Chấn động do Thiên Viêm tế gây ra chỉ kéo dài được chừng nửa tháng liền biến mất. Dù sao đây cũng là Thiên Uyên Động Thiên, là trung tâm của Thiên Uyên Vực, mỗi ngày có rất nhiều chuyện đặc sắc xảy ra, đủ loại tranh đấu xuất hiện làm cho người ta không kịp nhìn.
Ở chỗ này, dù cho là cường giả Thiên Dương cảnh cũng không mấy sáng chói. Nếu như không phải bốn các là tồn tại đặc thù thì chỉ sợ là thông tin về Thiên Viêm tế còn chẳng thể xuất hiện trong chủ đề bàn luận của mọi người.
Cho nên, dù cho Chu Nguyên là vị các chủ Phong các đã tỏa sáng trong Thiên Viêm tế, thì rất nhanh cũng bị mọi người quên đi, chỉ thỉnh thoảng mới có người vô tình nhắc tới...
Tuy nhiên, khi cuộc chiến tranh ngôi vị các chủ ngày càng đến gần, thì các thông tin về bốn vị các chủ: Chu Nguyên, Lữ Tiêu, Hàn Uyên, Mộc Liễu lại bắt đầu được người ta săn đón chờ mong, trở thành tiêu điểm của toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên.
Sở dĩ như vậy là bởi vì đẳng cấp chế độ của Thiên Uyên Động Thiên quá mức khắt khe nghiêm khắc, trừ địa vị của năm vị Nguyên lão là chí cao vô thượng ra, thì ghế trưởng lão của Trưởng Lão đoàn cũng là chức vị mà người ta tôn sùng nhất. Mà bản thân năm vị Nguyên lão cũng tích cực tranh đoạt tối đa các ghế trưởng lão cho phe mình.
Bởi vì sự mất tích của Thương Uyên Đại Tôn, không có một người nào có thể quyết định chiến lược phát triển của Thiên Uyên Vực. Mà một khi có sự kiện trọng yếu nào cần quyết định thì kết quả cuối cùng sẽ dựa vào số phiếu của các thành viên Trưởng Lão đoàn. Bản thân năm vị Nguyên lão là không có quyền độc đoán. Bởi vậy cũng có thể thấy được vị trí trưởng lão của Trưởng Lão đoàn trọng yếu nhường nào.
Chỉ là để trở thành trưởng lão của Trưởng Lão đoàn, điều kiện tiên quyết là phải có tu vi Nguyên Anh cảnh, thứ yếu là phải vượt qua các vòng xét duyệt, rất là khó khăn.
Nhưng có một ngoại lệ, đó chính là tổng các chủ của bốn các Phong Lâm Hỏa Sơn.
Vị trí này rất đặc biệt, bởi vì bốn các đại biểu cho tương lai của Thiên Uyên Vực, thế nên được đặc cách không yêu cầu tu vi Nguyên Anh cảnh, mà lại được xếp ngang cấp với thành viên Trưởng Lão đoàn, đồng thời có quyền bỏ phiếu trên hội nghị cấp cao.
Thế nên một khi có thể leo lên vị trí này, vậy chẳng khác nào là một bước lên trời, trở thành tầng quản lý cấp cao của Thiên Uyên Vực, quyền thế lẫy lừng.
Thế nên ở một nơi tàng long ngọa hổ như Thiên Uyên Động Thiên, thì dù là bất cứ ai trong bốn vị các chủ cũng không được nhiều người chú ý. Nhưng nếu có một ngày có ai có thể leo lên vị trí tổng các chủ, vậy dù cho là gặp mặt với cường giả Thiên Dương, thậm chí là Nguyên Anh, thì cũng có thể đứng ngang hàng.
Cũng chính bởi vậy, khi cuộc chiến tranh ngôi vị các chủ tới gần thì toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên đều sẽ bàn tán về nó. Mức độ chú ý của các phương sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc trước.
Thiên Uyên Động Thiên, tại một hòn đảo trong một trang viên cực lớn.
Y Thu Thủy đứng trên một tầng lầu các, mang theo vẻ nhàm chán ngắm nhìn phía dưới, ở nơi đó đang có nhiều bóng thiếu niên nam nữ hội tụ vui đùa, thỉnh thoảng lại có tiếng cười vọng lên, thanh xuân tươi mát.
Đây là một lần tụ hội*.
*tụ hội: ngày hội tụ tập cho một mục đích nào đó.
Ông nội của Y Thu Thủy - Y Diêm nắm giữ quyền cao chức trọng trong Trưởng Lão đoàn, mạng lưới xã giao rộng lớn, thỉnh thoảng lại phải tham dự một vài cuộc tụ hội như thế này. Ngày trước, phần lớn thời gian thì Y Thu Thủy đều ở lại Phong các, nhưng kể từ sau Thiên Viêm tế tới nay thì bốn các trở nên bình tĩnh hơn, Chu Nguyên cũng bế quan nhiều ngày, nàng không có chuyện gì làm nên về nhà làm bạn với ông nội.
Quan trọng nhất chính là muội muội Y Đông Nhi của nàng cũng đã được nhận vào Thiên Uyên Động Thiên, vì sợ cô bé sợ người lạ buồn tẻ, Y Thu Thủy mới nghe lời Y Diêm dẫn Y Đông Nhi tới tham gia cuộc tụ hội này.
Những thiếu niên nam nữ ở phía dưới cũng giống nàng, đều là những người có bối cảnh lớn, chỉ vì tuổi tác còn nhỏ, tu vi chưa tới Thần Phủ cảnh, nên chưa được nhận vào bốn các.
