Trên quảng trường, từng sợi sương trắng mông lung quanh quẩn, ánh mắt Chu Nguyên bình tĩnh nhìn Hàn Uyên. Nói thật, trên thực tế thì Chu Nguyên chưa từng có xung đột trực tiếp nào với người này. Tuy rằng kẻ này hay trốn sau lưng Lữ Tiêu gây phiền phức cho Phong các, nhưng Chu Nguyên cũng hiểu đây là vì hắn đứng ở lập trường đối lập mình.
Nhưng dù vì bất cứ lý do gì, nếu đã gặp ở đây, thì Chu Nguyên sẽ không buông tha.
Hàn Uyên cũng nhìn chăm chú Chu Nguyên, thần sắc phức tạp, thở dài:
- Mấy tháng trước, ta còn tưởng rằng Phong các có một vị các chủ không ra gì, nào ngờ đâu thực tế lại là một con cự thú.
Khi Chu Nguyên vừa đảm nhiệm chức các chủ Phong các, Hàn Uyên cũng không để ý lắm. Bởi vì lúc đó thực lực của Chu Nguyên còn không đủ để khiến hắn phải coi trọng. Nhưng cuối cùng nào ai ngờ được chỉ qua thời gian nửa năm ngắn ngủi, Chu Nguyên đã ngồi vững trên vị trí này, hơn nữa còn dẫn dắt Phong các giành chiến thắng liên tiếp.
Thậm chí, thực lực bây giờ mà Chu Nguyên thể hiện ra đã đủ tư cách đấu một trận với Lữ Tiêu.
- Lần này lựa chọn của Nguyên lão Si Tinh thật là chính xác. -Hàn Uyên nói khẽ.
Chu Nguyên bình thản nói:
- Hành động phản bội Phong các sang các khác của các chủ Hàn Uyên thật không khôn ngoan.
Theo Chu Nguyên thấy, mặc dù một tên các chủ Thần Phủ cảnh còn chưa đủ để Si Tinh phải để vào mắt, nhưng hành động phản bội của Hàn Uyên lại trực tiếp đắc tội với một vị Nguyên lão. Nếu dùng ánh mắt lâu dài xem ra thì hành vi này tương đối ngu xuẩn.
Trừ khi tương lai hắn có thể trở thành Nguyên Anh cảnh, dựa vào thực lực tranh được một chút quyền nói chuyện ở Thiên Uyên Vực, bằng không sẽ không có bất cứ người nào rảnh rỗi mà đi giúp hắn bù đắp quan hệ với Si Tinh.
Hàn Uyên cười cười, nói:
- Ta chỉ là một tên tán tu, không có bối cảnh, không có tài nguyên tu luyện. Tất cả những gì mà ta có hiện nay đều dựa vào dùng mạng tranh đoạt, dựa vào thủ đoạn tàn nhẫn. Ngươi cho rằng khi ta bị kẹp giữa Huyền Tinh tộc và Nguyên lão Si Tinh thì ta có thể có tư cách lựa chọn sao?
- Lúc ấy đại nhân Si Tinh mới lên chức Nguyên lão, thế lực yếu kém, đương nhiên là ta phải hành động vì cái mạng của mình. Nếu không có lẽ chỉ một lần ra ngoài làm nhiệm vụ thì sẽ mãi mãi không thể trở về.
Trong nụ cười của hắn có chút đắng chát cùng vô lực.
Không có ai tự dưng lại đi đắc tội với một vị Nguyên lão. Mà bây giờ may là hắn còn có chút tác dụng, nhưng nếu lỡ như có một ngày nào đó hắn đã vô dụng, thì chỉ sợ Huyền Tinh tộc chính là kẻ thứ nhất từ bỏ hắn, ném hắn ra bên ngoài cho Si Tinh trút giận.
Đây chính là nỗi bi ai của kẻ thấp cổ bé họng.
Chu Nguyên không nói gì. Quả thực, trong mắt năm vị Nguyên lão thì Thần Phủ cảnh chẳng là cái gì, nếu như hắn không phải cùng là sư huynh đệ đồng môn thì Si Tinh cũng chẳng thèm để ý đến hắn như vậy. Mà trong trận đấu cờ giữa các phe phái, nếu như không có người chống lưng thì cực kỳ nguy hiểm. Ngay như Chu Nguyên, trước đó còn suýt bị phủ chủ Tích Quang của Thiên Linh tông thủ tiêu. Nếu như hắn bất cẩn đi một chút, hoặc là Si Tinh không chú ý một chút, thì có lẽ bây giờ hắn đã không còn mạng mà đứng ở đây rồi.
