Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152. Bắt Đầu Thi Đấu

Chương 152. Bắt đầu thi đấu Chương 152. Bắt đầu thi đấu

Chương 152: Bắt đầu thi đấu

Thấy Bạch Táp nghiêm túc gật đầu, Hứa Thu ngồi xổm xuống dán sát vào tai mèo, sau đó nói khẽ với cậu bé rất nhiều sách lược của cô:

“Như vậy như vậy lại như vậy, em phải nhớ rõ…”

Đợi sau khi nói xong, Hứa Thu hỏi Bạch Táp: “Những lời này em đều nhớ kỹ chưa?”

Bạch Táp gật đầu, tỏ vẻ mình đã nhớ kỹ.

“Vậy thì tốt vậy thì tốt, cô tin tưởng em. Tin tưởng các em nhất định sẽ thắng.”

Hứa Thu lại thổi còi lần nữa: “Bắt đầu thi đấu!”

Thi đấu vòng đầu tiên, Hứa Thu hạn chế tất cả năng lực đặc biệt của đám trẻ, cố gắng đảm bảo thực lực của hai bên nằm trong tình huống tám lạng nửa cân, cuối cùng là đội lam thắng.

“Một củ hai củ ba củ…”

Một thùng khoai lang to kiểm kê xong, Hoa Lan đều cảm thấy mệt mỏi, khi đếm số lượng xong, cậu bé cảm nhận được giải thoát từ sâu trong lòng.

Thi đấu vòng thứ hai là cá nhân, chủ yếu là dựa vào vận may.

Loại hoạt động dựa vào vận may này, cuối cùng không nằm trong tay cùng một người.

Người được thưởng khoai lang đỏ to nhất thuộc về thành viên của đội đỏ, mà thưởng số lượng nhiều nhất cuối cùng vào tay Bạch Táp của đội lam.

Người được phần thưởng trong vòng thứ hai không phải người khác, là đứa bé thủy sinh không được xem trọng, Do Vũ.

Đối phương không đào được nhiều khoai lang đỏ nhất, nhưng đào được củ khoai lang đỏ to nhất.

Hơn nữa ngoại trừ khoai lang đỏ nhỏ được dây đằng nối nhau kéo ra, khoai lang đỏ trên tay Do Vũ đều to hơn mỗi người.

Dưới ánh mắt hâm mộ của đám trẻ khác nó bốc phét, giới thiệu kinh nghiệm mình thu hoạch thành công:

“Tớ lợi dụng âm thanh phân biệt vị trí, tìm ra được củ khoai lang đỏ to nhất…”

Phần thưởng của thi đấu lần này là huy hiệu, còn có vở và bút.

Thi đấu buổi sáng xong, giữa trưa ăn cơm bình thường, buổi chiều chính là ăn khoai lang đỏ.

Hứa Thu huýt sáo, giọng nói có chút hưng phấn:

“Mọi người quét hết lá rụng vào đi, quét hết thành một đống, sau đó lấy ra củ khoai lang mà mình thích, hôm nay chúng ta sẽ nướng khoai ăn!”

Mùa thu đông, cây cối trong sân rơi xuống không ít lá cây, bởi vì trải một tầng thật dày trên đất, thoạt nhìn vàng một mảng, Hứa Thu cũng không quản nó.

Lúc này vừa vặn quét hết vào, chỉ một lát đã quét thành ngọn núi nhỏ thật dày.

Hứa Thu chia đôi lá cây, sau đó sắp xếp đám trẻ vùi khoai lang đỏ vào.

“Lị Lị, tới đây, em châm lửa đống này đi.”

Cho dù thế nào, dị năng của đám trẻ không thể để không, thông thường nếu dị năng có tác dụng, Hứa Thu sẽ không ngăn cản đám trẻ sử dụng dị năng của mình.

Bé Hồ Ly vô cùng kiêu ngạo vì mình có thể giúp đỡ, tiến về trước một bước, há miệng phun ra một đống lửa.

Phần phật, ngọn lửa nhỏ nhanh chóng xuất hiện trên đống lá cây, lá cây khô khốc gặp lửa lớn nhanh chóng bốc cháy, nhưng mà vì lá cây đủ rắn chắc, trong chốc lát chúng nó sẽ không cháy sạch.

Nhìn thấy tình huống này, Lị Lị nhíu mày thổi một hơi, ngọn lửa lại cháy lên một cách mạnh mẽ.

Lá cây bị đốt cháy bốc lên khói, khiến người ta bị sặc.

Vẫn là Hứa Thu thấy tốc độ lửa không đúng lắm, kịp thời ngăn cản Lị Lị: “Lửa không cần quá to, phải để nó cháy chậm mới được.”

“Mọi người tránh ra một chút, để nó chậm rãi cháy, nấu chín xong mọi người có thể ăn khoai lang nướng.”

Đám trẻ ở bên cạnh đống lửa vươn đầu nhìn, nhưng không thể giúp được việc gì thì không nói, trên mặt trên lông còn bị bụi bay lên đen xì.

Hứa Thu nhìn cánh tay nhỏ của đám trẻ, cả đám đều bị bùn đất tro bụi làm cho dơ bẩn.

“Được rồi, bây giờ mọi người đi theo cô Kim, đến phòng rửa mặt rửa tay trước.”

Thực ra hoạt động hôm nay quần áo trên người đám trẻ đều bị bẩn, nhưng suy nghĩ tới lát nữa còn phải ăn khoai lang nướng, không cẩn thận sẽ dính đầy người, Hứa Thu quyết định đợi đám trẻ ăn xong lại để bọn họ đi thay quần áo.

Sau khi đám trẻ rời đi, Hứa Thu không đi, cô nhặt hai cành cây tương đối thô, tính thời gian hất lá cây ra, tránh cho đống khoai lang đỏ bị nướng thành than.

Bởi vì hơi nướng đầy đủ, cắm cành cây vào trong đống lá đang cháy cũng không “dẫn lửa thiêu thân”.

Đợi đám trẻ rửa sạch sẽ tay chân, rửa gương mặt xinh đẹp cũng trở nên trắng nõn sạch sẽ, hai đống lá cây cũng biến thành đống tro đen tuyền.

Đám trẻ tò mò nhìn Hứa Thu: “Cái này có thể ăn ạ?”

“Đương nhiên có thể ăn.”

Hứa Thu dùng cành cây nhẹ nhàng chọc một củ khoai lang đỏ khá to, rất tốt, vỏ đã mềm.

Bình Luận (0)
Comment