lạnh lùng. Đúng là cũng chỉ có Phó Các chủ của Hỏa Các như Vương Trần kia mới có quyền lợi để chuyển một bộ phận quyền bán cho Trần Bắc Phong.
Diệp Băng Lăng gật gật đầu, lo lắng nói:
- Bổ Ngân Văn rất trọng yếu, hôm nay việc này vừa mới truyền ra cũng đã khiến cho từ trên xuống dưới của Phong Các đều chấn động, mặc dù việc này khiến cho rất nhiều người bất mãn nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào, nếu như cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ nhân tâm sẽ tán.
Tuy rằng hôm nay có không ít người ủng hộ mình nhưng Diệp Băng Lăng cũng không mù quáng, bởi vì nàng không có khả năng để cho từng người ủng hộ nàng mỗi tháng đều có thể lấy thêm Quy Nguyên bảo tệ, nhưng hôm nay bởi vì ủng hộ nàng mà những người này lại có khả năng tổn thất năm miếng Quy Nguyên bảo tệ mỗi tháng.
Có lẽ chỉ có rất ít người tử trung với nàng là có thể cắn răng kiên trì, nhưng một phần lớn người còn lại đều sẽ lựa chọn rời đi, bởi vì đây chính là nhân tâm.
Nếu như cứ tiếp tục thế này, chỉ sợ cho dù Diệp Băng Lăng Chân có đánh bại Trần Bắc Phong, đoạt được vị trí Các chủ thì tình cảnh vẫn như trước sẽ có chút xấu hổ.
Chu Nguyên cũng minh bạch tính nghiêm trọng của việc này, hắn cau mày, nói:
- Bổ Ngân Văn này là do ai chế tác vậy?
- Là Phó Các chủ của Hỏa Các, Chu Luyện, hắn là nhân vật số hai của Hỏa Các. Ở bên trong Hỏa Các, địa vị của hắn cũng gần với Các chủ của Hỏa Các, Lữ Tiêu.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Băng Lăng hiện lên sự kiêng kị cùng ngưng trọng, nàng nói:
- Mặc dù tu vi của hắn chỉ là Thần Phủ Cảnh sơ kỳ, nhưng thần hồn của hắn lại đã đột phá đến Hóa Cảnh, hơn nữa hắn tinh thông Nguyên văn, Bổ Ngân Văn của Hỏa Các chính là do hắn sáng chế.
Chu Nguyên có chút kinh ngạc. Hắn cũng không ngờ, ở bên trong bốn các này, ngoại trừ hắn ra, lại vẫn có người cũng có thể tu luyện thần hồn đến Hóa Cảnh? Thế hệ trẻ tuổi trong Thiên Uyên Vực này cũng thật sự là tàng long ngọa hổ.
- Trong tay các ngươi còn có Bổ Ngân Văn hay sao?
Chu Nguyên hỏi.
Liễu Chi Huyền lập tức lấy ra mấy miếng ngọc giản rồi đưa qua.
Thấy thế, đôi mắt đẹp của Y Thu Thủy lóe lên, nàng kinh ngạc nói:
- Chu Nguyên, chẳng lẽ huynh định phục chế Bổ Ngân Văn hay sao?
Diệp Băng Lăng lắc đầu, nói:
- Không có tác dụng gì đâu. Bổ Ngân Văn chính là căn bản của Hỏa Các, một khi muốn hóa giải hoặc là dò xét thì Nguyên văn sẽ tự động phân giải. Trước kia cũng không phải là không có người nào từng thử qua nhưng tất cả đều đã thất bại.
Chu Nguyên trầm ngâm một lúc, nói:
- Ta cứ thử một lần xem sao đã. Nếu như có thể phát hiện ra manh mối gì thì chưa hẳn Bổ Ngân Văn sẽ còn là đặc sản của riêng Hỏa Các đâu.
Bởi vì lúc trước, trong khi nghe Y Thu Thủy nói qua, Chu Nguyên cũng đã thầm tính toán lợi nhuận của Hỏa Các sau mỗi tháng. Sau đó, trái tim của hắn liền không nhịn được mà đập thình thịch rồi. Hắn không nghĩ tới ở bên trong bốn các này lại vẫn có nghề kiếm lợi kếch sù như này tồn tại.
Nếu như hắn có thể được phân một ly canh nho nhỏ ở trong đó, chắc hẳn số Quy Nguyên bảo tệ kiếm được cũng có thể hoàn toàn thỏa mãn sự tiêu hao kinh khủng của hắn.
Vốn dĩ là hắn còn đang đau vì không biết làm như thế nào mới có thể kiếm được một lượng Quy Nguyên bảo tệ ổn định hàng tháng nhưng hiện tại, chiêu thức này của Hỏa Các ngược lại là đã chỉ ra cho hắn một con đường sáng, cho nên lúc này Chu Nguyên thực sự phải cẩn thận xem xét Bổ Ngân Văn nho nhỏ đã từng bị hắn bỏ qua này.