Đương nhiên, những thiếu niên này cũng rất mong muốn được đi vào bốn các, thế là vừa nghe Y Thu Thủy muốn tới đây chơi, bọn họ liền tìm tới nàng hỏi thăm. Y Thu Thủy bị hỏi nhiều quá, cảm thấy phiền, liền trốn lên trên lầu tránh tạm.
“Cũng không biết Chu Nguyên sao rồi...”
Đôi mắt đẹp của Y Thu Thủy nhìn hướng về Phong đảo, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên nỗi lo lắng.
Nàng hiểu Chu Nguyên cũng đang phải gánh chịu áp lực cực lớn cho cuộc chiến tranh ngôi vị các chủ sắp tới kia, thế nên mới quyết tâm bế quan đột phá nhằm đối kháng với Lữ Tiêu.
Bản thân Y Thu Thủy cũng không trợ giúp được gì nhiều cho Chu Nguyên trong cuộc đấu này, thế nên chỉ có thể giúp hắn quản lý công việc Phong các thật tốt, cho hắn đỡ bị phân tâm, chuyên tâm tu luyện.
Y Thu Thủy thở dài trong lòng. Chợt nghe thấy vài tiếng cãi vã truyền tới từ phía dưới.
Lúc đầu nàng còn không để ý, nhưng sau đó mới phát hiện một âm thanh quen thuộc vang lên, đó là của Y Đông Nhi.
Thế là nàng cau mày lại, thân thể hơi động, nguyên khí lấp lóe, trực tiếp xuất hiện ở chỗ đám người đang cãi nhau.
Lúc này, ở đây đang có mấy cô bé cãi nhau, một bên có ba người, một bên chỉ có một người là Y Đông Nhi.
Y Đông Nhi đang đỏ bừng cả mặt, tức giận nhìn chằm chằm ba cô bé ương ngạnh bên kia.
- Đông Nhi, sao vậy? -Y Thu Thủy mở miệng hỏi, đôi mắt đẹp nhìn lướt qua ba cô bé kia, cũng nhận ra họ đều là thành viên của các gia tộc lớn của Thiên Uyên Động Thiên.
Y Đông Nhi vểnh miệng, ủy khuất nói:
- Các nàng nói xấu Chu Nguyên ca ca, nói huynh ấy là gian lận.
Y Thu Thủy giật mình, sau đó cũng hiểu rõ. Bởi vì gia tộc của ba cô bé này đều thuộc sự quản lý của Thiên Linh tông, trong đó một người còn có tỷ tỷ là phó các chủ của Hỏa các. Mà thời gian gần đây Phong các liên tục giành ưu thế trước Hỏa các, khiến cho Hỏa các bị thiệt thòi, các cô bé thân quen với Thiên Linh tông, thế nên hiển nhiên là căm ghét Chu Nguyên, thế là nói năng hơi khó nghe một chút.
Mà Chu Nguyên là ân nhân cứu mạng của Y Đông Nhi, con bé vẫn luôn tôn kính cùng sùng bái hắn, nghe thấy các nàng nói hắn như vậy, đương nhiên là không chịu được. Thế nên mới xảy ra cãi cọ.
Y Thu Thủy lạnh lùng nhìn ba cô bé kia, ba người mới là Thái Sơ cảnh, bị nàng nhìn như vậy thì lập tức cảm thấy áp lực, khí thế cũng yếu đi một chút.
Cũng may tính tình Y Thu Thủy vốn dịu dàng, cũng lười cãi cọ với bọn họ, vừa định kéo tay Y Đông Nhi rời đi...
Nhưng ngay lúc nàng xoay người, một tiếng cười trêu tức đã truyền tới.
- Y Thu Thủy, đám trẻ nhỏ chỉ nói sự thật mà thôi, làm gì mà tức tối như vậy?!
Y Thu Thủy dừng chân, xoay đầu lại, sau đó liền nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp cao gầy đi ra từ trong đám người, đi tới bên cạnh ba cô bé kia, nhìn nàng với ánh mắt khiêu khích.
- Tả Nhã?
Gương mặt xinh đẹp của Y Thu Thủy lập tức trở nên lãnh đạm. Bởi vì cô gái xing đẹp trước mắt này chính là vị tỷ tỷ phó các chủ của Hỏa các kia.
Nàng nhìn thoáng qua ba cô bé đứng bên Tả Nhã, trong lòng hiểu rõ, xem ra cuộc cãi cọ này cũng là do Tả Nhã âm thầm dạy bảo đây.
Y Thu Thủy giằng co với Tả Nhã khiến cho nhiều người chú ý tới, các thiếu niên nam nữ đều xúm lại, tò mò nhìn hai cô gái.
Tả Nhã nhìn thấy càng ngày càng có nhiều người tới xem, môi đỏ hơi cong lên. Cô ta muốn gây ra cuộc cãi cọ này là để thể hiện thực lực của Hỏa các, phá hư danh vọng của Chu Nguyên, khiến cho các thanh niên này có ấn tượng xấu về Phong các. Bởi vì những thanh niên nam nữ ở đây đều là các hạt giống tốt của các gia tộc, bối cảnh to lớn, thiên phú trác tuyệt, đáng giá để cô ta lôi kéo về Hỏa các.
Trong lòng suy nghĩ, nụ cười trên môi Tả Nhã lại càng tươi tắn, cô ta nhìn thẳng Y Thu Thủy, âm thanh nhàn nhạt quanh quẩn trong đình viện:
- Chẳng lẽ mấy đứa nó nói sai à? Chẳng qua là cái tên các chủ Phong các kia của các ngươi giở trò gian lận mới may mắn thắng đươc Hỏa các chúng ta mà thôi.