Võ Thần Vực.
Võ Dao đứng thẳng, váy đỏ tung bay, đôi mắt phượng hẹp dài nhìn qua mấy ngàn đệ tử của Võ Thần Vực ở phía trước, bọn họ chính là những người tinh nhuệ nhất trong thế hệ này của Võ Thần Vực. Lúc này, bọn họ chỉ đứng ở nơi đó nhưng vẫn khiến cho nguyên khí trong thiên địa sôi trào, chấn động.
Mà vào lúc này, mấy ngàn đệ tử tinh nhuệ của Võ Thần Vực cũng đang dùng ánh mắt tôn sùng để nhìn qua Võ Dao lăng lệ, ác liệt mà khí phách ở phía trước.
Ở sau lưng Võ Dao, có hai bóng người cao ngất đang sừng sững.
Một người là Lam Đình, mà một người còn lại cũng có khí độ cũng không hề kém hơn hắn, người này là một nam tử tuấn dật, nếu như Chu Nguyên ở đây thì là có thể nhận ra hắn, bởi vì năm đó, khi Võ Dao phản hồi Đại Võ, người này cũng theo sau, hơn nữa vẫn còn ở lúc Chu Nguyên không chú ý, đánh lén hắn một chưởng, cho nên giữa hai người cũng có chút thù hận.
Hắn tên là Triệu Vân Tiêu.
Mà lúc này hai người đều nhìn qua bóng lưng của Võ Dao, ở chỗ sâu trong đôi mắt có thần sắc hâm mộ.
Sau đó bọn họ liếc nhìn nhau, ở bên trong thần sắc bình thản lại có thêm ý cạnh tranh với nhau.
- Vân Tiêu sư đệ, lần này, thời gian sư đệ bế quan thật đúng là không ngắn đó. Không biết về sau, sư đệ có muốn thay đổi xếp hạng của mình trên Thần Phủ Bảng hay không? Hay là vẫn còn định dừng lại tại vị trí thứ 19 vậy?
Lam Đình thấp giọng mỉm cười nói.
Vì Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực, Võ Thần Vực đã ẩn tàng không ít sức mạnh, thực lực của Lam Đình rõ ràng là rất mạnh, lại căn bản không có lên bảng, mà Triệu Vân Tiêu này thì quanh năm dừng lại tại vị trí thứ 19, không tiến lên cũng không rớt xuống.
Cho nên ở trong Võ Thần Vực, Triệu Vân Tiêu còn có một danh hiệu là Triệu Thập Cửu.
Nhưng mà, chỉ có những người quen thuộc nội tình mới biết được, vị trí thứ 19 này của Triệu Vân Tiêu chỉ là cho người ngoài xem mà thôi. Thật muốn bàn về thực lực thì ngoại trừ những Thiên kiêu chí tôn xếp hạng trước tám, những người khác hắn đều không có để ở trong mắt.
Nghe được câu hỏi của Lam Đình, thần sắc trên mặt Triệu Vân Tiêu vẫn cực kỳ lạnh nhạt, hắn thản nhiên nói:
- Sau lần Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực này , Lam Đình sư huynh cũng hẳn là không ẩn giấu thực lực được rồi. Ta ngược lại là muốn nhìn xem khi đó sư huynh có thể xếp hạng bao nhiêu đây?
Ánh mắt của hai người đối chọi với nhau, không gian ở giữa tựa như là có hoa lửa bắn tung tóe.
Ở phía trước, Võ Dao cũng không để ý gì tới hai người phía sau đang âm thầm tranh đấu, đôi mắt phượng của nàng vẫn tỏ ra cực kỳ bình thản, bàn tay ngọc khẽ nhấc lên ra hiệu rồi chỉ trong một cái chớp mắt, thân hình nhỏ nhắn của nàng đã hóa thành một vệt sáng phóng lên trời.
Ầm!
Theo sát phía sau là hai người Lam Đình và Triệu Vân Tiêu, cuối cùng là nhóm đệ tử tinh nhuệ của Võ Thần Vực.
Tử Tiêu Vực.
Trước một đình viện trên mây, ánh mắt của Tô Ấu Vi dừng lại ở phía trước đại quân mênh mông, cuồn cuộn của Tử Tiêu Vực. Hôm nay, nàng mặc một bộ váy dài màu đỏ tía, tóc đen vén lên, dung nhan tuyệt mỹ hiện ra.
Một lát sau, nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa xa, trên mặt nở một nụ cười nhẹ.
Nụ cười kia chỉ xuất hiện trong một chớp mắt rồi nhanh chóng bị thu liễm lại nhưng đã đủ để làm cho tất cả mọi người ở đây cảm thấy kinh diễm rồi.
- Điện hạ, Ấu Vi rốt cục có thể gặp lại người rồi.
Huyết Hải Vực
Thánh Văn Vực
Huyền Cơ Vực
Giờ khắc này, ở trong Cửu Vực của Hỗn Nguyên Thiên đều có bóng người tỏa ra khí thế mênh mông, cuồn cuộn phóng lên trời.
Mà ở phía sau những người này thì là đội ngũ của Cửu Vực và những thế lực phía dưới đi theo. Thanh thế vô cùng vang dội
Cuối cùng vào lúc này, trận thịnh điển thuộc về thế hệ trẻ tuổi trong Hỗn Nguyên Thiên triệt để kéo màn che ra.
Vẫn Lạc Chi Uyên ở vào khu vực Tây Nam bộ của Hỗn Nguyên Thiên.