Nhưng dù hiểu cho Hàn Uyên, nhưng bây giờ nên làm gì vẫn phải làm.
Nhìn thấy ánh mắt Chu Nguyên dần dần sắc bén, Hàn Uyên cũng không nói tiếp. Mấy lời hắn nói lúc trước cũng không phải là vì muốn nhận được sự đồng cảm. Dù sao hắn cũng là người phải liều sống liều chết mới đi được tới hôm nay, tâm tính cực kỳ cứng rắn.
- Chắc hẳn các chủ Chu Nguyên vẫn còn có chút khó chịu với ta. Nếu đã vậy, hôm nay chúng ta cùng làm một trận đi! Nói thật, ta cũng khá để ý cái chức vị tổng các chủ kia. Nếu có thể đánh bại ngươi, vậy ta lại đi tranh với Lữ Tiêu một chuyến.
Oanh!
Nguyên khí bàng bạc màu đen tỏa ra từ trong cơ thể Hàn Uyên, che khuất bầu trời, chiếu rọi hư không, hiện ra vô số tinh thể nguyên khí. Chỉ đếm qua đã thấy chừng 20 triệu viên.
Áp lực to lớn của nguyên khí tựa như từng làn sóng lớn, lan tràn từng lớp từng lớp về bốn phía xung quanh. Cho là người ở bên ngoài cũng có thể cảm ứng được, ai nấy đều không khỏi tắc lưỡi, thán phục vị các chủ Sơn các này cũng không phải là nhân vật bình thường.
Chỉ là đối mặt trực tiếp với luồng áp lực kia, Chu Nguyên vẫn cứ bình tĩnh đứng đó, ngay cả quần áo cũng không lay động chút nào.
Nếu như là lúc trước khi chưa đột phá tới Thần Phủ hâu kỳ, có lẽ hắn phải dốc hết toàn lực mới có thể đối mặt với loại đối thủ ở cấp bậc như Hàn Uyên này. Nhưng bây giờ, chỉ riêng nội tình nguyên khí của hắn thôi cũng đã mạnh hơn Hàn Uyên rồi!
Tuy rằng mạnh hơn không nhiều, nhưng có sự cường hoành của Trấn Thế Thiên Giao Khí, Chu Nguyên đã đủ sức để tùy tiện trấn áp Hàn Uyên.
Đương nhiên, Hàn Uyên cũng hiểu rõ điều này. Lúc trước khi còn leo thang mây, hắn đã biết tới sự đáng sợ của nội tình nguyên khí của Chu Nguyên. Cho nên hắn biết mình phải dùng biện pháp phụ trợ thì may ra mới đich lại được.
Thế là Hàn Uyên đưa hai tay ra, trên mu bàn tay có hai vòng quang văn cổ xưa, một vàng một đỏ, chậm rãi nổi lên.
Sơn Linh văn!
Hỏa Linh văn!
Khi hai vòng Nguyên văn xuất hiện, chỉ thấy ba động nguyên khí của Hàn Uyên tăng vọt trong nháy mắt, số lượng tinh thể nguyên khí ánh xạ đầy trời cũng tăng lên tới 26 triệu viên!
Ở bên ngoài, thấy số lượng khổng lồ này, không ít người không khỏi chấn kinh. Một số người cũng với tu vi Thần Phủ cảnh hậu kỳ thì không khỏi cười khổ, thảo nào mà người ta được lên làm các chủ Sơn các, mà mình thì chỉ có thể đứng ngoài vây xem.
Chu Nguyên hơi híp mắt lại, thần sắc vẫn rất bình tĩnh. Có lẽ con số 26 triệu đã đủ để người khác chấn kinh, nhưng với hắn thì không!
Hàn Uyên nhìn chằm chằm Chu Nguyên, cười cười:
- Chắc hẳn các chủ Chu Nguyên cũng ngưng tụ được hai Nguyên văn? Nghe nói là Phong Linh văn và Hỏa Linh văn?
