Sau khi Chu Nguyên nói xong, bốn phía rõ ràng an tĩnh trong một cái chớp mắt, rất nhiều người đều tỏ ra kinh ngạc.
Ai cũng không nghĩ tới thái độ của Chu Nguyên vậy mà sẽ cường ngạnh như thế.
Vốn dĩ bọn họ còn cho rằng Chu Nguyên sẽ lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, dù sao hôm nay trong Cửu Vực, thực lực của Thiên Uyên Vực là yếu nhất, mà trước mắt Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực đã sắp sửa bắt đầu, nếu như ở chỗ này, ngay lúc này, lựa chọn đắc tội với Yêu Khôi Vực, chắc hẳn sau khi tiến vào Vẫn Lạc Chi Uyên, đội ngũ của Thiên Uyên Vực tất nhiên sẽ bị trả thù.
Chuyện này đối với Thiên Uyên Vực mà nói cũng không phải là lựa chọn sáng suốt gì.
Nghe được lời nói của Chu Nguyên, mấy người Cừu Thứu kia cũng hơi sững sờ rồi ngay lập tức sắc mặt của bọn họ đã trầm xuống, Cừu Thứu gằn giọng nói:
- Chu Nguyên Tổng Các chủ, Thiên Uyên Vực các ngươi muốn khai chiến cùng Yêu Khôi Vực ta hay sao?
Chu Nguyên không để ý đến hắn, nghiêng đầu liếc nhìn mấy người Lữ Tiêu, thản nhiên nói:
- Động thủ.
Kỳ thật mấy người Lữ Tiêu cũng bị những lời cường thế lúc trước của Chu Nguyên làm cho hoảng sợ đến ngây người. Vốn dĩ là bọn họ còn tưởng rằng Chu Nguyên chỉ đang nói giỡn, nhưng bây giờ nhìn lại, tựa hồ là không phải, Chu Nguyên thật sự vừa hạ lệnh rồi.
- Chu huynh là Tổng Các chủ, mọi việc đương nhiên sẽ do Chu huynh định đoạt.
Lữ Tiêu vung tay lên.
Bá!
Chỉ trong một cái chớp mắt, hơn mười Thần Phủ Cảnh hậu kỳ như sói như hổ trực tiếp nhào tới mấy người Cừu Thứu.
Ầm!
Nguyên khí bộc phát ra ở chỗ cửa lớn của Cửu Vực Trang, nhóm của Cừu Thứu kia chỉ có bốn người, rất nhanh đã bị mấy người bên phía Thiên Uyên Vực vây khốn. Lúc này, cho dù là sắc mặt đã tái nhợt nhưng Cừu Thứu vẫn lạnh lùng nói:
- Chu Nguyên, các ngươi ăn gan báo rồi hay sao? Ngươi có tin rằng sau khi tiến vào Vẫn Lạc Chi Uyên, Yêu Khôi Vực ta sẽ lập tức tiêu diệt Thiên Uyên Vực các ngươi hay không?
Nhưng mà đối mặt với sự uy hiếp của Cừu Thứu, sắc mặt của Chu Nguyên vẫn không hề thay đổi, lại tỏ ra cực kỳ thờ ơ.
Hơn mười giây sau, bốn người Cừu Thứu đã bị bắt lại, lúc này trông bọn họ vô cùng chật vật.
Chỉ có điều bọn họ lại không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, Cừu Thứu còn nhe răng cười nói:
- Tốt! Tốt! Tốt lắm! Chu Nguyên Tổng Các chủ, ngươi là muốn làm cho Thiên Uyên Vực các ngươi tổn thất thảm trọng trong lần Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực này sao?
Nghe thấy lời nói này của Cừu Thứu, Chu Nguyên nhẹ nhàng đá chân một cái, một viên đá vụn được nguyên khí bao bọc bay ra, hung hăng đập vào miệng của Cừu Thứu. Cừu Thứu hét thảm một tiếng, chỉ thấy được lúc này miệng của hắn đã đầy máu tươi, có mấy cái răng cửa đã bị gãy.
- Thả một người đi thông tri choTừ Minh. Nếu như năm phút sau mà hắn vẫn không có xuất hiện thì treo bọn chúng lên chỗ cửa thành.
Chu Nguyên thản nhiên nói.
Nghe được mệnh lệnh của Chu Nguyên, một ngườilập tức được thả ra, mà người nọ cũng biết mình ở lại không có tác dụng gì, hắn hung hăng liếc nhìn Chu Nguyên rồi quay người nhanh chóng rời đi.
Lúc này, ở chỗ cửa lớn của Cửu Vực Trang hoàn toàn yên tĩnh.
Mà ngay cả những người đang quan sát ở xa xa đều tỏ ra khiếp sợ, Chu Nguyên này vậy mà cường thế như vậy, chẳng lẽ hắn không lo lắng sẽ đắc tội Yêu Khôi Vực cùng Từ Minh hay sao?
Chẳng lẽ hắn còn định trực tiếp đánh một trận cùng Yêu Khôi Vực ở chỗ này hay sao?
- Chậc chậc. Xem ra là có trò hay để nhìn rồi. Từ Minh kia là người cuồng ngạo, có thù tất báo. Chu Nguyên sỉ nhục người của hắn như thế, hôm nay sợ là không dễ dàng cho qua việc này đâu!
- Mau mau, thông tri mọi người đây xem kịch tới!
- …
Tin tức về cuộc tranh đấu giữa Thiên Uyên Vực và Yêu Khôi Vực nhanh chóng được truyền đi khắp trong Vẫn Lạc Chi Thành hùng vĩ. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi là đẫ có thêm vô số tiếng xé gió vang lên, rất nhiều người nhanh chóng chạy tới chỗ cửa lớn của Cửu Vực Trang.
