Phong đảo.
Khi Chu Nguyên trở về, Y Thu Thủy cũng tìm tới của báo cáo:
- Phía bên Hỏa các, Sơn các bất ngờ dỡ bỏ lệnh phong tỏa đối với Tứ Mẫu văn, cho phép Tứ Mẫu văn được tiêu thụ trong nội bộ hai các này.
Chu Nguyên nghe vậy, nhìn Y Thu Thủy vẫn còn đang vui mừng phấn khởi, nói:
- Muội thấy việc này thế nào?
Y Thu Thủy chần chừ một chút, nói:
- Chắc hẳn là do các thành viên phản đối quá nhiều, bọn hắn không thể không dỡ bỏ lệnh cấm.
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Ta lại cảm thấy đây không phải là nguyên nhân quan trọng nhất... Bởi vì tháng sau chính là cuộc chiến tranh đoạt chức vị các chủ.
Gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy biến đổi, nói:
- Ý huynh là Lữ Tiêu đã không còn chơi mấy thủ đoạn nhỏ ngáng chân nữa, mà muốn đường đường chính chính đánh bại huynh, lấy được vị trí tổng các chủ, sau đó nắm quyền điều khiển mọi thứ của bốn các?
Nếu việc này thật xảy ra, Lữ Tiêu có thể yêu cầu Chu Nguyên giao ra phương pháp luyện chế Tứ Mẫu văn. Đến lúc đó nếu Chu Nguyên không nghe theo thì sẽ phải chịu trừng phạt, thậm chí là đối mặt với nguy cơ bị đuổi ra khỏi bốn các.
Diệp Băng Lăng đã tới được một lúc, nghe vậy thì gương mặt không khỏi ngưng trọng lên. Hiển nhiên, hành động lần này của Lữ Tiêu cũng không phải là vì lui bước, mà là vì tích sức cho đòn đánh tiếp theo càng mạnh mẽ đáng sợ hơn.
- Hắn rất khôn ngoan! -Chu Nguyên bình tĩnh nói.
Loại lựa chọn này của Lữ Tiêu mới là phù hợp nhất, chỉ cần hắn trở thành tổng các chủ thì mọi thua thiệt mà Hỏa các phải gánh chịu đều có thể đền bù.
- Bản thân Lữ Tiêu có hành động gì không? -Chu Nguyên hỏi.
Y Thu Thủy lắc đầu, nói:
- Nghe nói là từ sau khi Thiên Viêm tế kết thúc, hắn không còn xuất hiện nữa, có lẽ là đang chuẩn bị cho cuộc chiến tranh ngôi vị các chủ.
- Làm sao bây giờ? -Trong đôi mắt đẹp của Diệp Băng Lăng hiện lên vẻ lo lắng. Áp lực mà Lữ Tiêu mang tới quá lớn. Dù cho trong mấy cuộc chiến gần đây thì Phong các vẫn luôn giành chiến thắng trước Hỏa các, nhưng trong lòng nàng cũng hiểu, xuất hiện loại hiện tượng này là bởi vì tấm bài mạnh nhất của Hỏa các là Lữ Tiêu còn chưa ra tay mà thôi.
Tuy rằng thực lực hôm nay của Chu Nguyên đã rất mạnh, nhưng nếu để hắn đối đầu với Lữ Tiêu thì Diệp Băng Lăng không có lòng tin là hắn có thể giành chiến thắng.
- Không cần lo lắng... Mục tiêu khi ta gia nhập Phong các cũng không đơn giản chỉ vị cái vị trí các chủ này. -Chu Nguyên cười nhạt một tiếng, thoải mái để lộ ra dã tâm của bản thân.
- Trong khoảng thời gian tới đây, việc của Phong các giao cho cho hai người xử lý, còn ta sẽ bắt đầu bế quan.
Chu Nguyên phất phất tay với hai cô gái, sau đó cất bước rời đi.
Nhìn bóng lưng dần đi xa của Chu Nguyên, Y Thu Thủy cùng Diệp Băng Lăng liếc nhìn nhau, đều thấy rõ vẻ chấn động trong mắt của nhau. Xem ra từ vừa mới bắt đầu thì Chu Nguyên đã đặt mục tiêu ở vị trí tổng các chủ!
Chỉ là nghĩ tới đây, hai nàng đều than nhẹ trong lòng. Đương nhiên là các nàng hy vọng Chu Nguyên có thể trở thành tổng các chủ, thế nhưng cái tên Lữ Tiêu kia... quá mạnh!
Lỡ như đến lúc đó Chu Nguyên thất bại, vậy thế đi lên của Phong các hiện nay sẽ bị đè xuống.
Thế là trên gương mặt hai nàng lại càng thêm lo lắng.
Phòng dành cho bế quan.
Ở vị trí trung tâm của căn phòng có một cái đỉnh bằng đồng thau cực kì to lớn. Lúc này Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng trong cái đỉnh này.
Ở mặt vách trong của đỉnh có khắc rất nhiều hoa văn cổ xưa, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, một luồng hơi nóng quanh quẩn, làm cho nhiệt độ bên trong đỉnh cực cao, đến mức nếu thả một viên kim loại vào chỗ này thì sẽ bị hòa tan trong nháy mắt.
Chu Nguyên lại rất hài lòng với hiệu quả này. Đây là căn phòng bế quan dành riêng cho các chủ, hiệu quả tu luyện mạnh hơn nhiều so với các phòng bế quan thông thường khác.