Nhìn thấy Chu Nguyên có vẻ chưa từ bỏ ý định, Diệp Băng Lăng cũng có chút điểm bất đắc dĩ, bởi vì nàng biết rất rõ ràng tầm quan trọng của Bổ Ngân Văn đối với Hỏa Các. Trong những năm này, Hỏa Các có thể không ngừng thu nạp rất nhiều thiên kiêu chính là bởi vì bọn họ có đãi ngộ rất cao. Mà làm sao bọn họ lại có thể có đãi ngộ cao đến như thế? Đơn giản là bởi vì bọn họ kiếm được món lợi kếch sù từ Bổ Ngân Văn.
Cho nên đối với sản phẩm quan trọng như thế này, công tác giữ bí mật cũng được đặt hàng đầu và Hỏa Các đã làm nó vô cùng tốt.
Cho nên hiện tại, nàng cảm thấy Chu Nguyên chỉ đang tốn công vô ích mà thôi.
Thấy thế, Chu Nguyên cũng cười cười. Hắn biết rõ mình vẫn phải cho mấy người Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy một chút lòng tin, bằng không thì bây giờ, các nàng sợ là đã có chút sứt đầu mẻ trán rồi. Vì vậy hắn xòe bàn tay ra, có Hỏa Viêm vô hình bốc cháy lên ở trong tay của hắn.
- Đây là ...
Giống như cảm nhận được gì đó, đôi mắt dễ thương của Diệp Băng Lăng nhanh chóng co rụt lại, khuôn mặt có chút chấn động, nàng nói với giọng không xác định:
- Hồn Viêm hay sao? Chu Nguyên, tu vi thần hồn của huynh đã đạt tới Hóa Cảnh rồi sao?
Nghe được câu hỏi của Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy cùng Liễu Chi Huyền cũng trợn mắt há hốc mồm. Ở bên trong bốn các này, coi như là xuất hiện một cường giả Thần Phủ Cảnh hậu kỳ thì đều khó có thể tạo nên động tĩnh lớn gì, nhưng nếu như xuất hiện một thiên tài thần hồn Hóa Cảnh thì lại rất hiếm có. Bọn họ hiển nhiên không nghĩ tới, Chu Nguyên bình thường không hiển lộ thiên phú về thần hồn nhưng mà lại lặng yên không một tiếng động đạt đến loại cảnh giới này!
- Ở trên phương diện Nguyên văn, ta cũng có một chút tâm đắc.
Chu Nguyên cười nói.
- Cho nên trước hết, mọi ngươi cứ để cho ta nghiên cứu một chút đi. Nếu như thực sự có thể nghiên cứu ra cái gì đó thì không chỉ có thể phá vỡ âm mưu của mấy người Trần Bắc Phong , về sau nói không chừng cũng có thể mang đến chỗ tốt cực lớn cho Phong Các chúng ta.
Mấy người Diệp Băng Lăng liếc nhìn nhau, cuối cùng vẫn gật đầu, trước mắt bọn họ tựa hồ cũng chỉ có thể làm như thế.
- Vậy huynh ... cứ thử tìm hiểu một chút đi. Mấy người chúng ta sẽ cố gắng hết sức để ổn định cục diện trong Phong Các, nhưng huynh cũng phải biết rằng, chúng ta chỉ sợ cũng không ổn định được bao lâu đâu.
Y Thu Thủy do dự một chút, cuối cùng cắn chặt hai hàm răng trắng ngà nói.
Nghe Y Thu Thủy nói vậy, Chu Nguyên cười cười với bọn họ rồi cũng không có lại nói thêm cái gì. Hắn cầm lấy miếng Bổ Ngân Văn kia rồi quay người tiến vào trong lầu nhỏ của mình.
Nhìn thấy thân hình của Chu Nguyên đã biến mất ở bên trong, mấy người Diệp Băng Lăng liếc nhìn nhau, sau đó cùng than nhẹ một tiếng. Kỳ thật, cho dù Chu Nguyên có được thần hồn cấp độ Hóa Cảnh thì chỉ sợ cũng không dễ giải quyết chuyện này. Dù sao ở bên trong bốn các cũng không phải là chưa từng xuất hiện qua thiên kiêu có thần hồn cấp độ Hóa Cảnh, nhưng cuối cùng cũng không thể phá giải Bổ Ngân Văn.
Lần này, đòn phản kích của Trần Bắc Phong thật sự là quá lăng lệ, ác liệt, làm cho người khó có thể chống đỡ. Nếu như Chu Nguyên không có đột phá với Bổ Ngân Văn này vậy thì mọi chuyện bọn họ làm lúc trước cũng sẽ hóa thành hư ảo.