Khi thần quang trong đôi mắt của Chu Nguyên bắt đầu khởi động thì chỉ trong nháy mắt, bàn tay của hắn nắm chặt, Thiên Nguyên Bút xuất hiện ở trong tay của hắn, ngòi bút trắng như tuyết hơi run lên, dùng tốc độ như tia chớp phác hoạ trong hư không ở trước mặt.
Ở những chỗ ngồi bút lướt qua có từng đường vân kỳ diệu thành hình.
Những đường vân này đan vào nhau, kết nối hoặc là dung hợp, trong thời gian ngắn đã xuất hiện hơn mười triệu loại biến hóa.
Vô số đường vân theo thời gian trôi qua mà dần ngưng tụ, tựa như là hình thành một bức tranh vẽ thần kỳ ở trước mặt Chu Nguyên. Mà lúc này, Chu Nguyên giống như là biến thành một Họa sĩ tài ba, không ngừng tu bổ những chỗ thiếu hụt để cho bức tranh được viên mãn.
Ánh mắt của Chu Nguyên cực độ chuyên chú, có đôi khi Thiên Nguyên Bút trong tay mang theo tàn ảnh, ngòi bút hạ xuống giống như là có thần linh trợ giúp, mà có đôi khi lại đột nhiên cứng đờ, sau một lúc lâu, mới chậm chạp hạ bút xuống, cực kỳ gian nan vẽ thêm một đường vân huyền diệu ...
Rất nhanh là nửa ngày đã trôi qua, mồ hôi trên trán của Chu Nguyên đã vã ra như tắm, hai mắt của hắn phản chiếu vô số Nguyên ngân lập loè, sức mạnh thần hồn vận chuyển tới cực hạn, không ngừng tiến hành thôi diễn các trường hợp có thể xảy ra.
Cuối cùng, Thiên Nguyên Bút trong tay của Chu Nguyên rốt cục cũng đã ngừng lại.
Lúc này, Chu Nguyên thở ra một hơi thật dài.
Hắn ngẩng đầu, nhìn qua hư không ở trước mắt, chỉ thấy được ở chỗ đó có một cái Quang Văn rộng chừng nửa trượng đang lơ lửng, Quang Văn có chút tối nghĩa phức tạp do vô số đường vân biến thành.
Đây là hình thức ban đầu của một loại Nguyên văn mới.
Cũng là kết quả thôi diễn trong mấy ngày qua của Chu Nguyên.
- Nguyên văn này vẫn chỉ là một cái xác ngoài, chỉ có điều cái xác ngoài này của ta vẫn tinh diệu hơn miếng Bổ Ngân Văn kia vài phần.
Chu Nguyên tự nói, trong thanh âm ngược lại ẩn ẩn có chút tự ngạo, bởi vì hắn vẫn khá tin tưởng đối với tạo nghệ trên phương diện Nguyên văn của bản thân.
Dù sao hắn cũng là người được Yêu Yêu nghiêm khắc giám sát và đào tạo!
- Nhưng mà ...
Nhưng đột nhiên lông mày của Chu Nguyên nhíu chặt lại, mặc dù cơ cấu của Nguyên văn đã thành hình, nhưng vẫn còn thiếu đi hạch tâm quan trọng nhất, đây mới là một bước khó khăn nhất.
Như miếng Bổ Ngân Văn kia, thứ trọng yếu nhất chính là loại Nguyên tài kỳ lạ mà Hỏa Các cực độ giữ bí mật kia, dùng loại Nguyên tài này làm hạch tâm, mới có thể lại để cho Bổ Ngân Văn phát sinh công hiệu.
Mà Chu Nguyên không biết loại Nguyên tài hạch tâm trong Bổ Ngân Văn của Hỏa Các là cái gì, như vậy hắn nhất định phải tìm một vật thay thế, nhưng đây đúng là chỗ khó khăn nhất. Hỏa Các vì tìm ra loại Nguyên tài kỳ diệu có thể bắt được Nguyên ngân này, tất nhiên là phải trải qua vô số lần thí nghiệm cùng với vận khí, mới có thể hoàn thành Bổ Ngân Văn.
- Chỉ có điều ta lại không có nhiều thời gian như vậy ...
