Trong một tòa đình viện thanh u tĩnh lặng.
Si Tinh nằm trên ghế trúc, hai chân vắt chéo lên lan can, tay cầm một quyển sách cổ, thỉnh thoảng lại lật vài tờ, mãi cho tới lúc Chu Nguyên đi đến nàng mới ngẩng đầu nhìn lên.
- Sư tỷ. -Chu Nguyên nhìn thoáng qua đôi chân đặc biệt thon dài bá đạo của vị sư tỷ này, sau đó nhìn sang chỗ khác.
Si Tinh nhẹ nhàng đứng dậy. Hôm nay nàng mặc một bộ quần áo luyện công, bó sát lấy người, trước ngực có chút "phẳng", chân dài thẳng tắp, phối hợp với mái tóc ngắn ngang vai làm cho nàng càng thêm hiên ngang đặc sắc.
Si Tinh cười tủm tỉm nói:
- Biểu hiện mấy tháng qua của tiểu sư đệ rất không tệ nha.
Sau khi Chu Nguyên đi vào Phong các, Phong các liên tục giành thắng lợi trước Hỏa các, thể hiện rõ bản lãnh của Chu Nguyên.
- Nếu như không có sư tỷ âm thầm giúp đỡ thì sao ta có thể có thành tích như vậy được? -Chu Nguyên cười một tiếng đáp lại. Đây cũng là sự thật, vì người đứng sau Hỏa các là Thiên Linh tông, nếu như hắn là kẻ không có chút bối cảnh nào thì chỉ sợ là đã sớm bị tiêu trừ rồi.
Chí ít là hắn khó mà tránh thoát được lần ám sát kia của tên phủ chủ Tích Quang.
Si Tinh lắc đầu, cong ngón búng ra, chỉ thấy một chùm sáng đỏ bay tới trước mặt Chu Nguyên.
Đây là một quả cầu đồng màu nâu đỏ, bề mặt bên ngoài có khắc rõ từng đường vân huyền diệu, bên trong thì đang cháy hừng hực lên từng ngọn lửa màu vàng.
- Đây là phần Thiên Dương Viêm mà đệ có thể nhận sau cuộc chiến Thiên Viêm tế, tổng cộng là 240.000 đóa. Ta đã phong ấn chúng lại cho đệ, lúc cần đến chỉ cần dùng thần hồn lấy ra là được. -Si Tinh nói.
Chu Nguyên nhận lấy quả cầu, ánh mắt nóng bỏng, cuối cùng cũng lấy được Thiên Dương Viêm tới tay.
- Mặt khác... Hôm nay chúng ta đã nhận được tin tức. Các vực đang bắt đầu tổ chức cuộc bàn luận về Đại hội Cửu Vực.
Nghe thấy lời nói của Si Tinh, gương mặt Chu Nguyên lập tức trở nên trịnh trọng, hắn vẫn không quên nhiệm vụ mà mình đi tới Thiên Uyên Vực.
- Đã xác định được thời gian cụ thể chưa? -Hắn vội vàng hỏi.
Si Tinh lắc đầu nói:
- Tạm thời chưa xác định, nhưng hẳn là không quá 1 năm nữa.
- Trong vòng 1 năm tới à....
Chu Nguyên trầm ngâm một chút, nói:
- Xem ra ta phải nhanh chóng ngồi lên vị trí tổng các chủ, tạo điều kiện tiền đề để chỉnh hợp bốn các.
- Có lòng tin đánh bại được Lữ Tiêu thế cơ à? -Si Tinh hơi giương mày, hỏi.
Chu Nguyên bình tĩnh trả lời:
- Bởi vì ta không thể thất bại.
Tổ Long Đăng là vật cần thiết để khôi phục cho Yêu Yêu, mặc kệ gian nan cỡ nào hắn cũng sẽ không từ bỏ. Mà để có thể đoạt được Tổ Long Đăng thì bước đầu tiên là phải trở thành tổng các chủ của bốn các, chỉnh hợp lực lượng bốn các đã.
Si Tinh nhìn Chu Nguyên, nghiêm túc nói:
- Thế nhưng dù cho đệ đánh bại Lữ Tiêu, thì con đường để đạt được Tổ Long Đăng vẫn còn rất gian nan.
