Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 947 - Chương 946: Đòn Ẩn Giấu Của Hàn Uyên.

Chưa xác định
Chương 946: Đòn ẩn giấu của Hàn Uyên.

Oanh!

Khi nguyên khí của hai người Hàn Uyên và Chu Nguyên cùng quét sạch ra xung quanh, thì vô số người đứng xem ở bên ngoài đều phấn khởi reo hò. Ai cũng không ngờ tới, Hàn Uyên lại là người đầu tiên trong bốn vị các chủ ngưng tụ ra đạo Linh văn thứ ba!

Mà lúc này luồng áp lực nguyên khí do hơn 29 triệu viên tinh thể nguyên khí kia mang tới đang lan tràn khắp ngọn núi, khiến cho nền đất cũng hơi run rẩy một chút.

Không ít người không khỏi cảm thán, thật ra thì trong bốn các chủ, Hàn Uyên mới là nguời ít được chú ý nhất, có lẽ là bởi vì thói quen vẫn ẩn mình sau lưng Lữ Tiêu mà nhiều người đã quên đi vị các chủ xuất thân tán tu của Sơn các này.

Theo mọi người nghĩ, có lẽ Hàn Uyên đã bị Lữ Tiêu thu phục làm tiểu đệ. Nhưng hôm nay khi nhìn thấy những thủ đoạn kia của Hàn Uyên, tất cả mọi người đều hiểu ẩn giấu dưới sự mờ nhạt đó là một dã tâm to lớn.

Phải biết ngay cả Lữ Tiêu cũng còn chưa ngưng tụ ra được đạo Linh văn thứ ba hoàn chỉnh!

Bởi vậy cũng có thể thấy được Hàn Uyên đã nỗ lực nhường nào. Đương nhiên, có lẽ trong đó cũng có nguyên nhân bởi vì như những gì hắn đã nói, hắn không phải là người có bối cảnh tốt như Lữ Tiêu, thế nên chỉ có thể đặt hết hi vọng vào Tứ Linh Quy Nguyên Tháp cùng bốn đạo Linh văn kia...

Biện pháp tưởng như đần độn ấy của hắn đã thể hiện ra hiệu quả bất ngờ vào lúc này.

Lúc đầu mọi người còn cảm thấy dựa theo kết quả của cuộc đua trên thang mây thì thực lực cao thấp của bốn người đều đã lộ ra, nếu Hàn Uyên mà gặp Chu Nguyên thì hẳn là dữ nhiều lành ít. Nhưng đến bây giờ thì có lẽ còn cần phải xem lại...

Trên quảng trường bạch ngọc, nguyên khí màu đen va đụng cùng nguyên khí màu xanh, khiến cho không gian chấn động kịch liệt.

Quanh thân Hàn Uyên cũng bốc lên từng luồng khói đen đặc. nguyên khí mà hắn tu luyện tên là Thiên Ma Chướng Khí, xếp hàng thất phẩm, ẩn chứa nọc độc vô cùng bá đạo, nếu để thân thể nhiễm phải một chút thôi cũng có nguy cơ tử vong.

Nhưng dù cho lúc này đã sử dụng ba đạo Linh văn, khiến cho nội tình nguyên khí tăng lên tới 29 triệu, thì lúc này ánh mắt Hàn Uyên vẫn nhìn Chu Nguyên với vẻ tràn đầy ngưng trọng. Bởi vì bây giờ Chu Nguyên cũng không hề yếu hơn hắn bao nhiêu.

Chắc chắn đây sẽ là một trận chiến các liệt!

Oanh!

Ánh mắt Hàn Uyên âm lãnh, hai tay đột nhiên chắp lại, chỉ thấy nguyên khí màu đen cuồn cuộn kia lập tức gào thét, hóa thành một bàn tay hắc ám tanh hôi chụp về phía Chu Nguyên.

Nhìn bàn tay hắc ám đang lao xuống kia, ánh mắt Chu Nguyên cũng ngưng lại. hắn cũng không chủ quan tới mức tùy ý tiếp xúc trực tiếp với bàn tay hắc ám này. Khi đối mặt với nguyên khí hệ Độc thì nhất định phải cẩn thận, dù cho thân thể của Chu Nguyên đã có sự tiến bộ nhất định nhưng nếu dính phải thì cũng khó tránh khỏi phiền phức.

Chu Nguyên vung tay lên, một viên Kiếm Hoàn lơ lửng trên lòng bàn tay hắn, cùng lúc đó có vô vàn tiếng kiếm reo ngập trời vang lên.

Ong!

Ngay chớp mắt tiếp theo, một luồng kiếm quang sắc bén vô địch phóng lên tận trời, trực tiếp đâm xuyên về phía bàn tay hắc ám kia.

Xoẹt!

Kiếm quang lướt qua, bàn tay do nguyên khí thuần túy biến thành kia trực tiếp bị xuyên thủng, mà kiếm quang sau khi xuyên qua bàn tay cũng hơi chúc xuống, hóa thành hàng ngàn kiếm ảnh lao về phía Hàn Uyên.

