Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 52 - Chương 52. Chưa Chắc

Chương 52. Chưa chắc Chương 52. Chưa chắc

Chương 52: Chưa chắc

Giống như Quỳnh và Đường Nạp Đức, công việc của họ không thực sự được đánh giá cao, chiếc phi thuyền này là một mô hình rất cũ và nhiều bộ phận linh kiện đã lỗi thời.

008 đã kết nối thành công hệ thống lái phi thuyền, thậm chí còn có thể đưa Hứa Thu đến một ngôi sao khác.

[Chúng ta có thể chọn một tinh cầu mới, khi tôi xâm nhập hệ thống đăng ký hộ khẩu địa phương, thì có thể tạo ra một thân phận mới cho cô.]

Mặc dù hầu hết các tinh cầu đều đã tham gia Liên minh tinh tế, nhưng sự phát triển công nghệ và phát triển kinh tế của mỗi ngôi sao là rất khác nhau.

Lúc Hứa Thu tỉnh dậy là ở trên một ngôi sao rất văn minh.

Lúc hệ thống đưa ra đề nghị này thì trong chớp mắt Hứa Thu đã lay động.

Nhưng mà cô nghĩ đến những đứa trẻ trong nhà trẻ, rốt cuộc vẫn không yên tâm được.

“Trên những tinh cầu đó, mi cũng không dễ lấy được năng lượng tốt như bây giờ, phải không?”

Hầu hết các tinh cầu giàu năng lượng đều có chủ sở hữu riêng của chúng, không giống như tiểu hành tinh này đã bị cố tình bỏ qua.

[Cũng chưa chắc]

“Thế thì rất có khả năng rồi, dù sao thì cuộc sống hiện giờ ở nhà trẻ đã đi vào quỹ đạo rồi. Cứ ở lại trước đã, nếu như đến một ngày nào đó nhất định phải đi thì tôi sẽ bảo vệ tốt cho sự an toàn của mình.”

Đối với Hứa Thu mà nói, cô ở đâu cũng vậy, dẫu sao thì cái này không hề thuộc về thời không của cô, cũng không có người nhà và bạn bè của cô.

Nếu như là lúc mới tỉnh dậy, nếu cô có quyền lựa chọn như bây giờ thì nhất định sẽ lựa chọn cái nhẹ nhàng nhất.

Nhưng bây giờ cô đã có sự ràng buộc của mình, trước khi đám trẻ rời đi, Hứa Thu sẽ không dễ dàng rời khỏi nơi này đâu.

Năng lượng của phi thuyền nhỏ có hạn, Hứa Thu không để nó dừng ở trên quá lâu.

Lúc sắp đi, Hứa Thu lấy rất nhiều thứ trên phi thuyền xuống, nào là thức ăn, quần áo, cả một ít công cụ có thể nâng cao chất lượng cuộc sống.

Sau khi cất những thứ này đi, cuối cùng Hứa Thu cũng cảm thấy cánh tay đau nhức.

Cô nhanh chóng đi tắm, tưởng sẽ hưng phấn đến mức không ngủ được, nhưng vừa lên giường, mí mắt đã bắt đầu đánh nhau.

Trước khi chìm vào giấc ngủ sâu, Hứa Thu vẫn đang nghĩ rằng nếu ngày mai cô phân phát số kẹo mà mình tìm được cho đám trẻ, chúng nhất định sẽ rất vui.

“Thu Thu dậy thôi, Thu Thu dậy thôi.”

Âm thanh của 008 nghe vẫn không có lên xuống gì cả.

Hứa Thu trở người, tắt báo thức đã đặt của hệ thống.

Cô vươn vai, cảm giác nhức mỏi cả người.

Mấy ngày nay cô rất vất vả, đặc biệt là hôm qua, vận động quá mức.

May mà cô đã sắp xếp ngày nghỉ cho mình, đợi đến lúc nghỉ phép thì cô nhất định phải ngủ một giấc cho thật đã.

Hôm nay vẫn phải đi làm như bình thường, Hứa Thu nhắm mắt thay quần áo cho mình.

Sau khi mở mắt một cách khó khăn, Hứa Thu liếc nhìn bên ngoài trời.

Chả trách cô không bị đồng hồ sinh học gọi dậy, bởi vì sắc trời ngoài cửa sổ vô cùng ảm đạm, so với ngày hôm qua thì không giống ban ngày chút nào.

Cô mở cửa sổ ra, những hạt mưa nhỏ từ trên trời rơi xuống, sau đó bị ngăn lại bởi một rào cản vô hình ở nhà trẻ.

Bầu trời phía trên nhà trẻ trông không bị che khuất, nhưng trên thực tế, nó là một lâu đài hoàn toàn khép kín.

Cũng chính vào lúc này, Hứa Thu mới có chút nhận thức về xuyên không.

Bên trong và bên ngoài của ngôi nhà trẻ này đều tồi tàn cũ nát, mang đầy không khí của thời xưa, nhưng tấm bình phong che mưa vô hình này rõ ràng là một sản phẩm công nghệ cao mà chỉ có trong tương lai mới được sở hữu.

Hứa Thu thay đôi dép lông cừu được làm rất sơ sài, thứ này giống như một cái túi vải nhỏ, được làm từ một mảnh vải có nhét một chút lông cừu, đế trong mềm mại, cũng may là nó chỉ mang khi ở trong phòng nhỏ.

Khi cuộc sống ở nhà trẻ đi vào quỹ đạo và có nhiều vật liệu hơn để sử dụng, cô sẽ tự tay làm lại đôi dép tinh xảo hơn cho mình.

Mới sáng sớm bò dậy, Hứa Thu mở nắp nồi trong phòng bếp ra, lấy bột mì tối qua đã nhồi sẵn.

Nhiệm vụ hệ thống thưởng thực vật mới, lúa mì.

Phần thưởng cho nhiệm vụ trồng lúa mì là một túi bột mì trắng như tuyết.

Để làm bữa sáng, ngày hôm qua Hứa Thu đã dùng hết một nửa túi bột quý giá này.

Hứa Thu đã sử dụng cây cán bột do đám trẻ làm trong giờ thủ công vào ngày hôm qua để cán bột thành một miếng mỏng.

Bình Luận (0)
Comment