Ở bên trong Hỗn Nguyên Thiên, Vẫn Lạc Chi Uyên có danh khí thật lớn, ngoại trừ việc nơi này một trong những cấm địa nổi danh, vô cùng nguy hiểm thì nơi đây còn chính là một chỗ chiến trường của thời kỳ Viễn cổ, có vô số cường giả vẫn lạc, thậm chí không thiếu cường giả Pháp Vực Cảnh.
Mọi người đều biết khi cường giả Pháp Vực Cảnh vẫn lạc, Pháp Vực sẽ tiêu tán ở trong thiên địa, cũng khiến cho không gian vặn vẹo, quy tắc biến hóa.
Cho nên ở thời điểm bình thường, Vẫn Lạc Chi Uyên đều ở vào trạng thái phong bế, chỉ có khi nào Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực diễn ra thì mới có cường giả Pháp Vực Cảnh của Cửu Vực liên thủ mở thông đạo, cho thiên kiêu Thần Phủ Cảnh của Cửu Vực tiến vào cạnh tranh, tìm kiếm cơ duyên.
Ở tít mãi bên ngoài của Vẫn Lạc Chi Uyên, bên trên bình nguyên u ám, có một thành thị hùng vĩ đứng sừng sững, đây là Vẫn Lạc Chi Thành.
Tuy rằng muốn xâm nhập Vẫn Lạc Chi Uyên, phải cần không chỉ một vị cường giả Pháp Vực Cảnh liên thủ mới mở được thông đạo, nhưng nếu chỉ là tít mãi bên ngoài thì chỉ cần dũng khí lớn hơn một chút, ngược lại là có thể mạo hiểm trà trộn vào.
Nếu như vận khí tốt thì có thể tìm được một vài bảo vật cùng với truyền thừa lẻ tẻ, nhưng đối với rất nhiều tán tu mà nói thì đó cũng là cơ duyên thật lớn rồi.
Cho nên Vẫn Lạc Chi Thành này được thành lập, để trở thành chỗ đặt chân cho vô số người tầm bảo.
Mà trong khoảng thời gian này, khi Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực sắp sửa diễn ra, Vẫn Lạc Chi Thành này lại càng thêm náo nhiệt, nơi đây đã trở thành chỗ tập trung của tất cả mọi người trong Hỗn Nguyên Thiên. Vô số thế lực đi tới đây, nhanh chóng làm cho thành thị vốn có chút hoang vu này trở nên náo nhiệt.
Trong lúc nhất thời có thể nói là rồng rắn lẫn lộn.
Loại hào khí này kéo dài đến khi đội ngũ của Cửu Vực đi tới Vẫn Lạc Chi Thành thì rốt cục đã đạt tới đỉnh phong.
Ở vị trí trung ương của Vẫn Lạc Chi Thành có một trang viên chiếm diện tích rất lớn, mà trong trang viên, có chín lầu các khổng lồ đứng sừng sững, chính là tiêu chí của cả thành thị, điểm hấp dẫn ánh mắt của người ngoài nhất trong Vẫn Lạc Chi Thành.
Chín lầu các khổng lồ này được xây dựng chuyên môn dùng để cho đệ tử của Cửu Vực vào ở khi Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực diễn ra, người của thế lực khác không thể đi vào, từ đó có thể thấy được địa vị của Cửu Vực ở bên trong Hỗn Nguyên Thiên.
Cho nên trang viên này cũng còn được người ta gọi là Cửu Vực Trang.
Mà lúc này, Chu Nguyên cũng đã dẫn theo 2000 thành viên của bốn Các, đại biểu cho Thiên Uyên Vực đi tới Vẫn Lạc Chi Thành.
2000 người này chính là nhóm đệ tử tinh nhuệ nhất của bốn Các, trong đó có bốn trăm người là Thần Phủ Cảnh hậu kỳ, 1600 người là Thần Phủ Cảnh trung kỳ.
Đội ngũ có quy mô như thế không có gì bất ngờ xảy ra là khiến cho tất cả mọi người trong Vẫn Lạc Chi Thành chú ý đến.
Mà khi bọn họ biết được người tới là đội ngũ của Thiên Uyên Vực thì ánh mắt lại có thêm thần sắc hiếu kỳ. Dù sao trong khoảng thời gian này, danh tiếng của Chu Nguyên tại Hỗn Nguyên Thiên cũng đang lên cao nên được mọi người chú ý là điều hiển nhiên.
Đương nhiên, đội ngũ cuả một vài thế lực đỉnh tiêm thì là thoáng lộ ra sự khác thường, dù sao thế lực của bọn họ cũng cùng cấp với Tam Sơn Minh, tiến thêm một bước chính là cấp bậc của Cửu Vực rồi. Mà hiện tại, ngoại trừ việc lão tổ đột phá thì hiển nhiên bọn họ cũng chỉ có thể nhắm vào thế lực yếu nhất trong Cửu Vực chính là Thiên Uyên Vực rồi.
Bỏ qua vô số ánh mắt khác thường suốt dọc đường đi, Chu Nguyên bình thản dẫn đội ngũ của Thiên Uyên Vực đi tới Cửu Vực Trang ở trung tâm Vẫn Lạc Chi Thành.
Lúc này, ở chỗ cửa lớn của trang viên có quản sự thấy thế, vội vàng chạy ra nghênh tiếp.
- Ha ha ha. Chắc hẳn vị này chính là Chu Nguyên Tổng Các chủ đi à nha? Thật sự là nghe danh đã lâu.
Vị quản sự trắng trắng mập mập kia cười nói.