Hàn Uyên nhanh chóng lùi lại, tay áo liên tục đong đưa, chỉ thấy nguyên khí màu đen theo đó phun trào, tầng tầng lớp lớp, hóa thành một cái đầm lầy thu nhỏ màu đen.

Phốc! Phốc! Phốc!

Vô số kiếm ảnh đâm xuyên vào đầm lầy màu đen, không ngừng xâm nhập. Nhưng cuối cùng lại chỉ có thể dừng lại tại khoảng cách mười trượng đến người Hàn Uyên thì bị nguyên khí kịch độc ăn mòn, biến thành hư vô.

Hai bên giao chiến lần đầu, coi như thế hòa.

Hàn Uyên nhíu mày lại. Rõ ràng là hắn hơi chiếm ưu thế về nguyên khí, thế nhưng sau đợt giao chiến vừa rồi hắn lại chẳng chiếm được chút thành quả nào, ngược lại còn bị Chu Nguyên phản công. Sự mạnh mẽ của nguyên khí cùng Nguyên thuật mà đối thủ sở hữu vượt ra khỏi dự kiến của hắn.

Mà Chu Nguyên cũng thở dài một tiếng. Hắn cũng cho rằng lần này mình đã đột phá đến Thần Phủ hậu kỳ, hoàn toàn đủ sức đánh bại Hàn Uyên dễ dàng, sau đó tích súc lực lượng quyết chiến Lữ Tiêu. Nhưng ai ngờ vị các chủ Sơn các này cũng là một kẻ biết giấu nghề đây!

Tuy nhiên, chắc chắn là phải nhanh chóng giải quyết xong trận đấu này. Bởi vì nếu để trận đánh kéo dài, nguyên khí của Chu Nguyên sẽ bị tiêu hao rất nhiều, điều này sẽ rất bất lợi cho trận đại chiến chân chính đằng sau.

Vậy nên Chu Nguyên cần tốc chiến tốc thắng!

- Phù!

Khi Chu Nguyên quyết định phải nhanh chóng thắng lợi, thì Hàn Uyên cùng thở dài một hơi, ánh mắt hai người đồng thời trở nên sắc bén. Cả hai đều có quyết định giống nhau. Vì hai người đều có tham vọng tiến vào vòng cuối cùng.

- Nếu đã vậy...

Hàn Uyên ngửa mặt lên trời thét dài, mũi chân nhón một cái, thân hình bay thẳng lên trên, miệng hắn phun ra một ngụm tinh huyết, nhuốm máu mười ngón tay, sau đó đôi tay nhanh chóng kết ấn.

Nguyên khí màu đen cuồn cuộn xoay vần, tựa như một biển mây đen đang bao phủ Hàn Uyên.

Dần dần, một loại khí tức làm người ta phải rùng mình xuất hiện trong biển mây sền sệt kia.

Chu Nguyên thấy vậy, biết là Hàn Uyên đang muốn dùng đòn ẩn giấu cuối cùng. Hắn cũng không ngăn cản, bởi vì bây giờ Chu Nguyên cũng đang làm như vậy.

Năm ngón tay Chu Nguyên nắm lại, nguyên khí màu xanh gào thét lao ra khỏi cơ thể, xoay vần quanh thân, hình thành hình ảnh một con Thanh Giao.

Bên ngoài, vô số người cũng đang quan sát chiến trường bên này.

Không ngờ trận chiến giữa Chu Nguyên và Hàn Uyên còn kịch liệt hung ác vượt qua tưởng tượng!

Nguyên khí màu đen xoay vần, đột nhiên trong khoảng khắc nào đó bắt đầu dừng lại, sau đó bắt đầu co cụm lại với tốc độ cực nhanh.

Tại lúc mà biển mây sền sệt ấy cuốn ngược lại, trái tim mọi người không khỏi nhảy lên, bởi vì dường như ở trung tâm của biển mây đen ấy đang dần sinh ra một thứ gì đó kinh khủng.

Một luồng ba động tràn ngập điên cuồng cùng giết chóc lan tràn ra.

Nguyên khí màu đen cuốn về, đợi đến lúc dòng nguyên khí cuối cùng biến mất thì thân ảnh Hàn Uyên cũng lại hiển lộ ra một lần nữa. Lúc này, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, nhưng trong đôi mắt lại tràn đầy hưng phấn.

Nhưng lúc này vô số người lại chú ý tới một thân ảnh màu đen khổng lồ đang đứng lặng sau lưng Hàn Uyên. Một sợi nguyên khí màu đen cuối cùng bị thân ảnh này hút vào, trên tay nó còn cầm một thanh câu liêm đen bóng.

Một luồng khí tức sát phạt vô biên bắt đầu bùng phát ra từ trong cơ thể của bóng người màu đen quỷ dị kia.

Gương mặt trắng bệch của Hàn Uyên quay về phía Chu Nguyên, khóe miệng hơi cong lên, lộ ra hàm răng trắng.

- Chu Nguyên các chủ...

- Đây là món quà mà ta sắp sửa tặng cho ngươi...

Ngươi có thể gọi nó là...

- Hắc Thiên Ma!

Bình Luận (0)
Comment