- Vậy nên ta cũng biết chỉ dựa vào hai đạo Nguyên văn mà muốn phân thắng bại với các chủ Chu Nguyên thì quả là mơ mộng viển vông.
Thấy Hàn Uyên nói vậy, Chu Nguyên lại cảm thấy khá hứng thú, nói:
Xem ra các chủ Hàn Uyên còn có chuẩn bị khác, vậy mau mau sử dụng ra đi, bằng không chỉ với từng này tinh thể nguyên khí thì còn chưa ép được ta.
Hôm nay nội tình nguyên khí của Chu Nguyên cũng đã là 21 triệu viên tinh thể nguyên khí, nếu sử dụng thêm Phong Linh văn và Hỏa Linh văn thì cường độ sẽ tăng lên thành 28 triệu, thế nên hắn cũng không quá gì phải sợ Hàn Uyên.
Nhưng Hàn Uyên lại không biết điều này, thế mà vẫn có thể tự tin như vậy, xem ra là cũng có át chủ bài.
Hàn Uyên cười một tiếng, nói:
- Cũng chẳng có gì. Ngươi biết đấy, bản thân ta cũng không có quá nhiều tài nguyên tu luyện. Mà nay thân ở bốn các, cũng chỉ có thể trông chờ vào sự giúp đỡ của Tứ Linh Quy Nguyên Tháp thôi.
- Ta đi theo sau Lữ Tiêu, chịu mệt nhọc, chịu tủi nhục, chính là vì lấy được càng nhiều Quy Nguyên bảo tệ...
- Ban đầu ta định để đến khi gặp các chủ Lữ Tiêu thì mới lộ ra con bài này, nhưng nào ngờ các chủ Chu Nguyên lại mạnh mẽ như vậy, nay cũng chỉ đành lấy ra dùng vậy.
Tiếng cười Hàn Uyên vừa dứt, chỉ thấy nơi mi tâm của hắn bắt đầu hiện ra một đạo Nguyên văn cổ xưa.
Khi đạo Nguyên văn này vừa xuất hiện, chỉ thấy ba động nguyên khí phát ra từ cơ thể Hàn Uyên bắt đầu điên cuồng tăng vọt, cuối cùng đạt tới hơn 29 triệu viên tinh thể nguyên khí!
Đồng tử Chu Nguyên không khỏi co rút lại, ánh mắt khóa chặt vào đạo Nguyên văn nơi mi tâm Hàn Uyên.
Đó là Lâm Linh văn!
Không ngờ tên Hàn Uyên này lại âm thầm ngưng tụ ra được gần ba đạo cổ văn!
- Các chủ Hàn Uyên giấu sâu thật đấy, chỉ sợ chính tên Lữ Tiêu kia cũng không biết việc này đâu nhỉ? -Chu Nguyên chậm rãi nói.
Nào ai có thể ngờ tới, trong bốn vị các chủ thì người ngưng tụ ra được nhiều Nguyên văn nhất cho tới hiện nay lại không phải là Lữ Tiêu, cũng không phải là Chu Nguyên, mà lại là một người vẫn luôn núp sau bóng Lữ Tiêu, không mấy thu hút - Hàn Uyên!
Tâm cơ của kể này thật khó lường! Nếu như không phải lần này có sự xuất hiện của Chu Nguyên thì con át chủ bài này đã dành cho Lữ Tiêu rồi.
Đừng nhìn thường ngày tên Hàn Uyên này ra vẻ nghe lời Lữ Tiêu, nhưng trong lòng lại có âm mưu của mình.
Mặc dù Chu Nguyên cũng không biết hắn làm thế nào mà có thể ngưng tụ ra được ba đạo Nguyên văn hoàn chỉnh, nhưng hiển nhiên là kẻ này không đơn giản.
Hô!
Chu Nguyên hít sâu một hơi, hai tay nắm lại, Thanh Giao ngâm vang, nguyên khí bàng bạc gào thét lao ra, hóa thành vô số tinh thể nguyên khí che cả nửa bầu trời.
Tổng cộng có 21 triệu viên!
Trên mu bàn tay hắn, Phong Linh văn cùng Hỏa Linh văn cũng đồng thời tỏa sáng.
Nguyên khí tăng vọt thêm 7 triệu viên!
Cuối cùng cường độ nguyên khí đạt tới mức 28 triệu viên!
Chu Nguyên chính thức ra tay toàn lực!