Hắn xòe tay ra, một quả cầu bằng đồng đỏ dần hiện ra.
Trong quả cầu, một ngọn lửa màu vàng cháy rừng rực, đậm đặc tựa như một dòng dung nham màu vàng.
- Thiên Dương Viêm...
Chu Nguyên lộ ra vẻ mong chờ, không do dự nữa, thần hồn xuất hiện, trực tiếp mở ra quả cầu đồng. Ngay trong khoảnh khắc khi quả cầu mở ra, vô số ngọn lửa màu vàng lao ra, hóa thành một con Hỏa Long tràn ngập trong chiếc đỉnh.
Nhiệt độ bên trong đỉnh lập tức tăng vọt lên một mức độ cực kì khủng bố.
Hai mắt Chu Nguyên khép hờ, hấp một cái, chỉ thấy Thiên Dương Viêm màu vàng hóa thành một tia lửa bay vào lỗ mũi hắn.
Hừng hực!
Trong khoảnh khắc khi Thiên Dương Viêm tiến vào trong cơ thể, dù là người với thân thể mạnh mẽ như Chu Nguyên cũng cảm thấy đau nhức kịch liệt, toàn thân nóng bỏng tựa như muốn bị đốt cháy.
Chu Nguyên đau tới mức vặn vẹo khuôn mặt, hai mắt đỏ bừng, nhưng hắn lại cắn chặt răng, không hô một tiếng.
Thần trí Chu Nguyên cố bảo trì tỉnh táo, dẫn dắt tia Thiên Dương Viêm kia chạy trong kinh mạch, cuối cùng đi vào Thần Phủ.
Trong Thần Phủ, sáu tầng Thần Phủ đã được khơi thông, hơn ngàn vạn viên tinh thể nguyên khí tỏa ánh hào quang, nguyên khí mênh mông cuồn cuộn phun trào.
Mà trong chớp mắt khi Thiên Dương Viêm xông vào trong Thần Phủ, lại tựa như tia lửa bắn vào thùng dầu, chỉ thấy từng sợi Thiên Dương Viêm lan tràn, hóa thành biển lửa quét sạch mà ra.
Ngọn lửa màu vàng thiêu đốt tinh thể nguyên khí, tạo nên từng mảnh sương mù nhàn nhạt bay lên.
Thể tích của tinh thể nguyên khí bắt đầu thu nhỏ lại.
Nhưng càng thu nhỏ, thì ánh sáng mà từng viên tinh thể nguyên khí tỏa ra lại càng mạnh mẽ sáng chói.
Tựa như các tạp chất bên trong tinh thể nguyên khí đang bị thanh lọc thiêu đốt mất vậy.
“Đây chính là hiệu quả của Thiên Dương Viêm sao? Quả là lợi hại thật!”
Cảm nhận được biến hóa của tinh thể nguyên khí, trong lòng Chu Nguyên không khỏi sợ hãi thán phục, cũng càng thêm hướng tới cảnh giới Thiên Dương kia.
Bởi vì đến cảnh giới này thân thể cùng nguyên khí của người tu luyện sẽ tự sinh ra Thiên Dương Viêm, được tôi luyện ngày đêm. Thế nên có thể nói phẩm chất cùng cấp độ nguyên khí của cường giả Thiên Dương cảnh sẽ cao cấp hơn nhiều so với những người tu luyện cấp thấp khác.
Ngoài việc nguyên khí được trui rèn, Chu Nguyên còn phát hiện tầng ngăn cách giữa tầng Thần Phủ thứ sáu và thứ bảy đang có dấu hiệu hòa tan dưới sự thiêu đốt của Thiên Dương Viêm.
Điều này khiến cho Chu Nguyên càng thêm mừng rỡ. Chỉ cần bức tường ngăn cách này bị phá vỡ, vậy hắn có thể khơi thông bảy tầng Thần Phủ, chân chính bước chân vào cảnh giới Thần Phủ hậu kỳ!
“Với những công dụng to lớn thế này, thảo nào mà Thiên Viên tế trở thành điều kiện ưu đãi để Thiên Uyên Vực mời chào các thiên kiêu gia nhập...”
Chu Nguyên cảm thán một chút, sau đó tập trung tinh thần. Hắn hiểu loại rèn luyện thế này sẽ kéo dài rất lâu, nhưng cũng không cần gấp, vì hắn có đủ thời gian một tháng nữa...
Lúc này ba người Lữ Tiêu, Hàn Uyên, Mộc Liễu cũng đang cố gắng tăng thực lực bản thân lên, chuẩn bị cho cuộc chiến tranh ngôi vị các chủ. Bản thân Chu Nguyên cũng không thể bị rớt lại đằng sau.
Một khi hắn có thể xuyên qua tầng Thần Phủ thứ bảy, trở thành Thần Phủ cảnh hậu kỳ, vậy hắn tự tin là bản thân sẽ không kém hơn bao nhiêu so với ba người này.
Nghĩ tới cuộc chiến tranh ngôi vị các chủ sắp diễn ra vào một tháng sau, trong lòng Chu Nguyên dâng lên chiến ý hừng hực.
Vì ngày đó, hắn vẫn luôn luôn cố gắng, vượt qua từng bước chông gai...
Cho nên, đừng ai mơ tưởng là có thể ngăn cản hắn trở thành tổng các chủ!