- Thực lực của Lữ Tiêu xếp hạng thứ chín trên Thần Phủ bảng của Hỗn Nguyên Thiên... Nhưng nói thật, xếp hạng đó là dựa trên mặt mũi của Thiên Uyên Vực chúng ta, vì chúng ta là một trong chín đại vực. Nhưng nếu chỉ bàn về thực lực, thì hắn còn xếp hạng thấp dưới mấy cái tên nữa.
Nghe thấy thông tin này, Chu Nguyên thật sự kinh ngạc. Bởi vì mặc dù chưa chân chính đánh nhau, nhưng Chu Nguyên vẫn có thể cảm nhận được khí tức cực kỳ nguy hiểm trên người kẻ này. Bây giờ nếu hắn không tranh thủ đột phá đến Thần Phủ hậu kỳ thì chưa chắc đã đánh bại được Lữ Tiêu. Nhưng bây giờ Si Tinh lại nói Lữ Tiêu còn chưa đủ thực lực để xếp hạng thứ chín trên Thần Phủ bảng...
Bởi vậy cũng có thể thấy được những người có thứ hạng cao trên Thần Phủ bảng là đáng sợ cỡ nào!
- Vậy hai người Võ Dao xếp hạng thứ hai và Tô Ấu Vi xếp hạng thứ ba mạnh đến cỡ nào? -Chu Nguyên đột nhiên hỏi.
Nghe thấy Chu Nguyên nhắc tới tên hai người này, Si Tinh không khỏi kinh ngạc nhìn hắn một cái, hăng hái hỏi:
- Đệ biết hai cô nàng này?
Chu Nguyên thản nhiên nói:
- Cả hai người đều đến từ Thương Huyền Thiên, Võ Dao là kẻ địch của ta, còn Tô Ấu Vi là bạn tốt của ta.
Nghe thấy câu trả lời của Chu Nguyên, ngay cả người như Si Tinh cũng không khỏi giật mình.
Chợt nàng khẽ cười, nói:
- Hai người này chính là hai viên minh châu chói mắt nhất của Hỗn Nguyên Thiên hiện nay, thế mà đều có quan hệ với đệ, xem ra có chút thông tin hay ho cần được trình bày rồi?
- Chậc chậc, nếu để tin tức này truyền đi, thì tối thiểu có một nửa người trong top 20 của Thần Phủ bảng muốn tìm tới khiêu chiến đệ rồi đấy!
Nhìn thấy ánh mắt hiếu kỳ của Si Tinh, Chu Nguyên không khỏi co giật khóe miệng, sao sư tỷ đại nhân lại hứng thú với mấy tin vỉa hè này cơ chứ?!
Si Tinh cười, trêu tức:
- Chỉ là trên Đại hội Cửu Vực thì cả hai cô nàng này sẽ trở thành hai ngọn núi lớn ngăn cách trước mặt đệ, mặc kệ trước đây giữa đệ và hai người đã có quan hệ gì, nhưng nay phải cẩn thận một chút.
- Bây giờ, hai nàng đều rất mạnh.
- Ví như nếu để Lữ Tiêu đối đầu với một trong hai nàng thì... chỉ có nước bị hành hung.
Chu Nguyên gật gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thán. Hắn không bất ngờ vì thực lực của Võ Dao, bởi vì ngay từ hồi còn ở vương triều Đại Võ, chỉ mới giao thủ sơ qua thôi mà Chu Nguyên đã bị ép cho không thở nổi, nên hắn cũng có ước lượng về thực lực của nàng. Nhưng người mà hắn phải cảm thán nhiều nhất là Tô Ấu Vi...
Không ngờ qua nhiều năm, cô bé chỉ biết đi sau hắn kêu "Điện hạ, Điện hạ" không ngừng kia lại đã trở nên mạnh mẽ như vậy.
“Không biết lần sau nếu gặp lại, nàng còn nhớ vị Điện hạ yếu đuối của vương triều Đại Võ năm đó không?” -Chu Nguyên hơi buồn bực. Bởi vì bây giờ Tô Ấu Vi đã không còn là cô bé con ngày xưa nữa. Với tầm mắt bây giờ của nàng, có lẽ vương triều Đại Chu chỉ như một vũng bùn nhỏ, mà vị Điện hạ kia cũng chỉ là một chuyện cười.
