Chương 408: Sao lại thế này, xảy ra chuyện gì thế?
Trong hành tinh của cô, phải chú ý đến ô nhiễm môi trường khi tinh cầu đang phát triển.
Xưởng sản xuất do hệ thống sản xuất, đã giúp Hứa Thu rất nhiều trong phương diện đóng gói.
Ngôn Đông đều không nói chuyện, chỉ im lặng nhìn Hứa Thu, khiến Hứa Thu cảm thấy kỳ lạ không được tự nhiên.
Rất đột ngột, Ngôn Đông từ hình thái nhân loại biến thành một con thỏ tuyết trắng to.
Ngay sau đó con thỏ to vẫn luôn không lên tiếng ngồi xổm xuống, rồi cúi đầu liếm tay Hứa Thu một cái.
Hứa Thu: 〣( Δ )〣
Sao lại thế này, xảy ra chuyện gì thế?
…
Con thỏ đột nhiên trở nên kỳ lạ khiến Hứa Thu chịu kinh hãi.
Tuy trên người Ngôn Đông có nhiều tật xấu khiến người ta khó có thể chịu đựng, nói chuyện không dễ nghe, quá mức không coi ai ra gì.
Cho dù anh có tiền vốn tự tin, nhưng thái độ ngạo mạn thực sự đả thương người ta.
Nhưng làm con thỏ tuyết lạnh như băng, thành một con thỏ liếm lòng bàn tay, lập tức trở nên có chút dọa người.
“008.”
Hứa Thu đang gọi hệ thống 008 trong đầu mình: “Mi nhanh xem độ hảo cảm của anh ta đi.”
Độ hảo cảm 00 của hệ thống cũng không chính xác, hiện giờ chỉ có thể thông qua trị số này tìm hiểu tình huống.
[Mong đợi một lát, đang tìm kiếm vì cô.]
[Cảnh cáo cảnh cáo, mức độ hảo cảm của mục tiêu đang nhanh chóng tăng lên, mức độ hảo cảm hiện giờ là 60… 70… 80… 75…]
Mức độ hảo cảm bắt đầu chấn động, thực ra cao nhất là 80, nhưng so với con thỏ to thường ngày, hàng năm mức độ hảo cảm luôn ổn định đạt tiêu chuẩn, rõ ràng là một con số khiến người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
“Ngôn Đông, anh tỉnh táo một chút.”
“Trên người anh ta xảy ra chuyện gì thế?”
[Rà quét khỏe mạnh cần thu phí, 10.000 đồng vàng một lần.]
“Sao nhiều tiền như thế?”
Hứa Thu nhớ rõ lần đầu tiên, khi hệ thống rà quét Ngôn Đông rõ ràng không nhiều tiền như vậy.
Tính ra cũng đã một hai năm, không khỏi lạm phát quá lợi hại.
[Lúc trước là mức giá đặc biệt cho người mới! Hơn nữa hiện giờ cô đang làm nhiệm vụ xây dựng thành phố, kiếm được siêu nhiều.]
Hệ thống đúng lý hợp tình.
[Hơn nữa kết cấu cơ thể của anh ta tương đối phức tạp, không giống với nhân loại 3000 năm trước, nếu cần làm kiểm tra khỏe mạnh, cần hao phí năng lượng càng nhiều.]
Nhìn đồng vàng của mình biến thành bảy số, Hứa Thu rút tay mình về, nhanh chóng dùng khăn tay lau tay.
Hứa Thu có chút đau lòng nói: “Trừ đi trừ đi, nhanh kiểm tra cho tôi.”
Không biết hiện giờ nước bọt của đối phương có độc hay không, cũng may trên tay cô không có chỗ nào bị thương, nhỡ đâu lây bệnh nào đó vậy thì rất nguy hiểm.
Hứa Thu không phải là bác sĩ, vào lúc này chỉ có thể dựa vào phán đoán của hệ thống.
Con thỏ to rất cao này ngồi xổm xuống, sau khi thấy Hứa Thu rút tay về, con thỏ trắng to, không, bây giờ phải nói con thỏ xám to, cả cơ thể đè lên trên người cô.
Hứa Thu không đề phòng, đã bị đè ngã, cũng may có đứa bé cách gần xông tới, dùng cơ thể mềm mại của mình lót dưới đầu Hứa Thu, không đến mức để cô đập đầu vào tảng đá.
“A!”
Đầu gối lên trên thứ mềm mại, Hứa Thu mới thở phào nhẹ nhõm.
Đứa bé khác thấy Hứa Thu suýt nữa bị thương, cũng vọt lên theo, đồng tâm hiệp lực kéo con thỏ ra.
“Mau nhường một chút, mau nhường một chút, tớ trói chú ấy lại!”
Dưới cái nhìn của đám trẻ, con thỏ to đang bắt nạt người ta!
Còn bắt nạt hiệu trưởng mà bọn họ thích nhất, chuyện khác có thể nhịn, chuyện này kiên quyết không thể nhịn!
Cho dù thỏ xám bị bản năng chi phối, sức chiến đấu vẫn rất mạnh.
Hứa Thu thấy móng vuốt của anh chạm vào khẩu súng tia sáng trên đất, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cơ thể phản ứng càng nhanh hơn dùng chân đá văng khẩu súng ra, thuận tiện dùng hai tay mình ôm lấy con thỏ to bộ lông xõa tung.
“Mọi người đều cẩn thận, đẩy thứ trên đất ra xa một chút!”
Ngay lúc này, hệ thống rà quét ra kết quả.
[Trải qua kiểm tra anh ta vô cùng khỏe mạnh, nhưng đang trong thời kỳ tương đối đặc biệt.]
“Cái gì? Lúc này mi còn úp úp mở mở với tôi, 10.000 đồng vàng của tôi uổng phí sao?”
Hứa Thu dùng sức đẩy con thỏ xám trên người mình, thoạt nhìn rất đáng yêu, nhưng mà con thỏ thành niên như vậy, khổ người còn to, khác hoàn toàn với con thỏ đặt trong lòng bàn tay.