Chu Nguyên cau mày, cục diện hiện nay đã cực kỳ bất lợi với bọn họ, sợ là nếu để chậm thêm một ngày thì nhân tâm bên phía bọn họ cũng sẽ tan rã rồi.
Cho nên lúc này Chu Nguyên chỉ có thể vắt óc suy nghĩ.
Tác dụng của Bổ Ngân Văn là giống như mạng nhện vậy, trong đó có tính dính cực kỳ huyền diệu, đủ để sinh ra hiệu quả đối với những đạo Nguyên ngân rời rạc trong Thiên Linh Cương Phong kia, mà còn có lọai Nguyên tài gì đặc thù có thể cũng có tác dụng đối với Nguyên ngân đây?
Chu Nguyên không ngừng suy tư về một vài loại Nguyên tài mà hắn biết, nhưng cuối cùng lại là đều bỏ qua, bởi vì chúng đều không thích hợp.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chỉ đảo mắt cái là cảnh ban đêm đã bao phủ mặt đất.
Mà lúc này Chu Nguyên vẫn trợn trừng mắt như trước, trong mắt có tơ máu giăng đầy, hắn ngồi xếp bằng ở trên giường, không ngừng lẩm bẩm tự nói.
Cuối cùng, hắn vẫn thất vọng thở dài một hơi, vô lực ngã xuống giường. Mặc dù hắn đã thôi diễn ra dàn khung cho loại Nguyên văn mới kia nhưng lại dừng bước ở chỗ Nguyên tài hạch tâm. Lúc này, hắn thật sự là cảm thấy mình đã lao lực quá độ, trách không được Bổ Ngân Văn của Hỏa Các có thể độc bộ trong bốn các, cái đồ chơi này hoàn toàn chính xác là rất đặc biệt.
- Thật sự không được thì cũng chỉ có thể chờ cuộc thi đấu tranh giành vị trí Các chủ diễn ra vào tháng sau để trực tiếp đánh bại Trần Bắc Phong kia rồi ...
Chu Nguyên bĩu môi, hắn cũng không tin, chờ đến khi hắn nện Trần Bắc Phong mấy trận thì tên kia còn dám đối nghịch với hắn.
Chỉ thì không có cách nào để giải quyết phiền toái do Bổ Ngân Văn mang đến, cho dù hắn trở thành Các chủ thì cũng sẽ bị cản tay. Hơn nữa vạn nhất Vương Trần kia bởi vì hắn trở thành Các chủ của Phong Các, trực tiếp phong tỏa việc bán Bổ Ngân Văn cho Phong Các, đến lúc đó không thể nghi ngờ là sẽ khiến cho hắn phải chật vật, sứt đầu mẻ trán, mà thành viên của Phong Các chắc hẳn cũng sẽ sinh lòng bất mãn đối với vị Các chủ mới là hắn.
Vừa nghĩ tới chuyện này, Chu Nguyên cũng có chút biệt khuất, cảm giác khi bị người khác bóp chặt cổ họng như thế này thật sự là làm cho người ta quá khó chịu.
Dù sao hắn cũng không có khả năng đi tìm Hi Tinh sư tỷ để khiếu nại chỉ vì chút chuyện nhỏ con này được? Bởi vì quả thực là nói không nên lời.
Chu Nguyên oán hận cắn răng, chỉ có thể khoanh chân ngồi xuống, hai mắt của hắn nhắm lại, vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, khôi phục thần hồn đã bị tiêu hao quá độ, hắn định tối nay không nghỉ ngơi mà tiếp tục thôi diễn!
Rầm rầm!
Hỗn Độn Thần Ma ở trong đầu bắt đầu chuyển động, tiếng oanh minh huyền diệu bắt đầu vang lên, quanh quẩn trong vũ trụ.
Thần hồn của Chu Nguyên đứng ở phía trước Hỗn Độn Thần Ma, nhìn lên cái cối xay khổng lồ kia, mà khi Hỗn Độn Thần Ma bắt đầu chuyển động thì chỉ trong một cái chớp mắt, trong nội tâm của Chu Nguyên giống như là có một tia sáng lóe lên.
Chu Nguyên lập tức mở to mắt, nhanh chóng ngừng việc tu hành, có ánh sáng lóe lên ở trong mắt của hắn giống như là muốn phải bắt được tia sáng vừa lóe lên trong nội tâm kia, thân thể của hắn cứ cứng đờ như pho tượng thế trong tầm gần nửa canh giờ. Sau đó, bàn tay của hắn đập mạnh xuống giường.