Khi một người trở thành một viên minh châu sáng chói được nhiều người nâng niu, thì có lẽ những ký ức về những ngày sờ bò lăn lộn trong vũng bùn kia sẽ trở thành hồi ức đáng quên.
Chu Nguyên lắc đầu, vất bỏ những suy nghĩ trong đầu. Tô Ấu Vi đã dùng thực lực của chính mình để có được thành tựu như ngày hôm nay. Mặc kệ nàng lựa chọn thế nào thì Chu Nguyên cũng sẽ không trách nàng. Chỉ là nếu nàng buông bỏ, thì về sau ai đi đường nấy thôi.
- Ta biết không dễ dàng mà chiến thắng được trong Đại hội Cửu Vực. Nhưng ta càng tin hơn, rằng nếu cho ta đủ thời gian thì ta sẽ không yếu hơn bất cứ kẻ nào. -Chu Nguyên nhìn thẳng Si Tinh, ánh mắt chăm chú tràn đầy tự tin.
Si Tinh cực kỳ khen ngợi sự tự tin này của Chu Nguyên, nàng gật đầu nói:
- Rất quyết đoán, thảo nào mà sư phụ lại lựa chọn sư đệ.
- À đúng rồi, về phần những nguyên liệu mà đệ cần tới thì vì chúng khá đặc thù, hiếm có, nên ta vẫn đang tìm kiếm, chắc hẳn cũng không mất quá nhiều thời gian.
Chu Nguyên gật đầu, những nguyên liệu mà hắn nhờ Si Tinh tìm hộ là dùng để làm tài liệu tiến hóa cho Ngân Ảnh. Trước đó hắn đã gom góp được một chút, nhưng chỉ là số ít.
Si Tinh dứt lời, vung tay lên, một cái hộp ngọc xuất hiện trước mặt. Hộp ngọc mở ra, để lộ ra bốn viên Thú Hồn Tinh với màu sắc khác biệt, từ trong bốn viên truyền ra từng tiếng gầm gừ, khiến cho không khí chấn động.
- Đây là những viên Thú Hồn Tinh mà đệ muốn, đều là cấp 6 cả.
Nói, nàng hơi có vẻ đăm chiêu, nhìn Chu Nguyên, hỏi:
- Đệ đã thức tỉnh được văn Thôn Hồn của Thiên Nguyên bút rồi à?
Chu Nguyên cười nói:
- Sư tỷ anh minh.
Trong mắt Si Tinh lộ ra sự tưởng nhớ, chợt lại ra vẻ ghen ghét, nói:
- Lúc trước ta xin bao nhiêu lần mà sư phụ không chịu cho, thế mà cuối cùng lại đem Thiên Nguyên bút ban cho tiểu tử ngươi.
Chu Nguyên cười khan một tiếng, không dám nói lời nào.
- Nhưng nói gì thì nói, đệ chuẩn bị như vậy là tốt. Dù sao Thiên Linh tông đã thèm muốn vị trí tổng các chủ nhiều năm rồi. Với tính cách của lão già Huyền Côn kia thì tất nhiên là sẽ cho Lữ Tiêu vài món bảo bối. Đương nhiên đệ cũng không cần lo lắng, bởi vì bọn hắn cũng không dám làm quá đáng quá. -Si Tinh nhắc nhở.
- Sư tỷ yên tâm đi, thời gian tới đây ta sẽ bắt đầu bế quan.
Chu Nguyên nắm quả cầu đồng màu nâu đỏ trong tay, cảm nhận nhiệt độ tỏa ra từ bên trong, ánh mắt cũng trở nên càng thêm sắc bén.
Hắn hiểu, trên con đường tranh đoạt Tổ Long Đăng, thì Lữ Tiêu chỉ là chướng ngại vật thứ nhất mà thôi.
Nhưng mặc kệ đối thủ là ai, chỉ cần dám ngăn trở hắn cứu Yêu Yêu, thì Chu Nguyên hắn chỉ có thể... đánh bại tất cả!