Ai cũng không nghĩ tới, Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực này còn chưa chính thức bắt đầu mà đã có một màn kịch hay muốn mở màn rồi.
Vào lúc này, Chu Nguyên bình thản đứng ở chỗ cửa lớn của Cửu Vực Trang. Ở sau lưng hắn, 2000 thành viên trong đội ngũ của Thiên Uyên cũng đứng thẳng, sắc mặt nghiêm trang, Chu Nguyên cường thế cũng làm cho bọn họ cảm thấy hưng phấn. Dù sao bọn họ đều là người trẻ tuổi lại là thiên kiêu của một phương, tự nhiên là không có người nào nguyện ý nén giận.
Ngay cả Tổng Các chủ đều hung hãn như vậy thì bọn họ cứ nghe lệnh là được rồi.
Mà động tĩnh ở chỗ cửa lớn của Cửu Vực Trang không chỉ có truyền khắp Vẫn Lạc Chi Thành, mà ở trong Cửu Vực Trang, bên trên mấy lầu cao kia cũng có người đưa mắt nhìn xuống.
Vào lúc này, ở chỗ lầu các của Vạn Tổ Vực.
Một tay của Triệu Mục Thần thả lỏng ở phía sau lưng, ánh mắt nhìn qua chỗ cửa lớn của trang viên, nơi xung đột đang diễn ra.
Ở sau lưng hắn là một nữ tử mặc áo xanh da trời có dung nhan kiều mỵ, nữ tử này đúng là Liễu Thanh Thục kia. Lúc này, nàng mỉm cười nói:
- Nghe nói Vị Tổng Các chủ của Thiên Uyên Vực kia cảm thấy không hài lòng đối với việc Yêu Khôi Vực chiếm lầu các của bọn họ đấy.
- Xem ra Vị Tổng Các chủ của Thiên Uyên Vực này cũng là người rất hung hãn đấy.
Triệu Mục Thần nói:
- Trong Cửu Vực thì thực lực của Thiên Uyên Vực yếu nhất. Nếu như Chu Nguyên lại có biểu hiện mềm yếu nữa thì sẽ để cho người khác thừa cơ truy kích, nhưng nếu như bày ra dáng vẻ hung ác nhất của mình, như vậy ngược lại sẽ làm cho người khác cảm thấy kiêng kị. Vị Tổng Các chủ của Thiên Uyên Vực này vẫn còn có chút tâm cơ.
Nghe Triệu Mục Thần nói như vậy, cái miệng nhỏ nhắn của Liễu Thanh Thục nhẹ nhàng nhếch lên, nàng thản nhiên nói:
- Nhưng đáng tiếc, Từ Minh kia cũng không phải là người dễ trêu. Chu Nguyên này ngược lại là đã tìm sai mục tiêu rồi, sợ rằng hôm nay sẽ càng thêm mất mặt.
- Nếu như đến lúc đó còn bị Từ Minh hung hăng đánh cho một trận thì đúng là Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực này còn chưa bắt đầu, Thiên Uyên Vực sẽ thành một truyện cười rồi.
Triệu Mục Thần nhẹ nhàng gật đầu, lạnh nhạt nhìn qua chỗ cửa lớn của trang viên, ánh mắt tập trung vào bóng người trẻ tuổi đứng phía trước mấy ngàn người của Thiên Uyên Vực. Chu Nguyên này tỏ ra cường thế như vậy, đến tột cùng là thực sự có thủ đoạn hay là đang phô trương thanh thế đây?
Nếu như là trường hợp phía trước thì còn có chút ý tứ, nếu như là trường hợp sau, vậy thì hôm nay chính như lời Liễu Thanh Thục vừa nói, Thiên Uyên Vực chỉ sợ là muốn mất hết mặt mũi rồi.
Bởi vì Chu Nguyên đã hung ác nhưng Từ Minh kia càng hung ác hơn.
Vào lúc này, ở bên trên một lầu các khác, Võ Dao cũng đang nhìn qua chỗ cửa lớn của Cửu Vực Trang, đôi mắt phượng của nàng dừng lại ở bóng người quen thuộc kia, nàng có thể cảm giác được Thánh Long chi khí trong cơ thể đang chấn động.
- Chu Nguyên này thật đúng là biết cách làm người ta chú ý đấy
Đôi mắt phượng của nàng khẽ chớp lên, thân thể mềm mại chợt khẽ động, hư không tiêu thất.
- Ta ngược lại là muốn tới nhìn xem, hiện nay thực lực của ngươi đã tiến bộ đến bước nào rồi?
- Ha ha ha. Quả là một vở kịch hay.
Nhìn qua chỗ cửa ra vào, Tiết Kinh Đào cười tủm tỉm. Lúc này, ở bên cạnh của hắn còn có không ít bóng người vây quanh, tất cả bọn họ đều tỏ vẻ bàng quang như là khán giả đang xem kịch vui.
Bọn họ tự nhiên là biết được chuyện Từ Minh dẫn người chiếm lầu các của Thiên Uyên Vực. Chỉ có điều bọn họ cũng cho rằng mặc dù biết được rồi, Thiên Uyên Vực có lẽ cũng sẽ lựa chọn nén giận, dù sao đắc tội Yêu Khôi Vực cũng không có có chỗ tốt gì đối với bọn họ.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, vị Tổng Các chủ mới của Thiên Uyên Vực là Chu Nguyên này lại cường thế như vậy, trước mắt lại vẫn dám bắt người của Từ Minh.
Lấy tính tình cuồng ngạo của Từ Minh, Chu Nguyên đã dám làm như vậy thì tất nhiên là sẽ không dễ dàng bỏ qua.