Chương 318: Đây là ba con gấu nhỏ đúng không
Lúc này mẹ A Cát không sợ lạnh, một con gấu mèo nhỏ dò đầu ra khỏi khe cửa, cô ta ở phía trên A Cát cũng dò đầu ra, cha A Cát cũng dò mặt xù lông ra.
Cảm nhận được ánh mắt đám trẻ nhìn qua, thì thấy đầu ba con gấu mèo không khác biệt lắm.
“Đây là ba con gấu nhỏ đúng không.”
Bên trong nhà trẻ dạy bài hát phần lớn đều là nhạc thiếu nhi.
Bản thân Hứa Thu cũng không có thiên phú soạn nhạc gì, dạy cho đám trẻ nhạc thiếu nhi, hát đều là những bài hát thường thấy.
Ví dụ như “đếm vịt”, “ba con gấu nhỏ”, “con thỏ trắng nhỏ ngoan ngoãn”, còn liên quan tới người thân như “bà ngoại”, “mẹ tốt nhất trên đời này”, hay là những bài hát khen ngợi người thân, lúc trước Hứa Thu không dạy.
Chủ yếu là cô không có biện pháp biến ra bà ngoại và mẹ cho đám trẻ này.
Sau khi tuyển học sinh mới cho nhà trẻ, giáo dục gia đình cho đám trẻ cũng rất quan trọng, phương diện này khó tránh khỏi cần coi trọng, Hứa Thu mới dạy đám trẻ một số bài hát.
Mới đầu cô còn lo lắng, nhưng mà đám trẻ hào phóng hơn cô nghĩ nhiều, không vì mình không có cha mẹ mà đau lòng, tuy bọn họ không có thân thích đó, nhưng bọn họ có hiệu trưởng.
Do Vũ trực tiếp hát ra.
“Trên nền tuyết có ba con gấu nhỏ, gấu cha, gấu mẹ, gấu con…”
Đinh Đinh Đông Đông nói: “Người ta là ba con gấu mèo nhỏ.”
Gấu mèo khác biệt rất lớn với gấu, một quyền của gấu cha có thể đánh bay ba con gấu mèo nhỏ.
Hơn nữ cơ thể của gấu cha cường tráng, cha gấu mèo thì là một người đàn ông gầy yếu, gấu mẹ xinh đẹp mỹ lệ, nhưng mà bọn họ nhìn mẹ A Cát kiểu gì cũng thấy không liên quan tới xinh đẹp mỹ lệ.
Chỉ có A Cát trông đáng yêu một chút, cậu bé là con gấu mèo vô cùng thành thật, đôi mắt tròn xoe, gương mặt cũng tròn xoe.
Hai con dơi nhỏ không thích nghe người khác nói mình là con dơi, bọn họ là huyết tộc, con dơi là con dơi.
Huyết tộc cao quý giống như chúng nó, bản chất khác biệt với những chủng tộc khác, liên quan tới khác biệt chủng tộc, bọn họ nhất định phải nói mấy câu.
“Trời ạ, Bạch Táp, cậu chắc chắn không hi vọng người khác nói cậu là mèo con đúng không, giống như con mèo nhỏ kia.”
Học sinh mới của nhà trẻ bọn họ có một con mèo con, giống như Bạch Táp, đều là dị đồng, một con mắt màu lam, một con mắt màu xanh lục, hơn nữa toàn thân tuyết trắng, chỉ là con mèo trắng tinh, giọng nói nhẹ nhàng tên là Điềm Điềm.
Điềm Điềm biến thành hình người cũng rất xinh đẹp, là hoa khôi trong lớp bọn họ.
Gia cảnh của Điềm Điềm không tệ lắm, bọn họ xem như là người mới trên tinh cầu này, nghe nói trong nhà làm buôn bán rất có tiền.
Nhưng mà trong nhà Điềm Điềm không có quyền lực, mới cắm rễ đến tinh cầu này, tạm thời không có khả năng sắp xếp Điềm Điềm đến nhà trẻ càng tốt hơn, vì thế cho cô bé đi học ở nhà trẻ đệ nhị.
Dựa theo cách nói của bọn họ, có khả năng học kỳ sau Điềm Điềm sẽ xử lý thủ tục chuyển trường.
Cùng là động vật họ mèo, Điềm Điềm rất thích Bạch Táp, nhưng mà Bạch Táp vô cùng lạnh nhạt với cô bé.
Bạch Táp luôn không thích nói chuyện phá lệ gật đầu: “Ừm.”
Cậu bé không phải là mèo con gì đó kia.
“Có phải mấy cậu quên chúng ta tới đây làm gì rồi đúng không?”
Thanh Sa dùng cái đuôi của mình gõ lên “nhà ở nhỏ” bao quanh cậu bé.
“Có người mở cửa, còn không nhanh đi hỏi xem bọn họ có muốn ăn đồ ăn vặt hay không.”
Mấy đứa bé vội vàng kéo xe tới trước cửa số 33.
Ba con gấu mèo nhỏ lùi về sau mấy bước, vẫn là A Cát đánh bạo hỏi: “Các cậu muốn làm gì thế?”
“Khoai nướng thơm ngào ngạt, ngô nướng khoai tây nướng, cậu muốn ăn cái nào?”
Vẻ mặt A Cát ngạc nhiên vui mừng: “Có thể cho tớ sao?”
Nhà trẻ thật sự quá tốt, nghỉ còn phát phúc lợi.
“Cậu nghĩ nhiều rồi, đương nhiên là phải trả tiền.”
“Một ngô nướng 3 lục kim tệ, khoai lang nướng to 4 lục kim tệ, nhỏ thì 2, khoai tây nướng 1 lục kim tệ, củ mài nướng 1 lục kim tệ 2 củ.”
Củ mài là củ mài dài được cắt thành từng khúc nhỏ, hai củ là hai phần.
Mấy thứ này đều để cả vỏ cùng nướng, nhưng mà vỏ đều được rửa sạch.
Hai anh em Đinh Đinh Đông Đông ra sức giới thiệu: “Khoai tây nướng là mặn, ngô có ngọt có mặn, khoai lang đỏ và củ mài đều ngọt.”
A Cát nhìn thành phẩm trong đĩa, ngửi mùi thơm mê người cảm thấy rất muốn ăn.
Nhưng mà tiền tiêu vặt của cậu bé rất ít, giúp trong nhà làm việc mà nói, cậu bé vất vả cả buổi sáng chỉ có thể tích cóp nửa lục kim tệ, hơn nữa quầy bán đồ ăn vặt ở trường có thứ cậu bé muốn mua.