Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 248 - Chương 248. Nơi Này Vốn Thuộc Về Anh

Chương 248. Nơi này vốn thuộc về anh Chương 248. Nơi này vốn thuộc về anh

Chương 248: Nơi này vốn thuộc về anh

Bộ đồ đạc là gió của tia nắng ban mai, màu lam và màu trắng là màu chủ đạo chính, khiến người ta có cảm giác sạch sẽ.

Bốn thứ trên giường đều theo phong cách đáng yêu, toàn bộ đều là thỏ ôm cà rốt, còn có cà rốt treo lơ lửng.

Bốn thứ đều có màu vàng rực, chăn lông xù xù, nhìn qua có loại cảm giác vô cùng ấm áp mềm mại, hình con thỏ còn có răng cửa to đáng yêu, tay cầm cà rốt cắn mấy miếng, rất giống con thỏ trắng to ngày đó ăn vụng bị Hứa Thu bắt được.

Ngôn Đông bị nhét vào trong chăn nhìn thấy bốn hình ảnh đó, sau đó nhìn con thú bông cà rốt được nhét trong lòng mình.

Nhất định là người phụ nữ này đang nhục nhã anh, đời này anh không muốn ăn cà rốt nữa!

Thuốc được điều phối có tác dụng phụ nhất định, trong đó có một tác dụng phụ dễ thấy nhất là thích ngủ.

Cho dù thời gian thức tỉnh không dài, nhưng Ngôn Đông bắt đầu ngáp.

Tính cảnh giác của anh rất mạnh, ít nhất khi có người ngoài ở đây, anh vẫn luôn không ngủ được.

Lúc này Ngôn Đông cho rằng mình chắc chắn là như vậy, nhưng có thể là vì chăn quá mềm mại, nệm mềm quá thoải mái, mí mắt anh bắt đầu va vào nhau, đánh đến khó chia lìa.

Mới đầu anh còn muốn dựa vào lực ý chí mạnh mẽ, tách chúng nó ra, nhưng mà sau đó trong đầu có một giọng nói như muốn nói:

“Không sao, ngủ đi ngủ đi.”

“Nơi này vốn thuộc về anh, vì sao không thể ngủ.”

Ngôn Đông được nhét gối ôm cà rốt đầu dần nghiêng sang một bên, hơi thở cũng dần đều đều.

Hứa Thu để người máy nhỏ ở bên cạnh anh, mình thì lùi ra ngoài.

“Nếu cơ thể anh ta có gì khác thường, phải nói cho tôi biết bất cứ lúc nào.”

Đợi cô đi ra, thì bị đám trẻ và Kim Tinh Tinh ở cửa dọa hoảng sợ.

“Hiệu trưởng, anh ta không sao đúng không?”

“Không sao, nghỉ ngơi một lát là được.”

Hứa Thu nói:

“Mọi người phải chú ý, nếu chạm phải thứ khiến mình không thoải mái, thì nhanh chóng ném đi. Đồ ăn cũng vậy, không thể ăn đừng chạm vào.”

Có đôi khi bạn không chạm vào thứ này, căn bản không biết mình dị ứng với nó.

Nếu có thiết bị chữa bệnh mà nói, thì có thể làm thí nghiệm nguyên nhân dị ứng.

Gấu trúc như có chức năng đọc tâm hiện ra: “Tôi có thể gánh vác công việc này.”

Trong quá trình khẩn cấp cứu trợ Ngôn Đông, thực ra gấu trúc vẫn luôn ở đây.

Nó thông qua quan sát, phát hiện dường như Ngôn Đông không quá giống như trong trí nhớ của nó, trạng thái hư hư thực thực mất trí nhớ, cũng đã sớm không nhớ rõ nhà trẻ này, không nhớ rõ tinh linh AI như nó.

Tuy đối phương là người đứng đầu của Thiên Não, từng có một chút quan hệ với nhà trẻ này.

Nhưng mà nhà trẻ đã thay đổi khác nhau như trời với đất so với lúc trước, trong lúc nhất thời không nhớ rõ cũng bình thường.

Mới đầu gấu trúc không nghĩ nhiều, sau đó mới hạ phán đoán suy luận, đối phương thật sự vì đánh trúng đầu mà mất trí nhớ.

Nói thật, nó vui sướng trước tiên, chuyện này có ý nghĩa tiến sĩ căn bản sẽ không chú ý tới nó.

Nhưng mà não người là dụng cụ vô cùng thần kỳ, chúng nó vô cùng tinh vi lại vô cùng phức tạp, cho dù là máy tính cường đại hơn, ở trên ý nghĩa nào đó cũng không thể so được với não người.

Bởi vì thứ như máy tính đều có thể khống chế, nhưng đầu nhân loại thì không thể.

Gấu trúc không biết khi nào tiến sĩ sẽ khôi phục, nhưng như vậy cũng không thể tùy ý nói thông tin về tiến sĩ cho Hứa Thu.

Cho dù nó chọn chủ nhân mới, nhưng tư liệu về chủ nhân cũ hoàn toàn bảo mật, gấu trúc không thể vi phạm mệnh lệnh làm ra loại hành động phản bội Liên Bang này.

Cũng may gặp phải loại chuyện này, nó còn có thể tận dụng mọi thứ để lộ ra chút cảm giác tồn tại.

Dị ứng đúng là vấn đề lớn, dựa theo cách nói của đám trẻ, trước đây chúng nó đều ăn cơm dinh dưỡng, hiện giờ càng ngày càng nhiều đồ ăn, Hứa Thu không biết bọn họ không thể chạm vào thứ gì.

“Vậy làm phiền mi, hạng mục kiểm tra sức khỏe thêm hạng mục này nữa.”

Đám trẻ nghe thấy mình đột nhiên có thêm hạng mục kiểm tra, không khỏi trợn mắt tức giận nhìn gấu trúc.

Gấu trúc ưỡn ngực lên, không sợ đám trẻ này chút nào.

Nó không giống đám nhân loại nhỏ yếu kia, sẽ chịu gen ảnh hưởng sinh ra sợ hãi đối với đám trẻ này.

Vẫn là Hứa Thu nhìn dáng vẻ giằng co của bọn họ, không thể không ra mặt trấn an:

“Được rồi, mọi người giải tán trước, hôm nay nhìn thấy chuyện của tiến sĩ D, mọi người nhớ rõ sau này đừng nói gì trước mặt anh ta.”

Bình Luận (0)
Comment