Chương 162: Bị ốm
Như là sợ Hứa Thu phân nhiệm vụ cho mình, Kim Tinh Tinh nói xong những lời này lấy cớ nói cơ thể mình không thoải mái lắm, quay đầu lập tức chạy như điên về ký túc xá của mình, chỉ để lại đất trống đầy cát vàng.
Dựa vào loại phản ứng này, Hứa Thu có thể chắc chắn tuyệt đối không thể trông cậy vào được, nhưng mà cô không muốn đến trước mặt đám trẻ kéo thù hận, người nào có thể đảm nhận vai ác này?
Ở hành tinh kim cương Đường Nạp Đức và Quỳnh đột nhiên hắt xì một cái: “Hắt xì.”
Vợ Quỳnh vươn đầu trong bếp nói:
“Bị cảm đúng không? Ngày hôm qua thời tiết hơi lạnh, bảo anh mặc nhiều quần áo vào anh không nghe em, hai ngày này đừng tới gần đám Mã Lệ.”
Bởi vì đứa bé còn nhỏ tuổi, làm cha thường xuyên chơi đùa với đám trẻ, nhưng mà thời tiết này nếu lây bệnh cho đám trẻ, làm mẹ sẽ không nỡ để cha chơi cùng.
“Đâu có khoa trương như em nói, anh đã nhiều năm không sinh bệnh, ngày hôm qua cũng không bị gió thổi.” Người đàn ông mở miệng nói như vậy, nhưng không lâu sau anh ta vẫn ngoan ngoãn uống một hơi cạn sạch nước gừng vợ nấu cho anh ta.
Thời tiết dần chuyển lạnh, hơn nữa còn sắp ăn tết, việc kinh doanh ở bên hành tinh hoang cũng không dễ làm lắm, trong nhà còn có nhiều đứa bé cần nuôi như vậy, không thể sinh bệnh.
Kết quả lúc trước mạnh miệng nói xong, ngày hôm sau Quỳnh sinh bệnh, còn bệnh rất nặng.
“Hiệu trưởng Hứa, e rằng mấy ngày này tôi không có cách nào đến bên nhà trẻ.”
Sáng ngày hôm sau, tên to con tóc vàng nằm trên giường vừa ho khan, vừa nói chuyện này.
Hứa Thu suy nghĩ cho an toàn của đám trẻ, cũng không có khả năng để đối phương tới đây, nhỡ đâu mang virus gì đó đến, mọi chuyện sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Quỳnh không có cách nào tới đây, Đường Nạp Đức còn chưa học được lái phi thuyền.
Xem ra chỉ có thể để đám người máy lên, không được thì đến lúc đó để đám trợ thủ nhỏ đè đứa bé lại.
Nhưng mà nghĩ tới hình ảnh đó, Hứa Thu lập tức cảm thấy đầu mơ hồ đau.
Kiểm tra răng cho đám trẻ lửa sém lông mày, cho dù không vì đẩy mạnh nhiệm vụ chính, cũng nên suy nghĩ tới vấn đề hàm răng khỏe mạnh của đám trẻ, Hứa Thu chỉ có thể nhẫn tâm hơn.
Đợi đến khi hệ thống nhắc nhở cô phòng khám đã xây xong, Hứa Thu nghiệm thu kết thúc thì lập tức thông báo.
“Mùa đông sắp tới, mùa này dễ dàng sinh bệnh, cho nên nhà trẻ chúng ta sẽ làm kiểm tra sức khỏe, không chỉ có các em, cô và cô Kim Tinh Tinh cũng sẽ làm kiểm tra.”
Sắc mặt đám trẻ lập tức thay đổi, khi Hứa Thu vừa mới tuyên bố tin tức này, bọn họ lập tức châu đầu ghé tai nói nhỏ với nhau.
“Kiểm tra, làm kiểm tra gì đó là giống như trước ư?”
“Chẳng lẽ hiệu trưởng còn là người của bên kia, hình như cô ấy chưa từng nói.”
Đám trẻ vô cùng nhạy cảm đối với từ kiểm tra này, hơn nữa không có bất cứ ấn tượng tốt nào.
“Được rồi mọi người yên tĩnh lại, nghe tôi nói xong đã.”
“Hạng mục kiểm tra lần này đều tương đối đơn giản, ngoại trừ kiểm tra này ra, các em còn phải tiến hành một lần kiểm tra thể chất. Mọi người đều như vậy, bao gồm cả cô, mỗi năm một lần đều phải làm.”
Biểu cảm của Hứa Thu nghiêm túc:
“Mỗi người chúng ta đều là 1, em có thể sáng tạo ra chính là +0 vào sau con số này, nhưng nếu 1 ở trước đều không giữ nổi, vậy em thêm nhiều tới mấy đều là 0, em chỉ có hai bàn tay trắng! Cho nên nói, cơ thể khỏe mạnh vô cùng quan trọng đối với mọi người!”
Hứa Thu biết muốn thuyết phục đám trẻ không dễ, chỉ dùng ngôn ngữ khó có thể thành công, cho nên cô nhất định phải kéo bọn họ đi thực tiễn một chút, khiến bọn họ biết kiểm tra cơ thể cũng không đáng sợ.
Lúc này thái độ của cô vô cùng cứng rắn:
“Cô chỉ thông báo thôi, không phải thương lượng với mọi người. 7 giờ sáng mai tập hợp ở bên ngoài ký túc xá cũ, không quá hai tiếng chúng ta có thể kết thúc kiểm tra sức khỏe.”
Đám trẻ không nói, nhưng cả đám thoạt nhìn có chút ủ rũ, giống như Hứa Thu lúc trước, tâm trạng cả người tản ra hơi thở tâm trạng không tốt, đừng tới trêu chọc.
Hứa Thu khôi phục biểu cảm lúc trước, sau đó dạy học cho đám trẻ: “Hôm nay chúng ta kể một chuyện xưa, gọi là giấu bệnh sợ thầy…”
Hứa Thu kể chính là chuyện xưa về Biển Thước và Tề Hoàn Công.