Ba!
Cả khung giường đều sụp xuống.
Nhưng trong mắt Chu Nguyên lại hiện lên sự mừng rỡ, bởi vì hắn đã bắt được tia sáng vừa lóe lên trong nội tâm kia!
Đó là ... bản gốc Phong Linh văn khắc bên ngoài Hỗn Độn Thần Ma khổng lồ ở chỗ sâu trong Phong tầng của Phong vực kia!
Tất cả Nguyên ngân ẩn chứa trong Thiên Linh Cương Phong đều được phục khắc ra từ trong bản gốc Phong Linh văn, quan hệ giữa cả hai giống như là mẹ với con vậy, tự nhiên là ở bên trong sẽ có sự liên hệ cùng hấp dẫn cực kỳ huyền diệu. Nếu như ... Nếu như hắn có thể dựa vào bản gốc Phong Linh văn để vẽ ra hạch tâm khiến cho loại Nguyên văn mới kia tản ra khí tức của bản gốc Phong Linh văn, vậy thì một khi sử dụng, tất nhiên sẽ hình thành lực hấp dẫn rất lớn đối với Nguyên ngân của Phong Linh văn trong Phong vực!
Hơn nữa, làm như vậy hiệu quả tuyệt đối sẽ mạnh hơn Bổ Ngân Văn!
Bởi vì Bổ Ngân Văn chỉ là bị động chờ đợi Nguyên ngân đến cửa, sau đó dựa vào may mắn để dính chặt Nguyên ngân, nhưng nếu như có khí tức của bản gốc Phong Linh văn, như vậy một khi Nguyên ngân xẹt qua thân thể mà cảm ứng được thì tất nhiên sẽ chủ động hội tụ đến giống như là thiêu thân lao đầu vào lửa!
Một bên là bị động còn một bên chủ động!
Cao thấp vừa nhìn là đã có thể phân định!
Trên cái thế giới này, tuyệt đối không có bất kỳ một loại Nguyên tài nào có thể sinh ra lực hấp dẫn đối với Nguyên ngân của Phong Linh văn mạnh hơn khí tức của bản gốc Phong Linh văn!
- Đã tìm được!
Chu Nguyên kích động không thôi, chính là nó, chính là nó!
Chu Nguyên ngửa mặt lên trời cười to rồi nhanh chóng phá cửa mà ra, hóa thành một vệt sáng chạy ra khỏi Phong đảo, đi thẳng tới Tứ Linh Quy Nguyên Tháp, sau đó tiến vào bên trong Phong vực.
Hắn đã không thể chờ đợi được muốn thử suy nghĩ cuả mình một phen rồi.
Sau khi tiến vào trong Phong vực, Chu Nguyên lại một lần nữa vận chuyển Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, tiếng oanh minh vang lên, không ngoài dự kiến của hắn, ở bên ngoài lại một lần nữa truyền đến thanh âm cộng minh, chính là tới từ Hỗn Độn Thần Ma khổng lồ ở chỗ sâu trong Phong tầng của Phong vực kia.
Lúc này, hào quang chỗ mi tâm của Chu Nguyên lóe lên, thần hồn lập tức phá thể lao ra, nhanh chóng hóa thành một quả cầu ánh sáng vô hình và bay lên không, đi vào trong Phong tầng.
Phong tầng có chút chấn động, những cơn gió xoáy hơi chệch hướng, tạo thành một thông đạo nho nhỏ.
- Tạ ơn Thần Ma tiền bối.
Thần hồn của Chu Nguyên có chút chấn động, sau đó liền theo thông đạo này mà nhanh chóng bay lên, chỉ trong chốc lát là đã xuyên qua Phong tầng, Không Gian Hỗn Độn hiện ra trước mắt, mà ở bên trong Hỗn Độn, cái cối xay khổng lồ tựa như là vẫn luôn tồn tại ở chỗ đó vậy.
Mà ánh mắt của Chu Nguyên đã nhanh chóng tập trung vào một đạo cổ Nguyên văn màu xanh da trời được khắc ở trên cái cối xay khổng lồ kia, đó chính là bản gốc của Phong Linh văn!